Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Yến đã hiểu nhầm(1)

Tiểu thuyết gốc · 2104 chữ

…..

Sau một hồi tâm tự trò chuyện,Yên ánh mắt yêu chiều nhìn vào cậu con trai bé bỏng đang dỗ dành tâm tự dao động của mình.Vậy là suốt quãng thời gian qua,những điều nàng làm là không hệ lãng phí.Cuối cùng,con nàng cũng đã thừa nhận mình chính là mẹ của nó.

Kiệt nằm trên gối của cô,ánh mắt có chút trầm lặng.Chưa bao giờ cậu lại có cảm giác lạ đến vậy,có lẽ do thiếu tình cảm nên cậu hơi quá dễ dãi chăng.

-Con cũng đã mệt rồi,con có đói lắm không,ăn bát cháo thịt uống cốc sữa cho đỡ?

Yên ân cần hỏi đáp,chăm sóc đến tận cùng,nhìn cậu con trai âu yếm.Hôm nay dành những lời yêu thương gửi đến mình,nhất thời làm cô cực kì cảm động.Thấy rằng bao nhiêu công sức mệt mỏi nặng tâm đều đã được đáp trả.Những thứ đó chẳng là gì so với việc đứa con trước mắt cô yêu thương .

Kiệt và cô lặng hai bên nhìn nhau,Yến đút cháo chăm bẵm từng chút một làm Kiệt có phần không quen,kiếp trước sống tự lập ngoài mẹ ra thì chẳng quen được cô nào.Ở với một người phụ nữ khác với thân phận là mẹ kế của thân thể này thì cậu có phần rục rịch không yên.

Khó khăn nuốt từng miếng cháo thịt một,tuy chúng rất ngon khiến cậu phải trầm trồ,nhưng sức khỏe không vừa ý đã khiến nó trở lên nhợt nhạt phần nào.Kiệt bắt đầu quyết định việc nhanh khỏi ốm để ăn nó trọn vẹn hơn.

“Ực”

Uống đến tận hớp sữa cuối cùng,hắn lấy khăn lau miệng,đặt gọn trên chiếc mâm.Yến suốt nãy giờ không nói gì nhưng nhìn vào đôi mắt cô đã hiểu được lý do phần nào.Đứa con trước đó không bao giờ ăn đồ của cô và kén ăn giờ đã ngon miệng thưởng thức chúng trước mặt cô.Điều này khiến cho đôi mắt đỏ kia biến mất,thay vào đó là nụ cười môi hồng đỏ thắm trẻ hơn mấy tuổi.

Kiệt liếc nhìn Yến tận tình chăm sóc mình,trong lòng khó nói.Một người phụ nữ xinh đẹp đã nấu ăn cho mình bằng cả tâm huyết,đã thế còn hầu hạ rất tận tình mình từ cái giấc ngủ cho đến bữa ăn.Nhất thời hắn tự hỏi thằng này trước đó có bị ngu không hay óc chó mà bổ qua tuyệt thế mỹ phụ như thế.

-Thằng này số tốt trời ban không biết quý,có mỗi chuyện mẹ kế mà cũng so đo,đã thế để ta tự lo liệu.

Kiện chậc nói,cái tư tưởng vượt xa thời đại năm 2010 giờ của cậu đã không thể cùng người đây so sánh.Tuy không muốn nói ở đây quê mùa nhưng đúng thật là nó cũ kĩ thật.Từ những trang thiết bị vẫn còn mới sơ khai cho đến việc internet chưa phát triển toàn diện đã không thể nào so sánh với năm 2050 rồi.Không những thứ cả tư tưởng cũ vẫn vậy,vẫn còn đọng lại trong tâm trí một số người,việc fuckboy hay thánh mõm chưa xuất hiện bây giờ đã chứng minh điều đó.Trước đó chỉ vài câu tình mẹ con của hắn,thuật tâm lý dễ dàng nắm thóp được cảm xúc của Yến.Khiến cho cô lúc đó cảm động không thôi.

-Ân bờ li vơ bồ,nếu như dùng mấy câu thả thính thời đại cũ thì chẳng phải gái thời này đổ hết à?

Kiệt nói.Cảm giác việc này hoàn toàn có thể có thực.Dựa vào tài giao tiếp đàm phán đã được rèn luyện trước đó,cái bằng tiến sĩ chuyên gia tâm lý và vài câu ngôn tình được cho là sến súa hắn coi đó thì chắc chắn việc một đứa con gái 18,thiếu phụ trẻ hay gái hư thời nay cũng phải say khướt về hắn.

-Hình như việt 2010 tâm lý cũng chưa có phát triển gì mấy!

Hắn thầm nói,sau đó nhớ lại trước đó tinh thần nhạy cảm của mình.Trong đầu thầm lạ lẫm.Trước đó thì cảm giác này khó rõ,nhưng giờ thì không còn nữa.Cho dù hiện tại cậu có làm thế nào đi nữa thì nó cũng không có còn nhạy bén đi trước.

-Thôi kệ,mai tính sau.

