Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bách quan tham tấu, quốc công vào triều, uy của lão tướng, lôi đình vạn quân. 5

Phiên bản Dịch · 1150 chữ

Tuy nhiên, không phải ông ta thật sự muốn quỳ xuống, mà là bị uy lực võ đạo áp chế, khiến ông ta khó chịu vô cùng.

"Trấn Quốc Công, ngươi thật quá phận, ở đây là trên triều đường, ngươi có thể hoành hành bá đạo như thế sao?"

"Thật quá phận, nho giả gặp hoàng đế không cần quỳ, thế mà ngươi dám để Lý Nho quỳ xuống?"

"Bệ hạ, Trấn Quốc Công dám giương oai ngay tại triều đường, mong bệ hạ ngăn cản."

"Quốc công, ngươi càn rỡ."

Một loạt lời nói lập tức vang lên.

Bọn hắn biết hôm nay Trấn Quốc Công vào triều khẳng định sẽ gây chuyện, nhưng thật không ngờ Trấn Quốc Công lại có thể ngang ngược càn quấy đến như thế.

Trực tiếp để một vị Nho Thần quỳ xuống?

Ngay cả Hoàng đế cũng không làm được, Trấn Quốc Công quá phách lối, cũng quá hống hách.

"Tất cả im miệng cho ta."

Trấn Quốc Công lại gầm thét.

Khí thế của ông kinh khủng, tại trên triều, đích thực vô pháp vô thiên, nhưng Vĩnh Thịnh Đại Đế vẫn không quan tâm, chỉ ngồi trên long ỷ lẳng lặng quan sát tất cả những chuyện này.

"Lý Chính Bình."

"Lão phu hỏi ngươi, Cẩm Niên nhà ta giết không phải chó sao?"

"Bọn hắn kích động sự bất bình của bách tính, xúi giục hơn ba ngàn người tiến về thư viện Đại Hạ, chó cũng không làm nổi chuyện như vậy đâu?"

"Về phần cầm tù không phải heo sao? Tôn nhi ta hiến kế, là được bệ hạ đồng ý, đám người này lại cho rằng Cố gia ta cấu kết với thương nhân, lấy khẩu hiệu chính nghĩa, nhưng lại làm ra những chuyện không bằng cả heo chó."

"Bọn hắn xứng gọi là người sao? Đáng xưng là người đọc sách sao?"

"Vậy hôm nay lão phu liền hỏi ngươi một câu, ngươi có chứng cớ, chứng minh Cố gia cấu kết với quan thương quận Giang Ninh không? Dù chỉ cấu kết với một tiểu quan Thất phẩm, chỉ cần hôm nay ngươi xuất ra chứng cứ, lão phu sẽ tự vẫn ngay tại chỗ này."

"Nếu không đưa ra được chứng cứ, hôm nay lão phu sẽ khiến ngươi máu tươi phun ba thước."

Trấn Quốc Công trực tiếp gầm lên, nhìn chòng chọc đối phương, trong mắt tràn đầy sát cơ(ý định giết người).

Ngay khi những lời này nói ra, sắc mặt người sau càng trắng bệch, bởi vì Trấn Quốc Công nói không sai, đám người kia xác thực đã làm sai trước.

"Quốc công nói quá lời, đám người này tụ tập, quả thực có chút vấn đề, nhưng dù có vấn đề thì chuyện Cố Cẩm Niên giết người là không đúng, hắn xem Hình bộ ta là cái gì?"

Lúc này, Hình bộ hữu thị lang nói chuyện.

Ông ta bước ra giảng hòa, đồng thời nói sang chuyện khác.

Đây là cách đơn giản nhất dời đi ánh mắt, thu nhỏ vô hạn chuyện sai của mình, phóng to vô hạn chuyện đúng, tạo ra cảm giác bất kể sự thật ra sao chẳng lẽ ngươi không cho rằng mình làm sai.

Nhưng Hình bộ hữu thị lang nói cũng không sai.

Trực tiếp giết người, xem luật pháp không ra gì.

Nhưng mà, Trấn Quốc Công rất trực tiếp, ném ra một chồng tội trạng nói.

