Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nữ hiệp

Tiểu thuyết gốc · 1036 chữ

Âu Hạ năm 200, triều đại lần đầu tiên tồn tại một Ngũ Đại công chúa, khí chất hơn người. Nguyên lai là nữ đế đầu tiên trong lịch sử Âu Hạ Văn, bất quá nàng tồn tại 18 năm liền truyền ngôi cho tam hoàng tử Âu Dương Thiên Tư rồi quy ẩn chốn thần tiên.

Cứ tưởng, mọi chuyện sẽ an an ổn ổn trôi qua, không ngờ đến 5 năm sau, Lục Đại công chúa lại theo chân tiền bối hoành hành làm điên đảo từ hoàng cung ra tới thiên hạ. Nàng một cái ý nghĩ đều khiến người ta khó lòng nắm bắt.

"Thừa Lam muốn con quay về."hoàng đế uy nghiêm, lời nói mang theo chút đáng sợ

"Quay về?" Lam Tuyết dường như rất thích lặp lại câu nói của người khác mà biến nó trở thành câu hỏi của mình:"Phụ hoàng, thập đại đòi người?"

Thiên Tư nhu nhu thái dương, nàng bỏ đất Thừa Lam cũng 7 năm rồi, không chỉ thập đại ảnh thất mà 35 vạn binh cùng người dân ở đó cũng hướng hắn mà đòi người thì làm sao hắn không khó xử chứ? Lại nói, Lam Tuyết cứ muốn một mực bám hắn không buông, hắn cương quyết nàng nhất định sẽ qua chỗ hoàng hậu nước mắt ngắn nước mắt dài quỳ năn nỉ. Mà lời của hoàng hậu thì....

Thiên Tư thở dài một hơi, nữ tử này đối với hắn không biết là hoạ hay phúc đây?

"Phụ hoàng, nếu phụ hoàng nhất định muốn nhi thần quay về Thừa Lam thì chi bằng phụ hoàng cắt tước hiệu Công Chúa của nhi thần rồi đày nhi thần về làm thứ dân!?"

"Con...... tưởng trẫm không dám hay sao?"

"Nhi thần không dám."

"Được!" Con một cái công chúa liền thành công chọc giận ta:"Lục Đại công chúa Âu Hạ Văn bị tước đi tước hiệu Công Chúa, lập tức rời khỏi hoàng cung trở thành hạ nhân.!"

Thật sự hoàng đế nổi giận cỡ nào chứ? Nàng không tin người thật sự tước đi tước hiệu của nàng, Lam Tuyết vẫn một khí chất lạnh nhạt:"Nhi thần lập tức rời đi."

-----------

Âu hạ năm 224, Thiên Tư hoàng đế sau 6 năm đăng cơ, Ngũ Đại công chúa bị cắt tước hiệu trở thành hạ nhân.

Mà sau khi chiếu chỉ ban ra, thập đại ảnh thất mười người đủ mười người đến tìm hoàng đế, tuy nhiên vị hoàng đế kia cũng không dễ đối phó còn là người mà trước kia Lam Tuyết căn dặn không thể đắc tội đến. Họ tuy tức giận nhưng tuyệt nhiên sẽ không làm sai lời chủ tử

Vừa bước ra khỏi thành, Lam Tuyết liền bắt gặp một đám đông ồn ào, dường như họ đang vây quanh ai đó. Khó khăn lắm nàng mới chen vào được thì phát hiện một lớn một nhỏ hai huynh muội đang ôm nhau chống đỡ những viên đá được ném tới, trông thật thảm!

Mà cứu người thì đâu cần suy nghĩ nhiều chứ!?

"Này này này. Mọi người bình tĩnh một chút. Vì sao lại ném đá họ a!?" Nàng phải đeo màng che nửa mặt vì cái danh Lục công chúa không phải là ít người biết tới, nên tốt nhất vẫn phải cẩn thận, càng ít tai họa càng tốt

"Nữ nhân thì biết cái gì? Tránh ra!" Một gã nam nhân nọ định tiến tới đẩy ngã Lam Tuyết nhưng đâu có đơn giản mà thành công xô đẩy như vậy, nàng ta thuận một cái tay đánh tới mặt hắn làm cho đám đông một phen hoảng sợ

"Bây giờ thì nói ta biết được chưa?"

"Hai huynh muội hắn trộm cắp! Bị bắt nhiều lần vẫn không bỏ. Hôm nay lại tiếp tục, liền bị người ta bắt tại trận a!" Một vị di nương lên tiếng

"Nữ hiệp, chúng ta chỉ là bất quá mới như vậy thôi." Tên nam nhân ôm lấy nữ nhi lên tiếng, nước mắt đong đầy khoé mắt. Chắc cũng chỉ hơn nàng vài tuổi, gương mặt thập phần thanh tú.

"Các ngươi có bằng chứng?"

"Tiểu muội hắn trộm đồ ăn đang thờ cúng ngoài nhà ta, chẳng may ta có trộn chút Ngũ Hương tán. Y ăn xong liền bị trúng độc ngất rồi đó a~" một vị quán chủ tỷ tỷ lên tiếng nói:"chỉ để phòng phường trộm cắp, đâu có ngờ lại là một nữ hài tử?"

"Cái...." Quay sang hai huynh muội, đúng thật là nữ tử kia đang dần chìm vào hôn mê rồi:" Được được, là họ sai. Ta thề với trời đất lần sau họ sẽ không đi ăn cắp nữa. Các người tha cho họ một lần đi." Lại gần vị quán chủ kia đưa cho nàng một ít ngân lượng:" Đây. Bồi thường cho tỷ. Mong tỷ bỏ qua cho hai người họ. Cũng là bước đường cùng. Ta hứa, hai người họ về sau sẽ không đi trộm cắp nữa!"

Vị nữ nhân kia cầm lấy ngân lượng, dò xét nhìn cô nương từ đâu xuất hiện liền gật đầu đồng ý:"Được. Nể mặt ngươi. Nếu để ta gặp lại chúng, ta nhất định sẽ không tha!"

"Đa tạ tỷ tỷ."

Đám đông được giải tán, tên nam nhân kia nhìn nàng biết ơn một cái liền mệt mỏi ngất đi, một mình Lam Tuyết phải vác hai huynh muội nọ đến quán trọ.

Nàng thầm trách mắng. Nếu không ngu ngốc đâm đầu vào rắc rối thì nàng cũng không phải tốn ngân lượng như thế này!!

-----------

"Tĩnh Nhạc." Thập đại ảnh thất cử ra ba người đi tìm Lam Tuyết là Tĩnh Nhạc, Thuần Ly và Vân Lam, họ không thể không lo lắng cho vị chủ tử hham chơi kia

"Gì."

"Chi Vương bảo ngươi quay về." Thuần Ly nằm dài trên cành cây gần quán trọ:"Chủ tử cứ giao cho ta."

Tên Tĩnh Nhạc này lúc nào mặt cũng nghiêm túc lại còn kiệm lời làm Thuần Ly không tài nào hứng thú khi ở gần hắn được. Liền nhanh chóng đuổi người đi.

Bạn đang đọc Đại Tướng Uy Phong Đội Lốt Nữ Nhân Yếu Đuối Nha sáng tác bởi mikaaa.04
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi mikaaa.04
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 7

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.