Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cửu Bí Kết Hợp

3753 chữ

[ Hư Không Lôi Trì ].

Giọt kim sắc huyết dịch này sau khi xuất hiện liền toả ra một luồng sinh mệnh lực vô cùng mạnh mẽ nhưng nó nhanh chóng bị Nghịch Thiên ném vào trong lưới năng lượng phía trên tạo thành một đạo trận pháp kì dị.

“Oanh... Oanh... Oanh...!!!”

Tiểu lôi long thấy không gian xung quanh đang co vào liền biết có nguy hiểm sắp đến với nó thì liên tục oanh kích lưới năng lượng nhưng dù nó tấn công bao nhiêu lần đi nữa thì đều bị bắn ngược trở về.

Trận pháp đã bị Nghịch Thiên dùng Tiên Thiên Thánh Thể Đạo Thai huyết dịch cùng Cửu Bí một trong Tổ Tự Bí - tinh thông trận pháp, có thể trấn áp thiên địa vạn vật làm sao để nó chạy ra được.

“Lâm, Binh, Đấu, Giả, Giai, Trớ, Tổ, Tiền, Hành!!”

Nghịch Thiên lần này cũng không có nương tay, từng đạo thủ ấn trên hai bàn tay bị kết ra tạo thành chín cái kim sắc văn tự tương liên, hỗ trợ lẫn nhau bị hắn đưa vào trong trận pháp trấn áp tiểu lôi long.

“Roẹt...!!!!”

Dưới chín cái kim sắc văn tự sau khi gia nhập thì quang mang đại chấn, lưới năng lượng bao quanh tiểu lôi long bắt đầu cấp tốc co vào, cuối cùng hóa thành một đạo mini tiểu lôi long chui vào trong lôi trì sớm đã bị tóm.

Nghịch Thiên lần này đã ra tay hết sức, không chỉ vận dụng Tổ Tự Bí mà “tám Bí” khác được dùng để hỗ trợ lẫn nhau đều bị dùng lên, ngay cả Thành Tiên Đỉnh cũng gia nhập vào trấn áp thì tiểu lôi long mới bị thu phục.

Cùng lúc này, tại phía của Cửu Huyền Kim Lôi, bởi vì một phần năng lượng bị Nghịch Thiên quất đi nên cơ thể nó từ mấy ngàn trượng kim sắc lôi đình cự long thu nhỏ thành một đạo chừng mấy trăm trượng kim long.

“Lâm, Binh, Đấu, Giải, Giai, Trớ, Tổ, Tiền, Hành..!!! Tụ...!!!!”

Nghịch Thiên hai tay thủ ấn lại lần nữa biến đổi, “Cửu Tự Bí Văn” nhanh chóng xoay tròn liên kết, hỗ trợ lẫn nhau rồi bay vào giữa mi tâm của Cửu Huyền Kim Lôi đã hoá thành kim sắc lôi đình cự long.

“Vù... Vù... Vù...!!!”

Ngay khi “Cửu Tự Bí Văn” chui vào trong đầu cự long xong thì năng lượng trong Hư Không Lôi Trì chính là thật nhanh tụ tập đến, cuối cùng chậm rãi xâm nhập tiến trong cơ thể của Cửu Huyền Kim Lôi.

“Oanh...!!!”

Được Nghịch Thiên ra tay trợ giúp, kim sắc lôi đình cự long trong đôi mắt rồng đột nhiên linh tính đại thịnh, lôi đình trên cơ thể vốn tán loạn cùng nhanh chóng tụ hội lại mà quá trình tụ linh hoá hình cũng bắt đầu lại lần nữa.

“Hống...!!!”

Cảm nhận được thân thể đã chuyển biến tốt hơn, kim sắc lôi đình cự long trong hai tròng mắt phản chiếu ra Nghịch Thiên hình bóng, nó gầm to biểu thị thân mật như muốn cảm tạ vị tiểu chủ nhân này.

Cũng chính vào thời khắc này Cửu Huyền Kim Lôi liền giống như là vừa mới đản sinh thú nhỏ, khi lần đầu tiên nó gặp phải người thì nhất địnhvững vàng nhớ kỹ trong lòng, vĩnh thế không quên vì đó là chủ nhân của nó.

“Hộc... Hộc..... Hộc....!!!!”

