Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Được Tôi Đồng Ý

Tiểu thuyết gốc · 1392 chữ

Năm 2009 con người đã phát triển khoa học kỹ thuật đến thời kỳ được gọi là thời đại 4.0. Mà toàn bộ những nghiên cứu này đến từ một tập đoàn mang tên Huyết Long, tập đoàn này bao trùm trên toàn thế giới. Trong đó họ đã tạo ra một chuỗi vệ tinh và chuông báo động để phát hiện quái vật xuất hiện giúp người dân có thể biết được mà trốn xuống hầm chú ẩn.

Lúc này Dương Minh đã về đến nhà. Ngôi nhà của cậu thuộc căn nhà cấp 4 đơn sơ nhưng đem lại cảm giác ấm áp của tình yêu thương đến từ cha mẹ.

“Tiểu Minh về rồi đó hả?”

“Vâng con vừa về”

Dương Minh nhanh chân chạy vào trong phòng của cậu, vội vội vàng vàng lay người thay quần áo. Bỗng cửa phòng mở ra Dương Minh sợ hãi, một bóng đen bước vào đó là mẹ của Dương Minh.

“Tiểu Minh sao mồ hôi nhễ nhại vậy con?”

“HiHi. Mẹ đây không phải mồ hôi a. Trên đường về con bị ngã vào vũng nước. Đúng đúng ngã vào vũng nước”

Mẹ Dương Minh tức giận.

“Vũng nước từ lúc nào lại sạch sẽ như vậy hả?”

“Ây da. Mẹ phải tin con trai của mẹ chứ”

“Tin! Tin cái đầu của con ý. Tiểu Minh có phải lại chạy đi xem quái vật đúng không?”

“Mẹ à! Con không có xem. Thật mà”

Lúc này mẹ của Dương Minh thở dài.

“Haizzz. Tiểu Minh mẹ trước giờ không cấm cản con cái gì cả, chỉ riêng việc này. Quái vật rất nguy hiểm nếu con có mệnh hệ gì mẹ làm sao mà sống nổi nữa”

Dương Minh cúi mặt ăn năn hối lỗi.

“Mẹ con lần sau sẽ không thế nữa”

“Được rồi con phải nói được làm được. Mẹ nào mà chẳng thương con cái của mình chứ”

Nói xong mẹ của Dương Minh đi ra. Dương Minh lúc này cảm thấy bản thân đã phạm sai lầm lớn. Một bên khác người mặc vest đi theo Dương Minh đã trở về và báo cáo với ông chú.

“Đại Nhân cậu bé đã về nhà an toàn”

“Uk! Không bị phát hiện chứ?”

“Đại Nhân yên tâm”

“Được rồi cậu có thế đi”

Người mặc vest đướng dậy cúi người rồi rời đi. Ngay sau đó một người khác lại tiến vào, người này mặc vest xanh bước vào trên tay cầm một tệp giấy.

“Đại Nhân xe đã chuẩn bị xong rồi lúc nào cũng có thể lên đường”

“Nhóc con đó cũng đã được 8 tuổi rồi cũng đến lúc rồi. Chúng ta đi”

Ông chú quay người bước vào trong xe cung người đàn ông vest xanh.

“Mọi người chú ý. Chủ Tịch đang trên đường đến đây. Mọi người hay chỉnh lại trang phục đầu tóc. Rồi chúng ta tập duyệt chào đó chủ tịch một lượt.”

Một người đàn ông béo đang đốc thúc mọi người để nghênh đón một nhân vật được gọi là chủ tịch.

Lúc sau một chiếc xe đi đến đỗ trước cửa công ty. Từ trên xe bước xuống là một người đàn ông tầm 30, mặc trên mình một bộ vest xanh đen cùng với đó là một người trẻ tuổi mặc vest xanh. Nơi đây là một chi nhánh của tập đoàn Huyết Long với tổng số 12 tầng.

Đồng thanh “Kính chào Chủ Tịch”

Toàn bộ nhân viên đều cúi người dõng dạc chào. Vị chủ tịch không nói gì cả mà bước đến một nhân viên trong đó nói.

“Cậu chính là Dương Khang?”

“Dạ! Vâng! Tôi là Dương Khang”

“Tốt! Từ mai cậu không cần đến đây làm nữa”

Dương Khang sắc mặt nhợt nhạt hỏi.

“Thưa Chủ Tịch ý của ngài là sao ạ? Tôi bị đuổi việc sao?”

Vị chủ tịch mặt không đổi trả lời.

“Ta chỉ nói một lần. Được rồi mọi người quay về làm việc đi”

Nói xong chủ tịch rời đi đển lại sự hoang mang cùng đâu khổ không nói nên lời của Dương Khang. Một bóng người bước đến Dương Khang.

“Dương Khang chuyện này là sao? Tại sao đột nhiên cậu lại bị đuổi việc chứ?”

