Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hắn là ai

Phiên bản Dịch · 1547 chữ

Đại Gian Hùng

Chương 15: Hắn là ai

Người dịch: hacythusinh

Chân trời phía đông đã hiện lên trắng dã, đêm tối mịt mù đón ánh bình minh. Bởi vì nguyên nhân "Thành môn cấm", lúc này còn sớm nên không có bao nhiêu người đã rời giường. Bất quá, trên ngã tư đường cũng bắt đầu xuất hiện vài bóng người chuẩn bị bắt đầu làm việc.

"Ngươi che giấu đủ sâu a! Không nghĩ tới! Thật sự không nghĩ tới!"

Hắc y nhân liếc nhìn đầu vai, cánh tay hai đạo vết thương, có chút cảm thán nói với Ngô Phàm.

Ngô Phàm híp mắt, gặt gao giữ chặt bảo đao trong tay, bởi vì vết thương trên người hắn so với tên trước mặt còn nhiều hơn. Hơn nữa, hắn đã phát hiện thân phận của tên này! Ngô Phàm hắn cũng không phải là cái loại ngu ngốc tới mức, người mà mình rất quen thuộc che một bên mặt cũng không nhận ra.

"Như nhau a! Không nghĩ tới ngươi cũng có chút thân thủ nha, Quách Đại đội trưởng, ngươi cũng quá nóng lòng đi?"

Ngô Phàm vạch trần thân phận của đối phương, gã chính là một trong hai Đại đội trưởng của đồn Bách hộ, Quách Diệp. Bách hộ Trần Du Tứ bị Ngô Phàm ghép vào tội danh cấu kết Di Lặc giáo rồi sau đó giết, vị trí Bách hộ ngay lập tức trở thành khối thịt mỡ mà người bên trên lẫn bên dưới đều có tính toán. Không thể nghi ngờ, Quách Diệp cùng với vị Đại đội trưởng Tiễn Thụy kia là vô cùng có hy vọng, nhưng hôm qua bên trong tửu lâu phó Thiên hộ Triệu Hỉ đã ngầm xác nhận, làm cho gã vô cùng sốt ruột mà bí quá hóa liều…

Chuyện tới bây giờ, giấu đầu lòi đuôi đã không còn ý nghĩa, Quách Diệp đem khăn che mặt kéo xuống từ từ quấn trên tay cầm đao, buộc chặt tay và cán đao một chỗ. Hắn không lùi bước, đừng nói là Ngô Phàm có bỏ qua cho hắn hay không, vị đại nhân vật ám thị hắn phía sau cũng không bỏ qua cho hắn. Một là giết Ngô Phàm, hai là bị Ngô Phàm giết, chỉ có hai lựa chọn.

Nhìn qua gương mặt đầy sát khí của Quách Diệp, Ngô Phàm hít sâu một hơi, đưa ngang đao trước người, nói: "Chỉ một lát nữa, phố lớn ngõ nhỏ xung quanh đâu đâu cũng có người, thời gian của ngươi cũng không nhiều lắm a!"

"Đa tạ nhắc nhở!", Quách Diệp lắc lắc đầu, hít vào một hơi, nói "Vậy ta phải trong thời gian ngắn nhất giết chết ngươi đi! Để ta xem, ứng cử viên đứng đầu cho vị trí Bách hộ như ngươi có tài năng gì?"

Đồn Bách hộ một trong hai Đại đội trưởng Tiễn Thụy là một người thành thật, ít nhất là ngoài mặt rất thành thật. Mà vị Quách Đại đội trưởng xưa nay lại rất điệu thấp, so với tên Tiểu đội trưởng Ngô Phàm này lại còn thấp hơn. Cho nên thường xuyên bên trong đồn Bách hộ chế nhạo, nói: "Tượng bùn Bách hộ, giấy dán Tổng kỳ", mà cái trước chính là Trần Du Tứ còn cái sau là chỉ Quách Diệp đây. Nhưng một gã "giấy dán Tổng kỳ" như vậy, lúc này lại cực kỳ hung mãnh dữ tợn a!"

"Keng keng keng!"

Lưỡi đao ma sát, sắt thép va chạm.

Ngô Phàm cảm thấy vừa hối hận vừa may mắn, hắn hối hận ở chỗ hẳn là phải sớm bỏ qua 'Xuân Hàn Đao' mà tu luyện 'Ngư Dương Đao'. Không có biện pháp, năm nay Quách Diệp ba mươi sáu tuổi đã luyện loại công pháp gần ba mươi năm, tạo nghệ thâm hậu, lô hỏa thuần thanh, Ngô Phàm bị khắc chế đến thảm. May mắn là hắn đã đổi kỹ năng 'Trời Sinh Thần Lực', nhờ lực lượng tăng lên mà vẫn có sức hoàn thủ, không bị Quách Diệp chém chết.

"Keng keng keng!"

Tiết tấu Quách Diệp múa đao ngày càng nhanh, Ngô Phàm bắt đầu cảm thấy lực bất tòng tâm trái phải chống đỡ, hết lần này đến lần khác hắn vẫn chưa bắt được sơ hở của đối phương, ngay cả cơ hội phản công cũng không có!

"Bá!"

"A!"

Ánh đao lướt qua, trên đầu vai của Ngô Phàm bị chém xuống một vệt dài, lập tức hét thảm.