Nghịch Thiên trên trán chảy ra một ít mồ hôi, nhiều lần vận dụng Cửu Bí đã tiêu hao hết toàn bộ thần lực trong khổ hải của hắn, mặc dù có bốn cái động thiên trợ giúp nhưng hồi phục không nhanh bằng tiêu hao.

“Quá trình tụ linh hoá hình của ngươi đã bắt đầu lại rồi!!! Hiện tại ta chỉ có thể giúp ngươi đến đây thôi!!! Còn lại thì phải tự chính ngươi đi đối mặt!!! Hi vọng lần này ngươi sẽ thành công!!! Đừng có chết đấy!!! Tiểu Kim..!!!”

Nhanh chóng kết thúc thủ ấn, Nghịch Thiên lần nữa nhìn thấy kim sắc lôi đình liên tục lập loè quang mang huỷ diệt liền biết Cửu Huyền Kim Lôi sắp lần nữa tụ linh hoá hình nên chỉ để lại môt câu nói rồi lập tức rời xa khu vực này.

Dù sao quá trình tụ linh hoá hình sẽ khiến một vùng không gian xung quanh Cửu Huyền Kim Lôi biến thành lôi hải, nếu hắn cùng Thành Tiên Đỉnh vẫn ở trong đó tuy không gặp nguy hiểm nhưng sẽ cản trở quá trình tụ linh.

“Xẹt... Xẹt... Xẹt....!!!!”

Từng đạo kim sắc lôi đình tại bên ngoài cơ thể của Cửu Huyền Kim Lôi bắt đầu bộc phát ra cường hoành khí tức, từng đạo kim sắc ánh chớp lan toả ra bốn phương không gian chung quanh.

“Quả nhiên ta đoán không sai!!! Quá trình tụ linh hoá hình bắt đầu thì lôi đình sẽ lần nữa tụ tập tới phong toả không gian xung quanh Cửu Huyền Kim Lôi!! Thật may mắn là ta rời đi nhanh..!!!”

Đã rời đi một khoảng cách khá xa, Nghịch Thiên quay đầu nhìn thấy vô số lôi đình chi lực hội tụ dòng lũ nhanh chóng che mất Cửu Huyền Kim Lôi hình dáng cự long thì trong lòng lập tức thở phào một hơi.

“Chuyện kế tiếp tạm thời không cần quan tâm!Hiện tại chờ đợi Cửu Huyền Kim Lôi tụ linh hoá hình thành công đã rồi hãy quay về Ma Thú Sơn Mạch!! Dù sao ta bế quan cùng rời đi đã 1, 2 tháng rồi!! Đi lâu quá Quy Lão lại lo lắng..!!!”

Ở trong vòng bảo hộ của Thành Tiên Đỉnh, Nghịch Thiên nhìn đã bắt đầu bạo động Hư Không Lôi Trì thì trong lòng nổi lên suy nghĩ về tương lai sẽ làm gì, khóe miệng nổi lên mỉm cười khiến hắn bây giờ trông vô cùng đẹp trai.

“Xẹt... Xẹt... Xẹt...!!!”

Đột nhiên trong Hư Không Lôi Trì có từng âm thanh điện tích vang lên mà Nghịch Thiên cũng vừa hay nghe thấy, quá tò mò hắn nhanh chóng dùng linh hồn lực kiểm tra không gian xung quanh xem là thứ gì đang tác quái.

“Hử!! Đó là cái quái gì vậy!! Đi nhìn thử xem sao!!!”

Linh hồn lực của Nghịch Thiên nhanh chóng lan ra xung quanh, cuối cùng phong toả tại một góc không gian trong Hư Không Lôi Trì, ở nơi đó có một lục giác khối năng lượng đang toả ra sấm sét.

Quá tò mò, Nghịch Thiên ngồi xuống vừa hồi phục thần lực trong khổ hải tiêu hao, vừa điều khiển Thành Tiên Đỉnh nhanh chóng tiếp cận đến lục giác khối năng lượng để xem xét nó rốt cuộc là thứ gì.

“Vèo...!!!!”