Kiệt nhắm mắt lại,cơn buồn ngủ ập đến khiến cho cậu mơ màng chìm vào giấc ngủ một lần nữa.Dù trước đó đã ngủ một giấc rồi nhưng nó lại không phải là của hắn,lên đâm ra giờ vào sâu rất là nhanh.

Chẳng mấy chốc,hắn đã lặng im như tờ.Cơ thể không có di chuyển nhiều nữa mà thở đều chìm vào giấc ngủ.

Yến nhìn lén vào trong,thầm dịu dàng cười.Không hiếu sao giờ đây bên cạnh con cô thì cảm giác xa lạ lúc trước,không còn nghiêm túc hay miễn cưỡng nữa,nhận ra giờ mình có chút trẻ con,yến bèn đỏ mặt lại.

Ban đêm,Kiệt trong giấc mơ cảm giác có thứ gì đó mềm mềm trong tay.Rất sướng và dễ chịu,ông anh bên trong chill rất say mê.

------------------

Sáng tầm 3-4h….

Sau căn nhà lớn tại nơi tắm rửa,Kiệt cầm một chiếc bàn chải đánh răng đặt vào trong lọ.Lấy khăn lau mặt lau cho tỉnh ngủ,hướng vể quanh nhà một khu vườn lớn có cả trang trại gà đằng sau..Cậu cười thầm,cảm giác những cơ gió mát thoảng qua ở đồng quê thư sướng đến kì lạ.

-Không ngờ vùng quê cũng có mặt hay của nó…Đáng tiếc,thế giới tương lai…

Kiệt thở dài,nhớ mấy cái rừng nguyên sinh được bảo vệ bởi quốc gia.Những trận phá hoại,động đất,dịch bệnh,…Đã khiến cho thế giới xanh ngày nào đó trở lên cằn cỗi.Những khu trước đó gọi là quê do cũ thời và còn rừng rậm giờ đã trở thành một thành phố nhỏ thứ hai.Tất cả đều bao trùm một màu công nghệ,bầu trời không còn chim do đã bị quốc gia bảo tồn,những loài động vật thời đó trừ chó mèo ra thì tất cả đều bị ghi vào sách đỏ.Có khi sắp tới mấy con mèo chó gì đó cũng vậy luôn.

Lần đầu trải nghiệm xung quanh lá cây,cậu thấy khá thích thú.Tuy cậu là chủ tịch công ty nhiều tiền thừa có thể vào rừng nguyên sinh say ngắm.Nhưng mấy cái rừng được nuôi bảo quả quá kĩ làm sao có thể bằng được những chiếc cây rắn chắc tươi tốt không mùi tay con người hay dầm mưa rãi nắng thế này được.Vừa đi trong lúm cây nhỏ,Kiệt chậm rãi sờ trên từng tán cây lớn.

-Cảm giác thật khác lạ!

Mải mê bên trong thế giới tự nhiên bé nhỏ của mình,tại hướng gốc cây kia,một tổ chim được làm bên trên hấp dẫn tầm mắt của cậu.Bên trên có ba bốn con chim non lộ cánh,con chim mẹ đang dang tay ra ấp ủ chúng nó vào lòng nhằm giữ nhiệt độ phù hộ cho mấy đứa con mới lọt lòng này của mình.

Nhìn vào đàn chim kia,cậu bỗng nhận ra rằng đã bao giờ hình ảnh này hiện hữu trước mặt cậu.Xã hội,gia đình,bạn bè…Có bao giờ đầm ấm như vậy,có mấy ai có thể làm vậy trong thời đại vật chất đấy.Ở thế giới cũ,cổ đông thì lúc nào cũng lăm le cổ phần của cậu,gia đình cậu cũng thuộc dòng có tiếng lên ít ra ngoài đường ảnh hưởng,bạn bè thì chẳng có ai thật lòng với cậu,chỉ vì mác đại thiếu gia mà đến,con gái phụ nữ như một dàn bitch lúc nào cũng say mê đống tiền của cậu.Khiến cho Kiệt không bao giờ tin tưởng ai xung quanh mình ngoại trừ người thân.

Ngắm nhìn đã lâu,quên mất rằng mình đã dứng như trời trồng được hơn 10 phút.Hắn gãi đầu,lâu lắm rồi mới được thư giãn khám phá triết lí nhân sinh,đương nhiên tâm hồn có tiên phong đạo cốt một chút.

Phắt chân định đi khỏi,bỗng Kiệt giật mình khi nhìn vào tổ chim.Con chim mẹ kia ngồi như trời trồng.Đôi mắt vô hồn nhìn thẳng vào hắn,ngỡ như bị một cỗ lực nào đấy điều khiển không thể dời mắt đi được.

Kiệt và nó nhìn chằm chằm vào,trông thì giống như ngắm nghía bình thường.Nhưng thật ra là đang có một vô hình lực lượng nào đó điều khiển,mà cái vô hình đó lại là phát ra từ phía Kiệt.

-Cái quái gì vây?Sao nó lại đứng im nhìn mình?Thật kì lạ,rốt cuộc tại sao mình cũng nhìn nó?Không phải là thích chim quá rồi đó chứ?Thế giới cũ đúng là hiếm thấy chim nhưng cũng nhìn rồi…?Vậy tại sao đây?

