Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Vật Tay!

Tiểu thuyết gốc · 1770 chữ

-"Ồ!"

Hắc Kiện cư nhiên không do dự thốt ra hai từ "thất bại" hướng phía Liêm Bằng ám chỉ. Cái này là gì kiêu ngạo chứ, một tiểu bối hiện nay mới cấp đồng mà dám huênh hoang, đòi quơ chân vung tay trước mặt tiền bối, người đang đính miếng huy hiệu vàng trước ngực.

Thấy sự tự tin tuôn ra từ hắn. Liêm Bằng cứng đờ lại giây lát. Vốn để ngài thử xem hắn có xứng đáng hay không mà thôi, không cứ nhất thiết phải thắng mới đủ điều kiện, vậy mà Hắc Kiện tên đó đây còn muốn báo trước kết quả theo đúng ý câu từ.

Khóe miệng ngưng cười, Liêm Bằng con ngươi lóe lên dải quang trừng Hắc Kiện. Ngài biết hắn sẽ không nói một điều gì đó vô nghĩa, chẳng lẽ hắn sẽ chiến thắng thật. Sự tự cao đó lấy từ đâu?

«Chẳng lẽ tên Hắc Kiện giấu diếm năng lực thực sự. Nhưng trong bản báo cáo từng nói hắn rằng vài lần cấp bạc nhiệm vụ phải chật vật còn suýt nữa đánh rơi mất túi đồ a»

Đứng trước dân tinh anh lâu năm kinh nghiệm và chút mảy may ngần ngại cũng không có, thì chỉ còn một chỗ. Đó là dựa vào cách thức so tài đa dạng, người ra trò có thể tận dụng ưu thế riêng để tạo lĩnh vực mà mình quen thuộc, am hiểu nhất.

Ngoại trừ khả năng đó ra thì chẳng thể cái nào khác khiến Liêm Bằng phải cẩn thận ứng phó cả. Song, trong đầu nghĩ như vậy nhưng ngoài miệng lại tặng cho Hắc Kiện lời khuyên.

-"Xã hội lòng người hung hiểm, của ngươi đó không phải là tự tin nữa rồi, mà là sự kiêu căng và ngạo mạn đi. Đừng cố kéo dài nó mà hãy chấp nhận thay đổi a!"

Nhưng Hắc Kiện không đáp lại, ngẫu hứng rời khỏi vị trí hiện tại rồi tiến vào trong căn nhà trọ của Vũ Phong.

-"Ái!!"

Cửa bất chợt mở ra như lúc cậu đạp vậy, lần này người bị bất ngờ là chàng thanh niên. Với xúc cảm như vậy hẳn đang dí tai mà nghe lén đây.

Hắc Kiện không để tâm nếu cậu làm lộ ra giao kèo với Liêm Bằng vì đã bị chế ngự bởi minh ước, nãy hắn chặn cửa cậu chỉ để giảm phiền phức. Còn chuyện thắng thua gì đó cũng không thể dấu được. Căn bản vẫn còn ai đó đang ngắm nghía từ đầu ngõ rồi, chỉ là nó không quan trọng mấy, khi người ngăn tin phát tán sẽ chính là đầu lĩnh của họ.

Vòng qua sau cậu, hắn tiến gần đến cái bàn ở chính giữa phòng khách. Biểu cảm trên mặt Vũ Phong như thể đang muốn hỏi điều mà hắn sắp làm.

-"Giữ cửa mở toang cho ta" Hắc Kiện nói.

Vũ Phong tự giác làm theo.

Chỉ trong chốc lát, Hắc Kiện hai tay nâng bõng cái bàn gỗ lên song vác ra khỏi phòng.

Qua cửa rồi đặt trước mặt người đứng đó là Liêm Bằng. Quá trình di dời rất nhẹ nhàng.

«Hử? Một cái bàn! So đấu kiểu gì đây?» Hai người đứng đó đều tự hỏi.

-"Người hiểu rõ bản thân nhất vẫn là chính mình, còn chưa đến phiên ngươi giáo huấn" Hắc Kiện đáp lại câu nãy.

Dừng lại một chút, đứng đối diện với Liêm Bằng. Hắn bỗng giơ cánh tay phải lên giống nghi thức bắt tay quen thuộc.

