Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Người Đàn Ông Bí Ẩn

Tiểu thuyết gốc · 1405 chữ

Vào năm 1914, thế giới sảy ra chiến tranh thế giới thứ nhất. Lúc này toàn bộ con người trên thế giới đã chung tay chiến đấu chống lại lũ quái vật. Cuộc chiến cứ vậy kéo dài 3 năm, sau 3 năm tưởng trừng đã thất bài thì xuất hiện chín người tự xưng là Cửu Thánh mỗi người trong số họ lại mang trong mình sức mạnh vô biên lần lượt là Kim, Mộc, Thủy, Hỏa, Thổ, Phong, Lôi, Băng, Hắc. Họ sử dụng sức mạnh của mình đẩy lùi lũ quái vật trển về vùng đất của chúng và đã tạo ra một phong ấn để nhốt chúng lại nơi đó được gọi là Điểm Đen. Vậy là cuộc chiến đã kết thúc vào năm 1918.

Thời gian trôi nhanh đến năm 1939, phong ấn bị phá những quái vật lại một lần nữa xuất hiện, khi này còn người đã phát triển hơn và đã mạnh hơn. Vậy là cuộc chiến tranh thế giới thứ hai bùng nổ, loài người đã chống đỡ được bốn năm nhưng vẫn là không thể chiến thắng, vì không chỉ con người mạnh hơn mà lũ quái vật cũng đã mạnh hơn. Lúc này lại một lần nữa Cửu Thánh lại xuất hiện bọn họ tham gia cuộc chiến trong vòng hai năm con người một lần nữa đẩy lùi quái vật và phong ấn một lần nữa vào năm 1945.

Quay về hiện tại một thầy giáo đang kể về lịnh sử mở miệng hỏi.

“ Các em ai có thắc mắc gì không nào?”

“ Thưa thầy Cửu Thánh bọn họ rất mạnh sao?”

Một cậu bé khôi ngô đứng lên hỏi.

Thầy giáo liền trả lời.

“ Đúng vậy họ rất mạnh”

“ Thưa Thầy vậy tại sao họ không tiêu diệt hoàn toàn lũ quái vật mà lại phong ấn chúng ạ?”

Người thầy lúc này có hơi lúng túng trả lời.

“ Vì họ…họ không thể tiêu diệt hoàn toàn quái vật”

“ Vì sạo ạ!?”

Vị thầy giáo lúc này khuôn mặt có hơn khó nói.

“ Vì chúng quá đông đi”

Reng reng

Lúc này một âm thanh vang lên thấy giáo vui mừng nói.

“ Hôm nay chúng ta học đến đây thôi, các em về nhà nhớ làm bài tập thầy đã giao biết chưa”

“ Vâng ạ!”

Khi học sinh đã ra về hết thấy giáo thở dài lắc đầu nghĩ.

“ Tên nhóc Dương Minh này hỏi câu khó quá, đến mình từ khi đi học đến giờ cũng không biết vì sao Cửu Thánh họ lại không diệt hết lũ quái vật nữa là.”

Lúc này một hình bóng màu đen xuất hiện ở sau lưng vị thầy giáo.

“ Thầy à”

“ Waotao”

Thầy giáo giật mình quay lại ngã nhào ra đất.

“ Dương Minh em vẫn còn ở đây sao?”

“ Đúng vậy! còn thầy sao còn chưa về?”

“ Em dám quản cả thầy. Nói sao còn chưa về”

Thầy giáo tức giận đứng lên quát Dương Minh.

Dương Minh cười nói.

“ HiHi. Em đang tìm cây bút thì thấy thầy cứ ngồi mãi không đi nên em mới đến hỏi thầy đó”

“ Được rồi nếu tìm thấy cây bút thì nhanh chóng về nhà biết chưa. Thầy về trước đây”

“ Vâng”

Thầy giáo quay người định rời đi thì quay lại nói.

“ À phải rồi về nhà chép phạt bài hôm nay mười lần cho thầy”

Dương Minh giật mình.

“ Waotao. Em có phạm lỗi gì đâu mà lại phải chép phạt chứ”

Thầy giáo đẩy kính nói

“ Hai mươi lần”

“ Thầy sao lại có thể làm vậy chứ”

Thầy giáo mỉm cười nói

“ Thầy có làm gì em đâu. Về nhà nhớ chép phạt năm mươi lần nha Tiểu Minh”

“A…A….A”

Dương Minh cúi mặt tức giận nhưng không thể làm được gì.

Rang Rang

Một âm thanh từ bên ngoài vọng đến rồi một giọng nói vang lên.

“ Thông báo toàn bộ người dân nhanh chóng vào hầm chú ẩn X2”

Dương Mình nở một nụ cười sau đó chạy nhanh ra ngoài, khi đến cổng trường thì bị thầy giáo ban nãy chặn lại.