Thành Tiên Đỉnh có vô số lôi trì năng lượng bổ sung tiêu hao nên không tốn bao nhiêu thời gian đã mang theo Nghịch Thiên đi đến trước mặt lục giác khối năng lượng nhưng đúng lúc này có một âm thanh già nua vang lên:

“Tiểu tử!!! Ngươi không có tu vi sao lại đi đến được nơi này!!! Hư Không Lôi Trì đang bạo động đó!!! Lão phu may mắn tạo một lớp chắn không gian mới tạm thời giữ được tính mạng!! Mau chóng rời đi ngay!!!”

Nghịch Thiên nghe thấy âm thanh già nua vang lên liền tạm dừng việc hồi phục thần lực đã tiêu hao, thân thể đang ngồi liền đứng dậy, khuôn mặt hiện lên vẻ cảnh giác, hai mắt phong toả lục giác khối năng lượng.

Ở một nơi đáng lẽ không có người sống như thế này lại có người làm hắn phải cẩn thận đối đãi vì Nghịch Thiên là người gây ra Hư Không Lôi Trì bạo động nên hắn biết sự khủng bố của nó.

Toàn bộ Hư Không Lôi Trì lúc đó hoàn toàn là xuất hiện lôi đình khác nhau liên tục oanh kích mà hắn nếu không phải có Thành Tiên Đỉnh bảo hộ thì sớm đã bị đánh thành tro bụi, hồn phi phách tán rồi.

Nhưng người trốn trong lục giác khối năng lượng vẫn sống sót sau khi Hư Không Lôi Trì bạo động liền cho thấy người này tu vi cực cao, hơn nữa trên phương điện lôi đình tạo nghệ cũng không thấp nên mới có thể sống sót sau bạo động.

“Tiền bối!!! Ngươi là ai!!! Làm sao lại ở trong Hư Không Lôi Trì này...!!!”

Nghịch Thiên tuy biết người này thực lực cực cao nhưng tâm địa nhất định là thiện lương vì hắn lúc nãy có mở miệng khuyên nhủ hắn rời khỏi Hư Không Lôi Trì đang bạo động nên hắn cũng mở miệng ân cần hỏi thăm.

Dù sao Hư Không Lôi Trì bạo động là do hắn gây ra, có thể nói là hắn gây tai nạn cho người trốn trong lục giác khối năng lượng nên Nghịch Thiên cũng định hỏi thăm vài câu rồi thông báo cho người này biết bạo động đã dừng lại.

“Tiểu tử!!! Lão phu đã nói rồi!!! Hư Không Lôi Trì bạo động rất đáng sợ!!! Ngay cả ta là Bán Thánh cũng bị bọn nó đánh trọng thương!!Không muốn chết thì mau rời đi cho ta!!!”

Cường giả bí ẩn trốn trong lục giác khối năng lượng cảm nhận thấy âm thanh của Nghịch Thiên truyền tới liền biết hắn chưa rời đi thì lập tức nổi nóng, già nua tiếng mắng liên tiếp vang lên như muốn dạu bảo hắn.

“Tiền bối!!! Ngài ở trong đó nên không biết tình trạng bên ngoài rồi!! Hư Không Lôi Trì bạo động sớm đã dừng lại được một khoảng thời gian rồi!!!”

Nghịch Thiên nghe xong âm thanh già nua lần nữa vang lên liền hiểu người trốn trong lục giác khối năng lượng không biết tình hình bên ngoài liền chủ động nói ra tình hiện tại như muốn trợ giúp cường giả này.

“Cái gì!!! Bạo động lần này sao dừng lại sớm như vậy!!! Không lẽ lần này đám lôi đình muốn trêu trọc lão phu nên mới đánh ta một trận đau đớn rồi thu hồi lại ngay!!! Thật là đáng ghét mà..!!!”

Trốn trong lục giác khối năng lượng, cường giả thần bí nghe thấy lời nói của Nghịch Thiên thì lập tức giật mình, âm thanh già nua đầy tức giận vang lên khiến Nghịch Thiên có chút đau đầu hoa mắt.

Nghịch Thiên mặc dù có Thành Tiên Đỉnh bảo hộ nhưng thực lực vẫn còn quá yếu, âm thanh già nua chỉ là cường giả kia tức giận tạo thành khí tràng chấn động, lại không phải là đòn tấn công nên bảo hộ vẫn không mở ra hoàn toàn.

“Oanh...!!!”

Vài giây sau, giống như cảm nhận thấy chủ nhân của bị âm thanh già nua tạm thời kích thương, Thành Tiên Đỉnh lập tức ra tay phản đòn như thể muốn báo thù cho chủ nhân của nó.

