Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Quá yêu

Phiên bản Dịch · 2480 chữ

Sau khi buổi biểu diễn ở đại sảnh tan cuộc, đồng hồ đã trỏ đến 01:00.

Không phải mọi vị khách đều ở lại muộn như vậy, may mà buổi biểu diễn ở đại sảnh tương đối độc lập, cách âm rất tốt, nếu không nhất định sẽ khiến cho các du khách phản đối. Dù sao đại đa số du khách nước ngoài đến đây du lịch đều sắp xếp thời gian khá chặt chẽ, nhất định phải làm việc và nghỉ ngơi hợp lý. Nếu ngủ quá muộn, sáng hôm sau dậy không nổi sẽ làm chậm trễ toàn bộ hành trình.

Phạm Linh tháo đồ trang sức, thu dọn qua quýt đồ đạc cá nhân, vịn vào vách tường chậm rãi đi về phía thang máy. Lúc khiêu vũ vừa rồi bị Lâm Thành Đạc quấy rối, Phạm Linh đã bị hoảng sợ, phân tâm nên vô tình trẹo chân. Chỗ mắt cá chân bị sưng đỏ, mỗi bước đi đều cảm thấy đau đớn.

Phạm Linh không kìm được nước mắt lăn dài trên gương mặt tái nhợt thiếu sức sống của mình.

Cha đã mất hơn một năm, gia đình phá sản, Phạm Linh bị bất đắc dĩ ra bên ngoài tự tìm kế mưu sinh cũng đã được gần một năm. Mặc dù thu nhập từ việc biểu diễn múa cột ở đại sảnh khách sạn Kim Hải Ngạn này không ít, nhưng so với số nợ của gia đình cô thì hoàn toàn chỉ là muối bỏ biển. Đã qua cả năm trời Phạm Linh bạt mạng kiếm tiền, ăn mặc tiết kiệm, ngoài việc trả tiền chữa bệnh cho mẹ cùng khoản sinh hoạt phí ở mức tối thiểu, thì tiền lương còn lại không là bao. Người đòi nợ không có lòng thương, chỉ cần đến hạn trả, liền lập tức đến đòi tận cửa.

Mỗi ngày trôi qua đều vô cùng cay đắng, nhưng chỉ còn cách cắn răng kiên trì chịu đựng.

Lâm Thành Đạc quấy rầy mới là nguyên nhân căn bản khiến trong lòng Phạm Linh thấy hoảng sợ.

Kẻ háo sắc bỉ ổi này nhất định sẽ không tha cho cô.

Điều này trong lòng Phạm Linh hiểu rõ.

Trước kia Lâm Thành Đạc từng nhìn lén nữ tì tắm, nên bị cha mẹ cô trách phạt nặng. Nếu không phải người cha đã qua đời của gã ta nhiều năm theo Phạm gia, thì đã sớm đuổi tên vô sỉ này ra khỏi Phạm phủ rồi.

Từ đó về sau, Lâm Thành Đạc cũng khá đàng hoàng, nên mọi người cũng dần dần quên đi việc xấu gã ta từng làm. Người anh họ Phạm Nhạc mà cô yêu thương nhất bỗng nhiên mất tích, Phạm Anh trở thành người đứng đầu Phạm gia. Không đến mấy năm đã bức tử cha cô – bề trên mà ông ta gọi là “Tam thúc”, khiến nhà cô phá sản, biến cô từ một thiên kim tiểu thư trước kia thành một cô gái múa cột nơi đầy kẻ hiếu sắc.

Lâm Thành Đạc lại đột nhiên trở nên phát đạt, không biết dùng thủ đoạn gì đã lấy được tín nhiệm của Phạm Anh, một bước lên mây thành “Nhân vật lớn” của Phạm phủ, không ai có thể động vào gã ta. Trước mặt mọi người hô mưa gọi gió, dám nói nhất định đoạt bằng được Phạm Linh đem về làm của riêng.

Mặc dù mỗi lần Lâm Thành Đạc đến quấy rầy, Phạm Linh đều thể hiện sắc mặt không tốt với gã ta, nhưng Phạm Linh cũng biết loại chống cự này về lâu dài nhất định sẽ không có tác dụng, cuối cùng sẽ có một ngày “Thời cơ chín muồi”, Lâm Thành Đạc sẽ lại đến gây chuyện.

