Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thông Thiên cũng không có gì đặc biệt hơn người

Phiên bản Dịch · 1408 chữ

Chương 26: Thông Thiên cũng không có gì đặc biệt hơn người

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­ ­ ­ ­

Khuê Ngưu không dám xem thường, định dùng thuật biến hóa chạy thoát hàm răng đang cắn xé của Tiểu Hắc trước.

Nhưng đúng lúc này, hắn đột nhiên cảm thấy có một luồng thi khí hung ác bao phủ Nguyên Thần của hắn, khiến hắn không có cách nào điều động pháp lực từ Nguyên Thần.

Cứ như thế, Khuê Ngưu không có cách nào thoát khỏi tình cảnh khó khăn ngay lúc này, đành phải chịu cảnh bị Tiểu Hắc ấn trên mặt đất, dùng sức chà đạp, khổ không thể tả, chỉ cảm thấy cả người đau đớn không thôi.

Đờ mờ nó, con chó này đâu phải là không yếu hơn ta đâu chứ? Rõ ràng nó mạnh hơn ta rất nhiều mà!

Thật ra, nếu không phải Tiểu Hắc không dùng hết sức thì Khuê Ngưu đã bị giẫm thành một bãi thịt nát từ sớm rồi.

"Dừng tay!”

Thông Thiên giáo chủ thấy vật cưỡi của mình bị người ta chà đạp, đương nhiên không thể ngồi yên không để ý đến, đành phải xuất hiện, dùng phất trần đảo qua Tiểu Hắc và Khuê Ngưu, nhẹ nhàng đánh ra pháp tắc Càn Khôn, tách Tiểu Hắc và Khuê Ngưu ra một cách dễ dàng.

Hu hu hu, cuối cùng lão gia cũng tới cứu ta rồi! Trong lòng Khuê Ngưu thầm rơi nước mắt, chỉ cảm thấy hôm nay mình ấm ức quá chừng.

"Gâu gâu gâu!”

Tiểu Hắc bị một đạo văn khổng lồ đánh văng ra, nhất thời bất mãn sủa Thông Thiên giáo chủ vài tiếng.

Thông Thiên giáo chủ nhìn mà không biết nói gì.

Tốt xấu gì ngươi cũng là hỗn độn hung thú chúa tể vạn giới, sao lại học cách sủa của chó?

"Ủa, người này không phải vị đạo sĩ đi sau lưng ngươi lúc trước sao? Chẳng lẽ ông ta là đồng bọn của yêu quái?” Đặng Thiền Ngọc thấy Thông Thiên giáo chủ đột nhiên xuất hiện thì kinh ngạc kêu lên.

Lý Nguyên cố ý đùa Đặng Thiền Ngọc:

"Có thể là này vị đạo sĩ nhìn thấy ngươi xinh đẹp, cho nên cố ý phái yêu quái bắt ngươi trở về làm áp trại phu nhân đó.”

Thông Thiên giáo chủ nghe thấy thì da mặt giật giật một trận.

"Yêu đạo gì thế này!” Nét mặt Đặng Thiền Ngọc đầy vẻ giận dữ: "Nên bắt ông ta về dạo phố thị chúng, rồi dùng cực hình ngay tại chỗ.”

Thông Thiên giáo chủ nhanh chóng phản bác:

"Các ngươi đừng có nói lung tung, sao ta lại là người như thế được?”

"Vậy vì sao ngươi lại âm thầm phái yêu quái đả thương người?” Đặng Thiền Ngọc quát hỏi Thông Thiên giáo chủ.

Thông Thiên giáo chủ giải thích:

"Các ngươi đừng hiểu lầm, ta không có ác ý, ta để cho Khuê Ngưu làm khó ngươi, vốn là định để cho các ngươi trải nghiệm cảm giác tuyệt vọng khi đối mặt với cường giả, để khơi gợi tấm lòng tu đạo của ngươi mà thôi, chỉ là không thể ngờ được quá trình lại hoàn toàn khác với thiết tưởng của ta.”

Nói xong, ông ta còn làm vẻ mặt buồn bực.

Lý Nguyên bĩu môi khinh thường nói:

"Ngươi muốn để cho ta tuyệt vọng, thì nên phái một con yêu quái mạnh một chút đến chứ, con trâu ngu ngốc này ngay cả con chó cũng đánh không lại nữa, ngươi còn không biết xấu hổ phái nó ra trận.”

