Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nói xấu Hồng Hoang thánh nhân (2)

Phiên bản Dịch · 1439 chữ

Chương 28: Nói xấu Hồng Hoang thánh nhân (2)

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­ ­ ­ ­

Nghĩ tới đây, cuối cùng Thông Thiên giáo chủ cũng ngồi không yên, ông ta nói với Lý Nguyên là:

"Chuyện bái sư ngươi hãy suy nghĩ thêm, chỉ cần bái ta làm thầy, có rất nhiều ưu đãi, ta có chút việc phải đi trước tới, lần sau sẽ tới tìm ngươi.”

Nói xong, Thông Thiên giáo chủ vội vã cưỡi Khuê Ngưu bay về phía bầu trời, chớp mắt đã đã không thấy tăm hơi.

"Đạo nhân này không biết là cao nhân phương nào nữa? Chẳng những có vật cưỡi ghê gớm lợi hại như vậy, ta không thể nhìn thấu tu vi của hắn!” Đặng Thiền Ngọc nhìn theo phương hướng Thông Thiên giáo chủ biến mất, nghi ngờ hỏi.

Lý Nguyên:

"Ông ta mà là cao nhân gì, cao nhân sau lưng ngươi nè.”

"Nếu ngươi là cao nhân, bản tiểu thư đây chẳng phải là là Thiên Đạo rồi sao?” Đặng Thiền Ngọc chỉ xem như Lý Nguyên đang nói đùa.

"Có điều, Thông Thiên giáo chủ thật sự định thu ngươi làm đồ đệ sao?”

"Vừa rồi ngươi nói Tiệt giáo sẽ diệt giáo, có thật vậy không?”

"Đúng rồi, nếu Tiểu Hắc là thú Thi Hống, vậy tu vi chân thật của nó cao bao nhiêu?”

"Sao ngươi có được Tiểu Hắc vậy?”

"...”

Trên đường trở về, Đặng Thiền Ngọc hóa thân thành mười vạn câu hỏi vì sao, không ngừng hỏi Lý Nguyên.

...

Nói tới Thông Thiên giáo chủ đang vội vàng tới đến Huyền Đô Thiên của Lão Tử.

Bởi vì trước đó đã truyền tin tức cho Nguyên Thủy Thiên Tôn, bởi vậy biết Nguyên Thủy Thiên Tôn cũng ở chỗ này.

Sau khi nhìn thấy hai vị sư huynh, Thông Thiên giáo chủ hỏi thẳng nghi ngờ trong lòng mình:

"Hai vị huynh trưởng, chuyện Phong Thần cuối cùng hai người định làm thế nào? Các người có định cho người Tiệt giáo chúng ta lên bảng hay không?”

Lão Tử và Nguyên Thủy Thiên Tôn liếc nhau một cái, trong mắt hiện lên vẻ kinh ngạc.

Bọn họ không biết, saoThông Thiên có thể đoán được chuyện họ đang định làm?

Thông Thiên giáo chủ vừa thấy vẻ mặt của hai người thì hiểu ngay mọi chuyện.

"Hóa ra hai người thật sự định cho đệ tử Tiệt giáo ta lên bảng, vì sao vậy?” Thông Thiên giáo chủ không hiểu: "Tam Thanh từ lúc sinh ra đã đồng tông đồng nguyên, không phải nên trợ giúp lẫn nhau sao? Vì sao lại tìm cách hại nhau?”

Nguyên Thủy Thiên Tôn trầm giọng nói:

"Ta đã nhắc ngươi từ trước, lúc ngươi nhận đệ tử phải chú ý căn cơ và phẩm tính, không nên tùy tiện chó mèo góc nào cũng nhận, nhưng ngươi cứ không nghe. Ngươi hãy nhìn đệ tử Tiệt giáo của ngươi mà xem, gần như kẻ nào cũng có lông có sừng, thấp sinh noãn hóa, không biết lễ nghi, cậy mạnh đấu hung, làm cho cả tam giới chướng khí mù mịt, làm sao có thể tu tiên đạo? Còn không bằng đưa bọn họ lên Phong Thần bảng, chuyển sang tu thần đạo, cũng học nguyên tắc làm người.”

Thông Thiên giáo chủ thấy Nguyên Thủy Thiên Tôn coi thường đệ tử của hắn, không khỏi khó thở.

Lời này không phải nói đệ tử của ông ta, rõ ràng là đang chỉ trích Thông Thiên này mà!

