Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Phải Yêu Sớm

Phiên bản Dịch · 909 chữ

Chương 31: Phải Yêu Sớm

Gương mặt nhỏ nhắn của Tôn Hạnh Vũ hiện vẻ đắng chát, vừa nghĩ tới lộ trình kéo dài 4 tiếng sắp tới, nàng cảm thấy thân thể mới được sưởi ấm của mình lại bị đông cứng.

“Đi thôi, cố gắng vượt qua bốn giờ này, chờ sau khi tới Hồn Võ Tùng Giang thì tối thiểu điện thoại bình thường cũng có sóng.”

Dương Xuân Hi tươi cười, ném ra một trái ngọt.

Đối với mấy đứa trẻ trong thời đại này, không có mạng chẳng khác nào là muốn lấy mạng bọn chúng.

Cho dù là Vinh Đào Đào không hề nghiện điện thoại di động nhưng khi nãy cũng mấy lần muốn lên mạng tìm kiếm thông tin chứ đừng nói là Tôn Hạnh Vũ nghiện chơi game online.

“Ừm...Vậy thì tốt.”

Tôn Hạnh Vũ lấy được chút động lực, đứng dậy, nói với Vinh Đào Đào:

“Đúng rồi, Cao Lăng Vi có dùng Weibo đó, ngươi có thể tìm hiểu nàng trước mà, đến lúc đó ta sẽ tham mưu cho ngươi cách cưa đổ nàng, hì hì.”

“Ấy, chưa có chuyện gì mà, cho dù nàng rất nổi danh nhưng nếu như không hợp khẩu vị của ta thì ta sẽ không theo đuổi nàng đâu.”

Vinh Đào Đào cài khuy áo lông, thuận miệng trả lời.

“Hả? Chẳng phải tiêu chuẩn chọn vợ của ngươi chính là Phương Thiện Họa Kích hay sao? Ta còn tưởng ngươi rất đặc biệt chứ, cuối cùng hóa ra cũng chú ý tới vẻ bề ngoài.”

Bàn tay nhỏ của Tôn Hạnh Vũ đập lên bả vai Vinh Đào Đào, bất mãn nói.

Vinh Đào Đào cạn lời luôn, cảm thấy hơi khó chịu.

Lý Tử Nghị thì cảm thấy dễ chịu, thoải mái vô cùng.

Hồi lâu sau, Vinh Đào Đào mới nặn ra được một câu:

“Mọi chuyện...mọi chuyện đều phải xem có hợp mắt không, chẳng phải chọn bản mệnh hồn thú cũng như vậy sao.

Vả lại cho dù ta có thích đối phương nhưng chưa chắc người ta đã thích ta. Chẳng phải các ngươi vừa mới nói nàng là quán quân quan ngoại, quý quân toàn quốc hay sao, hiện giờ ta chẳng là gì cả.”

“Hừ.”

Lý Tử Nghị hừ lạnh một tiếng:

“Ngươi cũng hiểu rõ bản thân mình đó.”

Vinh Đào Đào dùng ánh mắt quái dị nhìn Lý Tử Nghị, dường như đang nhìn một tên thiểu năng:

“Một tên bại tướng dưới tay như ngươi hả! Ta là phế vật thì ngươi còn phế hơn cả phế vật! Ba năm mà ngươi vẫn chưa hiểu đạo lý này hay sao?”

Lý Tử Nghị:

“Ta…”

Tôn Hạnh Vũ không thèm quan tâm hai người cãi nhau, nàng sớm đã quen với chuyện này.

Tôn Hạnh Vũ thích hóng chuyện rất thích xen vào chuyện này, nàng vừa đi theo Dương Xuân Hi ra phía bên ngoài vừa đẩy đẩy bả vai Vinh Đào Đào, dụ dỗ:

“Cao Lăng Vi cực xinh luôn đó.”

Vinh Đào Đào:

“Quan điểm về cái đẹp của mỗi người đều khác nhau.”

Thấy Vinh Đào Đào mạnh miệng như vậy, Tôn Hạnh Vũ giả vờ như thật:

“Ta ganh tị với nàng.”

Vinh Đào Đào:

“…”

“Ây.”

Vinh Đào Đào gãi đầu một cái, lẩm bẩm:

“Nếu ngươi đã nói như vậy thì chắc hẳn nàng rất xinh đẹp.”

Tôn Hạnh Vũ:

“…”

Vinh Đào Đào còn nhỏ tuổi, cuộc sống cũng vô cùng đơn giản. Trong số kiến thức nông cạn của hắn, Tôn Hạnh Vũ là một cô gái xinh đẹp, tối thiểu là ở trong trường trung học số 1 Tân Đan Khê, nàng là người xinh đẹp nổi tiếng.

Dưới sự giúp đỡ của mấy nhân viên ở đây, bọn họ cưỡi lên một con Tuyết Dạ Kinh khác, chuẩn bị đi hết quãng đường còn lại.

Vinh Đào Đào nhảy lên ngựa, tâm trạng lúc này rất tệ.

Không ngờ rằng năm nay hắn đã gần 15 tuổi rồi mà đã đến mức cần người khác giới thiệu đối tượng cho.

Quả nhiên…Phải yêu sớm.

Nếu như hai người các ngươi không ở cạnh nhau từ lúc còn mặc tã như vậy thì cũng chỉ có thể để người khác giới thiệu.

Nhóm bốn người lại lên đường, đối với ba người trẻ tuổi này, bốn tiếng sau mới là khoảng thời gian rèn luyện.

Sau khi tiến vào địa khu Hưng Lĩnh, núi non chập trùng, rừng cây tươi tốt, tuyết trắng vô ngần, lạnh là một chuyện, vấn đề lớn hơn chính là dù Tuyết Dạ Kinh chạy rất ổn định, nhưng dưới điều kiện bảo đảm tốc độ thì chuyện xóc nảy là không thể tránh khỏi.

Thậm chí Vinh Đào Đào không thể hấp thu hồn lực được!

Hắn hoàn toàn không cần điều khiển Tuyết Dạ Kinh tiến tới trước, một lòng đối khó với đường núi gập ghềnh, sợ mình bị rơi xuống.

Dương Xuân Hi chạy ở phía trước càng chạy càng nhanh, do vậy, ba con Tuyết Dạ Kinh dưới thân ba người cũng ngày càng nhanh hơn.

Vinh Đào Đào khổ sở vô cùng.

Không biết chị dâu lên cơn gì vậy chứ.

Cần gì phải vội vàng như vậy?

Vội trở về xem Cao Lăng Vi có nhập học hay không hả?

Quả nhiên đúng là chị dâu tốt của ta…

Bạn đang đọc Cửu Tinh Chi Chủ (Dịch) của Dục
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Buu.Buu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 20

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.