Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chiến hoả cận kề

Phiên bản Dịch · 3109 chữ

Phú Xuân đã bước vào một mùa mưa mới , tiết trời đã dần se lạnh, nhưng không hiểu sao lại khiến lòng người ấm áp đến lạ thường . Thời tiết tuy khắc nghiệt là thế đấy, song con người , cảnh vật nơi đây đầy thơ mộng và đẹp đẽ , như cô gái đang độ xuân sắc xuân thì , tràn đầy sức sống . Quang Toản tâm tình vui vẻ một bên ngắm nhìn cảnh sắc hữu tình , nhàn nhã đọc bản tấu chương mà bộ lễ dâng tới . Nguyên lai là mấy hôm trước có người thương nhân Tây dương tới xin được buôn bán ở cửa Hội An , mong được yết kiến Quang Toản để trình quốc thư , muốn một chỗ đất tốt để làm ăn lâu dài . Quang Toản phê chuẩn tấu chương rồi sai người đem cho bộ lễ , bảo người Tây Dương này tan chầu hãy vào yết kiến, thuận lợi đẩy nhanh mở cửa giao thương, buôn bán với người Phương tây , sớm ngày cải cách hoàn toàn đất nước .

Buổi lên triều vẫn được diễn ra như thường lệ , tấu chương đã được thái sư và Quang Toản thông qua , quan viên lục bộ chỉ việc riêng phần mình tấu trình , biện giải những khúc mắc trong tấu chương vốn có . Lần này Binh bộ làm chim đầu đàn , dâng tấu khẩn xin tạm hoãn kế hoạch Nam tiến , tiên đế băng hà chưa lâu , lòng quân còn đang dao động , chiến tranh lúc này hại nhiều lợi ít , chi bằng đợi sang năm sau tích súc đầy đủ , đại quân xuôi Nam lúc ấy cũng chưa muộn . Thêm vào đó ở Bắc Hà Lê, Trịnh hai nhà ngóc đầu trở lại , thanh thế không nhỏ náo loạn trên miền núi cao ,quan quân triều đình buộc phải cử đi truy bắt , lực lượng duy trì thật không đủ dùng . Quang Toản cũng đành thuận lý thành chương mà tạm ngưng Nam hạ , cốt để nhà Tây sơn có cơ hội thở dốc mà phục hồi vết thương của chiến tranh . Chiến tranh liên miên kéo dài khiến người dân ngày càng cơ cực , thôn xóm làng mạc xơ xác tiêu điều, đất đai hoang hoá , cảnh đói kém chạy nạn diễn ra ở nhiều nơi , khổ không sao kể xiết . Nay yên ổn mới được mấy năm , người dân còn chưa khôi phục hẳn , nếu nổ ra chiến tranh lần nữa chỉ khiến lòng dân oán hận triều đình , dân tâm đã mất , triều đại sụp đổ là lẽ hiển nhiên .

