Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Mảnh ghép cuối cùng

Tiểu thuyết gốc · 2529 chữ

Trời đêm, tại Thú Cảnh sơn mạch một góc biên giới, nơi đây càng là bị che phủ bởi một màn đen, lốm đốm có thể thấy vài con mắt phát sáng, xa xa vọng lại tiếng thú gầm.

Trong màn đêm đen kịt nơi đây, cũng không giống như trong tưởng tượng hoang vu, lúc này nếu là tu sĩ tập trung quan sát, thi thoảng sẽ thấy được thú ảnh đi ngang, lại loáng thoáng thấy được có một vài bóng người lướt qua, không một tiếng động tiến về phía trước.

Hai bóng người dừng lại trước một vực đá, từ nơi này xuống dưới đáy vực cũng phải cao hàng trăm trượng, bọn hắn chỉ là tu sĩ luyện khí kì, xa xa mới có thể phi hành, trên lưng còn vác theo một cỗ thi thể, làm sao có thể tiếp tục đi tới?

Quan sát bên dưới một lúc, một tên trong đó lên tiếng:

- Phía trước đã không còn đường có thể đi, chỉ là nơi này đã đủ xa, lại tiến thêm chính là khu vực nguy hiểm với chúng ta.

Tên còn lại gật đầu, đối với hắn tán thành nói:

- Xác thực đã đủ xa, hắn dù sao cũng đã là người chết, liền vứt xác xuống dưới là được, chắc hẳn không tới sáng mai đều sạch sẽ làm thức ăn cho yêu thú.

Thống nhất về sau, cả hai cùng đem cỗ thi thể kia cho ném xuống vực, lại quay đầu không một tiếng động rời đi, sợ kinh động đến yêu thú gây lên phiền phức không đáng có.

Bên dưới đáy vực, nơi này có một dòng sông chảy qua, lúc này phía trên mặt nước cơ thể Sở Quân trôi nổi, cơ thể đã rách nát, loang lổ những thương tích, trên đó còn có thể thấy rõ ràng những vết kiếm.

Kì lạ một điều rằng trên cơ thể Sở Quân chỉ có thể thấy những viết thương do kiếm chém, rơi từ vực cao xuống mặt nước không để lại trên cơ thể hắn dấu tích gì, đổi lại là một phàm nhân rơi từ vực cao trăm trượng xuống, cho dù là rơi xuống mặt nước thì cũng sẽ tan thành trăm mảnh, nào có chuyện sẽ nguyên vẹn như thế này?

Thực ra lúc này nếu có ai đến đây cầm lên cơ thể Sở Quân, sẽ cảm thấy hiện tại cơ thể hắn cứng rắn đến trình độ kì lạ, đừng nói là phàm nhân, cho dù tu sĩ mới bước vào Trúc Cơ kì cũng không thể có được cơ thể rắn chắc như thế.

Lúc này ở thể nội Sở Quân, giống như có vô số mảnh ghép, cả cơ thể hắn giống như một cái mô hình được cấu tạo từ vô số mảnh ghép đó, từng cái từng cái mảnh ghép đang di chuyển đến vị trí của mình, quá trình này vẫn cứ tiếp tục diễn ra cho đến khi trời sáng.

Cơ thể Sở Quân từ vài tiếng trước đã trôi dạt vào bờ sông, lúc này từ trong bụi cây bước ra một đàn Tam Nhãn Yêu Lang, con đầu đàn càng là trên trán ẩn hiện con mắt thứ tư, đã một chân bước vào tứ giai yêu thú, đàn Tam Nhãn Yêu Lang tiến về phía cơ thể Sở Quân, không biết vì lí do gì, thi thể nhân loại trước mắt cho chúng cảm giác mãnh liệt chán ghét, lại có vô cùng ham muốn nuốt vào.

Không chỉ riêng đàn Tam Nhãn Yêu Lang, phụ cận cũng là có rất nhiều yêu thú bị hấp dẫn bởi cơ thể Sở Quân mà đến, chỉ là chúng nó kiêng kị đầu kia Ngụy Tứ Nhãn Yêu Lang, không dám tiến tới tranh giành.

