Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tám Vị Học Trưởng

Phiên bản Dịch · 1059 chữ

Chương 19: Tám Vị Học Trưởng

Mà lần này Hứa Hâm cũng không nói cái gì mà 'hai mươi vạn chỉ là chuyện nhỏ' linh tinh, vì hắn biết cô Vu đang quan tâm hắn.

Chẳng hề dính dáng đến vấn đề tiền bạc.

...

"Khi quay cảnh đêm thì thứ cần chú ý nhất chính là sự giao hợp giữa ánh sáng và màn ảnh. Ánh đèn là quan trọng nhất, có nhớ chưa? Tới lúc đó không được quá khoe khoang, làm vẻ ta đây biết chưa? Nói chuyện với mấy học trưởng nhiều một chút, người tới lần này đều là những học trưởng năm hai năm ba. Ngươi cứ nói yêu cầu mà mình muốn, sau đó nhìn họ làm ra thành phẩm cho ngươi. Phải hòa khí thân thiện lên, hiểu chưa?"

"Ừm, hiểu rồi."

...

"Còn về phía phần thu âm thì nếu không được thì cứ để hậu kỳ phối lại, dù sao thì hộp đêm cũng rất ồn. Bộ phim đầu tiên, chỉ cần hiệu quả tốt là được, phần âm thanh thì sau này đến phòng thu thu lại cũng giống nhau."

"Vâng."

...

"Ta cảm thấy ngươi nên thay đổi một vài phân cảnh. Ngươi xem, không gian trong hộp đêm vốn đã là một thứ rất mập mờ, nếu ngươi dùng ống kính xa thì sẽ khiến người xem cảm thấy có chút xa cách. Vì vậy ta đề nghị người hủy bỏ tất ca góc xa, ngoại trừ lúc quay kết cục ngươi bước lên taxi."

"Hừm...Ok..."

...

Từ lúc ăn cơm đến 3 giờ chiều, tổng cộng hơn hai tiếng đồng hồ, Hứa Hâm đến làm ổ trong phòng của cô Vu.

Lúc ra ngoài thì máy tính của hắn đã có thêm vài trang ghi chép.

Trong đó có bản nháp cảnh quay, cũng có một số điều cần chú ý khi quay chụp.

Nói thật, lần này Hứa Hâm được lợi không nhỏ.

Hứa Hâm chưa bao giờ biết thì ra quay phim điện ảnh lại có nhiều thứ cần chú ý như vậy.

Giờ phút này, cái nghề này dường như đã mở ra cho hắn một cánh cửa đi đến thế giới mới.

Khiến hắn hận không thể lập tức cầm máy lên quay một bộ cho sướng.

Tầm 3 giờ chiều, Hứa Hâm nhìn thấy bảy tám vị học trưởng mặc áo lông đang đứng trong phòng học.

"Chào chủ nhiệm Vu, ta là Phương Tu Khoa nhiếp ảnh."

"Ta là Trương Minh Viễn Khoa Nghệ thuật thu âm."

"Dương Siêu Siêu, lớp 3 Khoa phim ảnh."

"Lâm Tiểu Vân, khoa thiết kế mỹ thuật..."

Những người này dù đang giới thiệu mình với chủ nhiệm Vu, nhưng ánh mắt lại đặt ở trên người Hứa Hâm.

Hết cách, ai bảo Hứa Hâm nổi tiếng quá làm gì.

Ở Bắc Ảnh, không phải là không có sinh viên có điều kiện gia đình tốt, nhưng tốt thì tốt, nhưng tốt cỡ như Hứa Hâm thì lại chỉ có một mình hắn.

Ngày đầu tiên đã lái Ferrari đi học, mỗi ngày đều đậu cạnh trường, kính xe ngày nào cũng bị dán vé phạt. Dần dần, vị trí đậu xe của hắn cũng được các bạn cùng lớp gọi là 'bãi đỗ xe giá trên trời'.

Vì vậy mọi người đều biết hắn có tiền.

Nhất là mấy người chung ký túc xá với hắn, một phòng 4 người, trong đó có 2 người hôm sinh nhật đều được Hứa Hâm tặng mỗi người một cái túi LV.

Dù Hứa Hâm không phải là loại nhà giàu kiêu căng chọc người ghét, nhưng lái Ferrari đi học, không khiến người khác chú ý là chuyện không thể nói.

Mà sao hôm nay cô Vu lại dẫn Hứa Hâm tới đây?

Những sinh viên ở đây đa phần đều sẽ đi thực tập ở kỳ sau, vì vậy khi thấy cảnh này, trong nhất thời đều hiện lên suy nghĩ riêng.

Thật ra cũng không có quá nhiều sự lựa chọn.

Một là cô Vu đã nhận tiền.

Hai là cô Vu đã nhận quà.

Ba là cô Vu vừa nhận tiền vừa nhận quà.

Nếu không thì còn cái gì khác?

Tuy rằng ở trường khá im lặng, nhưng chuyện Hứa Hâm đi chơi thích tạo sự chú ý đã bị mấy người chung phòng truyền cho cả trường.

Năm nhất đại học, nếu không có gì thay đổi thì có lẽ bài tập cuối kỳ là quay một bộ phim ngắn?

Phú nhị đại này nhất định là muốn nổi tiếng, nên đã tìm cô Vu đứng ra giúp mình quay một bộ phim?

Có lẽ là tình huống này.

Nhưng dù trong lòng nghĩ vậy, nhưng trên mặt mỗi người đều là dáng vẻ nghiêm túc nghe lão sư sắp xếp.

Dù sao thì đây cũng là nghề của bọn hắn.

Nhưng nếu thật sự quay điện ảnh...nhất định sẽ chiếm được một dòng nổi bật trong CV làm việc sau này.

Không ai có thể cự tuyệt món lợi này.

Cho đến khi...họ nghe Vu Trân nói: "Chúng ta muốn quay một bộ phim ngắn."

Người đầu tiên tỏ vẻ thất vọng là Phương Tu.

Những người khác cũng nhiều hoặc ít, xuất hiện vài suy nghĩ khi nghe hai chữ 'phim ngắn'.

Hứa Hâm đứng ở ngoài thu hết biểu tình của mọi người vào mắt cũng không lên tiếng.

Mọi người lúc này đều không quen biết nhau, mấy cái như 'giao lưu hữu nghị' thì tốt nhất là nên đặt vào trong công việc. vì hắn biết giờ mình có nói cái gì thì cũng không có tác dụng.

Không bằng giao toàn quyền cho cô Vu giải quyết.

Quả nhiên, Vu Trân làm như không thấy vẻ mặt của những người này, mà trực tiếp móc ra mấy tờ kịch bản photo lúc sáng phát cho họ, rồi nói.

"Mọi người lưu lại cách liên lạc với nhau đi, cũng đọc thử kịch bản. các ngươi là học trưởng, đều có một vài kinh nghiệm làm việc nhất định. Hứa Hâm là người mới, cho nên thay vì nói là phân chia công việc, ta nghĩ rằng đây chính là một quá trình tích lũy kinh nghiệm chung cho tất cả mọi người. các ngươi nghĩ thế nào?"

Bạn đang đọc Cuộc Sống Đỉnh Cấp Của Hứa Hâm của Bất Thị Lão Cẩu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Buu.Buu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 47

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.