Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ngược dòng về quá khứ (7).

Tiểu thuyết gốc · 1499 chữ

Sau khi Trương Vệ rời đi chưa được bao lâu.

Thì trong khoảng không gian tưởng chừng như bình thường nơi mái hiên, lại xuất hiện một đạo nhân ảnh. Người này mang theo một chiếc mặt nạ thỏ trắng và là một nam nhân. Vị nam nhân đó quả thật bí ẩn vô cùng vì hắn dường như đã ở tại chỗ đó từ rất lâu mà Trương Vệ không hề nhận ra được sự hiện diện của y.

Thêm cái dáng vẻ thần thần bí bí, thì quả thật tên này nhìn một cách khác quan thì khá là nguy hiểm. Tuy nhiên khi vừa xuất hiện hắn đã hướng về phía Kinh Như Tuyết đang ngồi bắt chéo chân thưởng trà mà chắp tay cung kính dạ thưa:

"Khởi bẩm chúa công, thần đã trở về từ Trung Châu. Thứ đó đã được thần mang về như lời của người."

Nói đoạn nam nhân xòe lòng bàn tay ra, biến từ trong nạp giới ra một chiếc bình nhỏ chừng 4 phân màu đỏ. Sau đó di chuyển chầm chậm lại một cách tôn kính, nâng niu vật đó như của quý. Đặt nhẹ nhàng lên chiếc bàn tròn cạnh bộ ấm trà.

Như Tuyết theo lời nói mà đưa ánh nhìn về phía chiếc bình, bàn tay chậm rãi mở nắp và đưa nó đến gần mũi để ngửi thử mùi hương từ bên trong. Chỉ cần hít nhẹ một hơi Như Tuyết đã nhận ra thứ bên trong là Nguyệt Ngưng Tuyết Liên. Liền nở nụ cười nửa miệng sau đó nhàn nhạ nói:

"Làm tốt lắm!"

Thời gian bất chợt tĩnh lặng thêm chừng một tuần trà. Kinh Như Tuyết mới đưa ánh nhìn đậm chất nữ nhi yếu mềm diễm lệ về phía bàn đá. Chỉ thấy hắn hớp nhẹ một ngụm trà thì một đường kẻ trắng xuất hiện từ hư vô quét ngang nơi đấy. Ngay lập tức những thứ trên bàn cụ thể là những ngọc châu đã biến mất chỉ còn những thứ nên ở lại mà thôi.

Nam nhân kia nhìn thấy điều đó thì cúi nhẹ đầu xuống, như thể hắn biết chủ nhân của mình sắp làm ban phó nhiệm vụ xuống. Quả thật, tiếp theo khi bàn tay hữu của Kinh Như Tuyết hạ ly trà xuống bàn thì một ánh sáng vàng chớp lên một lần. Theo sau nó là viên ngọc châu màu vàng hiện hữu ngay bên cạnh chiếc bình.

Sau hàng loạt những hành động đó, Kinh Như Tuyết thở nhẹ một hơi, rồi nhàn nhạ giao phó:

"Ngươi hãy cầm lấy hai thứ này, trở về Linh Lăng một chuyến. Đồng thời lấy Ngự Phong Thần Thủy về đây cho ta, trong ngày hôm nay."

"Thuộc hạ tuân lệnh, tuy nhiên... có điều..."

Nam nhân đó thuận lệnh chắp tay, ấp úng mở lời. Vì còn điều gì khác vẫn chưa nói ra. Như Tuyết thấy thái độ đó của y thì liền nhận ra ngay mà ngắt lời.

"Có điều gì thì ngươi cứ nói thẳng, không cần phải e sợ."

Được sự cho phép đến từ Kinh Như Tuyết, nam nhân nhẹ nhàng buông bỏ đi sự e dè. Mà một mạch nói ra hết những gì muốn nói:

"Thứ lỗi cho thuộc hạ lắm lời, chẳng qua thuộc hạ thấy chàng thiếu niên Trương Vệ này không có gì quá là nổi trội. Ở bên ngoài kia có biết bao là nhân tài kiệt xuất. Người chỉ cần nhắm mắt chọn đại cũng sẽ thu được một kế tự ưng ý.

Hà cớ gì người lại nhọc lòng vì một phàm nhân tầm thường."

Lời nói của nam nhân, cương trực thẳng thắn. Nói rõ ràng quan điểm của bản thân. Khiến Kinh Như Tuyết cũng khá ngạc nhiên, tuy nhiên điều này cũng là điều dễ hiểu mà thôi.

Vì những gì Như Tuyết đương làm cho Trương Vệ, trong lịch sử chưa từng có tiền lệ.

Nên cũng sẽ khiến không ít người cảm thấy ngờ vực với lựa chọn này.

Nói qua một chút về Nguyệt Ngưng Tuyết Liên cùng công dụng của nó để biết những gì chuẩn bị cho Trương Vệ là vượt xa khỏi sự tưởng tượng là như thế nào.