Từng toà lôi trì trong đỉnh nhanh chóng bị tiêu hao, chỉ thấy cổ văn cùng hình tượng khắc trên đỉnh đồng thời có tiên quang loá mắt hiện lên che chở Nghịch Thiên vốn đã bị âm thanh kích choáng.

“Oanh...!!! Rắc... Rắc... Rắc...!!! Choang...!!!”

Chưa dừng lại ở đó, theo lôi trì trong đỉnh bị tiêu hao một đạo tiên quang từ trong đỉnh bay ra đập vào lục giác khối năng lượng khiến nó lập tức vỡ tan thành từng mảnh rồi để lộ ra cảnh tượng bên trong.

“Aaaa!!! Tên tiểu bối thất đức kia!!! Ngươi làm cái quái gì đấy hả!!! Sao tự nhiên vô cớ đánh lão phu làm gì!!!”

Ngay khi lục giác khối năng lượng bị công kích của Thành Tiên Đỉnh đánh vỡ thì một giọng nói già nua đột nhiên tràn đầy vẻ tức giận vang lên bên tai khiến Nghịch Thiên vô cùng tò mò người lên tiếng có hình dáng ra sao.

Hiếu kì trong lòng nổi lên, Nghịch Thiên liền quy đầu nhìn lại thì đập vào trong mắt của hắn lúc này là một bóng người này nhìn qua đã khá lớn tuổi nam tính lão già mang dáng vẻ vô cùng chật vật.

Nếu dùng độ tuổi để so sánh thì lão già này khoảng chừng 60 đến 70 tuổi, tóc tao đã tràn đầy những sợi bạc trắng, một thân quần áo giờ đã rách hơn nửa, hiển nhiên đã bị lôi đình phá nát.

Chẳng qua điều khiến Nghịch Thiên cảm thấy kinh ngạc là dù nhìn lão già rất chật vật sau khi bị Hư Không Lôi Trì bạo động cùng Thành Tiên Đỉnh công kích nhưng vẫn làm người nhìn cảm thấy tràn đầy tinh lực.

Đồng thời khi lão già xuất hiện một cỗ khí thế vô cùng mạnh mẽ cũng hiện lên như thể chứng minh lão già này rất mạnh nhưng Nghịch Thiên thấy được trong hai mắt lão già hiện lên vẻ e ngại đối với Thành Tiên Đỉnh.

“Tiểu bối kia!!! Ngươi có nghe thấy lão phu nói gì không!! Hỏi mãi mà không thấy trả lời là có ý gì!!! Tiểu bối bây giờ không kính trọng người già hay sao hả!!!”

Thấy Nghịch Thiên vẫn không thèm trả lời mình, lão già thần bí mặc dù có chút e ngại Thành Tiên Đỉnh công kích nhưng vẫn mở miệng lên tiếng lần nữa như muốn nhắc nhở Nghịch Thiên.

“A!!! Xin lỗi tiền bối!!! Tại ta hơi nhập tâm quá nên không để ý đến lời tiền bối nói!!! Vãn bối xin chào tiền bối!! Không biết tiền bối là ai và tại sao lại ở nơi này vậy!!!”

Ở bên kia, Nghịch Thiên nghe thấy lão già lên tiếng lần nữa thì cũng tâm trí cũng lần nữa bừng tình lại, hắn nhanh chóng mở miệng lên tiếng hỏi thăm với lão già thần bí kia.

“Hừ!! Tiểu tử ngươi thật không lễ phép gì hết!! Người nhà của tiểu tử ngươi không dạy khi muốn biết tên ai đó thì phải tự giới thiệu mình trước à!!”

Lão già thần bí kia thấy Nghịch Thiên hỏi thăm thì khuôn mặt lần nữa hiện lên vẻ tức giận, một cánh tay giơ lên chỉ về phía hắn rồi “hừ” một tiếng sau đí mắng mỏ dạy dỗ Nghịch Thiên một trận.

“A!!! Xin lỗi tiền bối!!! Vãn bối tên Nghịch!!! Nghịch trong nghịch ngợm!!”

Nghịch Thiên nghe xong lời lão già thần bí nói thì lập tức hiểu ra vì sao lão già này lại tức giận, hắn nhanh chóng sửa chữa lại lời nói của mình với lão già thần bí và bắt đầu tự giới thiệu bản thân.

