Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đến nhà.

Tiểu thuyết gốc · 1841 chữ

"Tíng tong, tíng tong, tíng tong"

Trong căn phòng im ắng chỉ có tiếng ngáy của Dae Yong thỉnh thoảng vang lên, bỗng nhiên một hồi chuông cửa inh ỏi vang khắp căn phòng.

"Đã dặn đừng làm phiền mình rồi mà"

Dae Yong đang mơ màng ngủ thì bị một loạt tiếng chuông này đánh thức.

Trong đầu Dae Yong tưởng rằng là Ye Eun đến, bởi vì chỉ có Ye Eun là biết nhà mình ở đâu. Cảm giác buồn ngủ vẫn còn nên Dae Yong quyết định mặc kệ, cứ thế mà ngủ tiếp.

Một lát sau tiếng chuông không những không giảm mà lại tăng nhanh hơn, Dae Yong chịu không nổi nữa mà ngồi bật dậy, mặc kệ tiếng chuông vang lên tai, phải đến mấy phút sau Dae Yong mới thoát khỏi cơn buồn ngủ, đầu óc mới dần tỉnh táo lại.

Hiện tại đã qua 12h trưa ngày hôm sau, Dae Yong đã ngủ thẳng cẳng một giấc hơn 15 tiếng đồng hồ mà vẫn chưa hoàn toàn tỉnh ngủ, do vậy cũng biết những ngày qua trong quá trình tập trung sáng tác đã hao mòn sức khoẻ của Dae Yong như thế nào.

"Không phải đã bảo đừng làm phiền anh sao, buồn ngủ chết mất"

Từng bước thửng thờ đi ra mở cửa, vừa mở cửa ra Dae Yong đã nói luôn.

Mắt Dae Yong nửa mở nữa khép, nói xong một lát vẫn không nghe giọng Ye Eun trả lời Dae Yong mới dụi dụi mắt rồi nhìn ra ngoài, người tới vậy mà không phải là Ye Eun.

"Rosé, sao em lại tới đây"

Dae Yong giật mình kêu lên, đầu óc cũng đã tỉnh táo hơn phân nữa.

"Em không được tới đây sao?"

Rosé đáp lại, trong giọng mang một chút giận dỗi.

"Nào có nào có, mời vào mời vào"

Dae Yong hoàn hồn đáp lại.

Rosé đi vào nhà, Dae Yong đóng cửa sau đó theo Rosé vào.

"Sao mấy ngày nào anh không nghe máy em, gọi cũng không được mà nhắn tin cũng không trả lời?"

Vừa vào tới phòng Rosé đã trách mắng.

"Mấy hôm nay anh bận sáng tác, anh đã nhờ trợ lý nhắn với em rồi mà?"

Dae Yong lập tức trả lời.

Nghe giọng của Rosé thì xem ra lần này giận thật rồi a!

"Anh không có miệng à, sao lại phải nhờ Ye Eun?"

"Đã thế thì lúc sau cũng phải nói với em một tiếng chứ, đằng này cứ thế mất tiêu một phát ba ngày"

Rosé tức giận đáp lại, chưa bao giờ Dae Yong thấy Rosé tức giận như vậy cả.

"Lúc đó tự nhiên anh có cảm giác sáng tác, cứ thế ngồi một mạch mấy ngày liền nên thực sự không để ý tới thời gian"

"Thôi anh biết lỗi rồi, anh hứa lần sau sẽ không như vậy nữa, lần sau dù có đi xuống nhà mua nước thì cũng sẽ báo cho em một tiếng"

Dae Yong biết mình làm sai nên lập tức hạ giọng xin lỗi, còn pha một chút hài hước.

"Cứ làm sai xong xin lỗi một tiếng là được à, vậy toà án còn có tác dụng gì nữa"

Rosé đáp lại nhưng tone giọng đã nhẹ nhàng hơn.

"Thôi anh xin lỗi mà, anh có quà bồi thường cho em, trong ba ngày qua anh sáng tác được ba bài nhạc, em sẽ là người đầu tiên nghe nó"

Dae Yong vẫn tiếp tục nài nỉ.

