Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cùng nhau trò chuyện

Phiên bản Dịch · 2430 chữ

Dưới sự phồn hoa mỹ lệ của chốn kinh kỳ náo nhiệt , những cơn sóng ngầm cuồn cuộn đã dần hiển lộ , âm thầm hành động trong bóng đêm sâu thẳm của kinh thành Phú Xuân . Trong một hiệu thuốc gần hoàng thành , một bí mật to lớn được ẩn chứa mà không ai biết tới . Nơi đây chính là trạm trung chuyển tin tức của Nguyễn Vương , được ngụy trang rất kỹ lưỡng dưới dạng hiệu thuốc người Hoa buôn bán ở kinh thành Đại Việt , ẩn nấp dưới mí mắt quan quân mà không ai hay biết . Bỗng từ xa có chiếc xe ngựa chạy tới trước cửa hiệu thuốc , người đàn ông cỡ tuổi trung niên từ trong bước ra với vẻ mặt lo lắng sợ sệt, luôn nhìn ngó xung quanh như sợ ai đi theo , trông mờ ám vô cùng . Tên người làm thấy có khách tiến đến liền niềm nở mời chào, nhìn ngó xung quanh không thấy ai theo dõi mới thì thầm vào tai ông ta gì đó . Người trung niên liền nhanh chóng đi vào căn phòng bên trong , ánh nến mờ nhạt chiếu lên vách ngăn hình bóng của một lão giả đang ngồi nhàn tản uống trà , dường như lão đã đợi hắn từ trước . Người trung niên này không ai khác chính là Bùi Đắc Tuyên , kẻ đã bị Bùi gia ruồng bỏ , bị miệt thị là phế vật , bị xoá tên ra khỏi gia tộc , vĩnh viễn không bao giờ được thờ tự trong tông miếu từ đường . Hắn căm hận Bùi gia bất nhân bất nghĩa , căm hận Quang Toản đã đẩy hắn vào bước đường cùng . Khi một con chó bị dồn vào bước đường cùng , nó sẽ quay lại cắn trả kẻ đã dồn ép nó . Bùi Đắc Tuyên chính là cắn lại Bùi gia , phản lại Tây Sơn triều mà bắt tay với Nguyễn Ánh , cam tâm tình nguyện làm con chó cho Nguyễn Ánh để trả thù Bùi gia , trả thù Quang Toản, hắn muốn nhà Tây Sơn phải theo hắn mà chôn cùng . Lão giả kia nhìn thấy sự căm phẫn , thù hận trong mắt của Đắc Tuyên thì cười lạnh , trời tạo nghiệt thì có thể sống , tự mình tạo nghiệt ắt không thể sống , Bùi gia cùng Quang Toản xem ra đã tự hại chính mình rồi. Lão lạnh giọng nói với Bùi Đắc Tuyên:

" Thế nào , ngươi đã suy nghĩ kĩ rồi chứ . Bùi gia kia đã vứt bỏ ngươi rồi , bọn ngụy triều cũng chẳng ai ưa ngươi , chi bằng về với Nguyễn vương thì hơn . Nguyễn vương sẽ giúp ngươi lấy lại những gì ngươi vốn có , ngài có thể cho ngươi địa vị danh vọng , chỉ cần ngươi nguyện ý làm thần tử của ngài , giúp ngài diệt trừ nghịch tặc Tây Sơn , lấy lại giang sơn xã tắc cho họ Nguyễn. Ngươi có nguyện ý chăng"

Bùi Đắc Tuyên trầm ngâm một hồi rồi quỳ xuống :

" Thần nguyện ý vì Nguyễn vương lập công chuộc tội , chỉ cần Nguyễn Vương có thể giúp ta lật đổ Bùi gia , dù có lên núi đao , xuống biển lữa ta cũng cam lòng ".