Thông Thiên giáo chủ không cam lòng yếu thế:

"Ngươi chú trọng căn cơ, nhưng ta thấy phẩm hạnh của mười hai tên đệ tử kia của ngươi cũng không khá hơn chút nào, đều là những kẻ tiểu nhân chỉ quan tâm tích lợi, tiếu lý tàng đao.

Nguyên Thủy Thiên Tôn tự tin nói:

"Phẩm hạnh đệ tử của ta như thế nào chính ta biết rõ, đều là những người biết tôn sư trọng đạo, biết thuận theo ý trời hiểu được số mệnh con người.”

Thông Thiên giáo chủ nói với Nguyên Thủy Thiên Tôn không được, nhất thời quay sang nói với Lão Tử:

"Đại huynh, ngươi hãy tới nói một câu công bằng, ngươi cảm thấy nhị huynh làm có đúng không?”

Mặt Lão Tử giữ vẻ sóng nước chẳng xao, bình tĩnh như nước, không ai biết trong lòng ông ta đang nghĩ gì.

Ông ta nhìn Thông Thiên, nói:

"Tam Sư Đệ, thật ra lên Phong Thần bảng không có gì không tốt, nếu như sau này bài vị trên trời đều là đệ tử của ngươi, chẳng phải Thần Đạo sẽ bị ngươi nắm giữ sao? Thằng nhóc Hạo Thiên kia chẳng qua chỉ là linh vật mà thôi. Cớ sao mà không làm?”

Thông Thiên giáo chủ nghe vậy, nhất thời lộ vẻ thất vọng.

Rõ ràng Lão Tử thiên vị Nguyên Thủy Thiên Tôn.

Thông Thiên giáo chủ cười lạnh một tiếng, nói:

"Ha ha, nếu Thần Đạo tốt như vậy, vì sao không cho đệ tử của nhị huynh lên bảng? Hơn nữa nếu để cho đệ tử của ta lên bảng hết, không phải Tiệt giáo của ta không khác nào diệt giáo sao? Chuyện này thì có gì hay?”

Thông Thiên đột nhiên cảm thấy nản lòng thoái chí, từ sau khi Tam Thanh thành thánh, thì từng người tự đi trên đại đạo mà mình chọn, Tam Thanh thật ra đã sớm chỉ còn trên danh nghĩa mà thôi!

"Thôi, ta cũng không nhiều lời với các ngươi nữa, dù sao nếu như là có người dám hãm hại đệ tử Tiệt giáo ta, ta chắc chắn sẽ không ngồi yên chẳng quan tâm!”

Nói xong, Thông Thiên giáo chủ rời khỏi Huyền Đô Thiên.

Chỉ còn hai người Lão Tử và Nguyên Thủy Thiên Tôn, ánh mắt họ sâu xa, bên trong như có vô số dòng sông sao trời chuyển động, những ngôi sao biến mất rồi lại tái sinh.

...

Triều Ca, Đặng phủ.

Đặng Thiền Ngọc trở lại phủ đệ, Đặng Cửu Công gấp gáp hỏi nàng:

"Con gái à, con và Lý Nguyên nói chuyện sao rồi? Hắn có thích con không?

Đặng Thiền Ngọc không hài lòng nói: "Sao phụ thân không hỏi hắn có lọt vào mắt xanh của con gái hay không?”

Đặng Cửu Công nói: "Chỉ cần xem vẻ ngoài và tài học của Lý Nguyên tiểu hữu, chắc chắn con sẽ thích.”

Đặng Thiền Ngọc: "...”

Nàng nghi ngờ mình không phải con ruột.

"Nào có ai bên vực người ngoài như phụ thân?” Đặng Thiền Ngọc bất mãn chỉ trích phụ thân mình.

Đặng Cửu Công gặp thấy con gái cưng của mình tức giận, thì nhanh chóng cười làm lành: "Là phụ thân nói bậy, vậy con có hài lòng với nhân phẩm và tài học của Lý Nguyên hay không?”

Đặng Thiền Ngọc nhất thời đỏ mặt, gật gật đầu: "Hắn quả thật rất có tài học, lại còn lâm nguy không sợ, xử sự bình tĩnh, thái độ cũng rất là nhã nhặn.”

"Ha ha, ánh mắt của vi phụ quả nhiên không tệ đúng không!” Đặng Cửu Công tự hào nói, giống như Đặng Thiền Ngọc đang khen chính ông vậy.

Bạn đang đọc Đại Đạo Hồng Hoang (Dịch) của Đại Đường Chủng Thổ Đậu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Fuly
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 123

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.