Thông Thiên giáo chủ nghe vậy, thiếu chút nữa giậm chân, hắn tức giận nói:

"Nó đâu phải chó đâu, nó rõ ràng là hỗn độn hung thú - thú Thi Hống, ngay cả pháp tắc Đại Ma cũng khó có thể phá vỡ phòng ngự của nó, đương nhiên Khuê Ngưu không phải đối thủ của nó rồi!”

"Tiểu Hắc là hỗn độn hung thú, thật vậy chăng?” Mặt Đặng Thiền Ngọc đầy vẻ kinh ngạc.

Nàng chỉ từng nghe nói về hỗn độn hung thú qua truyền thuyết, nàng chưa từng nghĩ tới có một ngày mình sẽ tận mắt nhìn thấy nó.

Nàng cẩn thận quan sát Tiểu Hắc, chỉ thấy lúc này Tiểu Hắc đứng trước Lý Nguyên lè lưỡi, phẩy đuôi, động tác và vẻ mặt của nó không khác gì chó bình thường.

Hoàn toàn không có chút gì giống với hỗn độn hung thú Thôn Thiên Phệ Địa, Che Phủ Tinh Hà.

Thông Thiên giáo chủ tự tin nói:

"Lão đạo tự mình kiểm chứng, chẳng lẽ lại là giả sao?” Chỉ là, trên mặt ông ta lại lộ ra chút nghi ngờ: "Ta cũng không hiểu từ lúc nào thú Thi Hống bạo ngược kiệt ngạo lại giống hệt chó nữa?

Lý Nguyên: "Ngươi cứ ở đây từ từ đoán đi, chúng ta về trước.”

"Đợi ta một chút, chúng ta về cùng nhau.”

Thông Thiên giáo chủ nhanh chóng cưỡi Khuê Ngưu đi theo.

Ông ta đi song song với Lý Nguyên:

"Tuy kế hoạch của ta không hoàn mỹ, có điều ngươi nghĩ lại thử xem, nếu hôm nay ngươi thật sự gặp phải một con đại yêu hiếm thấy trên đời định ăn các ngươi, Tiểu Hắc của ngươi cũng không phải thú Thi Hống, ngươi phải làm sao? Cho nên ngươi vẫn nên mau mau bái ta làm thầy đi? Sư phụ quyết định thu ngươi làm truyền nhân y bát, dạy ngươi công pháp tuyệt thế, vô thượng thần thông, như vậy thì ngươi không cần lo lắng mình sẽ gặp phải yêu quái mạnh mẽ nữa.”

Lý Nguyên thản nhiên nói:

"Ngươi đừng có khuyên ta, ta vĩnh viễn không tu luyện nữa đâu, hơn nữa, ngươi cũng không có thực lực làm thầy của ta.”

Khuê Ngưu ở một bên nghe thấy lời này thì trợn trừng mắt, thầm nghĩ tiểu tử Lý Nguyên này đúng là không biết trời cao đất rộng, dám nói thánh nhân không có thực lực làm thầy của hắn.

"Ta không có thực lực?”

Thông Thiên giáo chủ tức giận đến dựng râu trừng mắt: "Ngươi có biết ta là ai không?”

Lý Nguyên: "Ngươi biết Thông Thiên giáo chủ không?”

Thông Thiên sửng sốt: "Đương nhiên ta biết, Thông Thiên Thánh Nhân Thần Thông Quảng Đại, Pháp Lực Vô Biên, siêu thoát khỏi luân hồi, không dính nhân quả, ngạo thị tam giới, bất tử bất diệt...”

"Ngừng lại!”

Lý Nguyên lần đầu tiên phát hiện, Thông Thiên thật là không biết xấu hổ.

"Trước kia Thông Thiên giáo chủ từng muốn thu ta làm đồ đệ, nhưng bị ta từ chối, ngươi cảm thấy ngươi có thể so với Thông Thiên giáo chủ sao?”

Thông Thiên chần chờ một chút:

"Ta, đương nhiên ta kém hơn rồi.

Lý Nguyên: "Ngươi còn kém hơn cả Thông Thiên giáo chủ, có tư cách gì làm thầy của ta?”

Giờ phút này Đặng Thiền Ngọc đã nghe tới ngu người luôn rồi.

Bạn đang đọc Đại Đạo Hồng Hoang (Dịch) của Đại Đường Chủng Thổ Đậu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Fuly
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 123

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.