Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nguy hiểm

Tiểu thuyết gốc · 1553 chữ

-Cái gì?!

Hoàng tối mắt lại,chưa hiểu chuyện gì nhìn xuống.

Thế quái nào lại có một con nhóc từ đâu tới bảo ta bị lạc khỏi bố mẹ.Rồi lại còn chọn ai không chọn đi đến chỗ ta.Bảo ta lại phải đem ngươi đi về.

Kiềm chế cơn hận gái trong lòng,hắn tự nhủ đây chỉ là một bé gái cấp 1.Tuổi còn trẻ hồn nhiên ngây thơ trong sáng.Được tính vào diện đối xử bình thường.

Hắn cúi người xuống,do hắn quá cao mà cô bé lại quá thấp nên phải làm vậy,tuy đã ngồi xuống thấp nhất có thể,nhưng mà thế nào vẫn cao hơn cô bé nhiều.

“Hức….hức…”

-Khóc gì vậy?

Ngẫm tưởng cô bé nhìn hắn đã che đi khuôn mặt sẽ trở lên sợ hãi,nhưng không như hắn nghĩ,cô bé thấy hắn cúi xuống như một hành động mà mẹ cô bé hay làm bế lên đã tiến tới ôm vào cổ hắn,lấp người vào trong lòng.

Hoàng :......

“Ý ta đang muốn nói là bố mẹ ngươi ở đâu,sao tự nhiên leo trèo lên người ta làm gì?!”

Hắn tím cả mặt lại,thở nóng,chưa bao giờ hắn thấy việc đưa mấy cô bé gái nhỏ tuổi lại khó khăn đến vậy.

-Đành vậy…

Thở dài,đây là lần đầu đến thế giới này mà một phiền phức tự tìm đến hắn.Bế nhẹ nhàng cô bé nhìn liếc xung quanh,hàng ngàn trăm người qua lại chẳng có gì khác biệt làm sao mà phát hiện ra người nào là mẹ cô bé trong đây được.Thế là hắn phải nhờ trí nhớ lúc mới lướt qua bản đồ trung tâm trước đó,liền thấy rõ ràng từng địa điểm rõ ràng.

“Có vẻ ta đã tăng tiến về mặt trí tuệ lên phương diện đầu óc tăng lên.”

Đi theo đúng lộ đường chỉ dẫn,nơi hắn đến chính là một trạm giúp đỡ,chuyên đi làm những việc vặt khi có sự cố.Đến nơi,trước mặt Hoàng là một cô gái mặc quần áo màu đen đứng trước cửa,hai tay để đằng sau trông giống vệ sĩ.

Phía bên trong hiện thấy một người phụ nữ mặc đồ công sở có vẻ sang trọng.Mái tóc gỗ mun mượt như tơ,khuôn mắt nâu dễ thấy của con gái,cái mũi bạch ngọc,đôi môi hồng dâu tây thơm ngát.Trên người còn mặc lên bộ công sở quý phái trông rất sang trọng.Một bên tay có một cái túi cầm tay hàng hiệu.

Cô đang nói chuyện với một cô gái khác,trông dáng vẻ vội vã nghiêm túc và lo sợ của cô nhân viên kia làm cho người ngoài nhìn vào hiểu được là họ đang gấp rút làm chuyện gì đó.

-Thưa cô,chúng tôi đã phái người đi tìm khắp nơi trên các tầng mà không có thấy cô bé nào như miêu tả như vậy cả.Hiện tại lục soát tầng 3 và 4 đều không thấy.

Cả cô nhân viên và cô gái công sở đều nghe thấy,tất nhiên là vị nữ tử công sở kia cực kì lo lắng sốt vó,mặt nhạt đi trái với vẻ lạnh lùng thường thấy,bỗng bên ngoài truyền tới âm thanh làm cho cô chạy nhanh tới.

-Tổng giám đốc!Bé Ana em thấy đang nằm trên một chiếc ghế gỗ dài ở ngoài sảnh gần đây!

Với giọng nói gấp rút,cô gái vệ sĩ đang nặng trên tay bèn nhẹ bẫng lại.Chưa gì cô gái công sở đã ôm bé gái vào lòng.Hai mắt nhắm lại như để chứng thực không có bị mất đi thứ quý giá.Nhìn đứa con vừa vào lớp 1 ngủ ngon.Thoáng chốc cô khuôn mặt mềm mại chợt cứng rắn,hai mắt sắc bén hỏi.

-Là ai đã mang con bé đến đây,không thể nào tự nhiên con bé lại xuất hiện đang ngủ ở đấy được.Nếu có thì phải từ trước đó phát hiện?

-Em cũng không biết nữa,lúc để mắt đến đó đã thấy nàng rồi.Hay để em gọi bảo vệ trích xuất camera?!

Cô vệ sĩ hai tay đưa ra trước ngực,bộ dạng thật là vô tình thấy cô bé.

-Mau đi trích xuất ngay cho tôi!

Tiếng nói của tổng tài nữ khiến cho ai cũng bị giật mình bởi khí thế,tuy vậy cô lại giọng nhỏ đi,vì trong lòng cô đang có một tiểu bảo bối khả ái ngủ ngon.

Sau đấy khi được triệu tập bảo vệ,bật lên camera nơi thương mại làm việc.Trong đó có thể thấy một chàng trai áo đen trùm mũ lên đầu,mặt mũi không rõ ràng,khuôn mặt bị mái tóc che đi phân nửa,thân thể cao ráo,nhìn bên ngoài rất rắn chắc khỏe mạnh.Đang ôm một đứa bé gái say giấc tiến đến gần khu bảo hộ.Nhẹ nhàng đặt con gái cô xuống rồi từ từ quay lưng rời đi.