-"Ta và ngươi chưa đến mức đó đâu nhỉ?" Liêm Bằng thấy vậy cười nói.

Dẫu vậy hắn vẫn giữ tư thế đó, dường như đang chờ đợi. Giờ ngài nhìn kỹ lại thì công nhận khá khác bọt. Chiếc bàn để ngang nên khoảng cách đôi bên là sát gần. Phần cẳng tay thường thì phải vuông góc với bắp tay nhưng tại đây nó còn muốn chếch lên, thu hẹp đến nửa.

Hiểu ra hành động Hắc Kiện muốn biểu thị, Liêm Bằng cặp mắt mở to, người đơ lại.

-"Đúng như ngươi nghĩ. Ta muốn định đoạt cuộc tỉ thí này bằng cách vật tay!"

...

Ngắn gọn xúc tích, đơn giản và cơ bản. Chủ yếu dùng lực thuần của bản thân là xong. Chút mánh khóe không đáng phải kể đến.

-"Ngươi chắc chứ, ta là loại người nào, thế mạnh ra sao chắc cũng biết. Lại ngại ngần khi lựa đây?"

Liêm Bằng này cường tráng thân thể đã có hồi đôi mươi. Từ lúc chào đời vốn khỏe mạnh hơn bình thường gấp mấy lần. Da săn thịt chắc bẩm sinh cộng với tốc độ sinh trưởng đáng kể đến kinh hãi mà giờ đây to khỏe như trâu, lớn mật như gấu, dũng mãnh như hùm.

Phải nói ở khoản thể lực và sức mạnh thuần thì trên cơ cả Liên Hoa. Không sai vào đâu khi nói Liêm Bằng là người khỏe nhất thành một trong, thậm chí còn đứng đầu. Danh vang là vậy nhưng so năng lực ở nhiều mặt lại chưa đủ để sánh ngang cùng cô. Thế nên ngài mới bị tụt xuống hạng hai đây.

Cứ ngỡ Hắc Kiện sẽ chọn thể loại chiến dị mang đến hắn ưu thế nhưng không. Là cái mà hai bên đều hiểu rõ, hẳn muốn Liêm Bằng phải phục đi. Nhưng nhìn qua nhìn lại mà xem, cả người ngài cũng mặc bộ giáp còn muốn lớn hơn Hắc Kiện đi, nó đang che lấy bắp thịt bí phát trong. Cơ tay phải nói là bằng cả chi dưới.

-"Đây là của ta chọn lựa không hối tiếc, mấy cách khác yêu cầu tiêu chuẩn địa hình kép khá phiền phức. Thời gian ít nhiều. Còn thỉnh ngươi bắt đầu."

-"Được, nếu ngươi đã nói như vậy!" Liêm Bằng khóe miệng mỉm lên. Tay phải động.

Bốp!!

Hai bàn tay giáp chặt chẽ áp lực lên nhau! Bóp lấy một tiếng vang, đồng thời ghìm hai củi chỏ xuống mặt bàn. Tiến nhập chuẩn tư thế.

-"Ô, ô! Đ-Đó là thế vật tay!" Thành viên trong Thảo Phòng đoàn thuộc nghề trinh sát căn chỉnh muốn đỏ cả con mắt. Tên đó kinh ngạc, hô lấy một tiếng. Đứng chung quanh cũng náo loạn hết lên.

-"Vãi, tên đó thật sự chọn cách này.."

-"Không ngờ có người lại thách thức Liêm Bằng đại nhân ở khoản sức mạnh đi"

-"Aiz! Bộ lưng tráng kiện của ngài ấy che quá nửa rồi. Ta hận không thể đứng gần quan sát a!"

«Vậy mà lại là vật tay! Hắn cũng liều thật, đối thủ là ai cơ chứ. Nhưng trông tự tin vậy, chắc không sao đâu nhỉ» Vũ Phong thâm tâm cũng dấy lên hồi. Đứng gần nghĩ ngợi thì bỗng cặp mắt cậu chú ý đến một mặt giáp đang nhìn vào bản thân.

