Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Phí Trọng, Vưu Hồn gây rối (1)

Phiên bản Dịch · 1413 chữ

Chương 14: Phí Trọng, Vưu Hồn gây rối (1)

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­

Mọi người thường hay hẹn nhau ở phòng trà của Khoái Hoạt Lâm, cùng nhau thưởng trà đánh cờ, thuận tiện bàn chuyện thiên hạ.

Cách ăn nói nho nhã cùng với vốn kiến thức rộng rãi của Lý Nguyên, khiến cho lão Văn và Tử Tỷ họ khâm phục không thôi, vì thế mà không hề vì Lý Nguyên tuổi còn nhỏ mà xem thường hắn.

Kỳ thực, thân phận thực sự của lão Văn chính là Thái sư Thương triều Văn Trọng, Tử Tỷ thực ra chính là Á Tướng Tỷ Can, tiểu Hổ chính là Võ Thành Vương Hoàng Phi Hổ.

Chỉ là mấy người họ lo lắng sau khi Lý Nguyên biết được thân phận thật của mình sẽ gây áp lực cho Lý Nguyên, cho nên vẫn làm bạn với Lý Nguyên bằng một tên khác.

Chẳng qua, họ tưởng rằng bản thân che giấu rất tốt, nhưng kỳ thực Lý Nguyên đã biết được thân phận của họ từ lâu.

Chỉ có điều hắn thấy họ không tự nói, do đó cũng lười vạch trần.

...

Khoái Hoạt Lâm, trong phòng trà Thanh Phong Các.

Thái sư Thương triều Văn Trọng, Thủ Tướng Thương Dung, Á Tướng Tỷ Can, Võ Thành Vương Hoàng Phi Hổ, Thống soái Tam Sơn Quan Đặng Cửu Công sau khi lên triều xong liền đến Thanh Phong Các từ sớm.

Lúc này, Thương Dung và Tỷ Can đang đánh cờ vây.

Mà Hoàng Phi Hổ và Đặng Cửu Công đang đánh cờ tướng.

Chi có Văn Trọng ở một bên lẻ loi.

"Sao Lý Nguyên tiểu hữu còn chưa đến nữa?"

Văn Trọng trông ngóng ngoài cửa sổ, vẻ mặt có phần chờ mong và sốt ruột:

"Có phải hắn sợ thua ta nên trốn rồi không?"

"Ha ha ha" Thương Dung nghe thấy vậy không nhịn được cười nói:

"Bất kể là cờ vây hay cờ tướng Lý Nguyên tiểu hữu đều chưa từng thua, sao có thể sợ thua ngươi được chứ?"

Văn Trọng không phục:

"Lý Nguyên tiểu hữu thật đúng là giống như thần vậy, tuổi còn nhỏ mà đã có hiểu biết sâu rộng, vừa có thể phát minh ra cờ vây, đồ vật kỳ diệu có thể hòa hợp nghĩa lý trời đất, lại hiểu được đạo lý trị quốc làm giàu cho dân, tài hoa có thể nói là thiên hạ có một không hai, không ai sánh bằng."

Đặng Cửu Công tiếc nuối nói:

"Đáng tiếc, mặc dù Lý Nguyên tiếu hữu có tài năng kinh thiên động địa, nhưng lại không có ý định ra làm quan, dốc sức vì triều đình!"

Hoàng Phi Hổ nói:

"Chỉ cần chúng ta khuyên đệ ấy chút, nhất định có thể khiến đệ ấy thay đổi suy nghĩ, nếu thực sự không được, chúng ta trực tiếp ngả bài, để lộ thân phận khiến cho đệ ấy không thể nào cự tuyệt."

Văn Trọng lắc đầu

"Trước hết chúng ta vẫn đừng vội ngả bài, bằng không nếu khiến cho Lý Nguyên tiểu hữu cảm thấy gò bó, vậy thì lợi bất cập hại."

Không bao lâu sau, cuối cùng Lý Nguyên cũng đến Thanh Phong Các.

Văn Trọng nhìn thấy Lý Nguyên liền không đợi được mà kéo tay Lý Nguyên, hứng khởi nói:

"Lý Nguyên tiểu hữu, cuối cùng ngươi cũng đến rồi, mau mau, ngồi xuống đây, đấu một ván với ta."

Thương Dung cười: "Lý Nguyên tiểu hữu, nếu đệ mà còn không đến, lão Văn sẽ đến nhà đệ để tìm đệ đó!"

Tỷ Can cũng cười: "Lão Văn để ý Lý Nguyên tiểu hữu còn hơn là để ý lão bà nhà mình nữa."