Vô số ý nghĩ trong đầu lướt qua,cậu thử tiến gần nó,cho đến gốc cây thì nó vẫn hướng mắt theo cậu.Kiệt chắc chắn là không phải ngẫu nhiên,con chim nãy giờ đôi mắt vẫn theo chuyển động của cậu.Thân hình gầy gò yếu đuối cố gắng leo cây,nhưng bằng cách nào đi nữa thì Kiệt vẫn không leo lên được.Không khỏi buông ra câu chửi.

-Đ-t mẹ!

Kiệt không biết rằng thế gian có câu đúng người đúng thời điểm,đúng lúc yến vừa tình giấc ra định vệ sinh buổi sáng.Sinh ra đúng kiểu nữ công gia chánh nên nàng rất chăm lo tận tình,vừa mới sáng tỉnh dậy thì đã vui vẻ hứng khởi lạ thường,nhớ lại tối qua đứa con của mình ăn uống lo say khiến cho cô càng vui vẻ hơn.

Nhớ đến những lời nói đầy cảm động kia,Yến tự hỏi con cô có đang nói thật không.Đúng lúc đi đến đó nghe thấy tiếng chửi của Kiệt ,liền thẫn thờ vài giây,cánh cửa gỗ từ lâu đã mở toanh ra,mà con cô đang ở ngoài,chắc nó đã dậy từ sáng sớm.

Rón rén như làm việc sai nhìn ra ngoài,Yến thấy Kiệt,đứa con cô đang một tay chống cây,tay kia giấu đi phía trước không rõ,đầu cứ ngửa lên nhắm mắt rồi lại nhìn xuống,biểu cảm sung sướng.Không biết người khác cảm tưởng gì nhưng trong đôi mắt của yến thì đó là sơ trung tuổi bình thường.Kiệt năm nay cũng đã ngót nghét lớp 7 rồi,mùa nghỉ hè này do một chút cố sự không may lên mới phải trong nhà dưỡng bệnh,ở lớp thì Kiệt rất kín tiếng.Không có đi chơi với ai hay nói chuyện với bạn bè làm cho cậu trong mắt người khác là con ốc nhạt nhẽo.Yến cũng đã từng thấy cảnh này,cũng thương thay quan tâm đến nó nhưng chỉ làm nó tức giận nhiều hơn.Biết là tuổi mình và con khác biệt,suy nghĩ bất đồng quan điểm nên Yến cũng chỉ có thể quan tâm hết mực.

-Kiệt đang làm gì vậy…Nhìn biểu cảm sung sướng kia..Không lẽ….

Yến đưa tay che miệng để giấu đi sự hốt hoảng của mình,tuy trong mắt cô Kiệt luôn là người khó tính nhưng dẫu vậy cô vẫn rất thương yêu Kiệt.Chưa từng nghĩ đến Kiệt có một mặt đang giải tỏa này.

Vừa mới hôm qua nghe lời nói trầm ấm xong của Kiệt cô vẫn còn đang trong tình trạng vui sướng,giờ đây lại thấy con lớn tiếng kêu ngôn từ đó bất giác khiến cái bản năng lâu năm trỗi dậy,giữa hai quả đào to mọng nhoèn ít nước.

Yến không chấp nhận nổi điều này,liền chạy thật nhanh về phòng đóng cửa.Dường như cô còn có một thứ gì đó khác với tình thương hiện giờ với Kiệt.Nhưng cô vẫn không bao giờ nghĩ đến điều đó,hôm nay tự nhiên trỗi dậy khiến cho Yến nghĩ lạ về bản thân mình.Xem có phải là mấy người phụ nữ câu dẫn xấu kia không.

-Mình không có giống bọn họ,mình không có dâm đãng.

Yến tự nhủ,tức tốc thay quần lót của mình.

….

Về phía thanh niên Kiệt,tội nghiệp cho cậu khi đã Yến hiểu lầm,thật ra cậu đang trong giai đoạn thăng hoa cảm xúc kì lạ.Những dòng nước lạnh tươi mát tràn vào cơ thể cậu khiến cho những biểu cảm sung sướng kia triển lộ,tay tựa vào cây,tay kia ấn vào cái bụng đang tỏa ra hơi ấm của mình.Người run run trông giống như vì mạnh tay phần nào đó khiến cơ thể run theo.

-Aaa!Phê quá,chưa bao giờ có cảm giác này.Phê hơn cả chơi đá!

Đó là những dòng suy nghĩ bên một nữa quả não của cậu,quả não còn lại thì nghiêm túc hơn bình thường.Đang chăm chú phân tích cái gì đó.Bỗng mắt Kiệt mở to ra,chấn kinh với những thứ trước “mắt”.

Bạn đang đọc Cuộc Sống Mới Tại Thế Giới Song Hành (H+) sáng tác bởi OnriMinion

Truyện Cuộc Sống Mới Tại Thế Giới Song Hành (H+) tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi OnriMinion
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 52

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.