_Rất tốt , rất tốt , bỏ tối theo sáng , ngươi nên là như vậy từ lâu rồi . Ta sẽ viết thư gửi cho Đặng đại nhân nói với ngài sự thần phục của ngươi , ngài ấy chắc chắn sẽ rất vui mừng . Thôi , ngươi mau trở về biệt phủ của mình đi , tránh cho đám ngụy quân dò la tin tức.

Bùi Đắc Tuyên cúi đầu cảm tạ rồi nhanh chóng ra ngoài lên xe ngựa hồi phủ , tên người làm nhìn theo chiếc xe đã đi xa rồi đóng cửa hiệu thuốc , thấy lão giả vẫn còn ngồi đó bèn hỏi

" Nguyễn đại nhân , kẻ này liệu có tin được không ?. Ta thấy kẻ này tiểu nhân một bụng , thành sự thì ít bại sự có thừa , không nên để hắn phụng sự Nguyễn vương làm gì "

Lão giả nghe vậy chỉ cười trừ :

" Haha , tiểu tử nhà ngươi vẫn còn non , kẻ này đích thực là một quân cờ hữu dụng để phá hoại ngụy triều từ bên trong . Với các chức Lễ bộ thị lang của hắn sẽ trở thành tay sai đắc lực cho chúng ta . Một con chó phản chủ rất có ích vào lúc này đấy .Ngươi cứ chờ xem biểu hiện của hắn đi thôi "

Trong khi đó tại hoàng cung , Quang Toản vẫn ngày đêm duyệt phê tấu sớ , xem xét tình hình ở các nơi trong cả nước được quan viên báo về . Bốn năm qua dưới sự trị vì anh minh của tiên hoàng Quang Trung , vết thương của chiến tranh bao năm đang dần khôi phục , đặc biệt là khi chiếu khuyến nông , khuyến học được ban bố , dân chúng đã có cái ăn , cái mặc , đất nước trên đà ổn định , là thời kỳ thịnh trị của nhà Tây Sơn . Ấy thế mà nay tiên hoàng mất chưa được bao lâu , lũ tàn dư Lê -Trịnh đã rục rịch kéo nhau ngóc đầu trở lại, lẩn trốn lên miền rừng núi , tích góp lực lượng chờ ngày khởi binh tạo phản, mưu đồ phục quốc , trung hưng nhà Lê .Đất ấy xưa nay rồng rắn lẫn lộn , nhà Tây Sơn thành lập ít lâu , dân Bắc hà nhiều người không phục , lòng người vẫn còn nhớ về triều cũ , muốn cai trị sao mà khó khăn . Quang Toản còn đang đắm chìm trong suy nghĩ thì bên ngoài lão thái giám Tùng Bách bước vào , nghe ngóng một hồi thấy bên ngoài không có ai liền lấy một phong thư trong ngực áo ra , dâng lên Quang Toản :

" Khởi bẩm hoàng thượng , lão nô vừa nhận được tin mật báo từ ám vệ theo dõi , Đắc Tuyên kẻ này hành động lạ thường , không đau không ốm đêm hôm khuya khoắt lại đến hiệu thuốc . Đây là những gì y làm trong mấy ngày qua, mời hoàng thượng xem qua ".Quang Toản nhận lấy phong thư từ tay Tùng Bách , đọc qua một lượt liền cười lạnh :" Haha , quả nhiên là vậy , chó cùng dứt dậu, Đắc Tuyên hẳn là đã phản Bùi gia để bắt tay với ngoại địch rồi . Hiệu thuốc đó trẫm đã tra được kẻ đứng sau bức màn, hắn có tên là Nguyễn lão , một bề tôi trung thành của giặc Ánh. Kẻ này rất giỏi ẩn dấu thân thế , đáng tiếc lưới trời lồng lộng ,thưa mà khó lọt , cây kim trong bọc lâu ngày cũng lòi ra mà thôi.Cứ để bọn chúng tự tung tự tác một đoạn thời gian, chớ có đánh rắn động cỏ , đợi trẫm tra xét hết hang ổ bọn chúng sẽ tóm gọn cả lũ , một tên cũng đừng hòng thoát khỏi".

