Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Kiếp thứ 29

Tiểu thuyết gốc · 1131 chữ

- Ừm...

Vân Tinh thân trần ngồi xếp bằng trên giường, hai tay khoanh trước ngực, cặp mắt nhắm lại, lông mày nhíu chặt.

Con mẹ nó, đây lại là lần trọng sinh thứ mấy chục rồi?!

Bản thân linh hồn là người Địa Cầu thì đột nhiên bị xuyên việt đến thế giới khác, nhiều lần chết đi sống lại nhưng sống lại ở một kiếp hoàn toàn mới, thời điểm này hắn đã chết tổng cộng hai mươi tám lần, lần này lại nhập vào một người tên Vân Tinh.

Vân Tinh nguyên lai là một tên ăn mày, từ nhỏ đã mồ côi, suốt ba năm lang thang ngoài đường cuối cùng gặp được lão già nhận nuôi.

- ...

Chỉ như thế thôi sao, đùa ta?

Vân Tinh vừa tức giận vừa muốn khóc, sao lại nhập vào tên ăn mày cuộc đời chẳng đi vào đâu như thế.

Mỗi lần trọng sinh, đều sẽ có một cỗ kí ức to lớn tràn vào đầu, ý thức người bình thường vốn sẽ không thể chịu được lượng ký ức khủng bố như thế, nhưng hắn lại không sao, hai mươi tám kiếp của hắn đều thắc mắc ở điểm này.

Tất cả kiếp trước hắn làm đủ kiểu người, có làm thiếu gia, có làm đại gia, cũng có hoàn cảnh khó khăn nhưng không đến mức chết đói như lần này.

- Vân Tinh, ngươi rất khổ, để ta giúp ngươi quản đời này.

Vân Tinh bình phục tâm tình, hắn đã chết hai mươi tám lần, đã quen thuộc rồi nên không cần hoảng sợ.

Ý thức bắt đầu tiến nhập sâu trong cơ thể, muốn tìm hiểu thân thể này.

- Là phàm nhân, còn chưa có tu vi.

Vân Tinh nhắm mắt nhưng khoé miệng lại co giật.

Hắn không ngừng lục lọi trong cơ thể

Khoan đã!

Ý thức Vân Tinh dừng lại tại một điểm trong kinh mạch, mắt nhìn chăm chú vào ánh sáng mờ nhạt phía trước, dù mờ nhạt nhưng mơ hồ có thể thấy được hình dạng giống như chiếc đồng hồ cát.

Sắc mặt hắn lập tức đại biến.

Tru Mệnh Biểu!

- Cái...

- Không có khả năng! Cơ thể này làm sao ẩn chứa vật nguy hiểm đến thế!

Ý thức lập tức trở về, bàn tay hắn nắm vào ngực, lông mày nhíu chặt.

Tru Mệnh Biểu, tên như ý nghĩa, là đồng hồ chấm dứt vận mệnh, có thể chấm dứt vận mệnh thì lực lượng có nó thật không thể xem thường.

Các kiếp trước Vân Tinh đã từng nhiều lần gặp qua chủ nhân của Tru Mệnh Biểu, đều là những tuyệt thế thiên tài, nhưng lại chết yểu bởi vì Tru Mệnh Biểu.

Giống như những thứ trong tương lai có tính uy hiếp đến vận mệnh đều bị nó bài xích, Tru Mệnh Biểu xuất hiện là để chống lại đều đó, nhưng chủ nhân của nó đều không thể thoát chết, càng không ai biết nó từ đâu xuất hiện.

- Quái lạ, Tru Mệnh Biểu sao lại lựa chọn cơ thể này làm chủ nhân? Chẳng lẽ...

Vân Tinh như nghĩ thông được đều gì, miệng mỉm cười.

- Ừm, như thường lệ, đầu tiên là phải khai mạch, sau khi khai mạch mới bắt đầu tiến vào con đường tu luyện.