Các bộ còn lại đều không có gì đáng nói , duy chỉ Lễ bộ dâng tấu xin cho mở lại cửa Hội An là được đem ra bàn luận xôn xao . Hội An khi xưa là nơi thương cảng vô cùng sầm uất , thương nhân người Âu , người Hoa, người Nhật, người Nam Á đều có cả, thuyền bè đi lại tấp nập ngược xuôi , phố thị phồn hoa đô hội . Khởi nghĩa Tây Sơn bùng nổ , chúa Trịnh xua quân đến đánh chúa Nguyễn, liệu thế không nổi phải bỏ thành Phú Xuân tháo chạy ,ngọn lửa chiến tranh khiến Hội An thành đống hoang tàn đổ nát. Dưới thời Quang Trung hoàng đế , thương cảng Hội An đã dần được phục hồi nhưng không còn sầm uất như trước , lụi tàn dần theo năm tháng sau này . Chính vì thế mà sau khi lên ngôi , Quang Toản đã cho người khởi công trùng kiến, xây dựng lại cảng Hội An , cho phép thương nhân người Hoa đến làm ăn buôn bán , ra sức mời chào thương nhân phương tây đến nơi đây thành lập thương hội , công ti , thúc đẩy nền kinh tế thoát khỏi sự trì trệ khủng hoảng lúc này . Đa số quan viên đều tán thành mở lại giao thương với người Tây Dương , số ít còn lại đều kịch liệt phản đối , muôn vàn lý do được đưa ra như người Tây Dương không đáng tin cậy, rồi Khổng Tử dạy " Sĩ , nông ,công ,thương"....Quang Toản nhìn đám trong đám đó hơn phân nửa là thân tín của Bùi Đắc Tuyên lôi kéo được , Bùi gia với chuyện này càng là mắt nhắm mắt mở không thèm để ý , Quang Toản chỉ cười lạnh một tiếng rồi phê chuẩn tấu chương cho bộ Lễ . Đắc Tuyên ánh mắt hung ác nhìn lên Quang Toản đang đóng ấn triện , thầm nghĩ một ngày nào đó nhất định phải tự tay lật đổ Tây Sơn , bóp chết tên oắt con kia mới vừa lòng hả dạ cho đặng . Việc hôm nay nhất định phải báo với Nguyễn lão lập công để lấy lòng Nguyễn vương , vinh hoa phú quý về sau còn đang chờ hắn .

Quang Toản ngồi trên long ỷ nhắm mắt dưỡng thần , chờ đợi tên thương nhân người Tây Dương kia vào trong đại điện diện kiến . Không để Quang Toản đợi lâu , từ ngoài đại điện người đàn ông trung niên da trắng được binh lính dẫn vào , đôi mắt xanh đặc trưng người Âu dáo dắc nhìn khắp xung quanh , trên thân là chiếc áo đuôi dài , cùng chiếc mũ lông chim vành rộng , có thể nhận ra ngay được người này là một quý tộc của tây phương . Ông ta đặt tay lên trước ngực mình rồi quỳ xuống , nói bằng thứ tiếng hán lơ lớ :

" Thần kính chào hoàng đế bệ hạ. Bệ hạ vạn tuế , van tuế , vạn vạn tuế ."

_Bình thân.

"Tạ ơn bệ hạ . Kính thưa đức vua vĩ đại , xin cho thần gửi lời chúc tốt đẹp nhất đến bệ hạ cùng triều đình quý quốc . Thần là Horatio Bily , thương nhân đến từ nước Anh Cát Lợi phía bên kia của Đại Dương rộng lớn . Thần đến Đại Việt với mong muốn được quý quốc cho phép buôn bán tại cảng thị Hội An , đây là quốc thư do quốc vương nước thần phê chuẩn , mời bệ hạ xem qua "

Bily lấy trong ngực một tờ quốc thư được cất giữ cẩn thận rồi đặt vào trong khay bạc được Tùng Bách dâng lên cho Quang Toản . Quang Toản đọc một hồi liền nhận lấy quốc thư , đáp lại Bily bằng tiếng Anh bản ngữ:

"Cảm ơn những lời chúc tụng thân thiện của quý quốc , ta cũng thay mặt cho Đại Việt gửi tới quý quốc thiện chí cùng những lời chúc tốt đẹp nhất . Trẫm sẽ phê chuẩn cho ngươi mở của hàng buôn bán tại cảng Hội An , ngày sau Lễ bộ sẽ soạn công văn đưa tới cho ngươi ở Dịch quán ."

