Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ngũ tiểu cảnh giới

Tiểu thuyết gốc · 1174 chữ

- Ng...ngươi! Khuôn mặt anh tuấn của ta!

Dần Tú hoảng sợ sờ lấy khuôn mặt, máu miệng không ngừng tuôn ra.

Vân Tinh không nói nhiều, dạo bước đi tới Từ lão trước những ánh mắt kiêng dè của binh lính.

- Tiểu Vân, ngươi...

- Lát nữa nói sau, để ta giải quyết việc này.

Vân Tinh nâng đỡ lấy Từ lão vẫn còn trong bất ngờ, dìu lão ngồi xuống cái ghế gần đó.

Sau đó hắn xoay người đi tới Dần Tú, tên này lại là thiếu gia của đại gia tộc họ Dần, thường xuyên buôn bán xảo trá, nhất là đối với những người khuất cái như Từ lão rất khinh bỉ, thậm chí còn cố ý thường xuyên kiếm chuyện với Vân Tinh.

Dần tộc chẳng có gì tốt đẹp, ở trong Nhật Luân Thành là gia tộc lớn nhất, chuyên môn bóc lột của cải, đánh thuế rất cao trên địa bàn Dần tộc.

Cho nên, ấn tượng của Vân Tinh đối với Dần tộc gần như số âm.

- Được lắm Vân Tinh! Hôm nay ta xem ngươi làm sao đền tội!

Nói xong, khí tức Luyện Khí tứ tầng bộc phát, từng sợi linh khí lưu động xung quanh Dần Tú, Vân Tinh nắm chặt song quyền, ánh mắt băng lãnh im lặng nhìn hắn.

- Đi chết đi!

- Bạo Sơn Quyền!

Quyền này nếu như toàn lực xuất ra, đến con chó cũng phải chết, nhưng đáng tiếc hắn không phải đối mặt với Vân Tinh yếu như trước, mà là Vân Tinh đã trải qua hai mươi tám lần chết!

Mắt nhìn thấy nắm đấm chạm vào ngực mình, Vân Tinh đưa tay nắm chặt cánh tay hắn, cưỡng ép dừng lại, quyền phong thổi đến cái áo rách lung lay.

- Cái...

Dần Tú bị hù sợ, muốn thu tay về nhưng lại không cách nào làm được.

Vân Tinh xoay người, chính là một cước đá vào mặt Dần Tú, khiến hắn phi thẳng vào kệ trưng bày đan dược.

Người xem xung quanh trợn mắt há mồm, chuyện lớn rồi!

Trong cái nhìn của người xung quanh, việc này giống hai tiểu hài tử đang đánh nhau, nếu như không phải Dần Tú có thân phận Dần gia thiếu gia, thì việc này không có gì là hay ho.

Dần Tú chật vật đứng dậy, khuôn mặt tuôn đầy máu tươi, vừa đứng lên thì thấy Vân Tinh đã ở trước mặt, kéo lấy cổ áo hắn.

- Thằng mất dạy!

Vân Tinh quát lớn, khuôn mặt phẫn nộ đến cực điểm.

Dần Tú cắn răng nhìn hắn, nhưng vừa nhìn đến ánh mắt, lại xuất hiện một tia tử vong ngay trước mặt.

- Phụ mẫu ngươi không dạy kính lão đắc thọ sao!

Vân Tinh quát, đồng thời càng siết chặt cổ áo hơn.

- Việc đến đây là đủ rồi!

Một giọng nói nam nhân khí phách từ bên ngoài Luyện Đan Điếm truyền vào.

- Phụ thân, mau cứu ta!

Dần Tú trong tay Vân Tinh nhận ra được giọng nói này, liền vùng vẫy cầu cứu.

Vân Tinh quay đầu lại nhìn, chỉ thấy nam nhân trung niên cao lớn mặc y phục màu trắng, tóc đen dài có vài cọng màu bạc, khuôn mặt có hai râu và đoạn râu dài dưới cằm.

Chính là Dần gia gia chủ Dần Vô Định!

- Vân Tinh, ngươi mau đem Từ lão về đi, mọi việc coi như chưa từng xảy ra.

Dần Vô Định nghiêm nghị nói, Dần Tú nghe được thì trợn mắt lên.