Vân Tinh thở dài một hơi, việc này giống như đã tập thành thói quen đối với hắn, làm rất thành thục.

Sau một đêm dài.

Hắn vốn trọng sinh ngay thời điểm bầu trời tối đen như mực.

Vân Tinh ngồi xếp bằng, thở ra một ngụm trọc khí màu xám, chính là tạp chất trong cơ thể hắn đã tống khứ ra ngoài.

Luyện Khí cảnh nhất tầng!

Bây giờ cơ thể này đã chính thức đi vào con đương tu luyện.

Cốc cốc!

Bên ngoài đột nhiên vang lên tiếng gõ cửa.

- Tiểu Vân, mau ra mở cửa cho Từ lão ta.

Giọng nói khàn khàn truyền vào, Vân Tinh nhận ra giọng nói này đúng là Từ lão, hắn mặt lên bộ y phục rách nát sau đó đi ra mở cửa.

Chỉ thấy một ông lão tóc râu bạc phơ, lưng hơi cúi xuống, một tay chống gậy một tay cầm một tô bánh bao.

- Tiểu Vân, đây là buổi sáng hôm nay của ngươi, sau đó lại ra ngoài kiếm tiền giúp ta.

Vân Tinh nhận lấy tô bánh bao, khi nhìn lên khuôn mặt lão thì thấy lão đang cười, nụ cười này rất ôn nhu, như là cười với đứa con của mình.

- Lão vất vả rồi.

Vân Tinh trong lòng cũng lung lay, tựa hồ gặp lại cha của mình.

Gặp lại cha, là gặp lại cha của hai mươi tám kiếp trước bao gồm kiếp này.

- Đúng rồi Tiểu Vân, đêm qua ta vô tình nhặt được một viên thảo dược, ngươi xem thử xem.

Từ lão từ trong túi áo lấy ra viên thuốc màu xanh lam, nhỏ như là viên bi.

Vân Tinh để lên ngửi ngửi, lập tức nhận ra, viên này chính là Phụ Tâm Đan, tác dụng giúp tập trung linh khí xung quanh hấp thụ vào trong cơ thể khi tu luyện, ở phàm trần viên này mặc dù giá trị không cao, nhưng với tình trạng của Từ lão và hắn chắc chắn không mua nổi một viên.

- Thật sự là lão nhặt?

Vân Tinh bán tín bán nghi hỏi, sợ rằng lão già này lẩm cẩm vô tình trộm của người ta, như thế thì thật có lỗi rồi.

- Th...thật! Ngươi hỏi nhiều làm gì!

- Thôi! Ta phải nhanh chóng kiếm chỗ làm ăn đây, không lại bị người giành mất.

Từ lão bỗng nhiên lúng túng, miễn cưỡng cười cười sau đó vội vàng chống gậy đi mất.

Vân Tinh đứng ngay cửa nhìn tấm lưng vội vàng của lão ngày càng xa, sau đó đóng cửa quay lại giường.

Nhìn tô bánh bao và viên đan dược trên tay, Vân Tinh trong lòng lập tức suy nghĩ.

Nên ăn cái nào trước?

Thật sự ăn cái nào trước cũng như nhau, nhưng hắn là một người toàn suy nghĩ vẩn vơ, khó tránh khỏi đôi lúc đấu tranh trong lòng.

Vân Tinh ngước nhìn lên tường nhà, lại là một căn nhà gỗ tuy không nhỏ, nhưng đủ để hắn ở, chất liệu đã bị thời gian tha hoá, gần mục nát hết cả rồi.

Sau một thời gian suy nghĩ, Vân Tinh rốt cuộc chọn ăn đan dược trước, đây chính là tài nguyên tu luyện, cho nên phải ưu tiên trước.

Nói xong hắn nuốt thẳng viên đan dược vào miệng, cơ thể ngồi xuống xếp bằng bắt đầu tu luyện

Bạn đang đọc Đa Trọng Sinh sáng tác bởi SmartOcean
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi SmartOcean
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 10

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.