Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Điềm xấu Sở gia

Tiểu thuyết gốc · 2187 chữ

Đại Viêm vương triều, thành Đông Xuyên hôm nay vô cùng náo nhiệt, khách thập phương đông đúc đứng xếp hàng trước môn hộ Sở gia.

Cái tên Sở gia này mấy năm nay được rất nhiều người nhắc đến, hết thảy nguyên nhân là do Sở gia ra đời một tuyệt thế thiên kiêu, người này tại Kiếm Vân hội vũ dùng tư thái vô địch càn quét toàn bộ đám thiên tài Vân Kiếm Tông, hơn nữa còn ra tay đả bại cả chấp sự của bọn họ, được coi là người trẻ tuổi mạnh nhất Thanh Châu, Sở Du Thiên.

Trong đại sảnh Sở gia, gia chủ Sở Hoành Sơn ngồi ghế chủ vị, ngồi bên cạnh là đại thiếu gia Sở Du Thiên, hàng ghế bên phải là một số trưởng bối trong gia tộc có uy vọng không tệ, đứng đằng sau họ là những người trẻ tuổi được cho là kiệt xuất trong gia tộc.

Một bên khác là hàng ghế của quan khách, quan khách tập trung lại thành hai nhóm lớn, chủ yếu là người của Đông gia và Dương gia, hai nhà Đông-Dương là hai đại gia tộc của thành Đông Xuyên, đã kinh doanh, cắm rễ tại nơi này từ rất lâu, rất có tiếng nói, những gia tộc nhỏ khác đều tự mình tập trung lại hàng ghế của hai đại gia tộc, một bên ninh nọt, một bên bàn chuyện làm ăn.

Trước kia tại Đông Xuyên thành, Sở gia cũng chỉ là một tiểu gia tộc, nhưng xưa nay khác biệt, sự xuất hiện của Sở Du Thiên khiến Sở gia như cá chép vượt long môn, ai lại không muốn bấu víu quan hệ với một tuyệt thế thiên kiêu chứ? Càng không ai muốn làm kẻ thù của một người như thế, lúc này ôm cái chân lớn Sở gia là sự lựa chọn sáng suốt nhất.

Sở Du Thiên vừa chiến thắng trở về từ Kiếm Vân hội vũ, chèn ép thiên tài Vân Kiếm tông không ngóc đầu lên nổi, chiến tích như vậy đương nhiên sẽ được truyền nhanh một cách chóng mặt, ngay lập tức các gia tộc lớn nhỏ thành Đông Xuyên và cả các gia tộc những thành lân cận đều đến chúc mừng.

Lúc này một gia nô chạy vào bẩm lớn:

- Gia chủ, thành chủ đến.

Sở Hoành Sơn nghe vậy liền lập tức ngồi dậy từ ghế lớn, khẽ vuốt lấy y phục chỉnh chu rồi bước tới, đích thân đến tiếp đón từ ngoài cửa, không chỉ có mình Sở Hoành Sơn, các gia chủ gia tộc lớn nhỏ đều đứng dậy đến tiếp đón thành chủ.

Nếu hỏi ai có tiếng nói nhất trong thành Đông Xuyên, người ta sẽ không nghĩ đến hai đại gia tộc Đông-Dương mà sẽ nghĩ ngay đến phủ thành chủ.

Tuy hai nhà Đông-Dương đã cắm rễ tại nơi này rất lâu, cũng rất có tiếng nói, nhưng bọn họ làm việc đều phải nhìn xem nét mặt của vị thành chủ này.

Đại Viêm là một quốc gia có quốc pháp, hoàng đế rất nghiêm trị, tướng lĩnh quan lại đều là cái thế cường giả, không được phép khinh nhờn.

Thành chủ thành Đông Xuyên là Tiêu Chiến Vương, danh tự "Chiến Vương" này không phải tự nhiên mà có, đây đều là do chém giết mà thành.

Tiêu Chiến Vương là lão chiến tướng của Đại Viêm quốc, từng quát tháo trên chiến trường cả trăm năm, nhà họ Tiêu tại kinh thành cũng là đại gia tộc, lễ chúc thọ hai trăm tuổi của Tiêu Chiến Vương, hoàng đế cho hắn thoái lui khỏi chiến trường, trở về tiếp quản Đông Xuyên thành.

Sở Hoành Sơn tự mình ra cửa đón Tiêu Chiến Vương, lệnh cho gia nô lập tức sắp xếp bàn ghế bên cạnh ghế chủ vị, hiếm khi có đại nhân vật đến chơi, hắn là gia chủ đương nhiên phải nhiệt tình đón tiếp.

Tiêu Chiến Vương ngồi bên cạnh Sở Hoành Sơn, phía sau hắn còn có một tiểu nữ hài khoảng bảy tuổi, nữ hài này dung mạo xinh xắn, nhìn cực kì nhanh nhẹn, hoạt bát.