Bily nghe được lời nói của Quang Toản liền tròn mắt , ông ta không ngờ tại nơi đất khách quê người này lại có thể nghe được tiếng nói bản ngữ của quê hương mình . Quang Toản nhìn dáng vẻ kinh ngạc của Bily thì bật cười , nói :

" Ngươi không cần phải ngạc nhiên như vậy , trẫm hồi nhỏ từng mời một vị giáo sĩ vào cung giảng dạy nên trẫm mới nói ngôn ngữ của nước ngươi thôi . Trẫm còn biết nhiều thứ lắm , kể như quốc vương của nước Anh Cát Lợi hiện nay là George III, hay như dòng họ Horatio của ngươi sinh ra thiên tài quân sự tuổi trẻ mà xuất chúng là Horatio Nelson . Trẫm nói như vậy đúng chứ , ngài Nam tước ?"

Bily nghe xong thì chấn kinh , vị hoàng đế nhỏ tuổi này quá thần kì , từng lời nói ra đều vô cùng chính xác khiến ông ta phải hoài nghi nhân sinh , vị hoàng đế trước mặt này là thầy phù thủy hay nhà tiên tri chăng ? Bily không dám chậm chễ, vội đáp ;

" Những lời bệ vừa nói quả là thiên chân vạn xác , thần xin được bái phục . Ở một đất nước phương Đông xa xôi ngài lại có thể tường tận nhiều thứ như vậy, thật là thần kì biết bao ."

_Haha , trẫm cũng cho là như vậy. Ngươi trước hãy trở về dịch quán đợi tin tốt , sau này trẫm còn có chuyện muốn bàn với ngươi . Ngươi có thể lui ra được rồi .

Lão thái giám Tùng Bách ánh mắt lấp loé nhìn người kia đã đi xa , dường như đang suy nghĩ một điều gì đó . Có một số chuyện không nên nói ra bên ngoài , chỉ nên ngầm hiểu ở bên trong , sống để dạ , chết mang theo mà thôi . Quang Toản nhìn biểu hiện của lão thì rất hài lòng , không hổ là người đã từng đi theo hầu hạ tiên đế bao năm qua .Quang Toản tiến tới vỗ vai Tùng Bách mấy cái rồi truyền lệnh bãi giá đến tẩm cung của Hoàng Thái hậu , dự định thăm dò một phen thái độ của Bùi gia sau chuyện vừa qua .

Xa giá chẳng mấy chốc đã tới cửa cung của Bùi Thái hậu , Quang Toản bước xuống liền thấy bà đang ở trong sân luyện kiếm , đường kiếm uyển chuyển mượt mà như hoa rơi cửa Phật nhưng lại chiêu chiêu trí mệnh , từng nhát từng nhát dồn ép người ta đến bước đường cùng . Quang Toản âm thầm lau mồ hôi lạnh , người phụ nữ này quả là nữ trung hào kiệt khiến đấng mày râu không khỏi sinh lòng hổ thẹn mà thán phục . Quang Toản đợi bà múa xong bài kiếm liền chạy tới thi lễ vấn an , Bùi Thị Nhạn liếc nhìn hắn kinh ngạc , giọng nói mang theo vài phần giận dỗi :

" Bệ hạ bận chuyện triều đường quốc sự lâu ngày , hôm nay lại có nhã hứng nhớ ta mà tới thăm hay sao ?"

Quang Toản biết bà vẫn còn đang giận , chỉ đành quỳ xuống nhận lỗi :

" Thưa mẫu hậu , hoàng nhi nào có như vậy bao giờ .Mẫu hậu tuy không sinh ra hoàng nhi nhưng là người nuôi dưỡng chăm non hoàng nhi từ bé đến lớn , công ơn dưỡng dục của người lớn như trời bể , đối với hoàng nhi kính người như mẹ ruột của mình . Hoàng nhi tại đây thỉnh tội với mẫu hậu, chỉ xin mẫu hậu nghe lời giãi bầy của con trẻ mà tha thứ cái tội bất hiếu "

Bùi Thị Nhạn thấy Quang Toản ăn năn hỗi lỗi , cơn giận bấy lâu cũng liền dịu lại , nhẹ giọng với Quang Toản :

" Bệ hạ là quân vương một nước , quỳ xuống như vậy còn ra thể thống gì nữa . Nào , mau đứng lên đi , mẹ con ta cùng vào trong trò chuyện "