Phạm Linh không biết nên làm gì bây giờ.

Còn có Hoàng Dũng Huy!

Tiểu thiếu gia Hoàng gia này ngoan ngoãn, nhưng cũng khiến Phạm Linh đau đầu.

❤đọc truyện ở http://truyencuatui.net/
Trong đầu suy nghĩ lung tung lộn xộn, cuối cùng Phạm Linh cũng chậm rãi rời khỏi thang máy, đi vào bãi đỗ xe ở tầng ngầm. Cách đó không xa có một xe trợ lực nhỏ đi tới. Mặc dù mắt cá nhân bị trật, nhưng Phạm Linh vẫn không nỡ bỏ tiền gọi xe taxi, mà muốn gắng gượng đi xe trợ lực về nhà.

Phạm Linh còn chưa đi đến trước xe trợ lực, cây cột sau lưng bỗng nhiên có một người đi ra khiến Phạm Linh giật mình kinh hãi.

Người này khá trẻ, bộ dạng chỉ khoảng hai mươi tuổi, người Hoa điển hình, dáng người gầy yếu, đeo một đôi kính cận, thật sự rất nhã nhặn thanh tú, trong tay còn đang cầm một bó hoa hồng to, cười mỉm đi về phía Phạm Linh.

Đợi đến khi nhìn rõ người đang đi tới, Phạm Linh đầu tiên là vỗ ngực khẽ thở phào một cái, lập tức liền nghiêm mặt lại nói:

- Hoàng Nhị thiếu gia, tại sao anh lại đến đây? Không phải tôi đã nói anh đừng đến quấy rầy tôi rồi sao?

Vị thiếu niên nhã nhặn này chính là Hoàng Dũng Huy - con thứ hai của Hoàng Thanh Vân, sống trong thủ phủ người Hoa ở thành Lạc Già, nổi danh trong xã hội thượng lưu người Hoa là “Người ngoan”. Nhỏ tuổi, nghe lời, biết điều, không nghịch ngợm, không tranh cãi ầm ĩ, chăm chỉ hiếu học, nhã nhặn thủ lễ, các bậc trưởng bối gia đình danh gia khác chỉ cần vừa nhắc tới Hoàng gia Nhị thiếu gia cũng nhịn không được phải vươn ngón tay cái ra nói một tiếng “Được” để tán thưởng.

Phạm Linh và Hoàng Dũng Huy mặc dù cùng là thành viên thuộc tầng lớp thượng lưu người Hoa, nhưng trước kia đều chưa hề chạm mặt. Ai ngờ trước đó không lâu, sau một lần rất ngẫu nhiên Hoàng Dũng Huy gặp Phạm Linh liền lập tức si mê, không chút do dự theo đuổi.

Hoàng Dũng Huy là con mọt sách, lớn lên trong nhà kính, đừng chỉ nhìn anh ta ở nơi công cộng luôn nho nhã lễ độ, ứng đối ung dung, thật ra đối với nhiều đạo lý đối nhân xử thế cũng không biết. Tuổi Phạm Linh và anh ta không chênh lệch lắm, nhưng một năm nay Hoàng Nhị thiếu gia đã “Phong trần lịch lãm”, trưởng thành hơn rất nhiều.

Nếu vẫn như trước kia, Phạm gia chưa có xảy ra biến cố, cha cô chưa mất, Tam tiểu thư Phạm gia và Nhị thiếu gia Hoàng gia vô cùng xứng đôi vừa lứa. Mặc dù Hoàng Dũng Huy không phải kiểu đàn ông mà Phạm Linh thích, nhưng cũng có thể chấp nhận được.

“Liên hợp mạnh mẽ” là một cách thường được sử dụng nhất mà nhiều gia tộc người Hoa ở nước ngoài dùng quan hệ hôn nhân để gắn bó chặt chẽ lại.

Tuy nhiên tình hình bây giờ đương nhiên không như vậy nữa rồi.

Gia đình của Phạm Linh đã hoàn toàn sa sút, trở thành tầng lớp nghèo nàn cơ cực, lưng gánh nợ nần, chính Phạm Linh cũng phải trở thành một cô gái múa cột ăn mặc hở hang, mỗi đêm ở đại sảnh khách sạn Kim Hải Ngạn biển biểu diễn– nơi mà rồng rắn lẫn lộn, đàn ông từ nhiều nơi đến để xem biểu diễn vũ đạo nóng bỏng. Loại thân phận này, Hoàng gia làm sao có thể tiếp nhận cô làm vợ Nhị thiếu?