"Ngươi tự mình đi xem đi."

"Đám người này bản thân mang ý đồ xấu, có người hứa hẹn quyền lợi để bọn hắn công kích tôn nhi ta, gây rối phiền phức, thậm chí trên lời khai rõ ràng đã viết, thời khắc cần thiết, ám sát tôn nhi ta."

"Lão phu hôm nay hỏi ngươi."

"Bọn hắn đã muốn giết tôn nhi ta, chẳng lẽ tôn nhi ta không thể giết bọn hắn?"

"Các ngươi có phải thật sự coi lão phu là gỗ mục? Có phải thật sự cảm thấy lão phu đã đạp nửa chân vào trong quan tài rồi không?"

Trấn Quốc Công nổi trận lôi đình, trực tiếp vứt chồng tội trạng vào mặt Hình bộ hữu thị lang.

Nước bọt cũng bay tung tóe trên người bọn hắn, cực kỳ kinh khủng.

Giờ khắc này.

Chính điện thật sự an tĩnh lại.

Hình bộ hữu thị lang nuốt ngụm nước bọt.

Ông ta nhìn thoáng qua tội trạng rơi đầy trên đất, đồ chơi này cũng không làm giả được, tra một cái là có thể tra rõ ràng.

Nếu như lời này là thật, vậy chuyện Cố Cẩm Niên giết người thật sự phải cho qua, dù sao đám người đó đã nổi lên sát tâm, không giết bọn hắn thì chờ để sang năm ăn tết chắc?

"Nhưng.. thư viện Đại Hạ có Bán Thánh trông giữ, bọn họ cũng không dám làm loạn, đây chỉ là ý tưởng, chưa làm ra hành động."

Hình bộ hữu thị lang mở miệng lần nữa.

Kiên trì nói.

Bốp.

Ngay lập tức.

Trấn Quốc Công vung cây quải trượng đầu rồng của mình, hung hăng quất vào mặt Hình bộ hữu thị lang, một loạt răng trong nháy mắt bị gãy mất hơn mười chiếc, miệng đầy máu tươi, tiếng kêu thảm thiết vang lên.

"Ngươi mẹ nó lại nói với ta một câu như vậy!"

"Cái thứ như cẩu, loại lời này mà ngươi cũng có thể nói ra."

"Ngươi ở Hình bộ ăn cái gì mà lớn lên vậy?"

"Người của Hình bộ các ngươi, ăn phân cả ngày mà lớn đúng không?"

Trấn Quốc Công triệt để nổi giận.

Má nó, loại lời này là tiếng người sao?

Nhất định cây đao của người ta phải đâm vào trên ngực tôn nhi mình, nó mới được phép phản kháng sao?

Mà sắc mặt Hình bộ Thượng thư trở nên rất khó coi, dù sao Trấn Quốc Công mắng cũng thật sự khó nghe.

"Ngươi sắc mặt khó coi thế này là đang không phục đấy hả?"

"Không phục thì ngươi cứ mở miệng, đây là quải trượng đầu rồng tiên đế khâm ban, có thể giết gian thần, nếu ngươi không phục, ngươi liền nói, chớ đứng ở chỗ này một câu cũng không nói ra."

"Nói đi."

"Tại sao không nói?"

"Nói chuyện, ta đang nói chuyện với ngươi, ngươi câm sao?"

Cảm nhận được biến hóa trên mặt Hình bộ Thượng thư, Trấn Quốc Công căn bản không thèm phân trái phải, quải trượng đầu rồng trực tiếp đập thẳng đến mặt Hình bộ Thượng thư.

Âm thanh càng thêm chói tai, Hình bộ Thượng thư có nỗi khổ mà không nói ra được.

Đồ đần cũng biết, lúc này nếu mở miệng, kết cục tuyệt đối không khá hơn so với hữu thị lang.

Bạn đang đọc Đại Hạ Văn Thánh (Dịch) của Thất Nguyệt Vị Thì
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi xemayoi2872
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật yy98495231
Lượt thích 1
Lượt đọc 492

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.