_Hoàng thượng anh minh , lão nô cũng thấy nên là như vậy . Phải rồi thưa hoàng thượng , thái úy Phạm Công Hưng vẫn đang đợi triệu kiến bên ngoài , hoàng thượng có cho truyền ngài ấy vào không ?"

_Tuyên .

Chốc lát sau bên ngoài cửa truyền đến tiếng bước chân , lão thái giám Tùng Bách dẫn Phạm Công Hưng tiến đến , trên người ông giáp trụ chỉnh tề , hiên ngang lẫm liệt, dù tuổi đã cao cũng không hao mòn đi cái thần thái uy nghiêm của bậc võ tướng sa trường . Phạm Công Hưng thấy Quang Toản liền quỳ xuống :

" Thần , Phạm Công Hưng bái kiến bệ hạ . Bệ hạ vạn tuế , vạn tuế , vạn vạn tuế "

Quang Toản vội đỡ Phạm Công Hưng dậy , nhẹ giọng :

" Cậu không cần đa lễ làm gì, trên triều đường hãng thi lễ vua tôi , ở nơi đây chỉ có trẫm với cậu , không nên câu nệ tiểu tiết. Người xưa nói sảy cha còn chú , lỡ mẹ còn cậu , mẹ trẫm đã mất khi trẫm còn rất nhỏ , trên đời này chỉ còn cậu và bác Nhạc là người thân của trẫm mà thôi . Bác Nhạc thân ở nơi đất tổ , lại có hiềm khích với tiên hoàng khi còn sống , trẫm chỉ còn chỗ dựa là cậu ở nơi hoàng cung cô độc này . Xin cậu niệm tình máu mủ mà ra sức giúp trẫm chỉnh đốn triều cương , bảo tồn xã tắc , tiêu diệt quốc thù , thống nhất giang sơn "

Phạm Công Hưng nghe những lời tâm tình của Quang Toản làm cho cảm động ,trong các anh em của ông có lẽ Phạm Thị Liên là người em gái mà ông yêu thương nhất , chỉ tiếc rằng bà mệnh khổ mất sớm , ông lại sự vụ bộn bề , không mấy quan tâm được người cháu này , khiến cho nó phải chịu nhiều uất ức . Ông run run nắm lấy tay Quang Toản , giọng khàn khàn :

"Bấy lâu nay thần bận bịu công vụ , để cho bệ hạ ấm ức trong lòng , thần tội đáng muôn chết . Còn mong bệ hạ thứ lỗi cho thần , thần nguyện dốc hết sức mình phò tá bệ hạ chấn chỉnh triều cương , hoàn thành di nguyện mà tiên hoàng giao phó "

_Có lời này của cậu , trẫm cũng đã an tâm phần nào rồi . Mấy năm nay giặc Ánh được người Tây Dương trợ giúp , có súng ống tàu đồng được đóng mới, khí thế thập phần hung mãnh , nhiều lần gây nên tổn thất cho quân ta . Nếu cứ tiếp tục để chúng phát triển như vậy , chỉ e ngày diệt quốc đã không còn xa nữa . Nhà Tây Sơn ta tuy hùng mạnh là vậy, nhưng súng ống , thuyền chiến nhiều phần lạc hậu , chỉ có Định Quốc đại hạm đóng mới là không đủ , cần phải thay đổi cả súng ống , thần công . Trẫm đã nghiên cứu ra một thứ gọi là hạt nổ , được làm từ hồng hoàng có thể thay thế cho súng mồi thừng , súng đá lửa , bắn nhanh mà chính xác hơn rất nhiều , không sợ hư hại ẩm mốc . Trẫm đã cho công bộ bí mật thử chế tạo thứ này , nếu như thành công , đừng nói là quân Gia Định , kể cả Đại Thanh hay Tây Dương đều không có quả ngọt để ăn"

_Hoàng thượng , người Tây Dương thật có nhiều súng ống , tàu chiến trợ giúp giặc Ánh như vậy sao ?

