Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Sự tò mò của Thông Thiên giáo chủ

Phiên bản Dịch · 1479 chữ

Chương 19: Sự tò mò của Thông Thiên giáo chủ

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­ ­ ­ ­

"Xin hỏi sư phụ." Kim Linh Thánh Mẫu từ trong đám người bước ra, hỏi Thông Thiên giáo chủ: "Không biết đạo thần này có gì khác so với tiên đạo ạ?"

Thông Thiên giáo chủ: "Pháp lực cao thấp của tu sĩ đạo thần chủ yếu chịu ảnh hưởng bởi hương khói tín ngưỡng, đồng thời còn chịu hạn chế của Phong Thần Bảng và Đả Thần Tiên, một khi tu sĩ lên bảng thì tất cả mọi hành vi sẽ bị người trói buộc, kém xa sự tự do tự tại của tiên đạo chúng ta."

Mọi người gật đầu tỉnh ngộ.

"Đạo thần có nhiều cản trở như vậy, ai bằng lòng lên bảng chứ?"

"Ai thích lên thì lên, dù sao ta không trói không buộc quen rồi, không chịu nổi mắt nhìn của người khác."

"He he, ta lại chẳng thế à?"

"365 vị chính thần tốt nhất là chọn trong Xiển giáo và Nhân giáo, ai dám chọc vào Tiệt giáo chúng ta, nhất định cho kẻ đó lên bảng trước."

"Ha ha, chí phải, chí phải!"

"..."

Giờ đây đại nạn lại dậy, thiên cơ đã bị che mờ, quần chúng Tiệt giáo hoàn toàn không hay, số mệnh Tiệt giáo sắp suy, môn đồ Tiệt giáo chết chóc tới người, tiên đạo sắp tận.

Sau khi Thông Thiên giáo chủ căn dặn mọi người bế quan tu luyện, tránh né sát kiếp thì phất tay để môn hạ đệ tử từng người trở về.

Tô Đát Kỷ vốn muốn tìm Kim Linh Thánh Mẫu trò chuyện, đúng lúc này, Thông Thiên giáo chủ đột nhiên gọi nàng: "Đát Kỷ, ngươi ở lại."

Đợi sau khi mọi người đều đi hết, gương mặt Thông Thiên giáo chủ lập tức ôn hòa, hỏi Tô Đát Kỷ: "Trước đấy không phải người cầu vi sư thu nhận ca ca người làm đồ đệ sao? Ca ca người đâu? Sao không thấy hắn tới bái sư?"

Nói đến chuyện bái sư, Tô Đát Kỷ liền bực mình, nàng oán giận đáp lời Thông Thiên giáo chủ: "Sư phụ, con thật lòng xin lỗi, ca ca kia của con là kẻ lười đệ nhất thiên hạ, bất kể con khuyên thế nào, huynh ấy cũng không muốn tu luyện, cho nên con chỉ đành phụ lòng tốt của sư phụ!"

Nói xong, trên gương mặt xinh đẹp của Tô Đát Kỷ lập tức lộ vẻ lúng túng sâu sắc.

Thông Thiên giáo chủ biết được trên đời này lại có người không muốn bái mình làm thầy thì rất bất ngờ, còn có chút tức giận.

Nghĩ tới ông đương đương là Thánh Nhân thế gian, có biết bao vạn cổ đại năng và thiên tài tuyệt thế muốn bái nhập môn hạ của ông mà không thể, ấy vậy mà vẫn có người không muốn bái ông làm thầy, đúng là không biết tốt xấu!

"Ca ca của ngươi không muốn tu luyện, thế một ngày làm những cái gì?" Thông Thiên giáo chủ kìm nén tức giận, hỏi Tô Đát Kỷ một câu.

Tô Đát Kỷ: "Mỗi ngày huynh ấy, chọi gà dẫn chó, chơi bời lêu lổng, lúc không có người thì nằm ườn ra như cá mắm, đơn giản là một khúc gỗ mục, không thể đẽo gọt. Dù sao con cũng hết cách với huynh ấy!"

Kể lể về ca ca của mình, Tô Đát Kỷ quả thực là nói liên tục không ngớt.

Thông Thiên giáo chủ cười nhạt, nói: "Hừ, cho dù hắn có thật sự là khúc gỗ mục, ta cũng có thể rèn giũa hắn trở thành báu vật!"