Bầy Tam Nhãn Yêu Lang càng lúc càng tiến lại gần, khoảng cách này đã là cực kì nguy hiểm, đừng nói Sở Quân chỉ là một cái xác chết, cho dù Trúc Cơ kì tu sĩ ở khoảng cách này cũng rất khó có thể né tránh bọn chúng tấn công.

Chỉ là ngay lúc này, bên trong cơ thể đã mất đi sinh cơ của Sở Quân, một mảnh ghép cuối cùng đã đi vào vị trí của nó, cơ thể Sở Quân lúc này đột nhiên tản mạn ra xung quanh vô số ánh sáng màu xám, những ánh sáng này giống như những sợi tơ từng cái từng cái quấn quanh lấy cơ thể hắn, bao bọc lại hắn giống như một cái kén.

Bầy Tam Nhãn Yêu Lang thấy trước mắt biến đổi đột ngột thì có chút do dự, con Ngụy Tứ Nhãn Yêu Lang đầu đàn gầm một tiếng, lao đến tấn công kén ánh sáng, chỉ là nó còn cách kén ánh sáng một khoảng, một luồng hào quang giống như đợt sóng gợn từ bên trong kén ánh sáng tràn ra ngoài, va chạm với con Ngụy Tứ Nhãn Yêu Lang, đánh cho nó huyết nhục ngay cả tro bụi cũng không còn, rơi xuống đất một đầu yêu đan đỏ chói.

Thấy cái chết của thủ lĩnh, bầy Tam Nhãn Yêu Lang liền sợ đến mất mật, cả đám bỏ chạy tán loạn, kéo theo đám yêu thú xung quanh cũng đồng loạt chạy trốn, nơi đây rơi vào yên tĩnh, chỉ có duy nhất kén ánh sáng nơi đó còn đang lập loè quang hoa.

Lúc này bên trong kén, cơ thể Sở Quân đang trải qua một loại thuế biến nghiêng trời lệch đất, từng khối cơ bắp, từng đường gân mạch đều trở nên vô cùng hoàn mĩ, trên cơ thể những vết kiếm đều đã biến mất.

Cơ thể vốn đã mất đi sinh cơ lại bỗng nhiên vang lên tiếng tim đập, bên ngoài kén ánh sáng hào quang nhấp nháy theo nhịp tim đó, xung quanh trăm dặm từng cành cây ngọn cỏ đều là như thế nhấp nhô, nhịp đập trái tim của Sở Quân giờ phút này kéo theo nhịp đập của thiên địa.

Mà ý thức của Sở Quân lúc này liền rơi vào một không gian màu xám, hắn vừa mới tỉnh dậy liền trừng mắt, giận dữ gào to:

- Ta không cam tâm.

Đúng lúc Sở Quân đang run lên bởi cơn giận dữ thì trái tim hắn loé lên một điểm, ánh sáng nhu hoà từ trái tim hắn phát ra thẩm thấu vào cơ thể lẫn linh hồn của hắn, ngay tức khắc trạng thái cơ thể hắn ổn định lại, cơn giận dữ phát tác chưa bao lâu liền biến mất.

Sở Quân đã bình tĩnh lại, hắn lúc này mới ý thức được mình đang rơi vào một không gian xa lạ, nơi đây là một mảnh không gian xám xịt, Sở Quân quan sát lấy mọi phía, bỗng phát hiện phía trước lập loè quang điểm.

Hắn từng bước hướng về quang điểm đó đi tới, trong tầm mắt của hắn quang điểm dần lớn lên, cho đến khi có thể nhìn rõ ràng nó, đoàn ánh sáng mờ nhạt trước mắt có hình bầu dục, nhìn giống như hạt giống, Sở Quân đưa tay chạm lên nó, hạt giống hình dáng liền biến đổi, nó biến lớn lên, vặn vẹo thành hình dáng giống hắn y đúc.

Sở Quân kinh ngạc, lúc này cơ thể hắn theo bản năng tự chuyển động, trước mắt hắn và đoàn ánh sáng mang dáng vẻ giống hệt đứng đối diện nhau, giống như phản chiếu lẫn nhau cùng đưa tay chạm vào tay đối phương, cả hai bước tới, dung hoà vào nhau.

