Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Có phục hay không?

Phiên bản Dịch · 1616 chữ

Đại Gian Hùng

Chương 19: Có phục hay không

Người dịch: hacythusinh

Ưng Dương vệ cho tới bây giờ vẫn luôn là một nơi rất nguy hiểm, loại nguy hiểm này không chỉ nhằm vào nhân sĩ giang hồ của các tổ chức phản loạn như Di Lặc giáo mà còn có trên người Ưng Dương vệ. Cho nên, rất nhiều Ưng Dương vệ sống không được lâu, tỷ như là ông già của Ngô Phàm hoặc Tiễn Thụy. Tính ra Tiễn Thụy ở Ưng Dương vệ cũng đã qua được hai mươi cái xuân thu, năm mười lăm tuổi thì hắn đã con kế nghiệp cha rồi.

Hai mươi năm trước, Tiễn Thụy cạnh tranh, phấn đấu kết quả cũng chỉ làm được tới Đại đội trưởng, vốn dĩ hắn nghĩ cả đời mình đã vô vọng tiến thêm một bước, Ngô Phàm lại cho hắn cơ hội! Ngô Phàm giết hại Bách hộ Trần Du Tứ do đó vị trí Bách hộ trống một ghế, Tiễn Thụy tốt xấu gì cũng có chút hy vọng. Đương nhiên cũng chỉ là hy vọng, bởi vì chiếc ghế này ngoài hắn còn có hai tên Quách Diệp và Ngô Phàm nhìn chằm chằm vào. Hơn nữa nếu nói về tư lịch, Tiễn Thụy không bằng Quách Diệp, Quách Diệp tuổi lớn hơn hắn nhiều. Nói công lao, Tiễn Thụy không bằng Ngô Phàm, tên Ngô Phàm này vừa mới có công tiêu diệt hơn năm trăm giáo chúng Di Lặc giáo. Tiễn Thụy cứ nghĩ bản thân phen này khó thắng, nào ngờ tin tức sáng nay lại làm hắn tràn trề hy vọng.

Tin đồn về Ngô Phàm đã giết chết Quách Diệp, Tiễn Thụy mừng đến suýt chút nữa đã đốt pháo ăn mừng, chúc mừng chính mình chức Bách hộ sắp đến tay, vạn lần không nghĩ tới a! Chỉ huy sứ Ngô Viễn Hào trực tiếp điều đến một tên Bách hộ, hoàn toàn chặt đứt giấc mộng lên chức của Tiễn Thụy, 'đại hỷ đại bi' cùng tới, cho dù là thần kinh thép như Tiễn Thụy cũng không khỏi sụp đổ, nhất là... người tới nhận chức chính là một vị tính tình hung hạo nức tiếng gần xa .

Chung Tú nghe tên giống như một vị công tử bột, nhưng trên thực tế vị này mặt đầy râu quai nón, tóc xoăn nâu nhạt, lông ngực mọc rậm rạp như dã nhân.

Ngô Phàm ấn tượng về Chung Tú đại khái là tầm mười ngày trước, lúc gã đang uống rượu say mèm, quất chết thủ hạ dưới tay, sau đó tạm thời bị Ngô Viễn Hào cưỡng chế cách chức... Ngô Viễn Hào phái Chung Tú đến đây, Ngô Phàm dùng cái đầu gối nghĩ cũng biết, đây là nhằm vào mình mà đến, phải biết vị Chung Tú này tính tình hung bạo, ngược đãi thủ hạ có tiếng, võ nghệ của hắn cũng có tiếng bưu hãn, nghe nói đã đả thông toàn bộ ba trăm sáu mươi lăm huyệt vị đạt tới cảnh giới 'Tụ khí thành hải', là một trong những bài danh cao thủ hàng đầu của đồn Thiên hộ Lạc Dương.

Đồn Thiên hộ dưới trướng có mười vị Bách hộ, mỗi một cái đều có địa bàn riêng, cũng chính cái gọi là đồn Bách hộ, ngày thường ngoài việc ở Lạc Dương dạo vài vòng thì đều có mặt tại địa bàn. Trừ phi có việc trọng đại cần đồn Thiên hộ giải quyết thì việc lớn nhỏ đều do đồn Bách hộ tự quản lý. Ngô Phàm thuộc về đồn Bách hộ nằm ở thành tây, thường được gọi là đồn thành tây.

Tiến về hướng đồn Bách hộ, Ngô Phàm đang nghĩ mình nên ứng đối với Chung Tú thế nào, hắn cơ hồ đã công khai quy hàng Triệu Hỉ, Ngô Viễn Hào sao có thể nương tay cho tên phản đồ như hắn? Chắc chắn không thể a! Hơn nữa hắn đang ở trong đồn Thiên hộ do Ngô Viễn Hào quản lý, dù cho Triệu Hỉ muốn giúp hắn, cũng là có lòng mà không có sức. Nói cách khác, ít nhất ở giai đoạn trước mắt, Ngô Phàm chỉ có thể dựa vào chính mình.

Một bước vừa vào trong đồn Bách Hộ, Ngô Phàm đã thấy bóng lưng của 'Dã nhân' Trương Tú. Thằng nhãi này đang phanh ngực hở bụng ngồi uống rượu, thỉnh thoảng còn cọ cọ cái lưng... trông rất giống hành động của một con heo rừng a!

Mắt thấy Ngô Phàm cùng Tiễn Thụy tiến đến, ánh mắt thô lỗ của Chung Tú híp thành một đường, tay phất phất, ý bảo bọn họ đi vào, giọng cực lớn cười nói: "Từ giờ trở đi, mỗ đây sẽ là Bách hộ thành tây rồi!", lời nói vừa xoay chuyển, gã liếc nhìn chăm chăm thẳng vào ánh mắt của Ngô Phàm và Tiễn Thụy, nghiêm túc nói: "Các ngươi phục hay không phục? Hả?"

