Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đội buôn

Tiểu thuyết gốc · 1731 chữ

Trong màn đêm hình thành một cỗ gió thoảng vun vút, thổi lay đám cỏ cao của thảo nguyên. Người tạo ra hiện trạng không ai khác ngoài Hắc Kiện, hắn đang chạy một mạch về hướng đông để đến địa điểm nhiệm vụ.

Phía đông tường thành

Đội buôn

Có tổng cộng tám cỗ xe chở hàng hóa, mọi kiện hàng được bao bọc cẩn thận và vài vệ sĩ canh gác cưỡi ngựa đi kẹp hai bên. Số lượng người trong cả đoàn gần đến năm chục người, chủ thương có mỗi tám người ứng với từng xe. Còn lại là các trợ lý kiểm hàng và các chân tay sai đảm nhiệm vị trí khuênh vác, vệ sĩ hộ tống thì tương đối ít so với cỡ đoàn. Chuyến đi khá là mạo hiểm và cũng là một phần lý do mà họ gửi bồ câu giao nhiệm vụ đi.

-"Sắp đến giờ khởi hành mà chưa ai tới. Thường thì mấy nhiệm vụ kiểu này phải lắm người tranh chứ nhỉ" Một chàng trai lên tiếng.

Tờ nhiệm vụ được đánh dấu đỏ là nhiệm vụ hạn thời gian và khá là khẩn cấp, bất lợi nhưng phần thưởng tương đối cao, những mạo hiểm giả hay bị thu hút cũng vì nét đặc biệt này. Đã vậy độ khó lần này cũng chỉ cấp đồng, yêu cầu tương đối đơn giản nhưng cả đoàn khó hiểu vì không có ai nhận cả.

-"Hừ! Bọn thương nhân keo kiệt! Hả?" Chủ trì phụ trách đưa dẫn lên tiếng chửi thì thấy man mác từ đằng xa một bóng đen đang lao đến chỗ mình với tốc độ đáng sợ.

May vẫn còn kịp, thấy đội buôn đang lúc nhúc để chuẩn bị khởi hành làm hắn yên tâm. Trên đường đi không có thứ gì để xác định cụ thể thời gian, hắn phải tự ước tính mà thôi.

...

Đối với dân chọn nghề thương thảo thì tiền bạc là trên hết, mọi yếu tố khác chỉ là phù du đối với họ, vì kinh tế mà cả đoàn không tiếc hiểm nguy đưa ra yêu cầu gấp gáp lại còn vào thời điểm đêm hôm. Các chủ thương đều nhất chí rằng chỉ cho thêm một người vào đoàn hộ tống vì không muốn phải san sẻ từng đồng. Trong bóng tối đầy rẫy thứ không lường trước được nên không có ai dám nhận cũng là điều có thể hiểu.

Cả đoàn không còn hi vọng gì nên chuẩn bị nhổ rễ rồi di chuyển.

-"Biết thế bọn ta không nên nghe theo ngươi mà đi từ sáng luôn" Bảy chủ thương quay sang người còn lại trách cứ.

Chàng thanh niên tên là Thương Vũ Phong, là chủ thương trẻ nhất trong đoàn. Cậu quấn một vải khăn màu vàng trên trán, ở cằm nảy ra vài cọng râu thô đứng tách nhau, Đôi mắt nâu đen đầy sắc sảo. Thân thể cậu khá mảnh khảnh và tâm lý hiện giờ đang phải hứng chịu những lời phàn nàn từ đồng nghiệp. Không chấp nhận yếu thế, cậu lên tiếng:

-"Bình tĩnh, bình tĩnh..chẳng phải các vị trưởng bối đây đều đã thống nhất rồi sao giờ có nói gì cũng sao quay trở lại được. Nếu ai biết trước thì đã giàu rồi"

Thái độ các chủ thương dần hòa hoãn

-"Với lại đang là giữa hè đi, nếu đi trong cái nắng chói chang của buổi sáng thì sẽ làm giảm đáng kể sức lực của mọi người, từ đó tiêu thụ nhiều hơn thực phẩm. Mà biết đâu lại xảy ra chuyện bất bình thì sao, ban sáng các mạo hiểm giả quanh thành sẽ ra ngoài, phần lớn họ làm công cũng chỉ vì tiền mà thôi, thấy quá dải xe hàng lại nổi lòng tham đem cướp. Dù đi đêm cũng nguy hiểm nhưng óc dã thú sao bằng óc người được, mạo hiểm càng cao thì lợi ích càng lớn"

Mọi người gật đầu chậm rãi, coi như Vũ Phong thành công trong việc thuyết phục đi. Đã chọn nghề buôn bán thì đương nhiên cái miệng phải cao ba tấc lưỡi. Lấy tài ăn nói làm lợi thế nên trước đó cả đoàn thống nhất đến đêm mới đi bởi ý kiến của cậu đây.

Đúng lúc này một sinh vật đang dần dà hiện lên từ đằng sau Vũ Phong, bộ hắc kiện giáp trong bóng tối ánh lên màu đen của vực thẳm cao vượt mức với hốc mắt đỏ thẫm..

Chưa nhận thức được thứ đằng sau, cậu cười thầm trong lòng «Hehe, đòi bắt chẹt ta à» thấy tình huống im lặng đang dần biến chuyển tốt. Không buông tha, cậu còn muốn bọn họ phải phục thì thôi, miệng bồi thêm:

-"Ngoài ra không có ai nhận nhiệm vụ càng tốt chứ sao, mọi người chẳng cần phải chia tiền nữa, với lại thêm một tên tân binh cũng chẳng thay đổi được gì nhiều" câu đấy rõ ràng là đang phủ nhận ý kiến ban sáng của mình nhưng vẫn được thốt ra.

