Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bạn Cùng Lớp

Phiên bản Dịch · 1318 chữ

Chương 50: Bạn Cùng Lớp

Từ chương 51 sẽ là 10 TLT/ chương, mong các bạn sẽ tiếp tục ủng hộ mình ạ! <3

---

Đối với nhân loại mà nói thì nơi đây không phù hợp để sinh tồn, nhưng đối với Từ Thái Bình thì tối thiểu trong phạm vi bức tường thứ nhất, nơi này chính là vườn nhà hắn.

Vinh Đào Đào mím môi một cái, quay đầu nhìn về phía Lục Mang:

“Thằng nhóc kia rất quen với việc sinh tồn trên cánh đồng tuyết, nói tóm lại, chúng ta có thể ôm đùi hắn. Nhưng ta mới chỉ gặp mặt hắn một lần, không hề quen biết nhau. Ngươi nghĩ như nào hả?”

Lục Mang hỏi:

“Tại sao hắn lại rất quen với việc sinh tồn trên cánh đồng tuyết vậy?”

Vinh Đào Đào đi tới kề sát tai Lục Mang, mở miệng đáp:

“Hắn là một loại hồn thú Tuyết Cảnh vô cùng đặc biệt, mang hình dáng con người, hơn nữa trí tuệ cũng không hề thua kém gì con người cả, thậm chí còn có thể tu luyện hồn pháp, hồn kỹ.”

Lục Mang ngẩn ra vài giấy, sắc mặt trở nên nghiêm túc, sau khi chần chừ thêm vài giây mới đáp:

“Liệu chúng ta có gặp nguy hiểm gì không?”

“Ừm…”

Vinh Đào Đào suy nghĩ một lúc lâu mới khẽ gật đầu, đúng là có xác suất như vậy.

Cho dù chung quanh có binh sĩ bảo vệ nhưng nếu như Từ Thái Bình muốn tiến vào đại học Hồn Võ Tùng Giang, muốn có được một xếp hạng tốt thì hắn hoàn toàn có thể dựa vào ưu thế sân nhà để chiến đấu với những học sinh khác, chỉ cần không xảy ra án mạng là được rồi.

Trong bài thi lần này, đại học Hồn Võ Tùng Giang không hề đưa ra tiêu chuẩn, thậm chí không hề nói tới quy tắc bài thi.

Đào thải do môi trường là một mặt, các học sinh đào thải lẫn nhau cũng là chuyện có thể xảy ra.

Tốt nhất là chớ có nên mạo hiểm.

“Đào Đào.”

Có một giọng nói dễ nghe vang lên.

Vinh Đào Đào quay đầu lại nhìn, thấy hai nữ một nam.

Tôn Hạnh Vũ, Lý Tử Nghị và một thiếu nữ không quen biết.

Tôn Hạnh Vũ đội một chiếc mũ bông màu đỏ, đeo găng tay màu đỏ, chiếc kính bảo hộ sặc sỡ bảo vệ đôi mắt to tròn của nàng, nhưng giọng nói của nàng thì rất dễ nhận ra.

Thiếu nữ bên cạnh nàng nhỏ nhắn xinh xắn, cặp kính bảo hộ to lớn sặc sỡ, tạm thời không nhìn rõ gương mặt.

“Đây là bạn cùng phòng của ta, Chu Đình.”

Tôn Hạnh Vũ lên tiếng giới thiệu:

“Chúng ta cùng hành động nhé?”

Bắp đùi này khá to đó!

Tôn Hạnh Vũ tận mắt chứng kiến bạn trai mình đánh với Vinh Đào Đào suốt ba năm, đương nhiên nàng hiểu rõ trình độ chiến đầu của Vinh Đào Đào.

Trong hoàn cảnh khắp nơi là tuyết như ở đây, lại là một nơi hoàn toàn xa lạ, thời gian ba năm thân thiết của Tôn Hạnh Vũ, Lý Tử Nghị và Vinh Đào Đào khiến quan hệ của bọn họ khăng khít không gì phá nổi.

Lục Mang:

“Quen hả?”

Vinh Đào Đào:

“Bạn cùng lớp.”

“Ừm.”

Lục Mang khẽ đáp một tiếng, không nói gì nữa cả, không biết là đang nghĩ gì.

Vinh Đào Đào chỉ vào Lục Mang, nói:

“Bạn cùng phòng của ta, Lục Mang, đi nào, chúng ta xuất phát thôi.”

Một đội 5 người chắc là đủ rồi.

Thấy nhóm năm người rời khỏi dưới chân tường thành, có năm binh sĩ tập trung với nhau, đi theo phía sau, cách xa nhóm năm người Vinh Đào Đào.

Vinh Đào Đào nghiêng đầu nhìn Lý Tử Nghị:

“Bạn cùng phòng của ngươi đâu?”