Ngô Phàm thân là một kẻ không cần mặt mũi, mặt cười hì hì nói: "Nào dám không phục? Sao có thể không phục a! Ai không biết Chung Bách hộ ngài uy vũ? Có thể được làm việc dưới trướng của ngài, hạ quan cao hứng còn không kịp, làm sao có thể khó chịu?"

Mắt thấy Ngô Phàm đã bày tỏ thái độ, Tiễn Thụy cũng vội vàng nói: "Hạ quan nguyện ý đi theo Chung Bách hộ!"

"Khặc khặc..."

Tiếng cười giống như cú đêm kêu từ trong miệng Chung Tú phát ra cực kỳ chói tai.

Rất khó tưởng tượng, một vị giọng nói ồm ồm, tướng mạo thô kệch lại có tiếng cười như vậy... Thanh âm khó có thể hình dung, không phải khó nghe bình thường a!

Chung tú sờ sờ râu quai nón, mắt say lim dim lờ đờ, chậm rãi nói: "Mấy hôm nay, đồn thành tây liên tục xuất động làm cho thương vong thảm trọng, cần lập tức bổ khuyết một ít nhân thủ. Nhưng những tên lính mới này vàng thau lẫn lộn, chiến lực không đủ, không biết hai vị Đại đội trưởng có thượng sách gì chăng? Không thể để cho đồn thành tây lạc hậu hơn các đồn Bách hộ khác đi?"

Ngô Phàm chớp mắt, cười hì hì nói: "Tiễn Đại đội trưởng lão luyện thành thục, đối với chuyện này, hạ quan đề cử Tiễn Đại đội trưởng chủ trì a!"

"Nga! Tiễn Đại đội trưởng có nhiệm vụ khác quan trọng hơn!" Chung Tú hời hợt nói: "Vẫn là để cho Ngô Đại đội trưởng tới chủ trì việc này a! Đúng rồi, đây là lệnh thăng chức của ngươi."

【 Mẹ kiếp, Vậy ngươi còn nói cái rắm gì a! Đùa với lão tử sao? Trực tiếp gọi tên ta chẳng phải là xong hả? Mẹ nó chứ!】

Ngô Phàm trong lòng thầm mắng không thôi.

Vừa nói chuyện, Chung Tú vừa móc ra trong ngực một tờ giấy nhăn nhúm, ý bảo Ngô Phàm tiếp nhận.

Ngô Phàm mặt đầy mỉm cười, đưa tay qua lấy, đáng tiếc là... Lại chụp vào không khí.

Chung Tú lại đưa chiếu chỉ lên trước mặt Ngô Phàm.

Ngô Phàm lại lần nữa chụp vào không khí.

Thân thủ Chung Tú vô cùng nhanh, đại biểu cho cảnh giới võ nghê của hắn rất cao. Hai đầu ngón tay của hắn kẹp chặt chiếu chỉ thăng chức, vẻ mặt nghiền ngẫm nói: "Ngô Đại đội trưởng, ngươi cần phải cẩn thận một chút a! Tờ giấy này mà rách một cái... thì chuyện sẽ rất phiền toái đó."

【Vương bát đản, dám đùa bố mày hả?】

Ngô Phàm vẫn giữ nét mặt tươi cười, trong lòng thầm sinh sát cơ.

Híp mắt, Ngô Phàm chậm rãi nói: "Đương nhiên! Bách hộ đại nhân nói chuyện rất có lý."

"Khặc khặc....!"

Cười to vài tiếng, Chung Tú đem chiếu chỉ thăng chức đập một phát lên tay Ngô Phàm, bước đi say xỉn loạng choạng, đi về phía sảnh chính đồn Bách hộ.

【 Ra oai phủ đầu sao?】

Ngô Phàm nắm chặt tay, xoa dịu cảm giác đau đớn, Chung Tú vừa rồi thi triển ra ám kình chính là để cho Ngô Phàm nhìn một chút.

Quay đầu lại, Ngô Phàm bắt đầu cân nhắc chuyện mộ binh Ưng Dương vệ. Loại chuyện này cũng không phải là chuyện tốt gì, nếu không hắn cũng không muốn đổ trách nhiệm lên đầu Tiễn Thụy. Chung Tú cố tình đẩy cho hắn, chắc chắn đây là một củ khoai nóng bỏng tay.

"Chúc mừng Ngô Đại đội trưởng!", Tiễn Thụy còn chưa đi, nhìn Ngô Phàm chúc mừng cười, nói: "Vừa mới thăng chức Đại đội trưởng đã được Bách hộ đại nhân coi trọng giao cho nhiệm vụ quan trong như vậy, có thể nói là song hỷ lâm môn nha!"

Ngô Phàm miệng giật giật.【 Ai nói tên Tiễn Thụy này là người thành thật vậy? Đứng ra đây? Ta cam đoan đấm ngươi một đấm! Nhìn bộ dáng 'minh bao ám biếm' (1) này của hắn, có phải quá là thuần thục hay không a! 】

(1) minh bao ám biếm: bề ngoài tán dương nhưng bên trong lại châm biếm.

Hít một hơi dài, Ngô Phàm vẻ mặt tươi cười, nói: "Cùng vui! Cùng vui!"

Tiếp theo, hắn không quan tâm người ta có đồng ý hay không, mặt không biết xấu hổ mà kề vai sát cánh với Tiễn Thụy đứng lên, nói: "Lão huynh a! Người nhất định phải giúp ta.

Bạn đang đọc Đại Gian Hùng (Bản Dịch) của Khái Bính
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi hacythusinh
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 119

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.