Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chú lươn nhỏ may mắn (1)

Phiên bản Dịch · 1402 chữ

Chương 7: Chú lươn nhỏ may mắn

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­ ­ ­ ­

Vân Tiêu nghiêm túc nhìn Đát Kỷ, nói: "Chúng ta không có gạt muội, cây quạt này thật sự là linh bảo tiên thiên cực phẩm, nếu muội không tin có thể tự mình cầm lấy kiểm tra kỹ là biết thôi."

"..."

Đát Kỷ nhìn thấy dáng vẻ nghiêm túc của tam Tiêu, cạch một tiếng liền ngưng cười.

Nàng chớp chớp đôi mắt long lanh mê hoặc lòng người: "Nó thật sự là linh bảo tiên thiên cực phẩm?"

"Đúng vậy!" Tam Tiêu đồng thanh gật đầu.

Cây quạt này sao có thể là linh bảo tiên thiên cực phẩm chứ? Ta thấy Thược Dược có tận ba bốn cây quạt giống y như vậy!

Đát Kỷ vừa lẩm bẩm trong lòng vừa cầm cây quạt ba tiêu trên bàn lên xem.

Vừa xem, nàng quả thật phát hiện điểm phi phàm của cây quạt ba tiêu.

Bên trong cây quạt thế mà lại có 46 đạo ấn tiên thiên, kết thành 46 đạo cấm chế tiên thiên, những cấm chế này tỏa ra linh quang đại đạo, khi Đát Kỷ dò xét bằng thần thức thì thấy nó chiếu sáng rực rỡ.

"Trời ạ, đây thực sự là linh bảo cực phẩm!" Đát Kỷ há hốc miệng vì ngạc nhiên.

Đôi môi anh đào nhỏ nhắn giờ đây có thể nhét vừa được cả trứng vịt.

Tam Tiêu trái lại cũng chẳng giễu cợt Đát Kỷ, bởi vì vẻ mặt vừa nãy của họ cũng chẳng thua kém Đát Kỷ là bao.

"Ca ca thối, sao trước giờ hynh không nói cho muội biết cây quạt này là linh bảo tiên thiên?" Đát Kỷ nhăn mũi, chống nạnh, bĩu đôi môi kim ngư, hừng hực lửa giận nhìn chằm chằm Lý Nguyên.

Mặc dù tức giận, nhưng lại vô cùng dễ thương!

Lý Nguyên hờ hững lên tiếng: "Chỉ là cây quạt thôi mà, có cần phải ngạc nhiên đến vậy không?"

Đát Kỷ dè dặt cẩn thận ôm cây quạt vào lòng, lớn tiếng nói: "Linh bảo tiên thiên sao có thể là cây quạt thông thường được? Thật không hiểu sao ca có thể thản nhiên đến thế, biết rõ đây là linh bảo tiên thiên mà cũng chẳng quý trọng!"

Tam Tiêu gật đầu tán thành.

Họ cũng cảm thấy Lý Nguyên thản nhiên quá mức.

Lý Nguyên bất đắc dĩ, nói: "Không phải mọi người nói muốn đi ăn cơm sao? Có đi không? Không đi thì ta đi một mình nha!"

Đát Kỷ nghĩ đến Thược Dược hình như có ba bốn cây quạt giống như cây nàng cầm trên tay, muốn chứng thực xem những cây quạt khác có phải cũng là linh bảo tiên thiên hay không, nàng nào còn tâm tình đi ăn?

Nàng vẫy tay với Lý Nguyên và tam Tiêu, nói: "Mọi người đi ăn đi, muội đột nhiên nhớ ra còn có chuyện chưa làm."

Dứt lời, không đợi họ trả lời, nàng liền nhanh chóng cầm cây quạt ba tiêu hùng hổ rời khỏi lương đình.

Lý Nguyên nói với tam Tiêu: "Muội ấy không đi thì không có lộc ăn, chúng ta đi thôi, hôm nay dẫn mọi người đi ăn lẩu."

"Lẩu là gì?"

"..."

Lý Nguyên dẫn tam Tiêu đến tửu lâu ăn cơm.

Mấy người họ rời đi không được bao lâu, dây câu của cần câu mà trước đó Lý Nguyên dùng để câu cá đột nhiên động đậy.

Theo sau đó, một con Kim Long 12 móng vuốt, sau lưng mọc 6 cánh đột nhiên trồi lên mặt hồ, miệng nó đang ngậm lưỡi câu thẳng tắp.

