Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Báu vật tiên thiên không được yêu thích

Phiên bản Dịch · 1574 chữ

Chương 29: Báu vật tiên thiên không được yêu thích

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­ ­ ­ ­

"Vậy Lý Nguyên kia nói gì với con?” Đặng Cửu Công lại hỏi Đặng Thiền Ngọc.

Đặng Thiền Ngọc quắt mắt nói: "Hắn chưa nói gì hết, đúng là đầu gỗ mà!”

"Chẳng lẽ hắn ta không thích con?” Đặng Cửu Công lo lắng nói.

Đặng Thiền Ngọc nghe vậy, cũng không nhịn được hơi hoảng.

"Chẳng lẽ hắn thật sự không có ý gì với con sao?”

...

Thông Thiên giáo chủ trở lại Bích Du Cung, nhớ tới thái độ của Lão Tử và Nguyên Thủy Thiên Tôn đối với Tiệt giáo, không khỏi càng nghĩ càng giận, càng nghĩ càng buồn bực.

"Haizzz, nếu là đại huynh và nhị huynh thật sự không để ý tới tình cảm, muốn cho đệ tử của ta lên bảng, đến lúc đó phải hóa giải như thế nào đây?”

Suy nghĩ thật lâu, ông ta cũng không nghĩ ra biện pháp nào hay cả.

Đột nhiên, Thông Thiên giáo chủ nghĩ đến Lý Nguyên.

"Nếu Lý Nguyên có thể tính ra Tiệt giáo có mối nguy diệt giáo, có lẽ hắn có biện pháp gì đó giải quyết nguy cơ này, một mình ta buồn rầu ở đây, còn không bằng đi tìm hắn thương lượng một phen.

Nghĩ tới đây, thân hình Thông Thiên giáo chủ chớp lóe, lập tức biến mất khỏi Bích Du Cung.

...

Ngày hôm qua đi xem mắt với Đặng Thiền Ngọc, Lý Nguyên không nghe thấy Đặng Thiền Ngọc nói thích hắn, bởi vậy hắn thân là một tên thẳng nam, cũng không biết em gái này có thích mình hay không.

Dựa theo trình tự, hôm nay nên đi xem mắt với con gái của Thương Dung - Thương Thanh Quân rồi.

Thương Thanh Quân là người sau này sẽ gả cho Võ Thành Vương Cơ Phát làm Vương Hậu trong phim truyền hình đời sau.

Hai bên hẹn gặp mặt trong nhà Lý Nguyên.

Vì muốn tạo ấn tượng đầu tiên tốt đẹp với muội tử, Lý Nguyên chẳng những để cho Thược Dược chuẩn bị nướng BBQ ngoài trời, còn chờ ngoài cửa lớn, chuẩn bị tự mình nghênh đón Thương Thanh Quân.

Có điều không đợi được cô nàng xinh đẹp, lại đợi được một ông già mập mạp cưỡi trâu.

"Lý Nguyên tiểu hữu, ngươi tính ra ta sẽ tới, cho nên đặc biệt ra ngoài nghênh đón ta sao?” Thông Thiên giáo chủ mặt đầy vui mừng hỏi Lý Nguyên.

Trong lòng không khỏi càng bội phục năng lực bói toán của Lý Nguyên.

Lý Nguyên trợn trừng mắt:

"Ngươi đừng có tự mình đa tình có được hay không, ta đứng ở đây chờ một cô gái. Có điều nếu phải tang môn tinh là ngươi thì chắc chắn là nàng kia sẽ không đến.”

Khuê Ngưu thấy Lý Nguyên dám mắng thánh nhân là tang môn tinh, thiếu chút nữa cười ngất luôn.

Thằng nhóc này đúng là rất ngông cuồng!

Nếu hắn biết người trước mắt mình là thánh nhân, chắc chắn sẽ sợ tới mức tiểu trong quần ngay tại đây! Khuê Ngưu âm thầm nghĩ.

Thông Thiên giáo chủ cũng không để ý tới ánh mắt ghét bỏ của Lý Nguyên, chỉ thấy ông ta dùng vẻ mặt nhã nhặn nói:

"Ta trở về suy nghĩ lời nói ngày hôm qua của tiểu hữu, cảm thấy ngươi nói cũng có lý, bởi vậy hôm nay tới muốn thỉnh giáo ngươi một chuyện.”

Lý Nguyên thẳng thừng từ chối:

"Ngươi là kẻ vắt cổ chày ra nước, tiền bói quẻ bói ngày hôm qua cũng không nỡ trả cho ta, hôm nay còn muốn tìm ta thỉnh giáo, ngươi cảm thấy chuyện này có thể xảy ra không?”

"Không quên, không quên!”

