Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Liệp Yêu Thành

Tiểu thuyết gốc · 1989 chữ

Chương 43: Liệp Yêu Thành

Dạ Hành theo đám người này ra khỏi rừng rậm. Gần ba năm nay, hắn cuối cùng cũng đã trở về khu vực của con người sinh sống.

Thông qua mấy lần trao đổi. Dạ Hành biết được vị hoàng tử này tên là Triệu Minh Trí, là nhị hoàng tử của một quốc gia nhỏ tên Chiến Yêu quốc. Hắn có một vị đại huynh cùng cha khác mẹ là Triệu Minh Mẫn.

Mẹ của đại hoàng tử là công chúa của vương triều Đại Phụng mạnh mẽ. Mẹ của nhị hoàng tử chỉ là một thôn dân bình thường của Chiến Yêu quốc, cũng là người phụ nữ mà vua cha yêu thương nhất.

Cũng chính vì lý do đó mà mẹ của nhị hoàng tử bị người hại chết từ khi hắn mới bốn tuổi.

Nhị hoàng tử là thiên tài mọi người công nhận. Từ khi còn rất nhỏ, hắn đã bộc lộ tài năng và trí tuệ khác xa người thường. Được sự ủng hộ của khá nhiều quan viên trong triều.

Nhưng hắn cũng vì thế mà mấy lần xém bị ám sát. Sau khi mẹ hắn qua đời, vua cha cũng đưa hắn vào quân đội để hắn học tập và cũng là để bảo vệ tính mạng hắn.

Hắn theo chân quân đội đánh đông dẹp bắc, nhanh chóng lên được chức Tướng quân. Tay nắm trăm triệu đại quân tinh nhuệ. Trở thành cái gai trong mắt của phe phái ủng hộ đại hoàng tử.

Dưới áp lực của vương triều Đại Phụng, vua cha dù có thích nhị hoàng tử cách mấy cũng không thể tự ý lập hắn làm thái tử mà lập đại hoàng tử làm thái tử.

Nhưng ba năm trước xảy ra biến động, Liệp Yêu Thành bị yêu thú bao vây. Sau khi thái tử mang binh cứu viện thất bại, nhị hoàng tử được cử đi.

Sau khi đánh lui yêu thú, nhị hoàng tử liền trở thành thành chủ mới của Liệp Yêu Thành. Trong vòng ba năm, hắn lại còn thành công thu phục các thế lực nơi đây.

Việc này khiến cho thái tử Chiến Yêu quốc cảm thấy được nguy cơ to lớn. Hắn mới cấu kết với tà phái, ý đồ lợi dụng thực lực tà phái để diệt trừ nguy cơ của bản thân.

Đám người tà phái tốn thời gian mấy năm mới có thể thiết kế một cái bẫy lớn này để tiêu diệt nhị hoàng tử.

Bọn người tà phái này cũng không dám hành động không kiên nể, bọn chúng cũng sợ Thánh Triều để ý đến mặt mũi mà phái ra binh lực tiêu diệt bọn hắn. Cộng với việc khinh thường một quốc gia nhỏ bé, cho nên bọn chúng chỉ cử ra một đám sát thủ dưới Tụ Linh Cảnh để thi hành nhiệm vụ.

……….

Khi ra khỏi thành để tiêu diệt đám yêu thú. Nhị hoàng tử đã dẫn theo một binh đoàn gần hai trăm binh lính. Lần đi này là để tiêu diệt đám yêu thú đã phát triển quá nhanh để tránh gây ra thú triều và là cơ hội cho các tân binh rèn luyện.

Lần này trở về chỉ còn lại khoảng hai mươi người. Thiệt hại lần này tới chín thành khiến những người sống sót cảm thán không thôi.

Dạ Hành cùng bọn người này trà trộn vào đám người mạo hiểm đoàn trở về Liệp Yêu Thành. Đây là thành trì gần với dãy núi Thiên Trường thuộc Yêu Lâm.

Liệp Yêu Thành này thuộc địa phận của Chiến Yêu quốc, hằng năm đều trải qua các cuộc thú triều dày xéo.

Liệp Yêu Thành là thành rộng lớn nhất trăm dặm xung quanh đây. Nó tuy rộng lớn nhưng lại chỉ có khoảng mười triệu người đang sinh sống bên trong, thuộc vào thành trì có số lượng dân cư thấp nhất.

Thành trì cao lớn và chắc chắn. Nhìn từ trên cao xuống, Liệp Yêu thành như một con Cự Quy to lớn đang co mình phòng thủ.

