Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nơi tựa niềm tin

Tiểu thuyết gốc · 1631 chữ

Liêm Bằng thấy Hắc Kiện hắn không chỉ khôn ngoan mà còn kiêu ngạo, bất quá có thể nắn lại tính tình thông qua điều khoản trong bang hội. Mắt chớp lấy cơ hội, cứ thế lấn tới, Liêm Bằng nêu ra điều kiện thu nhận.

-"Hắc Kiện! Hãy đấu với ta một trận ngay tại đây!" Liêm Bằng giơ tay chỉ chỏ thẳng mặt hắn với nụ cười tự tin.

Để vào Thanh Thảo Phòng khá đơn giản. Hội được lập nên dưới danh của một tấm khiên công lý. Muốn bảo vệ tốt ý khởi thì phải cần đến người có tâm luôn hướng đến chính nghĩa. Nhưng chỉ kiên cường ở lý trí thì sẽ chẳng làm nên trò chống, phải kiên cường cả ở bản thân, ở cơ thể.

Liêm Bằng tạm thời tin tưởng bản tính tốt đẹp ở Hắc Kiện qua vụ thương đội đi. Còn sức mạnh thì phải tự ngài kiểm chứng, trăm nghe không bằng một thấy a.

-"Hể, ngài là thủ lĩnh của bang hội thứ hai bảng đấy, trình độ cấp vàng như ngài sao lại đi thách thức một đứa tân binh đây" Một tên cấp dưới thắc mắc.

-"Ngươi mới gia nhập được nửa năm đúng không. Cứ để ngài ấy 'tận hưởng' đi" Phó đoàn trả.

Về phí Hắc Kiện, hắn lại biết thêm một điều về Liêm Bằng, xem ra vị đầu lĩnh này khá hiếu chiến và tự tại khi thấy một chiến binh lực lưỡng cao lớn. Ngang nhiên không sắp đặt gì mà đòi tỉ thí luôn trong căn ngõ hẻm chật chội như này.

-"Hà, nếu bị rơi vào vòng xoáy chính trị thì công nhận là vất vả thật. Nhưng ngài đã từng nghĩ đến việc Hắc Kiện ta từ chối và không trở thành hội viên của bất kỳ bang phái nào chưa"

Liêm Bằng biết là có vài quy định bắt buộc gây cản trở vấn đề riêng nhưng tên ham lợi như hắn lại nỡ bỏ qua những đặc quyền của một trong những bang hội hàng đầu ư.

-"Từng đoán ra nhưng khả năng này là không cao, hơn nữa nếu có chuyện buộc rời thì ngươi chỉ cần đáp ứng các điều khoản xin rút là được"

-"Việc riêng của ta, không mong ai hiểu. Phí sức như vậy, đã làm ngài thất vọng rồi"

Mấy tên xanh cỏ áo bào dưới trướng bắt đầu âm thầm phán xét con người hắn. Phải nói độ hào phóng của Liêm Bằng là đứng nhất, hơn nữa trong quá trình cử người đi theo dõi cũng là bên ngài ít nhất đi. Thành ý rõ rành như vậy mà hắn còn chưa hiểu cho?

Liêm Bằng nghe vậy thở dài chán trường, không ngờ đến chiêu mộ thất bại, điều làm ngài buồn hơn là hắn sẽ không thử sức một hồi vì không muốn gia nhập. Bắt ép một ai đó bước theo con đường mà mình lựa chọn là sai trái với tôn chỉ của ông.

Hồi lại cặp mắt nghiêm nghị, Hắc Kiện hắn đã hoàn toàn cự tuyệt thì thôi.

-"Haizz, ý đã quyết như vậy thì ta xin tôn trọng. Ngươi yên tâm, ta lấy danh nghĩa để đảm bảo không thành viên nào trong đoàn sẽ làm thiệt ngươi. Hãy coi đây là một buổi trò chuyện bình thường"

Lúc Liêm Bằng định cáo từ thì bỗng một tiếng cười cắt ngang.

-"Hah, là ngươi chưa nghĩ thoáng rồi. Mời gia nhập là một chuyện, ta từ chối thì xong. Nhưng lời yêu cầu thách thức ban nãy ta còn chưa định đi"

Quá đột ngột, Liêm Bằng sáng mắt ngạc nhiên, "ồ" một tiếng. Giờ đây hai người bằng vai phải vế. Liêm Bằng là ai chứ, câu nệ chút tiểu tiết như vậy thì đâu ai còn tuyên dương người nữa.

-"Được lắm! Ít ra cũng biết tiễn khách, ngươi muốn chiến như nào ta đều chơi!" Nét rạng rỡ trở về trên gương mặt của vị đầu lĩnh.

-"Chớ vội mừng, ta sẽ không làm một việc vô nghĩa, cho nên trước đó phải kèm theo điều kiện"

-"Nga, ngươi cứ nói"

Tuy đáp lời luôn nhưng Hắc Kiện vẫn dừng lại. Mặt giáp lần này chếch vào đám người đang đứng sau Liêm Bằng.

Hiểu ý từ hắn, ngài xoay người thông báo cho cả đoàn đi về trước. Vài người khó hiểu lên tiếng. Dẫu vậy, đa số phần nắm chức vị cao trong hội tiếp xúc cùng thủ lĩnh lâu đã quen, dưới sự tin tưởng thì dị nghị đều ném ra sau ót. Họ dắt nhau rũ rượi ra về.

