Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Diễn một màn kịch

Phiên bản Dịch · 1316 chữ

Tôi nhìn sắc mặt Vương bán tiên còn nghiêm trọng hơn ban nãy, đôi mắt nhìn chăm chăm vào gương mặt của ông nội.

“Nếu ông không sợ chết, thì giúp tôi diễn một vở kịch.” Ông ấy nói từng chữ từng chữ một.

Cũng không biết vì sao, khi tôi nghe Vương bán tiên nói những lời này toàn thân không kiềm được mà lo lắng.

Ông nội nhìn tôi một cái, sắc mặt không đổi, ngữ khí kiên định mà nói: “Chỉ cần cứu được mạng của Thiên Tường, phải dùng cả tính mạng của tôi cũng không sao.”

“Vương bán tiên, ông nói mấy câu dọa người đó là sao? Ông muốn lão Dương diễn kịch gì?”

Bà nội lo lắng sợ hãi mà hỏi Vương bán tiên.

Ánh mắt của Vương bán tiên quét qua một lượt tất cả những người trong nhà tôi, cuối cùng dừng lại ở tôi, trầm giọng nói: “Muốn cứu Thiên Tường, tôi cần mọi người giữ được người phụ nữ đó, tôi sẽ tiến vào trận pháp ở lòng sông, vào lúc người phụ nữ đó rối loạn nhất tôi giết bà ta dễ như trở bàn tay!”

Mấy câu đầu nghe thì vẫn bình thường, nhưng khi nói tới việc giết người phụ nữ kia thì mười phần sát ý. Điều này khiến tôi không nhịn được mà lạnh người, chỉ cảm thấy ông lão mặt mũi hiền từ trước mặt tôi có chút khác bình thường.

“Vương lão đệ, vậy ông nói tôi diễn cái gì?” Ông nội hỏi

Vương bán tiên nói: “Dương lão ca, ông và vợ ông phải đóng làm địa chủ và bà vợ lớn đã hại chết người phụ nữ kia.”

“Hả?”

Nghe thấy câu cuối cùng của Vương bán tiên, bố tôi la lên thất thanh. Mẹ của tôi tuy không nói gì nhưng bàn tay đang nắm tay tôi rõ ràng đang run lên.

Bà nội mặt trắng bệch, môi cũng không có chút huyết sắc, run giọng nói: “Vương bán tiên, hai người bọn tôi có thể chặn bà vợ nhỏ của địa chủ sao?”

Vương bán tiên đầu tiên lắc đầu nói: “Không thể.”

“Vương lão đệ, ông đừng vòng vo nữa, cứ nói thẳng ra, tôi và vợ tôi làm như ông nói là được.” Lúc này ông nội lại nói.

Vương bán tiên nghe vậy gật đầu, trực tiếp nói một lượt những tính toán của ông ta.

Thì ra vương bán tiên muốn dùng những cách này để người phụ nữ kia một lần nữa nnhớ lại cái đêm mình bị chết đuối.Sau đó Vương bán tiên sẽ có cách khiên bà ta bị giữ lại một lúc. Nhân cơ hội người phụ nữ đi giày thêu hoa bị khống chế, Vương bán tiên sẽ cùng tôi mang đứa con đang nằm trong trận pháp ở đáy sông của bà ta lên.

Đương nhiên, Vương bán tiên muốn phá trận, tôi phải phụ trách việc tìm được đứa con của bà ta trong mắt trận.

“Thiên Tường cũng phải đi sao? Tôi thay nó đi có được không?” Bố tôi nghe Vương bán tiên nói xong lập tức hỏi.

Vương bán tiên liên tục xua tay: “Không được, thủy tính của cậu không tốt, lúc đấy không thể lo cho cả cậu nữa, nói không chừng cậu lại chết chìm dưới sông.”

“Vương bán tiên, dưới đáy sông có gì hung hiểm không?”

Mẹ tôi nghe vậy cũng hỏi theo. Vương bán tiên gật đầu: “Tương đối hung hiểm. Nếu tôi đoán không nhầm, trận pháp dưới đáy sông là “Thiên quỳ cửu âm trận”. Muốn bày bố trận pháp này thành công cần tối thiểu 9 người chết đuối. Nhưng bọn họ chịu ảnh hưởng của trận pháp, đã biển thành thiên quỳ âm thi. Nghe nói nếu sinh khi của người sống mà động, bị bọn họ bắt được sẽ bị hút thành cái xác khô.”