“Gia Hưng mình cũng không biết đây là chuyện gì. Nếu không có công việc này làm sao mình có thể nuôi vợ con đây. Tiểu Minh còn đang đi học. Mình…mình thực sự không hiểu”

Dương Khang ngã dưới đất sắc mặt lúc này đã xanh xao.

“Dương Khang đừng no mình sẽ đi nói chuyện với Chủ Tịch xin ngài rút lại”

“Gia Hưng không cần đâu chúng ta đều chỉ là người làm công ăn lương làm sao có thế muốn gặp nhân vật lớn là gặp được chứ”

Nói xong Dương Khang đứng dậy bỏ đi.

“Dương Khang”

Gia Hưng bất lực nhìn người bạn của mình rời đi trong lòng vừa buồn vừa tức giận thay cho Dương Khang nhưng cũng không thể làm được gì. Dương Khang quay về đến trước của nhà nhìn ngôi nhà cấp 4 của mình lỗi buồn càng tăng lên.

“Bố nó à! Sao hôm nay về sớm vậy? Có phải xảy ra chuyện gì rồi không?”

Dương Khang mỉm cười cố tỏ ra là mình ổn nhưng bên trong nước mắt là biển rộng.

“Tôi về sớm chơi với Tiểu Minh thôi không có gì đâu. Đúng rồi Tiểu Minh đi học về chưa?”

“Uk! Tiểu Minh nó đang trong phong đó. Bố nó rửa chân tay đi tôi chuẩn bị cơm nước xong liền đây”

Dương Khang bước vào trong nhà đến phòng của Dương Minh.

Cốc Cốc

“Tiểu Minh con có trong đó không?”

“Là ba sao?”

Dương Minh mở của ra cười nói.

“Hôm nay ba về sớm vậy?”

“Uk! Hôm nay ba về sớm chơi với con đây”

Dương Minh ngạc nhiên nhìn ba của mình một lượt từ trên xuống dưới.

“Ba à! Con đâu có thích chơi trò chơi”

“Phải ha! HaHaHa. Con xem ta lú lẫn quá. Vậy hôm nay con đọc sách gì nào? Kể cho ba nghe nhé”

Dương Minh mỉm cười kéo ba mình vào phòng.

“Hôm nay con đọc một tiểu thuyết nói về một thế giới hòa bình không có quái vật”

“Vậy sao nghe hay đó kể ba nghe nào”

Vậy là Dương Khang về cho ba mình nghe về tiểu thuyết một cách say sưa. Đêm đã điểm cả nhà 3 người vui vẻ ăn cơm thì bỗng tiếng gõ của vang lên.

Cộc Cộc

Dương Khang tiến đến khi mở cửa ra thì đập vào mắt ông là vị chủ tịch hồi sáng đã đuổi mình khỏi công ty.

“Chủ…Chủ Tịch sao ngài lại đến đây?”

“Sao cậu cấm ta đến đây? Cậu không định mời ta vào trong nhà ngồi nói chuyện sao?”

“Á! Mời ngài vào nhà chơi. Tôi nào dám cấm cản ngái chứ. Vợ à lấy nước cho Chủ Tịch uống”

“À! Vâng! Vâng!”

Vị chủ tịch bước vào ngồi trên chiếc ghế cũ không ngừng nhìn xung quanh.

“Chủ Tịch không biết ngài đến đây có chuyện gì?”

“Cậu có phải rất tức giận việc ta đã làm hôm nay phải không?”

Dương Khang không nói gì mà cúi đầu chầm ngâm. Vị chủ tịch lại nói tiếp.

“Ta có thể cho cậu làm Giám Đốc của chi nhánh này. Cậu thấy sao?”

Dương Khang ngạc nhiện ngửng đầu không dám trả lời mà hỏi lại.

“Chủ…Chủ Tịch ngài vừa nói gì?”

“Ta đã nói với cậu rồi. Ta chỉ nói một lần”

Dương Khang lúc này lại rời vào chầm ngâm suy nghĩ, một lúc lâu sau mới mở miệng nói.

“Điều Kiện của ngài là gì?”

Vị chủ tịch cười nói.

“HaHaHa. Cậu đúng là không phải kẻ ngốc. Điều Kiện của ta đó là để Dương Minh thành con luôi của ta. Yên tâm cậu và vợ của mình có thể sống cùng Tiểu Minh chỉ là từ nay Tiểu Minh sẽ đổi tên thành Long Minh. Thế nào?”

Dương Khang nhìn sang đưa con của mình rồi lại nhìn vợ của mình cuối cùng quay lại nhìn vị chủ tịch nhưng vẫn không nói gì.

“Được tôi đồng ý”

Bạn đang đọc Cửu Thánh Thế Nhân sáng tác bởi Cheerykint

Truyện Cửu Thánh Thế Nhân tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Cheerykint
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.