Nữ bá tổng nhìn vào trong màn ảnh,do người này ngoại trang bên ngoài quá kỹ khiến cho cô không thể nhìn rõ mặt được.Thấy qua đây thì từ chục phút trước anh ta đã ra ngoài cổng siêu thị.Hiện muốn tìm cũng khó.

-Chị có muốn đi tìm anh ta ngay bây giờ không...Hay là đưa bé Ana về trước?Nữ vệ sĩ hỏi ha ý kiến.

-Đưa con bé về trước đi,nhớ kiểm tra xem có hay không con bé bị sao.Còn lại để tôi lo liệu.

-Vâng!

Nhìn cô vệ sĩ bồng bé con ra ngoài chở xe về,nữ bá tổng nhìn tới cuối bóng an tâm mới dứt mắt.Hai tay đặt trước ngực nhìn vào đoạn video,quay sang nhắc nhở vào điện thoại cái gì đấy.

-------------------

Ngoài kia,ở những nơi công viên hoang vắng lác đác được mấy người.Hoàng bây giờ trên người đã đổi sang một bộ quần áo khác.Áo phông đen đằng sau khắc họa nữ quỷ oni,quần jogger thun hợp tông màu,giày đen cổ cao.Trên tay có một chiếc đồng hồ kì lạ không có bất cứ đâu trên thị trường.Mái tóc đen đầu nấm phong cách hiện đại.Đội một chiếc mũ lên che mặt.Cả người cao lớn m85 nhưng nhìn không bặm trợn.Chưa nhìn mặt thôi đã có thiện cảm rất lớn.Nếu có nữ nào ở đây thấy cả mặt hắn nữa chắc về nhà toàn mơ về hắn mất.

Trước đó khi đi ra khỏi trung tâm thương mại,hắn đã đến mấy tiệm cắt tóc mà mấy ông già tuổi làm kiếm sống.Không ngờ mắt kém mà tay nghề cao như vậy,một đường tỉa thôi đã làm nên một bộ tóc rồi.Đúng là không thể nhìn ngoài mà bắt hình dong được.

Còn về vụ quần áo và mái tóc.Do hắn loại trừ thiên sứ hào quang quanh mình lên mái tóc vàng trở lại đen vốn có.

-Chưa cài được bao nhiêu thứ tiện ích trong đây,thật phiền phức.

Hoàng khó chịu nhăn mặt lại,tuy hắn hack vào chương trình hệ thống thế giới để lấy mấy cái hay ho cho vào đây.Nhưng dường như tiện lợi không có nhiều.

Không sai,chiếc đồng hồ này là do hắn cải tạo tiến cấp mà thành.Chỉ với vài thao tác tưởng dễ dàng nhưng có thể đánh sập bất cứ vòng đeo tay hiện tại nào rồi.

Hắn bấm vào đồng hồ,hình ảnh bên trong hiện lên một chiếc vệ tinh chiếu xuống.Sau đó hiện ra bản đồ đường đi,cùng với đó là hình ảnh hắn đang đứng coi đồng hồ.

Tuy hắn có thể chế tạo nó đến mức vượt thời đại,nhưng điều kiện và dụng cụ ở đây lại không có cái nào đáp ứng hắn.Điều này làm hắn phải suy nghĩ nhiều thêm.

“Đinh...Hệ thống phát hiện ra tinh hạch gần đây,chủ nhân quan sát kĩ!”

Đang kiểm tra đầu tiên vật phẩm do chính mình chế tạo,bỗng hệ thống bên cạnh vang lên một tiếng khiến cho hắn đứng cô đơn bị giật mình.Biểu mặt tức giận nhìn nó.

“Hệ thống phát hiện tinh hạch truyền thừa,chủ nhân mau đến tìm!”

Hoàng chưa hiểu chuyện gì hiện lên trong đồng hồ một điểm tím đen như muốn hắn tiến đến địa điểm đấy.

Hắn cũng tò mò,thế nên theo chặng đường có sẵn công viên đây tiến đến một nơi khá khuất hẹp.Thấy một sạp hàng nhỏ có một bà lão mặc quần áo kì lạ.Đeo trên đầu một cái mũ phù thủy.Một bên tay cầm gậy đen nhánh có viên ngọc xám màu ở trên.Nhăn nheo đôi mắt hướng lên nhìn hắn.

Đôi mắt mở to như không thể nhìn ra cái gì ẩn sau đấy,bằng với giọng rõng rạc.Bà mỉm cười nhìn hắn.

-Cậu trai trẻ ẩn giấu thật tốt,ta ánh mắt cũng không thể nhìn ra ngươi cái gì khác người bình thường.Vậy liệu cậu tới sạp hàng của ta làm gì đây?....

Hướng về phía hắn,ngữ điệu có chút ngập ngừng,đương nhiên là cảnh giác với cậu thiếu niên trẻ không thể coi thường trước mắt.

Hoàng đứng đó cùi cầm mặt xuống,chỉ để thấy một khoảng tối đen che đi quá nửa mặt trên với chiếc mũ.Miệng bắt đầu nhếch mép hiểu chuyện.

-Không ngờ trên thế giới này ta chưa lẻ bóng…

Hắn hai tay hai túi bước chầm chậm đến hàng bán nhỏ,bộ dạng vừa bí hiểm vừa đáng sợ.Phút chốc.một loại khí bậc hồng sắc xuất hiện sau bóng hắn.

Rất nguy hiểm!

Bạn đang đọc Cường Sắc Vô Địch sáng tác bởi OnriMinion

Truyện Cường Sắc Vô Địch tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi OnriMinion
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 11
Lượt đọc 205

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.