Nữ hài nấp sau lưng Tiêu Chiến Vương, cặp mắt hấp háy thập thò nhìn trộm Sở Du Thiên.

Sở Hoành Sơn đợi Tiêu Chiến Vương nhấp xong ngụm trà, lúc này mới nhìn xuống nữ hài khen ngợi:

- Tiểu nữ hài thật có thiên phú, tuổi còn nhỏ đã sơ nhập luyện khí, hẳn là được di truyền thiên phú từ thành chủ.

Tiểu nữ hài nghe thấy Sở Hoành Sơn nói về mình, ngại ngùng rụt đầu nấp phía sau thành chủ, còn không quên liếc trộm Sở Du Thiên một cái.

Tiêu Chiến Vương cười lớn đáp lại Sở Hoành Sơn:

- Đây là cháu gái bảo bối của ta, Tiêu Lạc, nó trời sinh đơn linh căn, hơn nữa lại là hoả linh căn biến dị, sau này nó nhất định sẽ giống ta, quát tháo phong vân trên chiến trường.

Sở Hoành Sơn kinh ngạc nhìn nữ hài, đơn linh căn đã là rất hiếm, nói rằng vạn người mới có một cũng không hề quá đáng, được coi là thiên tài, đơn linh căn biến dị lại hiếm càng thêm hiếm, trăm vạn người chưa chắc đã có nổi một. Hắn vội vàng chắp tay chúc mừng:

- Chúc mừng thành chủ ra được một tuyệt thế thiên kiêu, trong trăm năm nàng nhất định sẽ trở thành nhân vật trụ cột của Đại Viêm.

Tiêu Chiến Vương cười mãn nguyện, sau đó lấy lại vẻ nghiêm túc nói:

- Đó là điều đương nhiên, không nói chuyện này nữa, hôm nay ta đến có một chuyện muốn thương lượng với Sở gia các ngươi.

Tiêu Chiến Vương nhìn về phía Sở Du Thiên đang ngồi, đánh giá từ trên xuống dưới rồi gật đầu khen tấm tắc:

- Tốt, tốt, tốt lắm, thiên phú không tệ, tướng mạo cũng không sai, rất có khí khái của ta ngày đó, ha ha ha.

Một phen đánh giá Sở Du Thiên, Tiêu Chiến Vương lại nhấp lấy một ngụm trà, sau đó ánh mắt thâm thúy liếc nhìn Sở Hoành Sơn, dõng dạc:

- Ta tuy là người có uy vọng tại thành Đông Xuyên này, nhưng thân là kẻ làm quan, phục vụ cho quốc gia, họ Tiêu ta tại đây còn không được tính là một gia tộc, có rất nhiều sự vụ chỉ có thể nhìn nhận dưới góc độ là thành chủ, điều này thật rất bất tiện.

- Ta luôn muốn tạo nên một mối quan hệ gần gũi với các gia tộc trong thành, cho nên không thể giữ góc độ là thành chủ mãi được, vì vậy ta muốn một mối liên kết khác giữa ta và các gia tộc.

- Cháu gái ta là tuyệt thế thiên kiêu, phóng tầm mắt thiên hạ cũng rất khó thấy ai xứng đáng sánh vai với nó, vừa hay con trai ngươi cũng là cái thế thiên tài, vô cùng xứng đôi, nếu chúng ta tác hợp cho hai đứa trẻ, chính là chuyện vui nhân đôi, quan hệ giữa ta và các gia tộc cũng có thêm một mối liên kết gần gũi.

Mọi người bên dưới nhìn thành chủ, nói nửa ngày trời thì ra là muốn liên hôn, chuyện này với bọn họ cũng không thấy lạ lẫm gì, người ta là tuyệt thế thiên tài, ai chẳng muốn giành lấy, chỉ là phải xem bản thân mình có đủ phân lượng hay không thôi.

Hai gia chủ Đông- Dương gia tộc nghe thành chủ nói vậy thì nhíu mày, thầm nhủ không hay, thành chủ đây là muốn nhúng tay vào sâu hơn, nếu Sở gia và phủ thành chủ liên hôn, có sự giúp đỡ từ phủ thành chủ, lại thêm lấy lòng từ các tiểu gia tộc, Sở gia sớm muộn gì cũng trở thành đại gia tộc thứ ba tại thành Đông Xuyên.

Đối với bọn họ đây là điều không tốt, miếng bánh ngon thêm một miệng ăn, bọn họ còn chưa hảo sảng đến mức vui vẻ tiếp nhận.

Gia chủ Sở Hoành Sơn nghe được lời Tiêu Chiến Vương cũng rất vui mừng, đây là điều hắn mong còn chẳng được, hắn đương nhiên vội vàng đồng ý ngay.

Thế là từ tiệc chúc mừng Sở Du Thiên chiến thắng trở về tại Kiếm Vân hội vũ, bây giờ lại trở thành tiệc vui chúc mừng Sở gia và phủ thành chủ liên hôn, gia chủ Sở Hoành Sơn cùng thành chủ đứng trước quan khách thập phương tuyên bố hôn ước.