Trong khoảnh khắc dung hoà, Sở Quân linh hồn truyền tới từng đợt đau đớn, lúc này trong kí ức hắn nhiều ra một cỗ thông tin khổng lồ, cỗ thông tin này giống như hải dương rộng lớn tràn vào, in dấu trong kí ức hắn.

Thế giới bên ngoài.

Dị tượng cứ như thế kéo dài vài canh giờ, đến khi dị tượng bắt đầu thu liễm lại, kén ánh sáng lúc này rạn nứt, hóa thành vô số mảnh sáng tan biến vào hư vô, mà ở bên trong Sở Quân trần như nhộng lộ ra, hắn từ từ mở mắt, con ngươi màu đen lúc này đã chuyển thành màu xám, Sở Quân giống như vừa trải qua một giấc mộng tỉnh dậy, trong mộng, hắn đã tiếp nhận rất nhiều thông tin về cơ thể này.

Sở Quân đưa ra bàn tay, bóp chặt lại viên đá vừa tùy tiện nhặt, viên đá ngay lập tức vỡ thành trăm mảnh, bụi bặm bay tứ tung, hắn lẩm bẩm:

- Hạt giống năm đó lão đầu kia đưa vào linh hồn ta, gọi là Hỗn Độn, ta hiện tại là Hỗn Độn thể.

Giờ khắc này Sở Quân minh bạch rất nhiều điều, hắn cũng không phải là kế thừa từ mẫu thân hắn, mẫu thân hắn đúng là có huyết mạch đặc biệt gì đó, mà bản thân hắn nhẽ ra cũng kế thừa lấy huyết mạch thiên phú này, có điều nó lại bị Hỗn Độn thể trên người hắn lấn áp hết thảy, huyết mạch thiên phú kia không có một tia cơ hội sinh ra trên người hắn.

Linh hồn hắn mang theo hạt giống Hỗn Độn đầu thai vào Sở gia, kể từ lúc hắn vẫn còn là phôi thai thì đã không ngừng phải chịu đau đớn giày vò, đó là do những tế bào trong cơ thể hắn không ngừng sinh ra rồi di chuyển như những mảnh ghép, cấu tạo nên Hỗn Độn thể.

Trong quá trình những mảnh ghép đó xắp xếp sẽ tạo ra vô tận đau đớn, còn hắn thì giống như một mô hình thiếu xót, sức lực cực kì yếu ớt, cho đến khi mảnh ghép cuối cùng thành công vào vị trí của nó, hắn Hỗn Độn thể mới chính thức ra đời.

Về việc hắn bị coi là điềm xấu bị mọi người ghét bỏ, nguyên nhân cũng chính là do Hỗn Độn thể bị Thiên Địa bài xích dẫn đến chúng sinh cùng đi theo bài xích hắn, nghĩ đến phương thức tu luyện của Hỗn Độn thể, hắn hoàn toàn có thể lí giải được điều này.

Trong giấc mơ, hắn biết được rất nhiều thông tin về Hỗn Độn, thế giới nơi hắn đang sống cũng nằm trong Hỗn Độn, Hỗn Độn là cái nôi của vạn vật, Hỗn Độn quy Thái Sơ, Thái Sơ diễn Thái Cực, Thái Cực phân Âm Dương Lưỡng Cực, Lưỡng Cực hóa Tam Tài, Tam Tài lại hóa vạn vật.

Đề cập đến phương pháp tu luyện Hỗn Độn thể, chính là xây dựng lên một cái chân chính Hỗn Độn bằng phương pháp nghịch đảo hóa, Hỗn Độn sinh ra vạn vật, vậy tu luyện Hỗn Độn thể liền thôn phệ vạn vật, thôn phệ Hỗn Độn trước mắt đến xây dựng Hỗn Độn của bản thân.

Hiện tại Sở Quân cảnh giới tu luyện đã nhảy vọt đến luyện khí nhất tầng, trong kí ức của hắn Hỗn Độn thể tu luyện chính là không có tiền kì giai đoạn, hẳn tiền kì giai đoạn chính là tôi thể kì?