Bùi Thị Nhạn bèn cho hết đám cung nữ thái giám ra ngoài cung, chỉ để lại Tùng Bách bên ngoài canh chừng theo dõi . Quang Toản lúc này mới lấy ra bức thư mà ám vệ điều tra được từ Bùi Đắc Tuyên cho Bùi Thị Nhạn xem , đoạn nói :

" Mẫu hậu , hoàng nhi biết người giận con vì không để cậu lên chức thái sư , khiến cho Bùi tộc hao tổn đi lợi ích trong triều đình .Thế nhưng ông ấy thân là cậu của trẫm , lại đi cấu kết với quân Gia Định làm điều nội gian , đại nghịch bất đạo này , thật là không thể dung thứ cho được . Hoàng nhi đã cho ám vệ bí mật theo dõi điều tra lấy thêm chứng cớ , xin mẫu hậu xem qua"

Bùi Thị Nhạn run run tay cầm lấy quyển sách ghi chú , từng dòng chữ trong đó càng đọc càng khiến bà kinh sợ , người anh trai mà bà yêu thương kính trọng lại đâm sau lưng bà , đâm sau lưng Bùi tộc một nhát dao chí mạng như vậy . Bà khó khăn hỏi Quang Toản :

" Bệ hạ , liệu chuyện này ...có thật thế chăng ?"

_Thái hậu anh minh , việc này được hoàng nhi tra xét cẩn thận , thiên chân vạn xác không sai đâu được . Hoàng nhi biết mẫu hậu tạm thời không thể chấp nhận , nhưng mọi sự đã tới nước này , hoàng nhi không thể không ra tay , vì giang sơn xã tắc của nhà Tây Sơn, vì muôn dân trăm họ thái bình thịnh thế , mong mẫu hậu thứ lỗi cho hoàng nhi .

Bùi Thị Nhạn biết tâm ý Quang Toản đã quyết diệt trừ anh trai của bà , cho dù Quang Toản không ra tay thì Bùi gia sớm muộn cũng hạ độc thủ với hắn mà thôi . Bà chỉ đành cầu xin Quang Toản tha cho anh trai một con đường sống :

"Hoàng nhi , mẫu hậu trước nay chưa từng xin con truyện gì , nay mẫu hậu xin con niệm tình mà tha cho anh ta một con đường sống , mong con hiểu cho nỗi lòng của người mẹ này "

Quang Toản nghe bà nói vậy liền thở dài :

" Trời tạo nghiệp thì có thể sống , tự mình tạo nghiệp ắt không thể sống . Tội chết có thể miễn nhưng tội sống không thể tha , hoàng nhi chỉ có thể giúp người đến vậy mà thôi."

Cơ mật viện vốn là cách tay đắc lực của hoàng đế , luôn thay hoàng đế xử lý mọi chuyện trong bóng tối, giám sát quan viên trong triều khiến cho người người khiếp sợ . Là người đứng đầu cơ mật viện , Đặng Trần Thường là cái gai trong mắt các quan viên, cũng bởi hắn như một thanh đao vô tình sẵn sàng lấy đầu bọn họ , xảo quyệt gian trá , tàn nhẫn âm hiểm là những gì hình dung được từ con người này . Hắn là một con chó săn của hoàng đế , được hoàng đế trao cho quyền lực nhưng cũng dễ dàng mất đi tất cả , bởi khi không còn hoàng đế bảo vệ , hắn sẽ phải chết không thể nghi ngờ , hơn nữa đó còn là cái chết đầy huyết tinh và nhục nhã . Đặng Trần Thường là người có tài nhưng gia cảnh nghèo khó, tính tình vì thế mà thập phần âm nhu quỷ quyệt , lúc xưa là bạn đồng niên với Ngô Thì Nhậm cùng làm quan cho triều Lê nhưng với bản tính cao ngạo của mình nên được mấy năm liền cáo quan về quê chờ thời vận tới . Khi quân Tây Sơn ra Bắc hắn từng đến nhờ cậy Ngô gia xin một chức quan nhưng bị khước từ , bèn nhân cớ sự bỏ trốn vào Nam theo Nguyễn Ánh , được Nguyễn Ánh tin tưởng trọng dụng , là cánh tay trái đắc lực nhất của Nguyễn vương . Bản thân hắn cũng không ngờ rằng sau này kết cục của mình lại giống như Hàn Tín năm xưa , bị hoàng đế nghi kị mà vứt bỏ, phải chết cay đắng trong chốn lao tù tăm tối , âu cũng là tiếc nuối cho kẻ gian hùng một thời oanh liệt .