Nghe tên thì nghĩ nó là một loài hoa, tuy nhiên thực tế nó chỉ là nước thánh lấy từ giếng trời. Có công dụng vô cùng tốt cho quá trình nội tu công pháp.

Tuy nhiên một khi đã gắn cái danh thánh thì không phải ai cũng có thể chạm đến được nó. Phải rất hao tâm tốn sức hơn hai tuần mới có thể mang ra được một chiếc bình nhỏ như vậy mà thôi.

Hơn thế nữa là tu vi đan, nói thì đơn giản nhưng làm mới khó. Việc tách ra khỏi chủ thể để nội tu đòi hỏi một quá trình dung luyện ngày đêm trong một hồ nước được chứa đầy ắp các thảo dược và luôn giữ nó ở một nhiệt độ nhất định.

Trải qua bảy bảy bốn mươi chín ngày mới thành công thăng bậc. Nếu quá trình suôn sẻ thì 20-30 tầng công pháp chỉ là chuyện nhỏ thậm chí một bước lên làm một tu hành giả có thực lực ở đại lục này cũng là điều nằm trong tầm tay.

Chính vì thế đòi hỏi sự tỉ mỉ, chăm chút và chịu khó của những dược sư sẽ làm nhiệm vụ này.

Mà tất cả những điều họ làm đều dành cho một thiếu niên không có tố chất thì chả trách cũng sinh ra một chút bất mãn.

Kinh Như Tuyết biết rõ điều này, nên trong lòng cũng đã sớm có sự chuẩn bị. Bàn tay của hắn đang để trên mặt của ly trà, tiếp đến chạm nhẹ ngón giữa xuống phần nước bên trong.

Cuối cùng thì lấy ra một giọt tinh thể nước. Rồi nhìn nam nhân mà nói rằng:

"Ta lấy một ví dụ cho ngươi dễ hình dung. Người mà ta chọn giống như giọt tinh thể này. Nếu ngươi nhìn từ ngoài vào thì nó không có bất cứ điều gì là khác lạ.

Và lẽ đương nhiên chỉ cần ta để nó lại vị trí cũ. Thì nó sẽ hòa mình vào đám đông và sẽ không thể nào tìm thấy được nó thêm một lần nào nữa.

Vì nó đồng dạng với những tinh thể khác kia mà. Tuy nhiên bây giờ đây ta đã hoàn toàn tách nó ra khỏi nơi mà nó thuộc về.

Sau đó thêm một chút tác động đến nó." Nói đoạn hắn truyền vào giọt nước một chút sức mạnh. Nơi đó liền sản sinh ra một cổ năng lượng vừa phải mà nói tiếp,:

"Bây giờ thì nó đã được ta tác động đến rồi, vậy giờ hãy cùng chờ xem, chuyện gì sẽ xảy ra đây."

Lời nói vừa dứt tất cả những sự chú ý đều đồng loạt đổ dồn về nơi đó.

Giọt tinh thể được Kinh Như Tuyết lưu lại nên đầu ngón tay giữa. Lúc đầu tiên nó chỉ là một giọt nước trà không hơn không kém, nhưng khi được tác động bất chợt.

Nó đã bắt đầu có những sự chuyển dịch đầu tiên bên trong tinh thể đó. Lâu dần chúng kết tụ lại với nhau tạo ra thêm một lớp màn bao bọc khác bên trong.

Bẵng đi thêm một chút lại có sự biến chuyển lớn đến mức tinh thể bắt đầu lắc lư dữ dội, như một thứ gì bên trong đó đang cố vùng vẫy nhằm thoát ra ngoài.

Và rồi những đường nứt kẽ đầu tiên đã xuất hiện, viên tinh thể đó đã không thể giữ được thứ bên trong. Nó phá kén bay ra ngoài và phát ra một nguồn sáng vàng kim óng ánh tựa mặt trời.

Tiếng kêu cùng tiếng gió vang vọng đi kèm, thứ xuất hiện là một chú rồng vàng nhỏ. Nó uốn lượn vài vòng trên không rồi biến mất.

Nam nhân chứng kiến toàn bộ mọi chuyện thì ánh mắt ẩn sau chiếc mặt nạ đó chứa đầy sự kinh ngạc. Thông điệp tiềm ẩn từ đó, đã được nam nhân này tiếp thu.

Sau một vài phút suy xét, nam nhân cúi nhẹ đầu và nói:

"Thần đã hiểu, thần sẽ dốc hết sức mà làm." Nam nhân định tiến đến cầm lấy đồ vật trên bàn mà rời đi thì chợt nhớ ra điều gì đó, lại chắp tay cung kính mà thưa:

"Bẩm chúa công vẫn còn một chuyện nữa."

"Cứ nói."

Kinh Như Tuyết, sau khi giải thích cho sự lựa chọn của mình thì có phần thư thả hơn. Tiện tay cầm tách trà lên, mà chuẩn bị hớp lấy một ngụm nóng hổi.

"Đó là chuyện liên quan đến Tiên giới."

Bạn đang đọc Đại Lục Liên Hoa sáng tác bởi Leotam5
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Leotam5
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.