Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Oppa,em đi lạc! (3)

Tiểu thuyết gốc · 2188 chữ

Thủ đô,đường phố bên ngoài…

Các tòa nhà cao lớn với những chiếc tivi khổng lồ gắn phía trên chiếu quảng cáo,ánh sáng nắng ấm rực rỡ đã tô điểm thêm cho những cục gạch 4 góc này.Bên dưới,người dân khắp nơi đều rôm rả nói chuyện,đi bộ xung quanh tạo nên các tiếng động của cuộc sống nhân thường.Tuy hôm nay là thứ kỳ đi làm của mọi người nhưng vẫn không kém sôi nổi,năng động.

Trong làn đường mà người người đều có cặp đôi,phong cách cá tính thời trang đó.Ai trong tay cũng cầm theo tay phải bạn gái bên cạnh,bên trái là một bọc hình con voi với ba chữ BCS.Rõ ràng đã xác định ý đồ hôm nay.

Nhưng điều đấy không phải lạ lẫm mà đã quá quen thuộc với cái xứ ham mê “cao thêm nhờ canxi” rồi.Tuy vậy giữa đường lại nổi bật nhất ở đây một người mặc cả người một màu phông đen.Áo hoodie trùm đầu,quần kaki không kém đi thẩm mỹ,cả hai lên đồ với nhau cộng thêm chiều cao chót vót đã khiến người xung quanh ít nhiều cũng để ý tới.

-Nhìn anh ta kìa,cao quá.Có khi phải hơn mét tám!

-Noona nhìn xem,anh chàng kia to lớn như vậy.Nhưng trông không hề có bặm trợn ha.

-Phong cách quần áo thật kỳ lạ,tuy mới nhưng lại rất thu hút.Chắc anh ta là chuyên gia thời trang.

-Mặt mũi trùm kín như vậy mà vẫn đi được ngoài đường,anh ta nhìn kiểu gì vậy?

Vô số lời nói hòa lẫn với âm thanh nhưng không thoát khỏi hay lọt tai của Hoàng,hắn vẫn đinh ninh ung dung giữ cái thái độ lạnh lùng ngoài mặt của mình.Như dòng nước tĩnh lặng kệ mọi thứ.

“À nhon xê ô ~~~ Kính chào quý khách!”

Tiếng máy móc vang lên khi hắn tiến đến cửa của một siêu thị thương mại buôn bán cỡ lớn.Lối đi vào rất bắt mắt,cả hai bên đều có những quầy hàng nhanh tay cắm chân sẵn ở đây.Vừa săn khách hàng ra ngoài lẫn vào trong.Họ lựa chọn những cô gái trẻ ra làm tiếp viên giới thiệu sản phẩm,hầu như xung quanh bâu lại thì đám đàn ông là nhiều nhất.Trên mặt thấp thoáng có thể thấy ý dâm rõ ràng.

Hoàng liếc qua là biết,chán ngắt với phản ứng của mấy thằng ngu hạ thấp danh dự chính mình.Đôi mắt sắc dục hắn liếc qua,liền biết ngay mấy cái nữ tiếp hàng kia đều đã nếm qua mùi “đời”.Hơn nữa còn không phải một lần mà là hơn con số chục.

Con mặt sắc dục là thành quả khi hắn sử dụng sắc dục quyển,nó đem tới cho hắn biết về trạng thái người đó có còn trinh,đã bị chơi bao nhiêu lần,tính cách và tâm lý hiện tại ra sao.Là một con bài nắm thóp hầu hết mọi người không chỉ có con người mà là mọi vật sống xung quanh.

Nếu như dùng cái này làm để kiểm tra nói dối thì không ai có thể lừa dối được hắn,mà vì hắn sẽ xác định trên màu sắc cảm xúc người khác.Đọc vị tâm lý người kia.Thám tử nếu mà biết được chắc phải bỏ nghề đi mất.

