Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hội quán Khoái Hoạt Lâm (1)

Phiên bản Dịch · 1409 chữ

Chương 9: Hội quán Khoái Hoạt Lâm (1)

Nhóm dịch: Thiên Tuyết­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­ ­ ­ ­

Vân Tiêu quan sát trang trí bên trong xe ngựa một lượt, cảm thán nói: "Ta cảm thấy chiếc xe ngựa này còn xa hoa hơn liễn trầm hương Cửu Long của Nhị sư bá."

Bích Tiêu, Quỳnh Tiêu liên tục gật đầu.

Mặc dù ba người là Đại La Kim Tiên nhưng đối với cuộc sống xa xỉ phung phí của Lý Nguyên cũng không khỏi âm thầm chậc lưỡi.

Lý Nguyên thấy Vân Tiêu lấy liễn trầm hương Cửu Long của Nguyên Thủy Thiên Tôn ra để so với xe ngựa của mình, không khỏi cười nhạt.

Chiếc xe ngựa này của hắn tương đương với một món báu vật Hỗn Độn, liễn trầm hương Cửu Long của Nguyên Thủy làm sao có thể so sánh được!

...

Không lâu sau, xe ngựa dừng lại trước một tòa tửu lâu.

Bốn người xuống xe, nam thì khôi ngô phóng khoáng, nữ thì phong hoa tuyệt đại, lập tức thu hút vô số người trên đường ngoảnh đầu nhìn lại.

"Hội quán Khoái Hoạt Lâm."

Quỳnh Tiêu nhìn mấy chữ lớn thếp vàng trên tấm biển, nghi ngờ hỏi: "Hội quán là thứ gì vậy?"

Lý Nguyên giải thích: "Chính là trọn bộ ăn uống ngủ nghỉ giải trí."

Cái tên hiện đại này, đương nhiên là do Lý Nguyên đặt.

Hội quán Khoái Hoạt Lâm kia, cũng là sản nghiệp của Lý Nguyên.

Bởi vì cho đến nay, bất kể là ẩm thực hay là giải trí của thế giới này đều vô cùng đơn điệu, căn bản không thỏa mãn được nhu cầu của Lý Nguyên.

Vì để hưởng thụ các món ăn ngon, làm phong phú thêm các hoạt động lúc rảnh rỗi của bản thân, Lý Nguyên chỉ đành tự mở một hội quán, cũng sáng chế ra đủ loại món ngon và hoạt động giải trí nhằm thỏa mãn chính mình.

Sau khi Khoái Hoạt Lâm thành lập, dựa vào mỹ thực xuyên không và đủ loại trò chơi bài bạc, lập tức đã thu hút vô số nhà quyền quý.

Mặc dù một bàn đồ ăn rẻ nhất trong Khoái Hoạt Lâm cũng tương đương với phí sinh hoạt một năm của dân chúng bình thường tại Triều Ca, nhưng điều ấy vẫn không ngăn được sự tung hô điên cuồng của quyền quý cường hào.

Bọn họ đều lấy việc có thể dùng bữa trong Khoái Hoạt Lâm làm điều vẻ vang.

Ngoài món xào, món chiên, đồ ngọt, đồ uống, trong Khoái Hoạt Lâm còn có các trò đánh cờ, chơi bài, cũng trở thành đề tài nói chuyện say sưa của người dân Triều Ca.

Nếu như ngươi không biết cái gì là món xào, cái gì là thịt kho tàu, cái gì là cocacola, cái gì là cờ tỉ phú, cái gì là mạt chược, xin lỗi, ngươi đã lạc hậu rồi, sẽ bị khinh thường đó!

Việc làm ăn của Khoái Hoạt Lâm mỗi ngày đều đông nghịt, tới chậm thì căn bản không còn chỗ.

Bây giờ đúng lúc là buổi trưa, chỉ thấy bên ngoài Khoái Hoạt Lâm xếp một hàng dài thật dài.

Những người này đều là quan lại cường hào, con cháu quý tộc đang đợi vào Khoái Hoạt Lâm dùng bữa.

Cho dù là xếp hàng, cũng không ngăn nổi nhiệt tình của mấy người này.

"Việc buôn bán ở đây cũng tốt quá nhỉ!" Quỳnh Tiêu nhìn dòng người qua lại như con thoi, thán phục không ngớt.