Tôi thể bản chất chính là câu thông thiên địa linh khí, dẫn thiên địa linh khí đến gột rửa cơ thể, làm cho cơ thể trở nên thích ứng với linh khí, tạo tiền đề cho luyện khí cảnh, tôi thể cảnh năm tầng cảnh giới nhỏ bao gồm luyện bì, luyện nhục, luyện tạng, luyện cốt, luyện mạch.

Không riêng gì Hỗn Độn thể, luôn có ít nhiều chủng tộc trời sinh thích ứng thiên địa linh khí, đều có thể bỏ qua một vài cảnh giới nhỏ trong tôi thể cảnh, ví như Tiên Linh tộc, bọn họ trời sinh chính là tôi thể viên mãn, chỉ cần bắt đầu tu luyện liền có thể đạt tới luyện khí nhất tầng.

Mà luyện khí kì, chính là sau khi cơ thể thích ứng thiên địa linh khí,  trùng kích mở ra đan điền, tiến hành thu nạp linh khí vào trong cơ thể, linh khí sau khi vào đến đan điền, trải qua đan điền luyện hóa liền biến thành của bản thân , để bản thân tùy ý vận dụng.

Sở Quân thử hấp thu linh khí, còn về phương pháp thôn phệ vạn vật chuyển hóa thành năng lượng, hắn cũng không đi thử, dù sao cũng không thể hiện tại liền cầm trong tay sỏi đá bỏ vào miệng nuốt đi? từ thông tin trong giấc mơ, thôn phệ những thứ đồ tầm thường này mang lại hiệu quả cực kì nhỏ bé, nhỏ đến mức coi như bỏ qua không tính, muốn thôn phệ phải là những đồ vật hàm dưỡng lượng lớn linh khí, đạo tắc.

Từ đạo tắc này Sở Quân nghe không hiểu, chỉ là nghe qua liền thấy rất lợi hại, sau này nếu có gặp được, nhất định phải thử hấp thu xem mùi vị như thế nào.

Sở Quân dựa theo phương pháp hấp thu linh khí từ công pháp Huyền Băng Quyết mà Hàn Mộng Dao đưa cho hắn trước đây, Hỗn Độn thể không có cái gọi là Linh Căn, nhưng Sở Quân lại có thể cảm ứng được toàn bộ thuộc tính linh khí ba động xung quanh, tuy nhiên chỉ là cảm ứng được, vẫn không cách nào câu thông.

Tu sĩ thiên phú tu luyện định ra tiêu chuẩn chính là dựa vào tốc độ và phạm vi câu thông thiên địa linh khí, tốc độ câu thông phụ thuộc vào chất lượng linh căn của tu sĩ, linh căn càng tốt thì tốc độ câu thông càng nhanh, về phần phạm vi câu thông thì lại phụ thuộc vào cường độ linh hồn hay còn gọi là linh thức của tu sĩ đó, tu vi tăng lên thì linh thức cũng được đề thăng, phạm vi câu thông linh khí càng được mở rộng, một tu sĩ phổ thông luyện khí kì khi tiến hành câu thông linh khí, liền là phạm vi vài trượng bên trong, một số tu sĩ luyện khí kì trời sinh linh thức mạnh mẽ có thể câu thông được linh khí trong phương viên chục trượng, thậm chí vài chục trượng chính là thiên tài trong miệng người đời, nếu kẻ đó lại có một đầu linh căn cực tốt, vậy thì đây là chân chính yêu nghiệt.

Nhớ lại những lí niệm này trong đầu, Sở Quân liền cảm thấy kì quái, hắn là Hỗn Độn Thể không có linh căn, làm sao có thể câu thông linh khí? Linh hồn hắn ngay từ đầu mang trong mình hạt giống Hỗn Độn nên linh thức cực kì mạnh mẽ, có thể cảm ứng được thiên địa linh khí trong phạm vi ba trăm trượng, thế nhưng lại một mực không thể câu thông.

Bạn đang đọc Đại Tự Tại sáng tác bởi mttsowuan
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi mttsowuan
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.