Lúc này đây tại Cơ mật viện , Đặng Trần Thường trầm ngâm đọc lá thư mà Nguyễn Lão gửi đến thì không khỏi nhíu mày . Nhà Tây Sơn có người Tây Dương đến buôn bán không phải chuyện tốt , nếu là trao đổi hàng hoá thông thường còn tốt , chỉ e quân Tây Sơn lấy mua súng ống tàu chiến để đánh Nguyễn Vương thì nguy . Quân gia định thắt lưng buộc bụng bao năm mới chỉ đóng nổi bằng ấy chiến hạm kiểu mới, nhà Tây Sơn quốc lực dồi dào , mua sắm mới thêm tàu chiến súng ống là điều có thể . Người xưa có câu không sợ vạn nhất chỉ sợ nhất vạn , người tính không bằng trời tính , chuyện này can hệ trọng đại, phải mau chóng báo với Nguyễn vương để kịp thời ứng đối .

Nguyễn Ánh cầm lên bản tấu chương của Trần Thường , ánh mắt âm trầm cực độ khiến người ta cảm thấy nghẹt thở như đứng giữa những cơn sóng lớn vô tận nhấn chìm con người xuống lòng đại dương sâu thẳm mà u tối . Nguyễn Ánh hít sâu một hơi lấy lại tâm tình ,trầm giọng:

"Ngụy triều buôn bán với người Tây Dương

chín phần là muốn mua sắm tàu chiến , đúc mới súng ống hòng đánh bại chúng ta ,để chúng ta mãi mãi không ngóc đầu lên được . Trần Thương , khanh hãy viết một bức mật thư gửi cho Nguyễn lão , nói với hắn bằng mọi giá phải diệt đi người Tây Dương kia , đồng thời mua chuộc thêm đám quan viên Ngụy triều , đợi chúng nội bộ lục đục , không cần ta đánh cũng tự tan rã mà thôi . Kế hoạch Bắc tiến Cô dự định khi gió nam thổi sẽ nổi trống xuất binh , tiến đánh Quy Nhơn thành , bằng mọi giá phá hủy chiến hạm của nhà Tây Sơn , kiểm soát bờ biển phía Nam này .Khanh hãy tự lo liệu cho tốt , chặng đường phía sau còn dài , Cô rất cần những người như khanh giúp Cô thống nhất thiên hạ , bình định giang sơn ."

"Vi thần lĩnh chỉ ".

Cứ như vậy chiến tranh chẳng mấy chốc đã cận kề , mùi thuốc súng đã nồng nặc nơi sa trường chiến địa , Quy Nhơn thành rồi sẽ chống được quân Nguyễn khí thế hùng mạnh , binh lực hùng hậu như vậy chăng ?Đó còn là một dấu hỏi rất lớn .

Cảm ơn quý độc giả đã ủng hộ và ghé thăm . Lần đầu viết truyện nên còn nhiều sai sót , mong mọi người cho xin ý kiến để tác có thể viết truyện tốt hơn ạ . Xin chân thành cảm ơn .

Bạn đang đọc Đại Việt đế quốc Tây Sơn truyện của Tiểu long tinh nghịch
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi AKaZaKi
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 68

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.