"Hương vị ngon, việc làm ăn đương nhiên sẽ tốt." Lý Nguyên thản nhiên đáp.

"Nhưng bên trong đã không còn chỗ trống rồi." Vân Tiêu nhìn hàng người dài thật dài, cau mày nói.

"Không cần lo lắng, chúng ta không phải xếp hàng." Lý Nguyên an ủi.

Hắn đương nhiên không cần xếp hàng.

Phòng riêng tốt nhất trong Khoái Hoạt Lâm chính là căn phòng dành riêng cho một mình hắn.

Ngay lúc Lý Nguyên chuẩn bị dẫn tam Tiêu vào tửu lâu, đột nhiên trước cửa tửu lâu truyền đến một hồi âm thanh náo động.

"Ông đây muốn ăn ngay bây giờ, không thích đợi."

"Đừng nói với ông quy củ gì cả, quy củ với ông đây không có tác dụng."

"Các ngươi có biết không, hai ông lớn đây, một vị là công tử của Thượng đại phu Phí Trọng, Phí đại nhân, vị này là công tử của Tư Mã Vưu Hồn, Vưu đại nhân. Các ngươi lại dám để hai vị công tử xếp hàng, Khoái Hoạt Lâm của mấy người có phải không muốn tiếp tục mở cửa ở Triều Ca đúng không?"

"..."

Thấy có náo nhiệt để xem, Lý Nguyên lập tức hưng phấn dẫn theo tam Tiêu tới hóng chuyện.

Không hề để ý đây là tửu lâu của mình.

Nhìn một hồi, Lý Nguyên và tam Tiêu liền rõ ràng đầu đuôi mọi chuyện.

Thì ra là hai kẻ Phí Quý và Vưu Báo, công tử của hai vị quyền thần đương triều Thượng đại phu Phí Trọng và Vưu Hồn, dẫn theo một đám hồ bằng cẩu hữu tới Khoái Hoạt Lâm ăn cơm nhưng không muốn xếp hàng, có điều tiểu nhị lại không châm chước cho, vì thế mới làm ầm như này.

Rất nhanh, Chúc chưởng quỹ của Khoái Hoạt Lâm bước ra.

Vẻ mặt của ông ung dung, chắp tay với Phí Quý và Vưu Báo, nói: "Vẫn mong các vị công tử hiểu cho, tửu lâu của chúng tôi quả thực đã đầy khách, không còn chỗ trống."

Phí Quý trông xanh xao gầy gò, ánh mắt khinh khỉnh, dáng vẻ miệt mài quá độ.

Vẻ mặt gã không kiên nhẫn, nói: "Đừng nói nhảm với ông đây, còn tiếp tục dài dòng, có tin ông lập tức sai người đập tửu lâu của các ngươi không?"

Tôi tớ phía sau gã tức khắc nhao nhao vặn cánh tay, xắn áo, lộ ra cơ bắp uốn lượn như rồng, tỏa ra khí tức huyết sát nồng nặc.

Phong trào tu luyện ở thế giới Phong Thần rất hưng thịnh, phát triển, tôi tớ của thế gia đại tộc gần như đều từng tu luyện võ kỹ.

Tôi tớ của Phí Quý và Vưu Báo, thân làm đầy tớ của Thượng đại phu lại càng là cao thủ võ kỹ, có thể lấy một địch mười.

Mười mấy cao thủ võ kỹ đồng thời tỏa ra khí tức huyết sát, lệ quỷ cũng phải nhượng bộ lui binh, mãnh thú cũng phải thảm hại bỏ trốn.

Nhưng mà Chúc chưởng quỹ lại bình tĩnh như thường, vẫn lắc đầu đáp: "Cho dù các vị công tử có đập tửu lâu, chúng ta cũng không còn chỗ trống."

Thái độ đúng mực, cũng không bởi vì Phí Quý và Vưu Báo là con trai của quyền thần đương triều mà biểu hiện ra bất kì sự nịnh nọt nào.

Những người vây xem đều âm thầm bội phục.

"Chưởng quỹ này đúng là khí phách bất phàm, có nguyên tắc!"

"Đến cả Thượng đại phu cũng không nể mặt, bội phục!"

"Cứng đầu như vậy, chỉ sợ rước lấy tai họa."

"..."

Bạn đang đọc Đại Đạo Hồng Hoang (Dịch) của Đại Đường Chủng Thổ Đậu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Fuly
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 166

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.