Đi vào trong giữa trung tâm thương mại,Hoàng trên đường vẫn mãi không nghĩ ra cái lý do bọn gái nơi này lại thích one day sex * với with friends benefits * được.Không lẽ là vì vui?Có lẽ là vậy,mấy quán bar hay khách sạn luôn là nơi diễn ra mấy cái thứ này.Việc mà bọn người trầm mê vào xác thịt với người khác khiến cho hắn ghê người.Tư tưởng phương tây phóng khoáng nhập vào đã khiến mọi người coi nó là một chuyện bình thường.Cả việc “đất đai” cũng như vậy,thật tội cho đến lúc cuối mình không được dùng đất mới mà phải mang “khoai” trồng lại vào bên trong.Nghĩ tới đây,hắn lại thấy nó thật ghê tởm.Lăng hoàn nhiều như vậy có khi mình sẽ bị nhiễm bệnh nào đó.

-Hãng quần áo ở nơi đây cũng đã thay đổi,tên hàng hiệu nổi tiếng cũng đổi sang tên khác.

Đứng bên ngoài nhìn vào,sau đấy Hoàng tiến vào mở cửa bên trong.Cô tiếp tân kính cận đang cặm cụi làm việc nghe được tiếng chuộc lách cách ở trước cửa bèn ngẩng đầu lên,theo thói quen chào khách hàng ghé tới hiệu shop.

-Xin chào quý khách.

Qua lớp khẩu trang,giọng nói nghiệp vụ được rèn luyện nhiều khiến cho người ta có cảm giác dễ chịu.Đương nhiên là Hoàng nghe chẳng lọt tai,vẫn lạnh lùng bước qua quầy hàng không quên gật đầu một cái.Coi như dành một sự tôn trọng nhỏ cho đối phương.

Cô gái đi theo hắn đằng sau,dáng vẻ m6 thấp bé so với một người m85 như hắn thì là quá lùn.Tiện tay có thể ấn đầu xuống không với được tới.

-Quý khách có muốn em giúp đỡ gì không?Chỉnh lại cặp kính cận gọn gàng,Min U vui vẻ hỏi.

Hoàng không mấy bận tâm,chỉ chú trọng đến trang phục của mình.Phát hiện nơi đây thời trang hình như cũng bị giảm một nửa,đối với hắn kiếp trước thì cái này đều là thời trang bình thường không có gì nổi bật.

Cô gái đứng một bên,quan sát thấy cau mày trĩu xuống.Biểu cảm không mấy vui lắm liền giật mình,một cảm giác gì đấy khiến cô nhanh chóng tiến lên phía trước nhìn xem.Phát hiện đối phương là đang khó chịu vì size kích cỡ quần quá nhỏ.Cô nhìn qua đối phương,tuy hắn đã ẩn nấp nhiều chỗ nhưng nhìn ông quần và độ bó là biết quần áo trên người vị tiên sinh này là bị kích rồi.

Hoàng đứng nhìn lướt một bên,phát hiện thấy khắp nơi đây chẳng có cái nào mặc phù hợp chiều cao chính mình.Dù rất khó chịu đi nữa thì hắn phải mua cho bằng được để hoàn thành nhiệm vụ hệ thống,đồng thời cá nhân chính mình,đang chuẩn bị ra ngoài đi nơi khác thì có tiếng nói gọi lại.

“Ti-Tiên sinh,chỗ kho của em có quần áo rất vừa với ngài.V-Với cả rất giống với những quần áo ngài muốn lựa.A-Anh xem có phải không ạ?

Ấp úng câu nói,cô đưa trước mặt Hoàng một bộ quần áo đúng với kiểu dáng hắn đang chọn.Ướm thử xem có vẻ vừa,hắn lúc này im lặng bấy lâu mới ngước mặt lên hỏi.

-Phòng thay đồ ở đâu?