“Vương lão đệ, vậy mà ông còn mang Thiên Tường theo? Không phải là muốn nó chết hay sao?” Vương bán tiên vừa dứt lời ông nội đã oán giận nói.

Vương bán tiên không vì vậy mà tức giận, ngược lại còn hỏi: “Dương lão ca, ông quên mất Thiên Tường được sinh ra như thế nào rồi sao?”

Ông nội lập tức trả lời: “Đương nhiên tôi không quên, ông từng nói với tôi, nó là cái gì đó thiên quan đạo vương.”

“Thế nên, thằng nhóc này chân trái đạp kì lân chân phải đạp cửu tinh, căn bản không phải người bình thường. Tôi mang nó theo là vì chỉ có nó mới có thể an nhiên vô sự đi vào trận pháp, tránh được thiên quỳ âm thi, từ trong đó cướp được đứa con của người phụ nữ ấy.” Vương bán tiên giải thích.

“Nhưng mà Thiên tường không biết bơi. Nó như con vịt cạn ấy.” Mẹ tôi đột nhiên nói.

Vương bán tiên nở nụ cười thần bí nói: “Cái này mọi người không hiểu đâu. Thiên Tường nhìn như vậy nhưng thật ra nó thuộc tính thủy, tốt hơn bất cứ ai.”

“Là sao?” Ông nội không hiểu

“Kỳ lân hộ thể, thủy hỏa khó hại.” Vương bán tiên nói

“Thật sao?” Ông nội vẫn có chút không tin mà hỏi.

Vương bán tiên dùng ngữ khí chắc như đinh đóng cột: “Dương lão ca, Vương Thừa tôi có thể thề với trời.”

Ông nội thấy Vương bán tiên giơ tay lên định thề, lập tức kéo tay của đối phương lại, đồng thời nói: “Vương lão đệ, tôi tin ông.”

Bà nội và mẹ tôi vẫn như cũng không muốn Vương bán tiên để tôi làm chuyện này. Nhưng mà ông nội và bố khuyên nhủ, hai người họ cũng miễn cưỡng đồng ý.

Mà sau đó, Vương bán tiên lại hỏi những chuyện có liên quan đến địa chủ và vợ lớn năm đó. Dù sao, nếu phải diễn kịch, thì phải diễn cho tới. Nếu không, căn bản không thể lừa được người phụ nữ kia.

Mượn cơ hội này, tôi cũng biết được vị địa chủ kia bởi vì không thể sinh con mà từ lâu đã nhận con trai của đường đệ làm con thừa tự, coi như con của mình.

Thế nên, đêm đó người phụ nữ đi giày thêu hoa kia không chỉ hại chế địa chủ và vợ địa chủ, mà đứa con thừa tự kia đã lớn và kết hôn, có vợ có con, tất cả đều bị bà ta giết sạch.

Vương bán tiên cũng nói, người phụ nữ đi giày thêu hoa kia không phải xác chết vùng dậy. Mà bởi vì đối phương là người đã liên tiếp luân hồi chuyển thế 5 lần làm người, tu thành tinh thần bất tử. Cũng bởi vì nguyên nhân này, mới khiến Vương bán tiên phải kiêng dè đối phương.

Đồng dạng, trước đó Vương bán tiên cũng khuyên người phụ nữ kia nói tích lũy mấy đời của bà ta không dễ dàng. Chỉ là tới kiếp thứ 5 này, người phụ nữ ấy có ràng buộc, khiến bà ta bị ảnh hưởng, sức lực cũng giảm vài phần.

Tất cả những điều này, toàn bộ đều vì đứa con đã chết của bà ta.

Vương bán tiên nói trong cả năm kiếp người phụ nữ đi giày thêu hoa kia đều tu tiên đạo vô tình, nhưng kiếp này lại có tình. Người phụ nữ ấy bị nhà địa chủ hại chết, sau khi tinh thần bất tử của bà ta khôi phụ, bà ta chọn cách giết chết cả nhà địa chủ, là phạm tội lớn.

Cũng bởi vì bà ta muốn cứu đứa con đã chết của mình sống lại, mà bước bước sai, bây giờ đã rơi vào ma đạo.

Bạn đang đọc Dân gian quỷ sự : phong thủy cấm kỵ lục của Thành Thần Chi Thời
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi telvekiss
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 9

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.