Phạm Linh rất tỉnh táo, nhất định không suy nghĩ đến chuyện tình yêu không có kết quả này.

Một khi đã như vậy, cần gì phải bắt đầu?

- Linh Linh, tôi thật lòng mà...

Hoàng Dũng Huy quả nhiên là “Người ngoan”, nghe Phạm Linh nói như vậy, lập tức liền dừng bước, đang cầm hoa tươi, không dám đi tới phía trước nữa, hai con ngươi lấp lánh nhìn thẳng Phạm Linh đầy chân thành, nóng bỏng.

Phạm Linh ngầm thở dài.

Cô làm sao không biết Hoàng Dũng Huy là thật lòng chứ?

Ánh mắt đứa nhỏ này trong suốt như thế!

Không có chút nào dâm tà và giả dối, liếc mắt một cái có thể trực tiếp nhìn được chỗ sâu ở trong nội tâm của anh ta.

- Hoàng Nhị thiếu gia, tôi đã sớm nói với anh rồi, giữa chúng ta không thể nào đâu. Đã biết rõ không có tương lai, tại sao phải bắt đầu? Tại sao phải làm tổn thương lẫn nhau? Cho nên, xin anh đi đi, đừng tới làm phiền tôi nữa.

Thật ra trong tích tắc Phạm Linh đã bị anh ta làm cho cảm thấy cảm động, muốn đồng ý.

Mặc kệ đi!

Cứ như vậy đi, yêu trước nói sau.

Nhưng ngay sau đó, Phạm Linh lại ngay lập tức đem loại cảm xúc nguy hiểm này vùi lấp thật sâu, tiếp tục sa sầm mặt, không chút khách khí nói. Nhưng dùng từ vẫn có một chút biến hóa rất nhỏ, là “Đừng làm phiền”, mà không phải là “Quấy rầy”.

- Vì sao không thể? Giữa chúng ta vì sao không có tương lai? Hay vì cô còn nợ rất nhiều? Đừng ngại, tôi giúp cô trả!

Hoàng Nhị thiếu gia hơi tức giận đột nhiên cao giọng, bãi đỗ xe dưới tầng ngầm chật chội lập tức vang lên tiếng vang “Ong ong”.

Phạm Linh liền mỉm cười nói:

- Anh giúp tôi ư, anh có bao nhiêu tiền mừng tuổi chứ?

Hiện tại Hoàng Dũng Huy còn học ở trường chưa tốt nghiệp. Tập đoàn Hoàng thị lúc này là do anh cả của anh ra là Hoàng Cao Huy trợ giúp cha Hoàng Thanh Vân quản lý.

Gương mặt Hoàng Dũng Huy trắng nõn thoáng cái trở nên đỏ bừng.

Rất dễ nhận thấy những lời này của Phạm Linh khiến anh ta bị tổn thương, loại đàn ông mới trưởng thành kiêng kị nhất người khác nói anh ta là trẻ chưa lớn.

- Không việc gì, chỉ cần cô chịu đồng ý tôi, tôi lập tức sẽ đi nhờ đại ca của tôi, anh ấy thương tôi nhất, nhất định sẽ giúp chúng ta. Nhiều nhất tôi đem cổ phần của công ty chuyển nhượng cho anh ta, điều này cũng không có vấn đề gì. Tôi có tay có chân, tương lai dựa vào cố gắng của mình cũng có thể nuôi sống chúng ta, nuôi sống một gia đình.

Hoàng Dũng Huy lớn tiếng nói, không kìm lòng nổi ưỡn ngực.

Phạm Linh cười lạnh nói:

- Không thể nào. Hoàng Nhị thiếu gia, anh rất ấu trĩ... Anh nghĩ sự tình rất đơn giản. Hoàng đại thiếu cũng không phải là anh, anh ta tuyệt đối sẽ không đồng ý anh làm nháo loạn như vậy. Anh là thiếu gia của Hoàng gia, đương nhiên phải kết hôn với một khuê tú danh môn. Gia sản của Hoàng gia tương lai một nửa là của anh. Anh ta làm sao có thể đồng ý chuyện của chúng ta? Anh có biết hiện tại Hoàng gia các anh và Phạm gia đang đối đầu không? Cha của anh và đại ca anh đều hận không thể giết hết người của Phạm Gia chúng tôi...