Ông lập tức quyết định, đến nhân gian xem thử khúc gỗ mục này rốt cuộc chơi bời lêu lổng đến mức nào.

Chẳng phải ngươi không muốn tu luyện à, ta nhất định phải khiến ngươi quỳ xuống bái ta làm thầy!

Đát Kỷ nghe Thông Thiên giáo chủ nói vậy, không khỏi vỗ tay kêu lên: "Thật tốt quá, có sư phụ đích thân ra tay, chắc chắn có thể thay đổi được ca ca cá mắm của con!"

...

Từ lần trước, sau khi đám người Văn Trọng nói muốn gả con gái của mình cho Lý Nguyên, thì coi là thật, mỗi ngày đều thúc giục Lý Nguyên xem mắt với con gái nhà mình.

Tuy Lý Nguyên sớm đã muốn thoát khỏi cuộc sống của cẩu độc thân, nhưng hai đời hắn đều không có kinh nghiệm chung đụng với nữ giới, càng không biết phải xem mắt như nào.

Hơn nữa năm người Văn Trọng, Thương Dung, Đặng Cửu Công, Hoàng Phi Hổ, Tỷ Can, năm khuê nữ, hắn cũng không biết phải đồng ý ai mới ổn.

Đúng là đau đầu!

Sau cùng, đám người Văn Trọng thương lượng quyết định, để Lý Nguyên lần lượt xem mắt với từng đứa con gái của bọn họ một ngày, cuối cùng Lý Nguyên nhìn trúng con gái của ai thì làm con rể người đó.

Lý Nguyên bị làm phiền đến hết cách, đành phải gắng gượng chấp nhận yêu cầu này.

Ngày hôm ấy, đến phiên Lý Nguyên gặp mặt con gái của Đặng Cửu Công, Đặng Thiền Ngọc.

Hai bên hẹn nhau gặp gỡ ở ngoài cổng thành Nam Thành, cùng đến vùng ngoại ô đạp thanh.

Có điều lúc Lý Nguyên dẫn theo Thi Hống Thú, xách theo Nê Côn, vừa dời tới vị trí cổng thành thì đột nhiên bị một đạo nhân trung niên mặc đạo bào màu đen cản lối.

Lý Nguyên nhìn qua, chỉ thấy vị đạo nhân này thần vận nội liễm, trong cơ thể có vô số đạo văn dập dờn như ngân hà, vô số pháp tắc lóe sáng như sao trời, đứng ở nơi đó mà giống như hòa vào một thể với thiên đạo.

Chỉ là trong lòng khẽ động, Lý Nguyên liền biết thân phận của đạo nhân trung niên.

"Chó khôn không cản đường!" Lý Nguyên không chút khách khí nói lời thô tục với Thông Thiên giáo chủ.

Cho dù là thánh nhân cũng không thể tùy ý cản đường của người khác nhé.

"Gâu gâu!" Thi Hống Thú cũng phối hợp sủa mạnh hai tiếng với Thông Thiên.

Thông Thiên giáo chủ nghe vậy, nhất thời tức đến mức dựng râu trợn mắt, suýt chút nữa nhịn không được mà hiện ra pháp tướng, cho cái tên tiểu tử không biết trời cao đất dày một bài học.

Cũng may, cuối cùng ông vẫn nhịn được.

Ta nhịn!

Ta đường đường là thánh nhân, không chấp nhặt tên người trần mắt thịt này!

Lần này Thông Thiên giáo chủ tới Triều Ca, vốn là để thay đổi Lý Nguyên.

Có điều ông vừa đi vào cổng thành, đã phát hiện ra một miếng ngọc thô.

Miếng ngọc thô này, chính là Lý Nguyên.

Chỉ là bấy giờ Thông Thiên giáo chủ vẫn chưa biết, người trước mắt ấy chính là người ông muốn tìm lần này.

Trong mắt Thông Thiên giáo chủ, chỉ thấy toàn thân Lý Nguyên không nhiễm bụi trần, gân mạch khắp cơ thể thông suốt, ba đan điền thượng trung hạ nối thành một khung, 206 khối xương nhẹ nhàng như ngọc, tinh khiết không tì vết, đây chính là dấu hiểu của tiên thiên đạo thai, thiên tài tu đạo tuyệt thế trăm triệu năm cũng không thể xuất hiện một người.

Bạn đang đọc Đại Đạo Hồng Hoang (Dịch) của Đại Đường Chủng Thổ Đậu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Fuly
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 127

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.