Lý Nguyên nghe vậy, mặt liền tối sầm lại: "Vậy mà cũng so sánh cho được à? Hơn nữa lão Văn cũng đã chừng tuổi này rồi, cho dù muốn để ý tới lão bà, e rằng cũng chỉ đành lực bất tòng tâm!"

"Ha ha ha" Mọi người lập tức cười phá lên.

Văn Trọng tức đến mức râu dựng ngược cả lên, trừng mắt nói:

"Ta còn rất trẻ đấy nhá, chỉ riêng năm nay thôi đã sinh được bốn đứa con trai, sao có thể lực bất tòng tâm chứ? Trái lại là ngươi đó" Văn Trọng quan sát Lý Nguyên: "Tuổi còn trẻ mà bây giờ mới ngủ dậy, chắc chắn là thận yếu vô cùng, có cần ta gửi cho đệ chút thuốc bổ không?"

Lý Nguyên: "Huynh vẫn là nên để lại tự mình dùng đi, thận của đệ còn tốt lắm!"

Tỷ Can: "Nếu như lão Văn có thuốc bổ, có thể tặng một ít cho ta, ta có vị bằng hữu muốn thử."

"Vô trung sinh hữu!" (*)

  • Vô trung sinh hữu: 无中生友 - là câu nói được lan truyền rộng rãi trên mạng xã hội, ý của câu nói trong hoàn cảnh này là chỉ bản thân muốn hỏi việc gì đó, nhưng lại không muốn dính dáng đến mình, nên đưa ra giả thuyết có một người bạn và nói là do người bạn này hỏi.

"Tử Tỷ, xem ra trong số chúng ta, người yếu nhất chính là ngươi!"

"...."

Mọi người cười đùa vui vẻ, không khách khí chút nào.

Đây cũng là lý do mà Lý Nguyên đồng ý trở thành bạn vong niên với đám người Văn Trọng.

Lý Nguyên ngồi đối diện với Văn Trọng.

"Lần này nhường huynh mấy nước?" Lý Nguyên hỏi Văn Trọng.

Nước cờ của Lý Nguyên quá mạnh, vì thế mà lần nào hắn đánh cờ với mọi người cũng đều phải nhường.

"Lần này nhường sáu nước đi!" Văn Trọng nói với vẻ mặt ngượng ngùng.

Văn Trọng cầm cờ đen đi trước sáu bước, Lý Nguyên hạ sáu nước cờ tiếp theo, hai bên liền bắt đầu ván cờ.

Thương Dung và Tỷ Can thấy thế lập tức ngừng đánh cờ, tụ tập lại bên cạnh Lý Nguyên, quan sát xem hắn bố trận như thế nào.

"Ầm ầm ầm!"

Lý Nguyên và Văn Trọng vừa mới bắt đầu ván cờ không được bao lâu thì đột nhiên nghe thấy tiếng ầm ĩ dữ dội từ bên ngoài truyền vào.

Con rồng lớn Như Văn Trọng sắp bị Lý Nguyên bao vây, vốn đã đang phiền não, lại còn nghe thấy tiếng ồn ào nữa, liền không vui mà quát tên người hầu ở ngoài cửa:

"Ai mà ồn ào quá vậy, hại cho con rồng lớn của ta bị bao vây rồi !"

"Rõ ràng là do sức cờ của huynh không bằng người ta, còn không biết ngượng mà trách bên ngoài ồn ào" Tỷ Can đả kích Văn Trọng không chút khách khí.

Văn Trọng cãi lại: "Mạch suy nghĩ của tôi bị ảnh hưởng thật mà..."

"Lão gia, là hai vị Thượng đại phu Phí Trọng và Vưu Hồn, dẫn theo một đột binh bao vây Khoái Hoạt Lâm, không biết bọn họ muốn làm cái gì." Tùy tùng của Văn Trọng đi vào bẩm báo.

"Phí Trọng, Vưu Hồn?"

Nghe thấy hai cái tên này, đám người Văn Trọng, Thương Dung lập tức lộ rõ vẻ chán ghét:

"Hai tên tham thần này dẫn binh đến đây làm gì?"

Lý Nguyên mỉm cười, nói: "Có lẽ là đến tìm ta."

"Lý Nguyên tiểu hữu có quen biết với hai tên tiểu nhân Phí Trọng, Vưu Hồn này à?" Hoàng Phi Hổ bất ngờ nhìn Lý Nguyên.

Bạn đang đọc Đại Đạo Hồng Hoang (Dịch) của Đại Đường Chủng Thổ Đậu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Fuly
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 137

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.