Thành trì hằng năm được vô số thế lực tiến hành cải tạo và cũng cố. Biến nó trở thành một tòa thành mạnh mẽ nhất của Chiến Yêu quốc. Nó chính là lớp áo giáp kiên cố để bảo vệ cả Chiến Yêu quốc phía sau.

Thành trì được binh lính canh gác vô cùng nghiêm mật. Các binh lính tại đây đều là tinh nhuệ trong tinh nhuệ, đều là những kẻ trải qua vô số trận chiến đấu khốc liệt, là những kẻ tìm đường sống trong cõi chết chính hiệu.

Thương nghiệp nơi đây cũng vô cùng phong phú, nhiều thế lực vì tài nguyên dồi dào bên trong Yêu Lâm mà đều đến nơi đây hoặc có phân bộ tại nơi đây. Bọn họ đến kéo theo vô số lực lượng mạnh mẽ để bảo vệ tài sản. Sau quân đội của triều đình, các thương nghiệp nơi đây chính là thế lực có sức mạnh lớn nhất.

Tại đây còn có rất nhiều đoàn đội mạo hiểm, các đoàn liệp thú giả, cùng các đệ tử môn phái đến đây để rèn luyện. Nơi đây có thể nói là long xà hỗn tạp. Thực lực của từng người rất lộn xộn, rất khó phân biệt được.

Dạ Hành cùng nhị hoàng tử lẻn trốn vào trong thành, nhị hoàng tử không muốn kẻ khác biết thông tin hắn đã bình an trở về.

Dạ Hành phát hiện lực lượng phòng vệ và tuần tra trong thành rất chặt chẽ và có quy củ. Việc thành chủ là Triệu Minh Trí đã mất tung tích một khoảng thời gian, nhưng mọi việc trong thành vẫn không có bất kỳ khác thường nào. Dạ Hành cũng phải khâm phục tận đấy lòng.

Dạ Hành cùng đám người Triệu Minh Trí cải trang tiến đến một trang viên rộng lớn bên cạnh phủ thành chủ. Nơi đây chính là khu vực trung tâm trong thành, có thể dễ dàng quan sát, điều khiển lực lượng các nơi.

Triệu Minh Trí tiến lên gõ bảy cái lên cánh cửa trái và chín cái lên cánh cửa bên phải.

Ngay lập tức, có một ông lão mở cửa đón bọn hắn vào.

Trang viện rộng lớn, tươi mát. Khắp nơi đều được quét dọn sạch sẽ nhưng ít có dấu vết của người sinh sống. Chỉ có hai vợ chồng già sống bên trong.

Tối hôm sau, một người đàn ông trung niên tiến vào trong trang viên của Triệu Minh Trí. Hai người trao đổi rất lâu rồi người đàn ông này mới rời khỏi.

Triệu Minh Trí thì như không có chuyện gì, tiến đến mời Dạ Hành uống rượu.

“Dạ Hành huynh, ngươi không tò mò mấy hôm nay ta đang làm việc gì sao?”.

“Có chút tò mò, nhưng ta cũng không muốn đi hỏi”.

“Vì sao?”.

“Ta thấy không cần thiết”.

“Huynh không sợ ta trở mặt, tìm người tiêu diệt huynh ư”.

“Trên người ta không có tiền tài, không có thiên tài địa bảo trân quý hay công pháp nghịch thiên gì. Ta cùng ngươi cũng không có xung đột lợi ích. Ngươi giết ta thì được cái gì?”.

“Không phải ta thiếu huynh một mạng sao? Con người ta rất sợ thiếu nợ người khác. Ta có thể giết huynh để thoát nợ a”. Nhị hoàng tử cười nói.

“Ngươi chắn chắn giết được ta sao?”. Dạ Hành cũng cười nói.

“Haha”. Triệu Minh Trí cười bất lực.

Nữa tháng sau, Triệu Minh Trí chính thức trở về phủ thành chủ. Hắn đã bắt được nội gián cũng mấy chục tên đệ tử Huyết Ma phái đang ẩn nấp trong thành.

Phó thành chủ cùng gần trăm tên thuộc hạ của hắn và khoảng năm chục tên đệ tử Huyết Ma phái đang bị trói hai tay, quỳ trong đại sảnh của phủ thành chủ. Bên trong đó có một kẻ là trưởng lão của Huyết Ma phái đạt tu vi Tụ Linh cảnh.

