Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lần đầu găp gỡ với Thông Thiên giáo chủ

Phiên bản Dịch · 1560 chữ

Chương 20: Lần đầu găp gỡ với Thông Thiên giáo chủ

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­ ­ ­ ­

Vì vậy, ông không khỏi sinh ra lòng yêu cái tài, muốn nhận Lý Nguyên làm truyền nhân y bát.

Hừ, đại sư huynh và nhị sư huynh không phải cứ quở trách đệ tử ta thu nhận lai lịch không ổn, toàn là hạng người lông lá mọc sừng sao? Chờ ta thu nhận cái người tiên thiên đạo thai này vào cửa, xem bọn họ còn nói được gì nữa, hâm mộ chết bọn họ!

Thông Thiên giáo chủ nghĩ đến ánh mắt hâm mộ của Lão Tử và Nguyên Thủy Thiên Tôn, trong lòng không khỏi mừng thầm!

Trong lòng ông chuyển qua vô số suy nghĩ, nhưng trên mặt vẫn không lộ vẻ gì khác thường, vung phất trần trong tay, chắp tay với Lý Nguyên, nói: "Vị cư sĩ này, lão đạo thấy ngươi thiên đình bạo mãn, địa các phương viên (đỉnh trán và cằm đầy đặn phúc hậu), xương cốt thanh kỳ, chính là thiên tài tu luyện vạn người có một, không biết ngươi có bằng lòng bái ta làm thầy, tu luyện pháp thuật tiên gia không?"

Lý Nguyên: "..."

Muốn làm thầy của ta, ông không sợ tổn thọ à!

Vẻ mặt Lý Nguyên vô cảm, móc mỉa Thông Thiên giáo chủ: "Tiếp theo có phải ông định móc ra một quyển bí tịch, bán cho tôi với giá năm đồng? Ta nói này ông có thể sáng tạo chút không? Cái loại chiêu trò lừa gạt này đã lỗi thời 800 năm rồi!"

Bí tịch, năm đồng?

Thông Thiên giáo chủ chỉ cảm thấy hoàn toàn không nghe hiểu lời Lý Nguyên nói, vẻ mặt ông ngơ ra, hỏi lại: "Lời ta nói đều là thật, lừa gạt gì chứ?"

Lý Nguyên không nhịn được đáp: "Ta không muốn bái sư, ông đi tìm người khác mà bảo vệ hòa bình thế giới đi, vẫn còn muội tử đang chờ xem mắt với ta đây."

Tuy là hắn chưa từng xem mắt nhưng cũng biết để muội tử chờ lâu là không tốt.

Thông Thiên giáo chủ thấy Lý Nguyên muốn đi, vội vàng dùng phất trần cản bước Lý Nguyên.

"Ta không phải lừa đảo, là thật lòng muốn nhận ngươi làm đồ đệ, lẽ nào ngươi không muốn tiêu dao tam giới, độc đoán vạn cổ sai?"

"Không muốn!" Lý Nguyên.

"Nếu như muốn, vậu còn không mau dập đầu..."

Thông Thiên giáo chủ đột nhiên phản ứng lại, ông trợn mắt nhìn Lý Nguyên, thất thanh lớn tiếng: "Ngươi nói cái gì, không muốn? Tại sao?"

Lý Nguyên liếc mắt, đáp: "Chính ông cũng không thể tiêu dao tam giới, đồ đệ dạy ra làm sao độc đoán vạn cổ được? Hơn nữa..."

Lý Nguyên quét mắt nhìn Thông Thiên giáo chủ từ trên xuống dưới: "Hơn nữa ta thấy gương mặt ông suy yếu, mây đen áp đỉnh, làm đồ đệ của ông dễ gặp xui xẻo, sợ không sống được lâu!"

"Ngươi thì biết cái đếch gì!"

Thông Thiên giáo chủ bị chọc giận đến mức văng tục: "Ngươi biết ta là ai không? Gương mặt ta suy yếu? Đệ tử của ta đều tồn tại đồng thọ với trời, sao có thể không sống lâu chứ!"

"Haiz." Lý Nguyên thở dài.

"Rõ ràng ta nói đều là thật lòng, đáng tiếc lại có người không chịu nghe, thật đáng buồn, đáng buồn mà!"

Thông Thiên giáo chủ thấy Lý Nguyên làm ra vẻ lão luyện, đột nhiên cảm thấy có chút buồn cười.

Nghĩ đến mình đường đường là thánh nhân, sao có thể nghe lời nói xằng nói xiên của một kẻ nho nhỏ?

"Nghe ý của ngươi, hình như ngươi còn biết xem tướng đoán mệnh?" Thông Thiên giáo chủ nhịn xuống kích thích mà hỏi Lý Nguyên.

Lý Nguyên thản nhiên đáp: "Có một chút thôi, cũng chỉ biết 100 triệu năm trước, 100 triệu năm sau thôi."

Thông Thiên giáo chủ nghe vậy thì da mặt giật giật: "Ngươi đúng là khiêm tốn!"