Đau đớn mãnh liệt càng làm cho Ngô Phàm lộ ra sơ hở, tính mạng rơi vào tình thế nghìn cân treo sợi tóc, nhưng vì đó mà càng làm sát tính của Ngô Phàm nổi lên, Liều mạng dù cho bị chặt đứt cả cánh tay cũng phải lấy đầu của Quách Diệp.

"Vù!"

Ngô Phàm chém hụt, bởi vì Quách Diệp đã e ngại mà tránh né.

Liếm liếm môi, Ngô Phàm nhe răng cười lạnh, giống như một con ác lang bị chọc giận: "Ra là ngươi cũng biết sợ a! Ha ha ha ha! Tốt! Thật tốt! Biết giết không được ta sẽ chết vậy mà còn sợ hãi! Tốt! Phi thường tốt! Con người a! Trong lòng luôn phải có một chút kính sợ đúng không? Quách Đại đội trưởng! Chuyện ngươi lấy vợ chưa cưới của ta ra uy hiếp, ta còn nhớ kỹ trong đầu! Hả?"

Quách Diệp sắc mặt âm trầm, càng thêm ngoan lệ!

Ngô Phàm chính là muốn chọc giận Quách Diệp, hắn biết rõ, Quách Diệp bình tĩnh mới là đáng sợ nhất. Đương nhiên, kết cục tùy tiện chọc giận đối phương chỉ có hai cái, hoặc là bắt được sơ hở bổ đối phương một đao, hoặc là tử tế mà cho đối phương phanh thây chính mình. Vô luận là như thế nào, Ngô Phàm cũng không có lựa chọn, hắn đánh cược, rằng mình có năng lực giết chết đối thủ.

Quách Diệp cắn răng, từ dùng một tay đổi thành hai tay cầm đao, đạp chân xuống, phóng lên liều mạng.

"A!"

Ngô Phàm hét lớn một tiếng, cũng không tiếp tục dùng đao pháp 'Xuân hàn đao', mà là dùng toàn bộ lực lượng, tốc độ, cuồng loạn mà chém lung tung, nếu 'Xuân hàn đao' bị khắc chế, vì sao không mở ra lối đi riêng?

"Ngươi giết không được ta, ta sẽ giết ngươi, sau đó đi tới nhà ngươi, làm thịt con của ngươi! Ồ! Quách Đại đội trưởng! Tiểu thiếp của ngươi ta đã thấy, tư sắc không tồi nha! Chờ đến lúc đó ta trước hiếp sau giết! Ngươi thấy đề nghị của ta thế nào? Tốt không? Ha hả! Suýt quên! Ngươi còn có mẹ già trên đời a! Yên tâm! Ta sẽ chắc chắn giết chết bà ta, giống như con của ngươi vậy, kính già yêu trẻ nha..."

Ngô Phàm một bên chém điên chém khùng, một bên miệng mồm ba la bô lô lời nói làm người ta giận sôi.

Quách Diệp bị Ngô Phàm nói đến tâm lý hoảng loạn, lại sợ lỡ như mình không thể giết chết Ngô Phàm, chuyện sẽ phát sinh, khuôn mặt nhất thời trở nên cực kỳ vặn vẹo, đao pháp trong tay cũng mất đi sắc bén lúc trước…

Hai người võ nghệ thực sự không chênh lệch nhiều, quang minh chính đại đối chiến trong thời gian ngắn không thể giết chết đối phương, mà sau một hồi đại chiến như vậy, ai có được thể lực dồi dào hơn sẽ chiếm được ưu thế, không thể nghi ngờ, kỹ năng 'Thần lực trời sinh' của Ngô Phàm đang mang lại lợi thế cho hắn!

"Phanh!"

Một tiếng vang thật lớn, đao trong tay Quách Diệp bị Ngô Phàm trảm qua một bên, lộ ra ngực bụng yếu hại…

"Bá!"

【 Đắc thủ! 】

Nhìn thấy một đao của mình suýt chút nữa phá ngực mổ bụng Quách Diệp khiến hắn máu chảy lênh láng, Ngô Phàm thờ phào một hơi.

Quách Diệp chống đao, sắc mặt đỏ bừng, trán đầy gân xanh, hô hấp thống khổ trầm trọng hơn rất nhiều. Nhìn đao trong tay, Quách Diệp biết, nếu không phải do mình buộc chặt khăn che mặt tay và đao với nhau, thì đao trong tay gả đã bị đánh bay…

【 Còn đao trên tay thì còn hy vọng, ít nhất... Ít nhất không thể cho hắn đối với người nhà...】

Trong mắt Quách Diệp hiện lên quang mang kiên quyết, mạnh mẽ nhảy về phía trước, đưa tay trái chặn lại đao của Ngô Phàm nắm chặt lại, tay phải giơ đao lên cao…

"Bá!"

Hàn mang chợt lóe.

"Lộn vòng..."

Cái đầu người sắc mặt dữ tợn của Quách Diệp lăn lộn trên đất không ngừng, thứ cuối cùng hắn nhìn thấy đó là một người, một gã tóc đỏ râu vàng? Tại sao hắn lại xuất hiện? Từ trên trời rớt xuống sao? Hắn là ai vậy? Vì cái gì mà lại giúp....

......

PS: Cầu đề cử, cầu kim phiếu, cầu review, mong quý đạo hữu sẽ ủng hộ tiểu đệ!

Bạn đang đọc Đại Gian Hùng (Bản Dịch) của Khái Bính
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi hacythusinh
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 124

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.