Thấy vậy, ngón trỏ cậu chỉ lấy chính gương mặt của mình, điều này làm cậu cảm thán trong lòng. Đứng đờ như thế mà lại được hắn chọn làm người đếm khởi xướng đi. Cả hai người đều đã sẵn sàng.

-"Hehe, xem ra cũng cứng cáp đấy, đừng nghĩ tí nữa ta nhường a" Liêm Bằng cười khỉnh.

Dù chưa bắt đầu nhưng ngài đã cố tình dùng lực nhỏ bóp chặt tay Hắc Kiện trước để thể hiện uy. Thấy hắn chẳng mảy may dao động chút nào càng làm ngài hưng phấn.

-"Thời điểm đã đến, ta xin phép được đếm ngược" Vũ Phong gắng to

Ba!

-"Hah, nếu vậy thì thật ngu ngốc"

Hắc Kiện cũng sao chép hành động của Liêm Bằng, nãy đã gáy sẵn rồi thì tại sao lại để thua thiệt ở uy đây. Bị bóp chặt theo, ngài ái chà một tiếng.

Hai!

Rạng rỡ trắng hai hàm răng nghiến nhau trên dưới, Liêm Bằng mở to cặp môi cười. Mặt Hắc Kiện đây vẫn giữ nguyên như lệ.

Một!

Chiến đấu ngọn lửa bùng cháy trong đôi mắt của ngài, thời khắc này còn muốn to hơn huy danh của Phượng Hỏa Công! Là thật hay tưởng tượng khi ngài thấy hốc mắt của hắn lấp lóe đỏ rực hơn thường đây.

Bắt đầu!

-"Hâyyyyy ô!"

Chiến cuộc đã nổ ra trên mặt bàn! Liêm Bằng thốt một tiếng, hùng hổ vận toàn lực vào cẳng tay. Hắc Kiện trầm lắng, lặng lẽ vận toàn sức. Không ai nể ai, cả hai đều tận hết sức mạnh thuần cơ thể mà lôi vào!

Đôi bàn tay ép lấy lượng lớn lực. Hai bên cổ tay ngang bằng, đòi thêm tí thủ thuật là không thể.

Ẩn dưới bộ giáp của Liêm Bằng là cỗ vai u hùng vĩ với cục chuột bắp cuồn cuộn. Gân guốc cơ tay nổi sầm liên miên như một bó rễ! Các khí thải, hơi nóng thoát ra không dứt qua mọi lỗ chân lông.

Lực lượng nhà máy dưới sự dẫn dắt của chủ thể Liêm Bằng đang vận hết công suất!

Ấy vậy mà phía đối thủ cũng không hề lung lay. Cánh tay giáp của Hắc Kiện hoàn toàn không rơi vào cảnh kém cánh chịu thua. Hắn từ đầu đến giờ vẫn giữ đủ lực hòng tránh bị đẩy lùi.

«Mạnh thật, quả nhiên rằng tên này có vốn để kiêu, vẫn là bọn trinh sát thiếu sót đi»

Liêm Bằng biểu hiện cười lớn cũng giữ trạng thái cân bằng với Hắc Kiện. Càng mạnh địch nhân càng khiến ngài phấn khích.

«Con người có thể luyện thể đến mức này sao, thú vị thật» Không giấu dốt gì, là Hắc Kiện đã tung toàn bộ sức cùng.

Hồi rời làng hắn luôn từng phút từng giây khảo nghiệm cơ thể của mình. Đến độ trăm mét cao mới làm hắn ta dừng, phải nói là độ chống chịu thập phần kinh diễm đã thế nó còn muốn đồng hành song song với sức mạnh vật lý từ bản thân.

Điều đó làm hắn khẳng định hiếm có mấy sinh vật nào có khả năng vượt qua. Vậy mà chưa đến gần ba tuần, ở khoản này đã gặp phải một người ngang cơ.

«Nên suy xét lại a»

Vào giữa cuộc tranh đấu thời điểm, hai phe cứ thế rung lắc bàn tay theo chu kỳ, một khoảng lệch nhỏ bé quãng đường trung tâm qua lại, dao động liên hồi. Tình trạng kéo dài phút lâu, bất phân thắng bại...

Bạn đang đọc Dã Thiên sáng tác bởi kemvanvo

Truyện Dã Thiên tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi kemvanvo
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.