Chỉ là giả! Đâu ai ngu khi bỏ qua cơ hội được chiêm ngưỡng màn so đấu giữa tên dị nhân mới nổi và vị thủ lĩnh của thứ hai hàng đầu hội đi, họ chỉ tôn trọng không nghe lén mà thôi. Vài cái đầu vẫn còn lấp lóe đằng xa, vẫn còn thò rút ở đầu ngõ.

-"Mấy thằng oắt này.."

-"Vậy là được rồi, lần đầu gặp gỡ nhưng ta cũng hơi quá phận. Điều mà ta yêu cầu khá nhẹ nhàng thôi" Hắc Kiện nói ra.

-"Ta sẽ là người chọn cách so tài. Bất luận thắng thua, ngươi và ta đều phải hình thành một mối quan hệ song phương. Đối tác trong bí mật"

Mặt ông ngơ ngác, đúng như sự đơn giản mà hắn nói. Hắn không yêu cầu điều này thì trước sau gì Liêm Bằng cũng sẽ xây dựng với hắn. Chỉ là thêm hai từ "bí mật", ở đây tuy nghe khá dễ nhưng để thực hiện thì phải có một mức độ tin tưởng nhất định, mà bất quá hai người mới gặp mặt chưa đến nửa tiếng.

Liêm Bằng hiểu ra đó là lý do ban nãy hắn muốn người của mình ra chỗ khác, nhưng chỉ bằng vào lời nói là đủ để chắc rằng bản thân ngài sẽ không lừa hắn? Ai cũng có thể có một bộ mặt trái, không thì cũng tồn tại một hoàn cảnh riêng để sai lệch.

Bỗng câu nói tiếp theo như đọc thấu suy nghĩ, đánh động đến nội tâm của Liêm Bằng.

-"Nhờ dựa vào lý tưởng cao đẹp mà ngươi luôn theo đuổi để ta tin tưởng. Chẳng cần đến bản minh ước nào mới chính là một quy ước giữa hai ta"

-"Thật buồn cười khi niềm tin giữa người với người lại bị phai mờ bởi một tờ hợp đồng, một chế ước"

Ban đầu con người đã dùng trái tim của mình để cấu tạo nên căn nguyên lòng tin xuất phát từ tinh thần. Nhưng trải qua sự dối trá, trở mặt và lừa lọc, những người đã đánh mất niềm tin muốn có lại nó lại tạo nên một niềm tin mới bằng "lý trí".

Thứ được gọi là "hợp đồng" là đại diện tiêu biểu nhất đi. Nhưng nó dùng để cho công bằng, ngăn cản lũ dối trá, để tránh bị phản bội mà thôi. Vậy mà vì vài điều không chắc họ vẫn sẵn sàng xài đến. Bắt đầu lạm dụng quá đà, dần dần những người vốn đã trung thực giờ lại nghi ngờ lẫn nhau. Làm nhạt đi sự tin tưởng chính thống.

Hắc Kiện từng hỏi bản thân về lòng người trong thế gian, nhân sinh tin tưởng nhau vì tình hay họ dựa lấy vài dòng chữ trên giấy tờ mà kết thân?

Như được khai sáng, Liêm Bằng giờ đã thông suốt hoàn toàn điều khi Hắc Kiện nói ra. Trong sâu thẳm, ngài bắt đầu thấy hổ thẹn khi người người nhà nhà lại đi hoan hô một nhân vật trước đó vài giây còn đang hiểu sai về bản chất của sự tin tưởng.

«Không ngờ được những điều này lại được cảm nhận từ một dị nhân mới đến với thế giới loài người a. Ta thật đáng xấu hổ mà» Chỉ một cuộc giao tiếp ngắn ngủi mà Liêm Bằng thừa nhận phải nể phục hắn thêm mấy phần. Khát khao phải chiêu mộ bằng được bộ kiện giáp biết đi này bỗng quay trở lại.

-"Được! Ta chấp nhận điều này. Ngươi không cần lo việc bị lộ đâu" Rõ ràng âm thanh.

Thấy Liêm Bằng thốt ra từ miệng những lời lẽ thật lòng, Hắc Kiện còn thành công hơn khi ngài ấy cũng chẳng tò mò việc tại sao phải giữ kín đi.

-"Nhưng như ngươi quan niệm, ta cũng sẽ không làm một chuyện vô nghĩa. Đến lượt ta ra điều kiện đây" Liêm Bằng cười nói.

-"Chẳng phải được so đấu với ta đã làm ngươi đủ thỏa mãn?"

-"Haha, là ban nãy mà thôi, không có gì cấm ta cả"

Im lặng là đồng ý. Hắc Kiện đành vậy.

-"Ban nãy yêu cầu của ngươi cũng khá chung chung rồi. Phải có phần thưởng và hình phạt sau đó mới thú"

-"Nếu ngươi thua thì sau lang triều ắt phải gia nhập bang hội của ta vô điều kiện. Còn nếu ngươi thắng thì ta đảm bảo tất cả mọi dân trinh thám trong toàn bộ hội tọa thành sẽ không còn theo dõi ngươi nữa"

Không ngoài dự đoán, việc bị ép vào hội sẽ được nêu lên ngay trong yêu cầu. Chẳng phải tránh bị theo dõi là điều mà Hắc Kiện đang cần sao. Trước đó hắn gợi ý nhỏ qua việc đó. Liêm Bằng đã để ý từng câu nói hiển nhiên sẽ không làm hắn thất vọng.

-"Xem ra ngươi vẫn chưa từ bỏ ý định. Để ngươi tí phải chịu thất bại rồi."

Bạn đang đọc Dã Thiên sáng tác bởi kemvanvo
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi kemvanvo
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.