- Phụ thân, ngươi phải đòi công bằng cho ta!

- Câm miệng! Cho ngươi quản tạm nơi này cũng gây chuyện sao!

Hai lông mày Dần Vô Định nhíu lại nhìn Dần Tú mắng, trong lời nói ẩn chứa khí lực cực kì áp bách, khiến Dần Tú xém bị doạ tè ra quần.

Cái gọi là khí lực, linh khí sau khi người tu luyện hấp thu vào cơ thể được chuyển hoá khí lực, sẽ tiêu hao khi chuyển thành năng lượng, nói theo cách dễ hiểu thì khí lực giống như là mana.

Mà khí lực trong lời nói của Dần Vô Định lại mang cảm giác cường đại như vậy.

- Đây là cảnh giới Kim Đan?

Vân Tinh trong lòng suy nghĩ, nhìn Dần Vô Định mà đánh giá.

Bắt gặp được ánh mắt của Vân Tinh, Dần Vô Định cũng kinh ngạc, tiểu tử này vậy mà đạt tới Luyện Khí ngũ tầng.

Bất quá hắn không kích động, người như Vân Tinh hắn cũng gặp nhiều, chỉ là hơn người thường chút mà thôi.

- Ngươi đi về đi.

Dần Vô Định mở miệng nói, Vân Tinh cũng gật đầu thả Dần Tú ngã xuống đất, hướng Từ lão đang ngồi đi tới.

- Quản con của ngươi cho tốt.

Trong khi đi ngang qua Dần Vô Định, Vân Tinh còn liếc mắt trừng hắn nói.

Đợi Vân Tinh đi ra khỏi tiệm một lúc lâu, Dần Vô Định bước tới Dần Tú nắm cổ áo xách hắn lên, quát lớn:

- Thằng mất dạy!

Dần Tú cố gắng mở mắt, cắn răng nhìn, con mẹ nó ngươi là theo phe hắn?

...

- Xin lỗi, ta lỡ làm vỡ tô mất rồi, ngày sao ta sẽ trả lại.

Trên Quân lộ, kế bên là Từ lão, Vân Tinh cười hì hì nói.

- Đừng bận tâm, ngươi bây giờ đã Luyện Khí tầng mấy?

- Ngũ tầng.

Từ lão nghe xong câu trả lời, sắc mặt có chút khó tin nhưng vẫn cố giữ bình tĩnh, trong lòng mừng vì mình đã lấy viên thuốc đó.

- Nếu như ngươi đã bước vào con đường tu luyện, ta sẽ không còn giấu nữa, giải thích cho ngươi một phen về thông tin nơi này.

Từ lão nhìn phía trước phấn khởi nói, trong đầu hiện lên những mảng ký ức, trong đó có hình ảnh Từ lão nhìn thấy tiểu hài tử ngơ ngác đứng giữa đám đông.

- Đầu tiên, Nhật Luân Thành là thành nhỏ, được xây dựng bên trong Càn Vũ đại lục, Càn Vũ đại lục rất lớn, Nhật Luân Thành giống như là hạt cát trên sa mạc.

- Cảnh giới ở Càn Vũ đại lục được phân chia như sau: Luyện Khí, Trúc Cơ, Đại Hợp, Hoá Thể, Thoái Trần từ thấp đến cao, mỗi cảnh giới được chia làm ngũ tầng

Nghe đến đây, Vân Tinh cũng hiểu ra, tên Dần Vô Định là Đại Hợp cảnh chứ không phải Kim Đan, xem ra cảnh giới ở đây khác với kiếp trước.

Khoan đã, ngũ tầng?

Vân Tinh lập tức kinh ngạc nhìn Từ lão, mỗi cảnh giới chia làm ngũ tầng, chẳng phải nói hắn đang ở Luyện Khí đỉnh phong sao?

Nhưng hắn có cảm giác như vẫn chưa đến lúc đột phá...

- Công pháp nơi này cũng được phân chia đẳng cấp: Thường giai, Hoàng giai, Tinh giai

Thấy Vân Tinh nhìn mình chăm chú như vậy, Từ lão mỉm cười giải thích tiếp.

Bạn đang đọc Đa Trọng Sinh sáng tác bởi SmartOcean
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi SmartOcean
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.