Nếu Cửu Trảo Kim Long là Chuẩn Thánh, vậy thì Thập Nhị Trảo Kim Long được xưng là Hỗn Nguyên Đại La Thánh Nhân!

Đây thế mà lại là một con Hỗn Nguyên Đại La Thánh Nhân Kim Long!

Không biết Thược Dược đến lương đình từ khi nào, nàng nhìn Thập Nhị Trảo Kim Long, vẻ mặt tĩnh lặng như nước, dường như không cảm thấy kinh ngạc chút nào.

"Lươn nhỏ nhà ngươi cũng may mắn thật, tửu phường của chủ nhân đúng lúc thiếu vài tên hạ nhân, không ngờ tới ngươi lại có được cơ duyên này!"

Hồ nước lấp lánh, nhìn kỹ chút thì phát hiện thế nhưng là ba ngàn đạo văn đang dập dờn, vô số ngân hà đang xoay tròn.

...

Sau khi Tô Đát Kỷ rời khỏi lương đình, liền vội vàng đi đến phòng của Thược Dược, bắt đầu lục tìm quạt.

Không bao lâu sau, nàng liền tìm được ba cây quạt tím, vàng, xanh.

Hình dáng của ba cây quạt này giống y hệt cây quạt phong hỏa trong tay nàng, đều là hoa văn lá chuối, chỉ là khác màu mà thôi.

Tô Đát Kỷ vội vàng kiểm tra ba cây ba tiêu vừa tìm được bằng thần thức.

Lộp bộp!

Lần dò xét này hoàn toàn khiến cho Tô Đát Kỷ kinh ngạc đến rơi cả hàm!

"Ôi má ơi, ba cây quạt ba tiêu này vậy mà đều là tiên thiên chí bảo!"

Thình thịch thình thịch!

Tô Đát Kỷ chỉ cảm thấy nhịp tim đột nhiên tăng nhanh, chân hơi nhũn, đầu óc có chút mơ hồ.

Nàng nhanh tay vịn lấy ghế ngồi xuống, tiêu hóa sự kinh hãi trong lòng.

"Phù phù" Tô Đát Kỷ hít sâu hai cái.

"Không sao đâu, Tô Đát Kỷ, chỉ là tiên thiên chí bảo thôi mà, ngươi nhất định có thể chịu được!"

Má ơi! Đây chính là tiên thiên chí bảo đó, bổn tiểu thư sao có thể chịu nổi đây!

Nghe nói Đại sư bá với Nhị sư bá cũng mới chỉ có một món tiên thiên chí bảo thôi, sư phụ cũng chẳng có!

Chỗ này thế mà lại có tận ba món!

Sao ca ca lại có nhiều tiên thiên chí bảo đến vậy?

Còn đưa cho Thược Dược tùy tiện vứt trong phòng, cũng quá phung phí của trời rồi!

Nghĩ tới đây, Tô Đát Kỷ liền cảm thấy gân xanh nơi huyệt thái dương nhức nhối.

Này là bị ca ca chọc tức rồi!

Ca ca thối, có tiên thiên chí bảo cũng không nói với ta!

Nếu như không phải bổn tiểu thư vô tình phát hiện ra bí mật này, không biết huynh ấy sẽ còn che giấu ta cho đến khi nào!

Có điều, vì sao ba cây quạt ba tiêu này đều là chí bảo tiên thiên mà cây quạt ba tiêu đỏ trắng này lại là linh bảo tiên thiên cực phẩm nhỉ?

Mặc dù chí bảo tiên thiên với linh bảo tiên thiên chỉ cách nhau một bậc, nhưng thực lực lại chênh lệch vạn dặm.

"Phải rồi!" Tô Đát Kỷ đột nhiên nhớ ra một chuyện.

"Cây quạt ba tiêu đỏ trắng này, hình như lúc ta mấy tuổi, nhìn thấy trên cây chuối tây có một phiến lá chuối màu đỏ trắng, khi đó cảm thấy rất đẹp, liền bảo ca ca ngắt xuống cho ta chơi, hình như lúc đó ca ca có nói, 'thật tiếc, còn chưa trưởng thành' ".

Bạn đang đọc Đại Đạo Hồng Hoang (Dịch) của Đại Đường Chủng Thổ Đậu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Fuly
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 196

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.