“D-Dạ..Thưa anh đi về hướng bên phải sau đó đi thẳng rẽ trái là tới,hiện tại không có ai nên anh cứ yên tâm không có người ạ.”

Min U chỉ hướng cho hắn,không biết vô thức hay không có chạm vào một bên tay.

Hoàng theo chỉ dẫn mà đến một căn phòng không chật hẹp cũng không quá rộng,ở đấy có một cái gương và thanh xà treo đồ.Thế này thì không khỏi mất công cởi bỏ lớp quần áo rồi,nhưng với hắn thì rất đơn giản.Chỉ cần chạm nhẹ vào quần áo kéo ra là thân thể đã trần truồng ngoài quần sơ cua rồi.

Cầm từng bộ quần áo lên thử,tất cả đều hợp dáng phong cách với hắn đến kinh ngạc.Hơn nữa còn mặc rất thoải mái.Không quá bó cũng như quá rộng.Thích hợp để mặc.

Mang tất cả những bộ quần áo ra ngoài,mỗi cái hắn tầm khoảng 5 bộ.Tính sơ ra là hai mươi bộ tổng tất cả.Được cất gọn gàng vào trong những chiếc túi.Min U gấp xong liền để trên bàn bàn giao lại cho hắn,cô mang 4 cái túi để trước rồi từ tốn hỏi.

-Tiên sinh,anh muốn thanh toán qua thẻ giao dịch hay tiền mặt?

-Thẻ tín dụng đi!

Hoàng từ trong người lấy ra một tấm thẻ màu đèn,mà cô gái tên Min U đính trên card visit trước ngực bỗng giật mình.Sắc mặc nhiều hơn là kinh ngạc khi thấy tấm hắc kim này.

“A-Anh...anh có muốn tham gia chính sách ư…..

-Không cần,cô thanh toán cho tôi.

Bị dọa trước lời nói của Hoàng,Min U hai má đỏ ửng giật nảy hậu đầu cầm tấm thẻ cùng chiếc máy tiến hành thao tác.Sau khi nhìn thấy hàng dài số không,liền đưa ánh mắt rụt rè nhìn hắn.

Thấy thanh toán xong,hắn cũng không muốn ở lại nói nhiều làm gì,một tay xách cả 4 túi đi.Cô gái thấy hắn đã đi rồi nhìn vào tờ giấy giá cả hắn không thèm lấy thì thầm.

-Thật thú vị,anh ta tên là Seok sao.Trẻ tuổi như vậy đã có tài sản lớn,không chừng kết giao với anh ta sẽ có điều tốt.

Nếu như Hoàng ở đây có nghe được câu này chắc chắn sẽ ngạc nhiên,người này trước đó không những khả năng quan sát tốt mà hầu như tư duy khác xa với mấy cô gái bình thường tuổi nổi loạn khác.Rất trầm ổn,không có dáng vẻ nhút nhát nào trước đó,chỉ đến khi hắn đi mới để ra một mặt lạnh lùng không kém.

“Leng keng”

Tiếng cửa mở ra,gấp gáp chạy vào là một cô bà béo khác,dáng vẻ rất hốt hoảng, phúng phính mỡ buồn cười lao nhanh về phía Min U sờ soạng khắp người làm cho cô cũng phải nhăn mặt lại.Thái độ quay ngoắt 360 độ,trước đó nhút nhát liền biểu hiện.

-A chị Choi,đừng có ôm chặt em như vậy.Em khó thở.

Bị ép chặt vào người bà cô , Min U cảm thấy không khỏi chật chội.

“C-Cô chủ,trước đó cô có bị sao không,chắc chắn không tên đàn ông con trai nào vào sàm sỡ cô chứ?Nếu có thì cô nói ngay để tôi cho hắn một trận.Có đúng tôi đi lấy tiền trong năm phút cô không có đi lung tung đâu.Tiểu thư A...