Vừa dứt lời, Vinh Đào Đào lập tức hiểu ra:

“À...Cũng phải thôi, với tính cách của ngươi thì sao kết bạn nổi với người chung phòng chứ.”

Giọng nói Lý Tử Nghị lạnh lẽo hệt như gió tuyết:

“Ngươi nhiều lời quá đó.”

Tôn Hạnh Vũ:

“Trời ơi, đến lúc nào rồi mà hai người vẫn còn kèn cựa nhau vậy. Mau nói ra ý kiến để sinh tồn đi.”

Vinh Đào Đào:

“Rừng tuyết có thể chắn gió tuyết, cũng có thể có hang động thiên nhiên.”

Tôn Hạnh Vũ vội vàng nói:

“Nhưng rất có thể trong rừng sẽ có hồn thú nghỉ ngơi.”

Vinh Đào Đào giải thích:

“Chúng ta nhất định phải tìm một điểm đặt chân có thể cản gió tuyết, chắc phải phải tiến vào trong rừng tuyết rồi. Thậm chí chúng ta cũng nên đi đối mặt với hồn thú Tuyết Cảnh.”

Vinh Đào Đào mím môi một cái, nói tiếp:

“Bằng không thì chúng ta đào một hang động ở ngay bên dưới tường thành, dựa vào tiếp tế của trường học để sinh tồn là được, đó chính là nơi an toàn nhất.

Nhưng biểu hiện như vậy rất khó để chúng ta vượt qua bài kiểm tra chứ đừng nói tới việc tiến vào lớp thiếu niên của đại học Hồn Võ Tùng Giang.”

Mạch suy nghĩ của Vinh Đào Đào vô cùng sáng suốt, mục tiêu cũng rõ ràng.

Sau khi nói xong, cả đám người không ai nói gì, dường như đều đồng ý với phán đoán của Vinh Đào Đào.

Chẳng biết từ bao giờ, dường như Vinh Đào Đào đã trở thành đội trưởng của nhóm này rồi.

Nhóm 5 người chậm rãi tiến lên trong cánh đồng tuyết, Vinh Đào Đào lấy la bàn trong hành trang ra, bắt đầu đẩy nhanh tốc độ, nói:

“Chúng ta mau tăng tốc thôi, trước khi trời tối nhất định phải tìm được rừng tuyết hoặc là điểm dừng chân thích hợp nào khác, bằng không đêm nay chúng ta phải ngủ lại nơi này rồi.”

Lục Mang bình thản mở miệng:

“Ngươi rất tự tin với thực lực của mình đó.”

Vinh Đào Đào nhếch miệng cười nói:

“Các ngươi cũng phải dừng chân ở thành Ái Huy, sau đó cưỡi Tuyết Dạ Kinh tiến tới đại học Hồn Võ Tùng Giang phải không?”

Lục Mang không hề trả lời, Chu Đình bên cạnh khẽ gật đầu đáp:

“Đúng.”

Vinh Đào Đào mở miệng:

“Chúng ta đều như vậy, chống đỡ gió rét thấu xương, ngồi trên lưng Tuyết Dạ Kinh chịu xóc nảy suốt 8 tiếng…”

Nói tới đây, Vinh Đào Đào quay đầu nhìn về phía Lục Mang, nói:

“Chúng ta vượt qua trăm cay nghìn đắng, vượt bao khó khăn tới đây không phải là để bị loại.”

Nghe vậy, khóe miệng Lục Mang khẽ nhếch lên.

Đôi mắt ẩn sau lớp kính bảo hộ lẳng lặng nhìn Vinh Đào Đào.

Giờ khắc này đây, Lục Mang dường như đã hiểu nguyên nhân Vinh Đào Đào may mắn được Tư Hoa Niên chỉ điểm.

Thế giới này vô cùng rộng lớn, rộng lớn tới mức chứa đựng được vô số loại người.

Lục Mang tin rằng khi một người hỏi một người khác vì sao lại bỏ thành phố Thượng Hải phồn hoa để đi tới Tuyết Cảnh, đồng thời có nói bóng nói gió tới tín ngưỡng của mình…

Thì người đặt câu hỏi nhất định đang hỏi dò phẩm chất đặc biệt nào đó của người kia.

Chỉ là hai người mới gặp nhau, không hề thân quen, vậy nên không nói sâu vào chủ đề này được.

Nhóm 5 người tăng tốc độ, đi theo sau Vinh Đào Đào, Lục Mang âm thầm quan sát bóng lưng đối phương, siết chặt trường kiếm trong tay.

Vậy...chuyện cũ của ngươi là như nào vậy?

Bạn đang đọc Cửu Tinh Chi Chủ (Dịch) của Dục
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Buu.Buu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 15

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.