_ Hầy, cậu có điều không biết , trong khi phương đông ta vẫn còn đang dùng đao dùng kiếm, người Tây phương đều sử dụng súng ống cả rồi. Giặc Ánh súng ống chưa nhiều bằng ta , nhưng sớm muộn sẽ bằng, thậm chí hơn là đằng khác . Tàu thuyền của chúng được bọc đồng cứng rắn , tốc độ ăn đứt chiến thuyền đàng trong , đàng ngoài , dùng hoả lực bù vào cũng khó xoay chuyển ,dù cho Định Quốc to lớn nhưng tốc độ cũng không bằng . Vì thế quân ta cần phải đẩy nhanh cải tổ quân đội , không để thụt lùi so với bọn chúng. Việc này về sau trẫm với cậu phải bàn bạc kĩ lưỡng hơn mới được.

Thành Quy Nhơn là nơi kinh đô đầu tiên của triều Tây Sơn , tiền thân vốn là thành Đồ Bàn của nước Chiêm Thành , sau được Nguyễn Nhạc chọn làm nơi định đô mà khai triều lập quốc . Ba anh em nhà Tây Sơn bất hoà , Nguyễn Huệ lại tự lập làm vua , một nước không thể chứa hai hổ , Nguyễn Nhạc cùng chỉ đành hạ xuống làm Tây Sơn vương , tuy vẫn là vua anh nhưng bất mãn với Quang Trung ngày càng sâu đậm . Theo sử sách khi được tin Nguyễn Huệ băng hà , Nguyễn Nhạc bèn đem theo con cháu trong nhà hơn ba trăm người về Phú Xuân cúng viếng nhưng bị quân của Quang Toản chặn lại , đành phải lủi thủi ra về . Đến khi bị Nguyễn Ánh đem quân vây hãm Quy Nhơn, Nguyễn Nhạc chống cự không nổi mới hạ mình cầu viện Quang Toản , nào ngờ lại bị người cháu ruột này làm cho một vố , uất quá bệnh nặng mà chết . Con ông là hiếu công Nguyễn Bảo cũng chẳng sống nổi mấy năm liền bị Quang Toản cho dìm nước chết , huynh đệ tương tàn, âu cũng là bi kịch của nhà Tây Sơn . Những bi kịch ấy có lẽ sẽ không xảy ra lần nữa , bởi vì Nguyễn Nhạc lúc này đã ở tại ngự hoa viên , cùng Quang Toản trò chuyện rất vui vẻ . Hiềm khích với Nguyễn Huệ là vậy nhưng Quang Toản dù sao cũng là cháu tuột của ông , tình máu mủ ruột già còn đó , lại nghe lời kẽ hoà ái của Toản , dần già gỡ bỏ đi tảng đá trong lòng . Quang Toản liền biết thời cơ đã tới , bèn dùng lời lẽ mềm mỏng khuyên can :

" Thưa bác , con biết người vẫn còn giận phụ hoàng con chuyện năm xưa , âu cũng là lẽ thường tình . Phụ hoàng con giờ về nơi chín suối cùng chú Lữ , ân oán xưa kia cũng nên xoá bỏ, con xin thay phụ hoàng con tạ tội với bác ."Quang Toản nói xong bèn một lạy tạ tội , Nguyễn Nhạc thấy thế thì hốt hoảng vội đỡ Quang Tỏn đứng lên , khúc mắc xưa kia đến đây cũng nên kết thúc . Quang Toản mừng thầm trong lòng , cuối cùng mối bất hoà cũng đã tiêu tan , nhà Tây Sơn có thể an yên nội bộ được rồi

Bạn đang đọc Đại Việt đế quốc Tây Sơn truyện của Tiểu long tinh nghịch
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi AKaZaKi
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 3
Lượt đọc 69

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.