"Xí, ai mà thèm nghe nhạc của anh"

Rosé đáp lại, trong giọng nói đã trở về hoàn toàn bình thường.

Đây là điểm mà Dae Yong rất thích ở Rosé, mặc dù đôi khi Rosé sẽ hơi nhõng nhẽo, giận dỗi một chút nhưng luôn biết điểm dừng, chỉ cần Dae Yong chịu hạ giọng năn nỉ một tí là sẽ hết giận.

"Trời, đúng là có phúc mà không biết hưởng. Em biết ngoài kia có bao nhiêu cô gái chỉ cần gặp mặt anh thôi đã nhảy cửng lên rồi chứ đừng nói tới việc được anh hát cho nghe"

Dae Yong thấy Rosé đã bớt giận liền pha trò.

"Xì, anh nhìn lại bộ dạng của mình hiện tại đi, người ta gặp anh trốn còn không kịp"

Rosé mĩm cười đáp lại, nào còn bóng dáng giận dỗi lúc nãy.

Nghe Rosé nói vậy Dae Yong mới giật mình nhận ra mình đã ba ngày không ra đường, ngay cả miệng còn không thèm xúc chứ đừng nói gì về vẻ bề ngoài.

"Ahhh, mất mặt chết mất"

Dae Yong thầm than khóc trong lòng, sau đó kệ Rosé đang ngồi cười ở phòng khách, Dae Yong mặt nhăn như khỉ chạy một mạch vào phòng ngủ rồi đóng cửa lại, nhìn mình trong gương đúng là bộ dáng không chịu nỗi, tóc tai thì bù xù mỗi sợi một hướng, mắt thì còn cả gèn đang lấp ló, bên khoé miệng còn lem nhem một ít nước dãi khi ngủ, bộ dạng đúng là không thể nào tồi tệ hơn.

Hơn mười phút loay hoay tắm rửa bên trong phòng tắm, tới lúc Dae Yong trở lại phòng khách đã là một bộ dạng khác, đây mới đúng là bộ dạng vạn người mê thường gặp.

"Như này nhìn còn tạm được nè, chứ bộ dạng hồi nãy thực sự là mắc ỏi"

Rosé thấy Dae Yong bước ra liền tiếp tục chọc quê.

"Sao em lại qua tận đây, Ye Eun không nói với em à?"

Dae Yong quyết định giả lơ đánh trống lãng qua chuyện khác.

"Có nói, nhưng ba ngày không có tin tức gì, anh lại còn ở nhà một mình, ai mà chẳng lo cho được?"

Rosé liền trả lời.

"Ah, vậy là có người lo cho anh ha"

Dae Yong ngay lập tức bắt được điểm mù trong câu nói của Rosé.

"Xí, ai mà lo cho anh, chẳng qua...chẳng qua em tiện đường rồi ghế thôi"

Rosé lúng túng đáp lại, hai bên má lại hơi ửng hồng.

Dae Yong cũng chả hiểu nổi, chỉ cần mình hơi trêu ghẹo một tí thì Rosé liền cực kì ngại ngùng, Dae Yong có thấy sự ngại ngùng này của Rosé trên sân khấu bao giờ đâu.

"Đợi anh một tí, để anh đi lấy đàn"

Dae Yong cũng rất biết điểm dừng, chỉ chọc ghẹo một tí rồi thôi.

"Bài này tên là "Vòng tuần hoàn", là một trong ba bài anh vừa mới sáng tác"

Chỉ chút lát sau Dae Yong đã trở lại cùng với một cay đàn guitar, sau đó ngồi kế xuống Rosé.

"Em là người đầu tiên nghe đó"

Dae Yong lên tiếng.

Sau đó cũng không chờ Rosé đáp lại, những ngón tay của Dae Yong đã bắt đầu gãy lên dây đàn. Âm thanh trầm ấm từ giọng của Dae Yong phối hợp với những tiếng đàn êm ái vang lên khắp căn phòng.

Người ta nói đàn ông hấp dẫn phụ nữ nhất là khi họ tập trung làm việc, Rosé ngồi kế bế cứ thế bị Dae Yong hớp hồn

"Thật là soái a!"

Rosé thầm nghĩ, trong lòng đã nở hoa.