“ Tiểu Minh nhanh cùng thầy đến hầm chú ẩn”

Dương Minh chỉ tay lên trời hét lớn.

“ Đĩa bay kìa thầy”

Thầy giáo nghe xong cười nói

“ HeHe Tiểu Minh trò này em đã nói lần thứ N rồi. Em nghĩ có thể lừa được thầy sao, quá ngây thơ rồi HaHaHa”

Dương Minh vẻ mặt buồn nhìn ra sau lưng thầy giáo rồi cúi xuống nói.

“ Chào cô Nguyệt Nguyệt”

Vẻ mặt của thầy giáo ngay lập tức vui vẻ quay lại nói.

“ Chào cô Nguyệt Nguyệt???????”

Khi quay lại thì lại không có một bóng người thầy giáo đen mặt lại.

“ Tiểu Minh em lại lửa cả Thầy?????? Tên nhóc Tiểu Mình quay lại đây cho tôi…”

Lúc này Dương Minh đã chạy xa chỉ thấy cậu chạy về hướng có âm thanh đánh nhau phát ra. Trước mặt cậu là một con quái vật màu đen xanh có hình của một con bọ ngựa cao 2m thân hình to lớn đang đánh nhau với năm người.

“ Ồ là quái vật bọ ngựa. Kia là năm Anh Hùng cấp A vậy con bọ ngựa này ít nhất cũng là cấp A rồi”

“ Cậu thấy bọn họ có thể thắng được chứ?”

“ Còn phải hỏi sao. Năm đánh một không chột cũng què”

Dương Minh bừng tỉnh cậu nhanh chóng quay đầu lại nhìn.

“ Waotao. Ông chú là ai vậy? Tại sao đi lại không phát ra tiếng động vậy? Muốn hù chết người ta sao?”

Người vừa hỏi Dương Minh cười nói.

“HaHaHa. Tại cậu chú tâm vào cuộc chiến quá mà không để ý xung quanh mà thôi”

Dương Minh liền suy nghĩ lời nói của người đó.

“ Người này nói rất đúng mình đã quá tập chung vào trân đấu, mình sơý quá. Mà nhìn ông chú này đoán chừng 30 tuồi không đi trốn còn ở đây làm cái gì?”

Dương Minh nghĩ gì thì liền nói đó.

“ Tôi nói ông chú không đến hầm chú ẩn ở đây làm cái gì chứ?”

“HaHa. Vậy còn một cậu nhóc như cậu ở đây làm cái gì?”

Dương Minh nén cơn giận lại mở miệng nói.

“ Tôi đang hỏi chú mà, sao chú lại hỏi lại tôi”

“HaHaHa. Được được ta bị lạc đường nhóc có thể giúp ta đến hầm chú ẩn được không?”

Dương Minh thở nhẹ một hơi liền đừng dậy nói.

“ Được thôi nếu chú đã cầu xin như vậy vả lại ai bảo tôi là người tốt chứ. Nào chúng ta đi thôi”

Người đàn ông nhanh chóng đứng dậy cười đi theo Dương Minh.

“ Cậu nhóc, cậu tên gì vậy?”

“ Tôi là Thiên Minh còn chú”

“HaHa. Ta là Thiên Vương”

Dương Minh Cười nhếch mép nói thầm.

“ Tôi tin chú mới lạ”

Người đàn ông lại cười nói.

“ HaHaHa. Nếu không phải cậu nói dối trước làm sao ta lại phải nói dối chứ”

Dương Minh quay sang cười nói.

“ Tôi nói này ông chú từ vừa lãy đến giờ chú cứ cười như tên ngộc vậy, có cái gì mà vui giữ thần vậy?”

“ Ồ! Ta thấy vui thì cười thôi. Người xưa có câu một nụ cười bằng mười thang thuốc bổ”

Dương Minh quay đi cười mỉa mai.

Một lúc sau cả hai đã đến trước một hầm chú ẩn Dương Minh quay sang người đàn ông nói.

“ Đã đến hầm chú ẩn rồi, chú mau vào trong đi. Tôi phải đi về đây”

“ Bên ngoài rất nguy hiểm cậu còn chạy về nhà”

“ Nhà tôi với chỗ quái vật không chung đường sẽ không có chuyện gì đâu, chú mau vào đi. Thế nhé đi đây”

Vừa nói cậu vừa chạy đi. Người đàn ông đứng đó nhìn Dương Minh rời đi chỉ thấy người đó đưa thay lên búng một cái liền xuất hiện một người mặc vest.

“ Cậu đi theo bảo vệ cậu nhóc đó. Đừng để nó bị thương cũng đừng để nó biết cậu đi theo”

“ Tuân lệnh”

Bạn đang đọc Cửu Thánh Thế Nhân sáng tác bởi Cheerykint
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Cheerykint
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.