Mặc dù có giới thiệu bản thân mình với lão già thần bí nhưng sinh hoạt nhiều năm với ma thú nên Nghịch Thiên vẫn có chút đề phòng với người lạ, đặc biệt là với người mạnh mẽ hơn mình.

Chính vì vậy Nghịch Thiên mặc dù có nói về xuất thân của mình nhưng khi nhắc đến tên của mình thì lập tức dấu diếm đi danh tính thật sự, hắn lấy “Nghịch” trong họ của mình làm tên chứ không nói ra tên thật của mình.

“Cái gì!!! Tiểu tử ngươi có lộn hay không đó!! Tên tuổi kiểu gì mà chỉ có tên mà không có họ vậy!! Có phải ngươi đang trêu đùa lão phu hay không hả!!!”

Lão già thần bí sau khi nghe được Nghịch Thiên lời nói thì khuôn mặt già nua vẫn không bỏ xuống vẻ tức giận, ngón tay liên tiếp chỉ chỉ hắn mắng to như thể mình vừa bị mộttieeur tử lừa đảo một món tiền lớn.

“Haiz!!! Tiền bối ngài không tin thì thôi, nổi giận làm cái gì chứ!!! Đây chính là tên thật của vãn bối tự tay đặt cho mình đó!!!”

“Ai bảo vãn bối ngay từ khi sinh ra ta cũng không biết cha mẹ mình là ai cả!!”Từ bé đến giờ ta lớn lên đều là do một lão rùa già Thất Giai Ma Thú nuôi nấng đó..!!!”

Nghịch Thiên thấy lão già thần bí tức giận liền thở dài một tiếng, chẳng thèm để tâm đến lão già vì sao lại tức giận rồi nhanh chóng mở miềng lần nữa giải thích cho lão già thần bia này hiểu.

“A!!! Ra là vậy!!! Cũng tức là ngươi là một đứa trẻ mồ côi sao!!! Thật không hiểu cha mẹ ngươi là ai mà lại đọc ác như thế!!! Cũng may tiểu tử ngươi gặp phải một con ma thú tốt nếu không thì...!!!”

Lão già thần bí sau khi nghe xong lời giải thích của Nghịch Thiên thì khuôn mặt vốn tức giận liền nhanh chóng biến đổi thành vẻ hiền lành nhưng Nghịch Thiên vẫn nhìn thấy trong hai mắt lão nhìn hắn tràn đầy vẻ tiếc thương.

Lão già thần bí sau khi biến đổi thành vẻ mặt hiền lành liền nhanh chóng mở miệng cảm thán Nghịch Thiên mệnh số tốt, chưa chết trẻ nhưng chỉ vài giây sau lão già này đột nhiên nhận ra điều gì đó, bật thốt lên:

“Không...!!! Không đúng..!!! Tiểu tử ngươi đang nói dối!!! Nếu tiểu tử ngươi là trẻ mồ côi thì sao lại đến được nơi đây!! Phải biết Hư Không Lôi Trì này ngay cả Đấu Tôn cũng đi vào không dễ!!!”

“Tiểu tử ngươi rốt cuộc là ai!! Trên thân thể tiểu tử ngươi không hề có đấu khí, rõ ràng là một người bình thường nhưng sao lại đến được nơi này!!!”

“Mau khai hết ra nhanh cho ta!!! Đừng giở trò nói dối vì cho dù tiểu tử ngươi có con Thất Giai Ma Thú kia bảo hộ thì đáng nhẽ cũng không đến được nơi này mới đúng chứ!! Tiểu tử ngươi rốt cuộc là đến từ thế lực nào!!!”

Nghịch Thiên nhìn thấy lão già thần bí liên tục biến đổi khuôn mặt cùng lời nói liền suýt nữa không nhịn được cười, hắn biết mình phải nhanh chóng giải thích nếu không lão già thần bí này sẽ lập tức tấn công.

“Tiền bối!!! Vãn bối đúng thật là một người bình thường nhưng nhờ có thứ này thì mới vô tình đến được nơi đây!!! Tiền bối chắc cũng biết được uy lực của nó rồi chứ!!!”