Mặt già của Thông Thiên giáo chủ đỏ lên, ông ta vội vã móc móc ở trong ống tay áo, lấy một thanh bảo kiếm màu vàng kim ra, đưa cho Lý Nguyên:

"Đây là báu vật tiên thiên hạ phẩm - Thái Ất Phân Kiếm Quang, có thể tạo ra ra hàng tỉ kiếm ảnh, uy lực vô cùng to lớn, đưa cho ngươi xem như tiền bói toán.”

Xoạch!

Cằm của Khuê Ngưu đã kinh ngạc tới rơi xuống đất rồi.

Lấy báu vật tiên thiên làm tiền bói thật, thật là xa xỉ!

Đúng là thánh nhân mà, không giống người thường.

Lý Nguyên dùng vẻ mặt ghét bỏ nhận lấy Thái Ất Phân Kiếm Quang, thuận tay để lại ở góc tường be6n cửa:

"Haizzz, có chút ít còn hơn không.”

Khuê Ngưu thấy thế, cảm thấy mình đang thấy quỷ giữa ban ngày.

Thông Thiên giáo chủ chỉ cảm thấy gân xanh trên huyệt Thái Dương nhảy lên, ông ta cố nén tức giận, hỏi Lý Nguyên:

"Sao ngươi đặt nó ở góc tường? Đây chính là báu vật tiên thiên đó? Ngươi có biết báu vật tiên thiên quý giá đến mức nào không?”

Lý Nguyên không cho là đúng:

"Bây giờ không phải nó đã của ta rồi sao? Ta muốn đặt nó ở đâu thì sẽ đặt ở đó. Nếu ngươi cảm thấy đau lòng, có thể mang về, ta còn ghét nó chiếm chỗ nữa kìa!

Khuê Ngưu khóc luôn rồi.

Đại lão, nếu ngươi ghét bỏ, tặng cho ta có được hay không?

Vù vù!

Thông Thiên giáo chủ hít hai hơi thật sâu mới làm lạnh được cơn giận trong lòng.

"Thôi, ngươi thích làm thế nào thì cứ làm thế ấy, ta chẳng muốn quản. Chúng ta hãy mau vào nhà nói chính sự đi.”s

"Vào đi!”

Nếu muội tử không đến, Lý Nguyên đành phải tâm sự với Thông Thiên vậy.

"Đúng rồi, con trâu ngu xuẩn này hãy tự mình đến chuồng ngựa đi, đừng có đại tiện lung tung.”

Khuê Ngưu: "...”

Ta kháng nghị, ta muốn trâu quyền!

Hơn nữa ta đây cũng không đại tiện lung tung đâu có biết không?

Đáng tiếc, không ai nghe thấy tiếng lòng đang hò hét của Khuê Ngưu, hắn được phải ủ rũ đi đến chuồng ngựa.

Thông Thiên giáo chủ đi theo Lý Nguyên vào phủ đệ.

Mới vừa bước vào của lớn, Thông Thiên lập tức cảm thấy có gì đó không hợp lí.

Mới vừa bước vào cửa lớn, Thông Thiên lập tức cảm thấy có gì đó không hợp lí.

Vận mệnh của phủ đệ này, mới nhìn thì có vẻ bình thường, nhưng cẩn thận quan sát lại phát hiện hình như không bàn mà hợp với thế của đại đạo Càn Khôn.

Đi ở trong đó, Thông Thiên chợt có ảo giác như đang đi trong hành lang thời không.

Có điều ông ta dùng thần niệm điều tra thử thì lại không phát hiện bất kì điều gì khác thường.

"Thật lạ, lạ thật, phủ đệ này của ngươi là do ai xây dựng mà tành? Sao lại tràn ngập thần vận của đại đạo vậy!”

Lý Nguyên:

"Thợ thủ công ngoài thành Triều Ca xây chứ ai, nếu ngươi muốn xây nhà, ta giới thiệu cho ngươi.”

Câu nói của hắn là thật, chẳng qua, sau khi xây nhà xong, Lý Nguyên dùng đại đạo thần văn cải tạo một chút mà thôi.

Phủ đệ này của hắn, từ ngoài nhìn vào thì chỉ là một căn nhà bình thường, nhưng bên trong thật ra là một đại đạo không gian, diện tích thật sự rộng chừng mấy tỉ vũ trụ hỗn độn, được bao phủ bởi tấm lưới do Ba Ngàn Đại Đạo dệt thành.

Cho dù hỗn độn hủy diệt, hồng mông sụp xuống phủ đệ này cũng có thể bình yên vô sự, vững vàng trên vạn cổ.

Chẳng qua, dựa vào tu vi của Thông Thiên giáo chủ bây giờ, hoàn toàn không thể phát hiện sự kì diệu thật sự của phủ đệ.

"Thôi, ta muốn tu đạo trường thì chỉ cần dùng một suy nghĩ là thành, đâu cần thợ thủ công gì.” Thông Thiên giáo chủ nói nghe rất hay.

Bạn đang đọc Đại Đạo Hồng Hoang (Dịch) của Đại Đường Chủng Thổ Đậu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Fuly
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 117

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.