Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cách Quay

Phiên bản Dịch · 1028 chữ

Chương 20: Cách Quay

Lời này của Vu Trân thật ra là đang bảo vệ Hứa Hâm, nhưng cũng không đi quá giới hạn, chỉ là có chút biến tướng, biến 'chuyện riêng' thành 'chuyện chung' mà thôi.

Bà chỉ đang lợi dụng thân phận giáo viên của mình, ở một mức độ lớn nhất xóa sạch cảm giác xa lạ khi lần đầu tiên hợp tác với người lạ trong lòng những người ở đây.

Tiếp theo, mang theo chút tâm tư muốn cho học sinh tự rèn luyện, bà nói.

"Được rồi. Về phần thiết bị thì một hồi để Hứa Hâm dẫn các ngươi đi lấy, nhớ giữ gìn cho tốt. Hứa Hâm, ngươi và mọi người mở họp đi, nói cho họ biết suy nghĩ và yêu cầu của kịch bản mà ngươi muốn, để cho họ có chuẩn bị trước. Các ngươi cứ ở đây nói chuyện đi, lão sư ta không làm phiền nữa, có gì không hiểu thì tới văn phòng gọi ta."

"Dạ cô Vu."

"Tạm biệt cô Vu."

"Cảm ơn cô Vu đã cho chúng ta cơ hội…"

Nghe họ tạm biết, Vu Trân phất tay rời đi.

Chỉ là trước khi đi, bà lại cho Hứa Hâm một ánh mắt lạ.

Hứa Hâm chợt cảm thấy vui trong lòng.

Có lẽ người khác không hiểu, nhưng hắn lại hiểu rất rõ ánh mắt kia của cô Vu có nghĩa gì.

"Sân khấu đã giúp ngươi dựng xong rồi, phần còn lại phải xem ngươi."

Hứa Hâm ngầm hiểu, vì vậy khi lão sư vừa đi, hắn liền mở miệng nói thẳng.

"Các vị học trưởng học tỷ, chúng ta đọc kịch bản trước đi, sau đó lại đi xem chỗ quay. Đêm nay phải làm phiền mọi người chút thời gian rồi. Sau khi bàn bạc xong, sáng mai ta lại đi tìm vài nhóm quần chúng, chuẩn bị để phim có thể khai máy sớm. mọi người thấy sao?"

"Được."

Phương Tu là người đầu tiên đồng ý, sau đó mọi người đều cầm kịch bản, ngồi thành hai hàng.

Một hồi lâu sau đó, trong phòng học chỉ còn lại tiếng lật trang.

Rồi, người đầu tiên mở miệng cũng xuất hiện.

Trong mắt của Phương Tu khoa nhiếp ảnh xuất hiện sự kinh ngạc, hắn quay đầu nhìn Hứa Hâm, nói:

"Hứa Hâm..."

"Ừm, Phương ca cứ nói."

"Ặc..."

Nghe hắn gọi mình như thế, Phương Tu có chút không tự nhiên.

Nhưng điều khiến hắn ngạc nhiên hơn chính là chất lượng của kịch bản còn cao hơn dự tính rất nhiều.

Thoạt nhìn thì đây chỉ là một bộ phim không có gì đặc biệt, chỉ là kể về một người say rượu trong hộp đêm.

Nhưng bước ngoặt nhỏ ở cuối cùng lại có thể khiến cho toàn bộ kịch bản thăng hoa trong nháy mắt.

Mới đầu Phương Tu nghĩ đây là việc mà chủ nhiệm Vu sắp xếp, hắn chỉ cần cố gắng hoàn thành, tạo một ấn tượng tốt là được. Nhưng khi đọc xong kịch bản này, Phương Tu hiển nhiên đã thay đổi suy nghĩ.

Bản thân hắn vốn cũng chẳng có thành kiến gì với Hứa Hâm, thậm chí còn có chút hâm mộ, ai bảo nhà người ta có tiền quá làm chi. nhưng gia thế là gia thế, công việc là công việc, Phương Tu phân biệt được, chỉ có điều, kịch bản này thật sự khá tốt...

Mỗi khi gặp được một kịch bản tốt, Phương Tu đều phát huy sự chuyên nghiệp của mình. Hắn nhanh chóng đưa ra một ý kiến:

"Có thể dùng góc quay mờ ở một số chỗ không?"

"Ví dụ xem?"

"Ví dụ như khúc này, ngươi xem, trong căn phòng thứ hai, Hứa Tam Kim...Tam Kim..."

"Ơ?"

Bị Phương Tu phát hiện, mặt già của Hứa Hâm có hơi đỏ.

"Tự biên tự diễn...Tự biên tự diễn thôi..."

"À..à..."

Phương Tu há to miệng, rồi lại gật gật đầu.

"Cũng được. Dù sao ý chính của ta là...Lúc đó ngươi đã uống say lắm rồi đúng không? Sau đó lại uống thêm nữa, nên ta nghĩ có thể dùng góc quay mờ đề xử lý cánh này? Đầu tiên là làm mờ phần ngoài, sau đó càng lúc càng mờ, cuối cùng là cảnh ngươi mơ màng ngồi ngủ ở bên ngoài. Chẳng phải sẽ có cảm giác nhập tâm hơn?"

"Hừm..."

Lắng nghe suy nghĩ của Phương Tu, mắt Hứa Hâm hơi híp lại.

Trong đầu dần xuất hiện một cảnh tượng được xem từ góc nhìn thứ nhất.

Đầu tiên là lắc lư, rồi lắc lư cộng thêm viền mờ...Sau đó sử dụng ống kính trừu tượng để hiển thị hình ảnh, cuối cùng là một mảnh tối đen. Ống kính dừng ở đó vài giây, sau đó lại bắt đầu khởi động, ngụ ý rằng thời gian đang trôi qua..."

"Ý tưởng tuyệt vời! Được đó Phương ca! Mà cách quay này có khó không?"

Có lẽ là vì bị giọng điệu vui vẻ của Hứa Hâm lây nhiễm, cũng có thể là vì được khen nên vui sướng, nên khi nghe hắn hỏi, Phương Tu lập tức vung tay lên, nói.

"Chuyện cỏn con ấy mà."

"Được được...Vậy ta thêm chút yêu cầu nhé? Ta muốn dùng góc nhìn thứ nhất! Không phải quay góc gần, mà là trực tiếp lắc cái máy quay ấy, có được không?"

"..."

Khóe miệng Phương Tu giật một cái, đột nhiên nảy ra cảm giác lấy đá đập chân mình.

Mà lúc này những người khác cũng dần đọc xong kịch bản, thấy thế cũng gia nhập vào thảo luận với hai người.

Sinh viên ấy mà, dù xã hội có thể nào thì chung quy cũng luôn có một sự đơn thuần.

hơn nữa thử dùng trái tim mà trả lời xem, kịch bản này chất lượng thế nào?

Đáp án đương nhiên là không tệ, nhất là phần khúc cua ở phía sau.

---

Truyện sẽ đặt VIP từ chương tiếp theo, tạm thời sẽ là 20 TLT mỗi chương cho tới chương 50.

Bạn đang đọc Cuộc Sống Đỉnh Cấp Của Hứa Hâm của Bất Thị Lão Cẩu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Buu.Buu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 42

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.