Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Một Tên Muội Khống Xuất Hiện Đâu Đây

Tiểu thuyết gốc · 1041 chữ

Khu cảng bây giờ đã vô cùng loạn, tiếng dao và mã tấu chạm vào nhau, tiếng la giết và rên rỉ vì đau đớn khắp nơi.

Gia Bảo từ trong túi áo một thằng vừa bị cậu chém gục lấy ra bao thuốc lá, rút ra một điếu châm lửa và rít một hơi sâu để làm dịu đi cảm giác ngột ngạt trong lòng cậu.

Khu cảng bây giờ đã hoàn toàn thuộc về Gia Bảo, chỉ thấy trên người cậu dính đầy máu, chiếc áo sơ mi trắng cũng đã biến thành màu đỏ, tất nhiên đó đều làm máu của mấy thằng bị cậu chém.

Lúc này thằng Hùng, đàn em của cậu chạy đến, nó che lấy vết thương đang rỉ máu trên tay, nói:

-Đại ca! Tụi em đã xử lí xong hết mấy thằng khu cảng, có mấy anh em bên mình bị thương, không có ai chết!

Không có ai chết là chỉ cả hai bên băng của cậu và cả bọn khu cảng, dù sao bây giờ cũng không phải thời loạn mà là xa hội có pháp luật nghiêm minh, trừ khi bất đất dĩ thì không nên giết người.

Gia Bảo thở một hơi dài, đưa bao thuốc lá và hộp quẹt cho thằng Hùng, nói:

-Đưa mấy anh em bị thương vào bệnh viện, để vài thằng lại dọn dẹp rồi tiếp quản chổ này, tao đi trước!

Thằng Hùng đưa tay nhận bao thuốc, gật đầu, nói:

-Dạ em biết rồi đại ca, để em thông báo với anh em!

Gia Bảo gật đầu không nói, lại rít một hơi thuốc sau đó cậu lên xe đề máy chạy một mạch rời khỏi khu cảng.

Cậu định vào viện thăm thằng Tài nhưng với bộ dáng máu me bây giờ thì cậu đành đi về nhà, mai lại đi thăm nó.

Gia Bảo bây giờ có chút sợ, đứng trước cửa nhà mình nhưng cậu lại không dám vào, cậu biết bên trong đang có một con sư tử đang chờ cậu.

Nuốt nước miếng một cái, cậu lấy hết can đảm mở cửa ra, chuyện gì đến rồi cũng sẽ đến, một khuôn mặt đầy tức giận đập vào mắt cậu.

Gia Bảo mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, trong lòng kêu khổ, cho cậu một cây dao thì cậu có thể đồ sát cả một băng đảng, nhưng đứng trước cô em gái nhỏ này thì cậu lại lực bất tòng tâm.

Gia Bảo cười gượng, tay phải gải gải khuôn mặt, nói:

-Nếu anh nói áo anh dính tương cà thì em tin không?

Gia Linh thật sự nổi giận rồi, cô tiến lên nhéo lấy lổ tai của Gia Bảo, giọng dữ tợn, nói:

-Anh coi em là con nít lên 3 hả? Còn ở đó mà tương cà! Hôm nay em sẽ cho anh biết bông hoa vì cái gì hồng như vậy!

Gia Bảo cố tránh thoát bàn tay quyền lực của Gia Linh, miệng thì la hét cầu xin:

-Đau đau! Em mau buông tay ra, lổ tai anh sắp đứt rồi! Em xin lỗi chị Gia Linh, lần sau em không dám nữa!

Gia Linh thấy hắn đau như thế thì cũng không nhéo nữa, cô nhìn thấy chiếc áo sơ mi trắng biến thành màu đỏ thì cô đã rất lo lắng, sợ Gia Bảo bị thương.

Sau khi đã xác nhận anh trai mình không có vết thương nào thì cô lập tức sà vào lòng cậu, nức nở nói:

-Huhu! Anh có biết là em đã lo cho anh đến cở nào không? Cả ngày hôm nay em đều chìm vào một nổi sợ hãi mang tên "Mất anh", ngay từ bé đã không có cha mẹ, nếu mất đi anh nữa thì em không biết mình có đủ can đảm để sống tiếp được không nữa.

Gia Bảo nghe vậy thì vô cùng cảm động, khoé mắt cay cay, chỉ có thể lấy tay vuốt vuốt sau lưng của cô, giọng ân cần, nói:

-Anh xin lỗi đã làm em lo lắng! Anh hứa sẽ không để bản thân mình bị thương, khóc nhiều sẽ xấu đi đó!

Đúng là bản tính của phụ nữ, vừa nghe đến sẽ xấu thì lập tức ngừng khóc, Gia Linh hừ một tiếng, quay người đi vào bếp, vừa đi vừa nói:

-Hừ! Em gái anh trời sinh đã là mỹ nhân, sao có thể xấu đi được! Còn anh mau vào tắm thay đồ, hôm nay em có nấu rất nhiều món mà anh thích á!

Gia Bảo cười cười đi vào phòng tắm, sau khi tắm xong đi ra thì cậu thấy Gia Linh đang loay hoay dưới bếp.

Tuy nhà chỉ có hai anh em nhưng không khí vẫn vô cùng ấm áp, có gia đình thật tốt, cậu nghỉ thầm như thế.

Ngồi vào bàn ăn, Gia Bảo lại trêu chọc Gia Linh, nói:

-Em gái anh đúng là có tố chất hiền thê lương mẫu, không biết thằng nào số khổ sẽ lấy em đây?

Gia Linh nghe câu đầu thì vô cùng vui vẻ, đến câu sau thì cô đã sầm mặt lại, nghiến răng ken két, nói:

-Em không gả cho ai hết, cứ thế làm khổ anh cả đời này dị đó! Hừ!

Cậu gắp một miếng thịt sườn bỏ vào chén Gia Linh, cưng chiều, nói:

-Dạ được rồi cô nương, thế thì anh lo cho em tới già luôn, thằng nào dám cướp em gái anh là anh cho đàn em xử nó!

Gia Linh cười ngọt ngào nhưng giọng vẫn đầy trách cứ, nói:

-Suốt ngày chỉ biết chém chém giết giết, em mà thấy anh trong trường làm loạn là anh biết tay với em!

Gia Bảo nhếch miệng, cô em gái của hắn đúng thật là dễ thương quá đi mất!!

Chúng ta ngửi thấy được mùi của tên muội khống nào đó đâu đây.

---------------------------

Hôm qua tác nhậu quá đà nên không ra chương được! Các đạo hữu làm ơn cho ta ý kiến với, không ai bình luận thì ta cũng không biết ta viết tốt hay không và nên sữa chổ nào nữa!

Bạn đang đọc Đại Ca Đi Học sáng tác bởi Huynhchibao

Truyện Đại Ca Đi Học tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Huynhchibao
Thời gian
Lượt đọc 14

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.