Bị Min U che miệng lại,một tay cô để trước miệng biểu thị đừng nói cái tên đó ra chỗ này.Bà cô Choi gật đầu dơ ngón cái,đầu như gà mổ thóc khẳng định.Min U lúc này mới bỏ tay ra,phùng má nói.

-Cô Choi,cháu đã nhắc là cô đừng nói cái tên đấy ra mà.Cô định để cho bố cháu biết rồi đến bắt về cháu về ư!?

-Hà hà,ta quên mất.Già rồi lên đãng trí là phải.

Bà cô gái gãi đầu,ngại ngùng cười trừ cho qua chuyện.

-Cháu nói cho cô biết là đừng có nói gì với bố và mẹ cháu đấy,kẻo họ biết rồi không cho cháu ở đây đâu!Cô biết cháu phải trốn khó đến cỡ nào mà.

-Cô hiểu cô hiểu,được rồi.Lần sau cô sẽ không nói vậy nữa.

Nghe được câu nói,Min U cũng không có tránh gì mà chỉ khoanh tay lại cho ấm cười nhẹ trong lớp khẩu trang.Hầu như không có ý giận gì.

Trong đầu cô hiện tại đang có một suy nghĩ tò mò mọc lên,nhớ lại tấm thẻ có khắc chữ đó cố gắng nhớ lại.

-Hình như trong nhà mình đã từng thấy nó ở đâu rồi…

Cô khó hiểu nói,tò mò không thôi.

Hoàng sau lần ghé vào trong cửa hàng đó cũng đi đây đi đó một vài nơi,số tiền tiêu nhìn có vẻ nhiều nhưng lại hầu như cảm thấy chưa tốn một phần.Số túi đồ quần áo trước đó được hắn cất vào hệ thống không gian,đỡ phải mang theo cho nặng thêm người.

Ngoài ra hắn cũng mua một số thứ đồ hay ho,tiêu biểu là một số thứ nhỏ như xe phân khối lớn và vài linh kiện điện thoại đồng hồ về nhà.Dụng cụ kỹ thuật sửa chữa.

Nhìn vào trong túi đồ chất cứng quần áo,hắn ngừng lại việc mua sắm.Nhìn qua thấy hơn mấy chục cái túi cất quanh đây.Trong đó đều là quần áo hàng xịn theo hắn nghĩ.Nếu ai đó thấy hắn bỏ ra ngần ấy tiền để mua tất cả những thứ trên thì chắc chắn sẽ chửi ầm lên vì biểu cảm hiện vẫn còn khó chịu của hắn.

-Đi mua mấy cái thứ này đúng là còn mệt hơn cả việc luyện tập,không tra tấn thân thể thì cũng là tinh thần.Chẳng biết có gì hứng thú.

Hắn rút ra một cái điện thoại Sunphone đời mới,nếu hắn không nhầm thì đây tên hãng kiếp trước là Samsung thì phải.Qua đây đổi tên mới lạ hơn thôi.

Trong túi đồ của hắn còn dư mấy con nữa chưa dùng,ý định cải tiến điện thoại thông minh.Đếm sơ qua hơn chục cái gì đấy.

Nhớ lại khuôn mặt kinh dị của những nhân viên bán điện thoại khi hắn mua mỗi loại 10 cái macbook,smartphone,laptop làm cho hắn cảm thấy hề hước.

Đang định đi ra khỏi nơi này,đột nhiên dưới chân hắn thấy có cái gì đang kéo kéo,nhìn xuống đã thấy một cô bé hai mắt ửng đỏ,buộc tóc hai bên đáng yêu cầm búp bê khóc.Dáng vẻ nhìn qua học sinh tiểu học,đang rưng rưng nhìn hắn.

-Hức...Oppa,ta bị đi lạc!

Bạn đang đọc Cường Sắc Vô Địch sáng tác bởi OnriMinion
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi OnriMinion
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 10
Lượt đọc 245

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.