Lý Nguyên gật đầu đồng tình: "Ta cũng cảm thấy mình quá khiêm tốn luôn."

Thông Thiên giáo chủ: "...Thế này đi, nếu ngươi đã nói mình biết 100 triệu năm trước, 100 triệu năm sau, vậy ta đây kiểm tra ngươi, ngươi tính thử xem ta từ đâu tới, chuẩn bị đến đâu?"

Lý Nguyên xòe bàn tay ra trước mặt Thông Thiên giáo chủ.

Vẻ mặt Thông Thiên giáo chủ mờ mịt: "Làm gì?"

Lý Nguyên: "Tiền quẻ đâu?"

"Ngươi còn muốn tiền quẻ?" Trán Thông Thiên giáo chủ nhất thời nổi ba vạch đen.

Lý Nguyên đáp như chuyện dĩ nhiên: "Đương nhiên rồi, chẳng lẽ ông nghĩ được chơi không à?"

Thông Thiên giáo chủ suýt thì tức chết: "Sao ta lại chơi không chứ? Phì, chơi cái gì mà chơi, không lịch sự gì cả!"

Lý Nguyên: "Dù sao không trả tiền quẻ thì ta sẽ không xem đâu."

Thông Thiên giáo chủ: "Nếu như ngươi xem không chính xác thì sao?"

Lý Nguyên tự tin đáp: "Chắc chắn chuẩn!"

Thông Thiên giáo chủ suy nghĩ: "Ngươi xem cho ta trước, nếu như chuẩn, ta sẽ trả tiền quẻ cho ngươi, nhưng nếu nhưng không chuẩn, ngươi bái ta làm thầy, thế nào?"

Lý Nguyên: "Cũng được."

Thấy Lý Nguyên bằng lòng, Thông Thiên giáo chủ không khỏi mừng thầm.

He he, tiểu tử ngươi mắc câu rồi nhé, chỉ đợi ngươi ngoan ngoãn dập đầu bái ta làm thầy thôi!

Ông không tin Lý Nguyên có thể đoán được lai lịch của ông!

Thành nhân sớm đã nhảy khỏi dòng sông vận mệnh, không chạm vào nhân quả, cho dù là Phục Hy cũng không thể đoán ra được tất cả của thánh nhân, càng đừng nói đến một tu sĩ Địa Tiên nho nhỏ.

Lý Nguyên: "Chẳng phải ông muốn tôi xem ông từ đâu tới, chuẩn bị đến đâu sao? Ông tới từ Đông Hải, tôi đến nơi nào, ông đi chỗ đó."

Thông Thiên giáo chủ vô cùng hoảng sợ: "Sao ngươ biết ta tới từ Đông Hải?"

Lẽ nào thật ra người này là một lão yêu quái hay sao?

Thông Thiên giáo chủ đánh giá Lý Nguyên cẩn thận, phát hiện ra tu vi của Lý Nguyên, quả thực chỉ đến kỳ Địa Tiên, không có chỗ nào sai sai.

Hơn nữa, ông cũng không cảm thấy có người có thể ngụy trang trước mặt ông.

Cứ như thế ông lại càng không nghĩ ra.

Rốt cuộc tại sao Lý Nguyên biết ông đến từ Đông Hải?

"Đương nhiên là do xem được thôi!" Lý Nguyên chẹp miệng.

Hắn lại xòe bàn tay ra trước mặt Thông Thiên giáo chủ: "Tiền quẻ đâu?"

Thông Thiên giáo chủ lắc đầu nói: "Ngươi chỉ xem đúng mỗi ta đến từ Đông Hải, nhưng ta muốn đi đâu, ngươi lại xem sai rồi."

Ông tới Triều Ca là để thay đổi Lý Nguyên, nhận đồ đệ chỉ là việc tiện đường.

Hơn nữa, sao ông lại đi theo tên tiểu tử này? Ông cũng đâu phải kẻ theo đuôi!

Lý Nguyên thản nhiên nói: "Nếu xem sai rồi, vậy thì quên đi!"

Nói xong, hắn liền đi ra hướng cửa thành.

Thông Thiên giáo chủ vội vàng theo sau: "Sao ngươi lại đi rồi? Chẳng phải đã nói ngươi xem sai thì sẽ dập đầu bái sư à?"

Lý Nguyên vừa đi vừa nói: "Có bản lĩnh thì đừng bám theo tôi!"

Thông Thiên giáo chủ theo sát bên người Lý Nguyên: "Ta đâu có muốn đi theo ngươi, chỉ muốn ngươi hoàn thành điều kiện, đồ nhi, ngươi vẫn nên nhanh chóng bái ta làm thầy đi, chối cũng chối không được đâu."

Thời buổi này, có thể gặp được một vị tiên thiên đạo thai cũng không dễ dàng mà.

Hơn nữa, ông còn muốn khoe khoang với Lão Tử và Nguyên Thủy Thiên Tôn!

Bạn đang đọc Đại Đạo Hồng Hoang (Dịch) của Đại Đường Chủng Thổ Đậu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Fuly
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 126

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.