«Hửm, sao ai cũng cứng đờ hết ra vậy, mặt mình dính cái gì à» Cảm thấy lạ, cậu mở to mắt nhìn mọi người trước mặt, vì sao bọn họ lại đang sững sờ xen lẫn chút sợ hãi đây. Bỗng cảm giác lạnh chạy dọc sống lưng của cậu, rùng mình một cái. Theo bản năng, cậu xoay người.

-"Á!!!"

Thứ sinh vật kì lạ đó nãy giờ đứng sau cậu, bị dọa cho cả kinh cậu ngã bẹt cặp mông tròn trĩnh của mình xuống đất. Cậu đã hiểu mọi chuyện.

...

Sự xuất hiện của Hắc Kiện khiến cả đoàn rơi vào hoảng loạn. May thay người chủ trì dẫn đường đã đến và bình định lại tổ chức.

Nãy lúc hắn tiếp cận đã gây sự bất ngờ bên phía chủ trì, hắn ngay lập tức giơ tờ nhiệm vụ lên để giải thích cho tên đó. Ổn thỏa được chủ trì nhưng còn phải ổn định thêm cả đám lắt nhắt xung quanh, hắn không muốn phí thời gian nên để cho chủ trì tự mình xử lý. Song rảnh chân, hắn cứ vậy mà lặng thinh tiến đến gần chỗ của tám chủ thương đang bàn bạc.

-"Được rồi các vị, người này danh xưng Hắc Kiện, một mạo hiểm giả sinh sống trong thành Đại Loan và đến đây theo yêu cầu của nhiệm vụ mà các ngài bàn giao" Chủ trì giới thiệu.

Thấy mọi người vẫn chưa phát hiện ra việc mình là dị nhân nên hắn quyết định giữ im lặng và tận dụng tình huống, cố tình làm vậy để giảm bớt chuyện sinh nghi không cần thiết, được bao nhiêu thì tốt bấy nhiêu. Dù sao trong bóng tối hắn cũng khó có thể bị nhìn thấu bởi cặp mắt của bọn suốt ngày chỉ nghĩ đến tiền đi.

Nhìn vào ngoại hình lực lưỡng của bộ giáp làm cả đám kinh ngạc một hồi song lườm nguýt sang Vũ Phong, người này nãy còn vểnh mũi lên mà nói như đúng rồi. Tuy họ bị Hắc Kiện dọa đi nhưng những gì cậu nói vẫn lọt lỗ nghe, thế là lại phải chia tiền, hơn nữa việc hắn xuất hiện khi cậu đang chê rằng "nếu có thêm tên nên nữa cũng vô dụng" đã tạo một ảnh hưởng xấu đến người mà đoàn thuê.

«Chết tiệt! Sao lại đúng lúc như vậy chứ» Chửi thầm trong lòng, cậu đang hối hận đây. Khá là thừa thãi khi cậu quyết định quay hướng Hắc Kiện để xin lỗi, hắn vốn chẳng để tâm vào trong lòng. Nỗi cay cú nhất thời còn chưa tan nhưng cậu vẫn biết nhẫn nhịn để giữ lại cho mình một ấn tượng tốt. Hiểu rằng mấy tiếng tới đây, cả đoàn sẽ tiến nhập trong thành nên cậu cẩn thận chưa bao giờ là thừa «Ai biết hắn còn có quan hệ như thế nào chứ».

Các chủ thương còn lại thì đánh giá hắn, trông cơ thể như vậy mà khá bình tĩnh, nhìn bề ngoài thì cũng phải trung kiến trở lên nhưng lại nhận nhiệm vụ cấp đồng, chắc cũng bị thu hút bởi tiền thưởng từ tờ giấy màu đỏ mà thôi. Chắc là đang kẹt tiền sau khi tậu bộ giáp đi. Hắc Kiện, người im lặng nãy giờ bỗng lên tiếng:

-"Chư vị, ta mới là người có lỗi ở đây, trên đường đi ta đã phí thêm thời gian để chém giết vài con sói mà tận giờ xuất phát mới đến kịp, bất quá cũng là ta cần tiền đi"

Nghe xong, phán đoán các chủ thương càng vững chắc thêm vài phần, một tên đang bị khổ nhọc vì tiền nên phải làm cả ca đêm để xoay sở. Dường như bọn họ đều biết hắn bước tiếp sẽ nói gì vì đã đúc kết ra cách nghĩ này bằng kinh nghiệm lâu năm trong nghề.

-"Thú thật, các vị là thương nhân, liệu có hứng thú với da sói không, thời buổi khó khăn, ta tiện tay chém giết vài con để bán, tí nhổ trại mà đi cũng chưa muộn"

Tuy hơi đường đột khi thấy người nhận nhiệm vụ tính bán đồ nhưng biết thêm một điều từ Hắc Kiện khiến các chủ thương an tâm hơn, đằng sau bộ giáp đó là một người biết nói chuyện, không dùng cơ bắp để nghĩ thay não như đám vệ sĩ đằng kia, khoảng cách giữa hắn với mọi người được dịch lại gần hơn. Đã vậy hắn còn nói đến chuyện buôn bán thì đúng là chuyên môn của họ rồi.

Hắn đề nghị một cuộc giao dịch công bằng, dù sao hắn cũng không sợ những người ở đây sẽ chặt chém hắn vì nơi họ sắp đến là thành trì mà hắn đang cư trú. Ý định cũng như hắn đây, trước hết các chủ thương cần uy tín riêng cho bản thân và xác lập các mối quan hệ có thể giúp ích tiện việc giao thương trên thương trường.

-"Ồ, còn xem về chất lượng và số lượng mà ngươi đem đến đây"

Bạn đang đọc Dã Thiên sáng tác bởi kemvanvo
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi kemvanvo
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.