“Thành chủ không biết vì sao lại bắt người của Huyết Ma phái ta?”.

“Điện hạ, ta làm gì sai? Tại sao lại bắt ta?”.

Trưởng lão Huyết Ma phái cùng phó thành chủ hét lớn.

“Trong lòng các ngươi không rõ ràng sao? Hôm nay ta trở về, các ngươi còn ôm tâm lý may mắn?”.

“Ta thật không biết có chuyện gì xảy ra”. Phó thành chủ nói.

“Ngươi có biết, việc ngươi làm hôm nay là đang tuyên chiến với Huyết Ma phái chúng ta không?”. Trưởng lão Huyết Ma phái uy hiếp.

“Hôm nay ta bắt các ngươi đến thì đã chuẩn bị sẵn sàng cùng các những kẻ kia đấu đến cùng. Một khi ta không chết, ta thề san bằng Huyết Ma phái các ngươi”.

“Hừ, đúng là nghé con không sợ cọp. Bằng vào ngươi cũng dám đối đầu với phái ta”. Trưởng lão Huyết Ma giáo khinh thường nói.

“Ngươi cứ chờ xem là được”. Nhị hoàng tử nói.

“Điện hạ, ta thật không biết chuyện gì a. Ta là bị người hãm hại a”. Phó thành hủ vẫn khóc lóc kêu oan.

“Ta bắt ngươi thì đã có chứng cứ chính xác. Lôi xuống giết đi”.

“Triệu Minh Trí, ngươi vong ân phụ nghĩa, ngươi không phải con người. Ta theo ngươi lâu như vậy mà chỉ phạm chút sai lầm ngươi liền giết ta. Ngươi chết không được yên lành”. Phó thành chủ hét lớn.

“Ta hy vọng ngươi nếu gặp lại được những anh linh kia cũng có thể nói được như vậy”. Nhị hoàng tử nói.

………..

Dạ Hành vẫn ở trang viên của cặp vợ chồng già kia mà một mình tu luyện. Tiểu Hồ cũng không lười biếng, nó luôn cố gắng để có thể mạnh hơn Dạ Hành.

Hôm nay, Dạ Hành thành công luyện thành Hỗn Huyết Độc Đan cấp ba giúp Tiểu Hồ tiến giai lên yêu thú cấp ba. Còn hắn thì sau khi dùng huyết đan này tăng phẩm cấp linh huyết trong người cũng đã đến giai đoạn nạp linh.

Hắn cần phải thu phục mười Hư Linh cấp ba vào bên trong cơ thể. Các Hư Linh này phải phù hợp với tinh huyết bên trong cơ thể hắn.

Dạ Hành lấy tinh huyết của đám yêu thú này từ mật cảnh nhưng trong mật cảnh lại là trạng thái đặc thù, không thể sản sinh Hư Linh. Việc này khiến hắn phải tìm cách khác.

Nhị hoàng tử hôm nay lại đến mời Dạ Hành uống rượu.

“Ngươi đã tu luyện xong rồi a”.

“ừm. Ngươi đến có chuyện gì?”.

“Ta muốn nhờ ngươi bảo vệ ta một khoảng thời gian”.

“Ngươi hơn ta một đại cảnh giới, kẻ thù có thể giết ngươi ta làm sao có thể chống đỡ”.

“Ta sẽ ở trong trang viên này, ngươi có thể bảo vệ ta không? Ta biết ngươi dùng độc rất lợi hại”.

“Dưới Hóa Nguyên Cảnh, ta có thể thử. Nếu gặp Hóa Nguyên Cảnh trở lên ta sẽ là người đầu tiên chạy trốn”. Dạ Hành suy nghĩ một chút rồi nói.

“Đa tạ. Ta đã phái người đưa tin về việc tà phái tấn công đến Thánh Triều. Thánh Triều không thể không quản chuyện này, chắc chắn sẽ có biện pháp đàn áp tà phái. Huyết Ma phái cũng sẽ không rảnh tay để cao tầng đối phó chúng ta”.

“Xem ra ngươi đã có chuẩn bị kỹ càng.

Ngươi phải cho người tìm cho ta những thứ này. Ta sẽ tăng khả năng bảo vệ ngươi”. Dạ Hành lấy ra giấy bút viết một hàng dài các vật liệu rồi đưa cho nhị hoàng tử.

Bạn đang đọc Dạ Hành Lộ sáng tác bởi lnty26091996
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi lnty26091996
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.