Liếc nhìn xung quanh lão già thần bí đang có năng lượng phun trào như núi lửa sắp chui ra, Nghịch Thiên nhanh chóng vừa giải thích lại vừa giơ chân đạp mấy cái vào Thành Tiên Đỉnh như muốn cho lão già thần bí hiểu.

Tuy nhiên trong quá trình giải thích Nghịch Thiên vẫn che dấu một vài thứ như thân phận thật sự của mình, pháp môn hắn tu luyện khác với người của thế giới này nên không có đấu khí lộ ra, v.v....

Ở bên kia, lão già thần bí sau khi nghe xong lời nói của Nghịch Thiên thì lập tức bừng tỉnh, đấu khí tràn ra nhanh chóng thu hồi, khuôn mặt nghiêm nghị lại biến đổi thành hiền lành như thể chưa có chuyện gì xảy ra.

Nhưng sự thay đổi liên tiếp này khiến Nghịch Thiên có chút buồn cười nhưng hắn phải cố nhẫn nhịn vì hắn biết nếu cười đi ra có thể sẽ chọc lão già thần bí này không vui gì xấu hổ liền ra tay đánh nhau với hắn.

“Ra là vậy!!! Thì ra là nhờ có cái đỉnh này sao!! Vậy công kích đánh vỡ lục giác khối năng lượng bảo vệ lão phu đều từ ngươi mà ra phải không!!!”

Tuy đã biến đổi về vẻ mặt hiền lành nhưng khi lão già thần bí lên tiếng nói ra những phân tích của mình về mọi chuyện xảy ra thì Nghịch Thiên vẫn nhận ra sâu trong lời nói có một ít tức giận.

“A!!! Xin lỗi tiền bối!!! Tại lúc nãy tiếng hét của tiền bối ngài có gây cho vãn bối một ít tổn thương nên Thành Tiên Đỉnh mới chủ động ra tay phản kích lại!!! Đây cũng không phải là vãn bối cố ý a..!!!”

Nghịch Thiên biết Thành Tiên Đỉnh công kích đã chọc giận lão già thần bí không vui nhưng theo suy nghĩ của hắn lần công kích này cũng phần lớn là do lão già thần bí này gây ra nên cũng chỉ giải thích một, hai câu mà thôi.

“Thành Tiên Đỉnh!!! Đây là cái tên của cái cự đỉnh dưới chân tiểu tử này công kích ta sao!! Rốt cuộc không có tên trên Thiên Đỉnh Bảng nhưng lại có thể tiêu hao lôi đình năng lượng công kích giống như vũ khí!! Nó là cái gì chứ!!”

Lão già thần bí nghe xong lời nói của Nghịch Thiên thì lập tức trầm mặc, không nói gì, bàn tay vuốt đám râu trắng bị lôi đình đánh lả tả nhưng trong lòng liên tiếp suy nghĩ đẻ nhớ lại xem mình đã từng gặp thứ này bao giờ chưa.

Đáng tiếc rằng Đấu Phá Thương Khung Thế mặc dù có một ít binh khí có thể phát ra công kích ví dụ như Cổ Tộc - Cổ Đế Kính nhưng lão già đã lục tìm toàn bộ trí nhớ nhưng chưa từng gặp qua Thành Tiên Đỉnh bộ dáng.

“Tiểu tử ngươi quả nhiên người cũng như tên!!! Nghịch ngợm thật quá mức nhưng ở độ tuổi này thì tính cách như vậy cũng không có gì lạ!! Lần sau nhớ lễ phép với người già một chút!”

Lão già thần bí cuối cùng biết mình không thể tìm được lai lịch của Thành Tiên Đỉnh để phán đoán ra lai lịch của Nghịch Thiên liền chỉ có thể lắc đầu một cái như muốn bỏ đi hết suy nghĩ rồi mới quay đầu nhìn hắn nói.

“Tiền bối..!!! Oanh....!!!!”

Nghịch Thiên cảm thấy lão già thần bí đã buông bỏ xuống cảnh giác, lại không có sát ý đối với hắn liền muốn mở miệng lên tiếng nói chuyện với lão già thần bí thì đột nhiên có một tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên.

Bạn đang đọc Người Tại Đấu Phá Bắt Đầu Thả Câu Vạn Giới của Yêu Hoả Đại Thánh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Yêuhỏađạithánh
Phiên bản Convert
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 23

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.