Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Gia Bảo Tức Giận

Tiểu thuyết gốc · 1004 chữ

Hiện tại là 8h15, đã qua hơn nữa tiết 2, do là ngày đầu của năm học mới nên tất cả học sinh đều rất chăm chỉ, chép bài đều đầy đủ, chứ không có ngủ gà ngủ gật hay lén bấm điện thoại trong lớp, chỉ trừ Gia Bảo hiện tại đang úp mặt ngủ ngon lành.

Ngọc Nghi dù đã nhiều lần cố đánh thức cậu nhưng cũng vô ít, cô chỉ có thể thở dài dùng ánh mắt cầu cứu nhìn cô giáo.

Nhưng Kiều Trân đang say mê giảng bài nên cũng không để ý lắm.

Đúng lúc này, điện thoại để dưới ngăn bàn của Gia Bảo rung lên, do đang ngủ nên cậu cũng không phát hiện.

Ngọc Nghi thì ngược lại, do ngồi cùng bàn nên điện thoại rung là cô biết ngay.

Cô lấy điện thoại của cậu ra, phía trên để tên người điện là Long mộng gà.

Ngọc Nghi nín cười, lắc lắc Gia Bảo, thấy cậu tỉnh liền đưa điện thoại cho cậu, nói:

-Nè Gia Bảo, Long mộng gà điện cho ông á!

Gia Bảo con mắt vẫn còn buồn ngủ nhưng khi cậu nghe đến người điện là Long mộng gà thì liền tỉnh táo.

Thằng Long biết hắn giờ này đang đi học nên chỉ có chuyện quan trọng thì nó mới điện cho cậu.

Gia Bảo cầm lấy điện thoại xin phép Kiều Trân đi ra ngoài và bấm nghe máy, cậu chưa kịp nói thì đã nghe được giọng gấp gáp của thằng Long.

-Đại ca! Thằng Tài bị tụi bên cảng cá chém nhập viện rồi! Anh ra lệnh một tiếng đi, em kéo anh em qua bển chém chết tụi nó!

Gia Bảo bàn tay nắm chặt lại, một cổ lửa giận đang đốt cháy lồng ngực cậu.

Tài cũng là đàn em của Gia Bảo, huynh đệ vào sinh ra tử của cậu, thật không ngờ ở mảnh đất này cũng có băng nhóm dám đụng đến người của cậu.

Gia Bảo hít một hơi thật sâu để bình tỉnh lại, giọng lạnh lùng, nói:

-Trừ những thằng có nhiệm vụ trực tại các sòng bạc, trường gà và một bộ phận ở lại giữ địa bàn, còn lại lấy đồ chơi theo tao qua khu cảng!

Long mộng gà ở đầu bên kia hưng phấn gật gật đầu, nói:

-Dạ em biết rồi đại ca! Để em thông báo mấy anh em!

Gia Bảo cúp máy, nhắn cho Ngọc Nghi xin nghỉ dùm mình và đi xuống lấy xe chạy qua khu cảng, hôm nay sẽ là một ngày không an bình.

Học sinh ra chơi tiết 2 liền sẽ được 20 phút nghỉ giải lao, đa phần đều sẽ xuống căn tin mua đồ ăn vặt và ngồi chém gió, còn một bộ phận khác thì ngồi trên lớp học hoặc bấm điện thoại.

Ngọc Nghi thấy Gia Bảo không trở lại thì liền lấy điện thoại ra định điện cho cậu.

Cô vừa mở điện thoại thì thấy tin nhắn Gia Bảo nhờ cô xin nghỉ, Ngọc Nghi tức thở hổn hển, đây là lần đầu cô thấy có người ngày đầu đi học đã dám trốn học 2 lần, rốt cuộc hắn có coi mình là lớp trưởng hay không.

Cô muốn điện cho Gia Bảo hỏi chuyện gì xảy ra thì chợt nhớ cô không có số của cậu, cả 2 chỉ kết bạn facebook mà thôi, thầm mắng chính mình đảng trí và Ngọc Nghi chỉ có thể rep tin nhắn của cậu.

Nhưng Bảo đang bận chém người nên cũng không thể rep được.

Đúng lúc này trước lớp xuất hiện một bóng hồng xinh đẹp, không ai khác chính là em gái của Gia Bảo, Gia Linh.

Ngọc Nghi thấy bé Linh loay hoay trước lớp như đang tìm ai đó thì đi ra, hỏi:

-Em đang tìm ai hả?

Gia Linh nhìn cô gái xinh đẹp trước mặt mình, lễ phép trả lời:

-Dạ em tìm Gia Bảo!

Ngọc Nghi thấy có cô gái xinh đẹp như thế tìm Gia Bảo thì trong lòng có chút khó chịu, cô hỏi:

-Có thể cho chị hỏi em là gì của Gia Bảo không?

Gia Linh đứng trước người lạ vẫn rất lễ phép và thục nữ, cô trả lời:

-Dạ Gia Bảo là anh hai của em!

Ngọc Nghi thở dài, thì ra chỉ là anh em, nhưng sau đó cô lại giật mình, thầm nghỉ mình sao lại phải quan tâm tên biến thái đó như thế chứ.

Ngọc Nghi đi vào lớp lấy balo của Gia Bảo ra đưa cho Gia Linh, nói:

-Nếu em tìm Gia Bảo thì cậu ấy sau khi nghe một cuộc điện thoại thì xin nghỉ và đi đâu mất tiêu rồi!

Nghe lời Ngọc Nghi nói thì bé Linh liền cau mài, khuôn mặt lo lắng xen lẫn tức giận, cô thì thầm:

-Anh lại đi làm những việc nguy hiểm đó sao?

Nghỉ đến việc có thể anh hai của mình có thể gặp nguy hiểm thì cô cũng không còn tinh thần học nữa, Gia Linh cũng xin phép nghỉ và bắt xe về nhà.

Cô rất lo lắng cho Gia Bảo, cô chỉ còn một mình cậu, nếu mất đi cậu thì không biết cô phải sống như thế nào, càng nghỉ cô càng tức, rồi lại khóc.

Xã hội có lẻ tàn khốc, lạnh lẻo nhưng nhà luôn là nơi ấm áp, nơi lạnh nhất không phải bắc cực, cũng không phải nam cực, mà nơi lạnh nhất, đau khổ nhất là khi mình không có người thân!!

Hai anh em từ nhỏ nương tựa nhau mà sống nên Gia Bảo đã vừa làm anh, vừa làm cha, làm mẹ.

Cậu như một cây thụ che trời, nếu một ngày cậu ngả xuống thì Gia Linh sẽ gục ngã và mãi không gượng dậy nổi, có khi cô sẽ tự sát mà đi theo cậu.

Bạn đang đọc Đại Ca Đi Học sáng tác bởi Huynhchibao
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Huynhchibao
Thời gian
Lượt đọc 14

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.