Phạm Anh một lòng một dạ muốn trấn áp Hoàng gia, để trở thành tân thủ phủ người Hoa ở thành Lạc Già. Từ sau khi gã ta khiêu chiến, hiện vẫn đang cùng Hoàng gia tranh đấu gay gắt, mới đây hai đại gia tộc lại trực tiếp trở mặt, chuyển tranh đấu từ trong tối ra sáng.

Tại loại thời khắc mấu chốt này, Hoàng Dũng Huy bỗng nhiên chạy về nhà nói với đại ca rằng mình muốn kết hôn con gái Phạm gia làm vợ, hơn nữa là đường muội có liên hệ máu mủ rất gần với Phạm Anh, chỉ sợ Hoàng Cao Huy trực tiếp liền cho anh ta ăn một cái tát.

Hai anh em Hoàng gia nổi danh có tính cách ở hai thái cực.

Nhị đệ Hoàng Dũng Huy ôn hòa, hiền lương, cung kính, tiết kiệm và khiêm nhường, là điển hình “Thánh nhân môn đồ” ; Nhưng tính cách của đại ca Hoàng Cao Huy lại cực kỳ kiên nghị. Chẳng những hoàn toàn kế thừa sự khôn khéo của Hoàng Thanh Vân trong buôn bán, sát phạt quyết đoán còn hơn lúc trước, có thể nói “Trò giỏi hơn thầy”.

- Không giống, cô với Phạm Anh hoàn toàn khác nhau, điều này ai cũng biết, cô cũng là người bị hại...

Hoàng Dũng Huy lập tức nói to:

- Cô yên tâm, đại ca của tôi không phải người không phân rõ phải trái, chỉ cần giải thích với anh ấy rõ ràng, nhất định anh ấy sẽ hiểu cho chúng ta.

Hoàng Dũng Huy luôn mồm chỉ nhắc tới đại ca của anh ta, không biết nguyên nhân tại sao không nói tới cha anh ta là Hoàng Thanh Vân.

Phạm Linh cười khổ một tiếng nói:

- Hoàng Nhị thiếu gia, anh quá ngây thơ rồi, anh nghĩ như vậy là bởi vì anh thích tôi. Nhưng là tất cả những người khác của Hoàng gia các anh sẽ không nghĩ như vậy. Tôi một ngày là đường muội của Phạm Anh, sẽ vĩnh viễn là đường muội của anh ta. Loại quan hệ này cho dù là ai, đều không thể thay đổi được.

Mắt thấy Hoàng Dũng Huy còn muốn mở miệng, Phạm Linh khoát tay ngăn anh ta lại nói:

- Rất xin lỗi, Hoàng Nhị thiếu gia, muộn rồi, tôi phải về nhà rồi, còn phải nấu thuốc cho mẹ tôi.

Nói xong, Phạm Linh liền nâng đùi phải lên, muốn vượt qua xe trợ lực, không ngờ một trận đau nhức từ chỗ mắt cá chân truyền đến, Phạm Linh “Ai nha” một tiếng, liền té ngã trên đất, xe trợ lực cũng nghiêng qua một bên.

- Linh Linh, cô sao không? Đừng lo?

Hoàng Dũng Huy giật nẩy người liền bỏ hoa tươi trong tay qua một bên, luống cuống tay chân, hai tay hướng đến ôm Phạm Linh.

- Ơ, giữa ban ngày ban mặt, trước nơi đông người, hai vị đang làm gì vậy? Trình diễn bức tranh khiêu dâm sống động vậy...

Lại vào lúc này, một giọng nói ngọt xớt đột ngột vang lên còn kèm theo tiếng vỗ tay “BA~ BA~”. Trong bãi đỗ xe tầng ngầm, tiếng vang lên từng hồi, s nghe đặc biệt kinh người.

448-qua-yeu/1162160.html

448-qua-yeu/1162160.html

Bạn đang đọc Đại Hào Môn của Bất Tín Thiên Thượng Điệu Hãm Bính​
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi thieuquocviet1999
Phiên bản Dịch
Ghi chú DOCX
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 422

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.