Mọi người thay nhau tiến lên tặng quà, hai nhà Đông-Dương mặc dù không vui vẻ gì nhưng vẫn phải cố nặn ra nụ cười đi lên chúc mừng.

Giữa không khí vui vẻ này, nhân vật chính Sở Du Thiên lại ngồi yên lặng thưởng trà như chuyện chẳng liên quan gì đến mình, mặc kệ bao nhiêu ánh mắt đang dán lên người hắn, từ đầu đến cuối hắn đều không lên tiếng, chỉ nhìn về một phương hướng.

Lúc này trên bầu trời bỗng nhiên kéo đến mây đen, mây đen này đến cực kì nhanh, bao phủ vỏn vẹn không trung của một góc phòng Sở Gia, một đạo lôi điện từ trên trời đánh xuống, tia lôi điện thô to uốn lượn như cự long vạch xé không gian giáng thẳng xuống một gian phòng.

Tiếng nổ lớn truyền ra, khói bụi bay mù mịt, gian phòng vẫn không xảy ra chuyện gì, trên không trung mây đen từ lúc nào đã không còn, chỉ còn thấy lơ lửng trên không một cái cột trụ đen bóng, xung quanh cột trụ này vẫn còn lượn lờ những tia sét, cột trụ lập loè lên vài cái rồi lập tức biến mất.

Sảnh lớn Sở gia, mọi người vừa hoàn hồn bởi tiếng động ầm ĩ vừa xảy ra thì ngay lập tức có một tên gia nô hốt hoảng chạy vào thông báo:

- Bẩm gia chủ, nhị phu nhân sắp sinh rồi, phu nhân khí huyết cực kì suy nhược, đang trong tình trạng rất nguy cấp.

Sở Hoành Sơn nghe tin vội vàng đứng dậy cáo lỗi với quan khách rồi rời đi, phân phó trưởng lão gia tộc tiếp tục chủ trì tiệc mừng.

Quan khách thập phương cũng là những người hiểu chuyện, chúc mừng cũng đã chúc mừng rồi, họ liền đứng dậy lục tục cáo từ ra về, trong đó có cả người của thành chủ và hai đại gia tộc.

Đợi đến khi khách khứa tản về hết, các trưởng lão tập trung trước cửa phòng nhị phu nhân xem chuyện gì đang diễn ra.

Bên trong gian phòng chỉ có gia chủ, vị y phu của Sở gia và nhị phu nhân đang bế đứa trẻ mới sinh

Từ đầu đến cuối các trưởng lão chỉ nghe thấy tiếng khóc của đứa trẻ truyền ra ngoài, tiếng khóc rất to, vốn một đứa trẻ mới sinh thì khóc là điều hết sức bình thường, nhưng không hiểu sao khi nghe tiếng khóc này thì mọi người đều cảm thấy vô cùng khó chịu.

Hồi lâu không biết bên trong sảy ra chuyện gì, chỉ nghe thấy tiếng thở dài của y phu, tiếng kêu không cam lòng của gia chủ, tiếng khóc của đứa trẻ vẫn không ngừng.

Chợt thấy cửa mở, gia chủ buồn bã đi ra ngoài, y phu bế đứa trẻ đằng sau, trên người đứa trẻ chảy ra đầy máu màu đen hôi thối, mọi người đều phải tránh sang hai bên để né tránh mùi hôi thối này.

Sau ngày hôm đó, Sở gia tổ chức tang lễ lớn, tang lễ của nhị phu nhân.

Trong lúc tang lễ cử hành, tiếng khóc của đứa trẻ vẫn không ngừng vang lên, tiếng khóc mang lại cảm giác cực kì khó chịu cho toàn bộ người Sở gia và khách đến thăm viếng, nếu đó không phải là một đứa trẻ, ai ở đây cũng muốn đến bịt miệng nó lại.

Đã vài ngày trôi qua, trừ lúc ngủ thiếp đi thì đứa trẻ vẫn không ngừng gào khóc, máu đen trên người cứ lau hết lại chảy ra, Sở gia liên tục mời y phu khắp nơi đến xem bệnh cho vị nhị thiếu gia mới sinh này, tuy nhiên các y phu đều chỉ biết lắc đầu ngán ngẩm rồi đưa ra cùng một đáp án: Đây không phải là bệnh, là điềm xấu.

Chuyện này chẳng thể giấu diếm được thiên hạ, hiện tại khắp thành Đông Xuyên đi đâu cũng có thể nghe tin đồn về việc nhị phu nhân Sở gia mang thai hai năm không sinh, đến lúc sinh lại sinh ra điềm xấu, tin đồn rằng đứa trẻ hấp thu khí huyết khiến mẫu thân nó hư nhược mà chết.

Bạn đang đọc Đại Tự Tại sáng tác bởi mttsowuan
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi mttsowuan
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 9

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.