Trong một căn phòng, một chàng trai ôm đàn hát, một người con gái chăm chú quan sát chàng trai tạo nên một khung cảnh rất lãng mạng.

Hơn 5 phút sau, Dae Yong cuối cùng cũng hoàn thành bài hát

"Đây là một trong những bài hát hay nhất em từng nghe, đã vậy đây chỉ là bản chưa hoàn chỉnh, tới khi hoàn chỉnh rồi em tin chắc bài này sẽ trở thành một hit lớn, không thua kém gì "MOMMAE" và "Life is beautiful"

Rosé trở lại từ trong mộng sau đó lên tiếng.

"Anh cũng rất thích bài này, mong rằng sẽ thành công"

Dae Yong đáp lại, trong giọng nói rất vui.

Dù sao được người con gái mình thích khen tặng, ai mà chả vui? Dae Yong còn cảm thấy rất tự hào, Rosé không phải là một người con gái bình thường, Rosé còn là thành viên của BlackPink, một Rosé đại danh đỉnh đỉnh trong giới Kpop. Được Rosé công nhận thì có nghĩa bài "Vòng tuần hoàn" này thực sự hay.

"Anh nói sáng tác ba bài lận mà, còn hai bài nữa cho em nghe nốt đi"

Rosé hào hứng nói tiếp.

Trước đây Dae Yong đã rất nổi tiếng với khả năng sáng tác và chất giọng đặc trưng của mình, tài năng của Dae Yong được rất nhiều khán giả cũng như giới chuyên gia công nhận. Rosé từng đưa ra góp ý cho Dae Yong trong bài "Life is beautiful" nên cũng biết quá trình làm nhạc của Dae Yong ra sao, Dae Yong đúng thật là một thiên tài âm nhạc. Hôm nay lại được nghe trực tiếp một bài nhạc mà Dae Yong chỉ mới sáng tác trong vòng chưa tới 3 ngày, sự ngưỡng mộ của Rosé đối với Dae Yong lại càng tăng cao, "Vòng tuần hoàn" thực sự là một bài nhạc quá hay chứ không phải vì Rosé thích Dae Yong nên mới khen.

"Đàn ông thì thích thân hình của phụ nữ, phụ nữ thì thích năng lực của đàn ông". Rosé đã từng đọc được một câu như vậy trên mạng, đến hôm nay mới thấy câu này nói rất đúng. Càng chứng kiến tài năng trong âm nhạc của Dae Yong, Rosé lại càng bị lưới tình trói chặt hơn.

"Ah..ah hay là thôi đi, anh hát em nghe bài này được rồi"

Lần này thì tới lượt Dae Yong ấp úng.

"Là sao, hay là anh định để dành hai bài rap kia cho ai khác nghe?"

Rosé lập tức trả lời, trong giọng còn cố tình mang theo một chút giận dỗi.

Mỗi lần Rosé sài chiêu này thì Dae Yong đều nằm rạp xuống đất chịu thua, lần này cũng không ngoại lệ.

"Không có ai hết, anh chỉ hát cho mình em nghe thôi.... nhưng mà hai bài rap này anh sử dụng ngôn ngữ hơi mạnh, còn có mấy câu chửi thề nữa....cho em nghe hơi ngại một chút"

Dae Yong ấp úng trả lời.

"Dù em là một ca sĩ Kpop nhưng em cũng hiểu về nhạc rap, âm nhạc đường phố thì sử dụng từ ngữ có hơi mạnh mốt chút thì có sao đâu, cũng có luật pháp nào cấm đâu mà anh phải ngại"

"Đi màaa, em thực sự muốn nghe thử mà"

Rosé nắm lấy tay Dae Yong lắc lư nài nỉ.

Dae Yong làm gì chịu nổi bộ dạng dễ thương này của Rosé, vì là nhạc rap nên cũng không cần tới đàn đệm làm gì, Dae Yong uống một ngụm nước để lấy lại giọng tốt nhất, sau đó dưới ánh mắt mong chờ của Rosé cất tiếng.

Bạn đang đọc Đại Minh Tinh sáng tác bởi hdt1258
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi hdt1258
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 21

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.