Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đêm đến

Phiên bản Dịch · 1197 chữ

Kỳ lạ nhất là, dường như tự thi thể bà vợ của vị địa chủ đó rời đi.

Bởi vì, dấu chân lưu lại trên mặt đất, kéo dài từ nhà xác cho tới ngoài cửa, lại chỉ có dấu ba tấc kim liên. Mà đêm thứ hai sau khi thi thể vợ của địa chủ biết mất, cả nhà địa chủ đều gặp nạn.

Thậm chí, vẻ mặt trước lúc chết của họ, tất cả đều có vẻ sợ hãi tột độ, cứ như đã nhìn thấy cái gì kinh khủng lắm.

Có thể nói, cả nhà lớn nhỏ vị địa chủ này đều bị dọa sợ mà chết.

Lúc đó, cũng có lời đồn là vợ nhỏ của ông ta quay lại đòi mạng, nên hạ cả nhà đều chết.

Mà đêm đó, nhà địa chủ có một người hầu, nửa đêm đi tiểu nhìn thấy trước cửa phòng địa chủ có một đôi giày ba tấc thêu hoa. Mà đôi giày này lại giống y như đôi giày thêu hoa mà vợ nhỏ của địa chủ đi khi bị chết đuối.

Chỉ có điều, lúc đấy người hầu bị dọa sợ mất mật, tiểu xong vội chạy đi, căn bản không quan tâm chuyện kia.

Nhưng bởi vì sau đó nhà địa chủ xảy ra chuyện đó, người hầu mới lén lút nói cho người nhà nghe. Mà người hầu kể lại chuyện ấy, chính là bố của bà nội. Sau khi chuyện đó xảy ra, mỗi năm ở con sông đấy đều có một vài người chết đuối. Thậm chí còn không có cách nào để vớt những thi thể bị chết đuối ở dưới sông lên.

Duy nhất có một người không chết đuối ở con sông đó, là một người say rượu, nhưng cũng bị dọa tới phát bệnh. Người này cứ gặp người khác là lại kể, hắn ta đã bị một người phụ nữ đi giày thêu hoa kéo xuống sông, muốn dìm chết hắn ta. Đáy con sông có một thủy huyệt, nơi đấy chỉ toàn tử thi.

Tôi nghe bà nội kể xong, cảm giác lạnh toát sống lưng.

Lúc này, tôi cũng nhận ra ông nội và bà nội rõ ràng đang cực kì lo lắng sợ hãi.

Ăn xong, đợi một lúc cho tiêu bớt, tôi bị bà nội bắt đi nghỉ ngơi. Đợi ông nội tới, không chỉ mang theo rìu chẻ củi, mà dao thái rau cũng để ở dưới gối tôi luôn.

Ban đầu tôi nằm mãi không ngủ được, cứ vậy nằm nghe tiếng thì thì thầm thầm do ông bà nội nói chuyện. Sau đó, đột nhiên lại buồn ngủ, tôi cũng không kiên trì được nữa mà ngủ mất.

Không biết ngủ được bao lâu, vẫn còn đang mơ hồ, đã nghe thấy có tiếng gõ. Mà tiếng gõ này rõ là ở rất gần.

Tôi mơ mơ hồ hồ mở mắt, lại càng nghe rõ hơn, tiếng gõ đến từ bên ngoài. Là có ai đó đang gõ vào kính cửa sổ .

“Ông nội….” Tôi vừa gọi hai chữ này, tiếng động ngoài cửa bỗng nhiên dừng hẳn.

Đồng thời, miệng của tôi cũng bị bịt kín

“Shhh….”

Sau đó bên tai tôi truyền đến tiếng suỵt. Tôi lập tức hiểu ý, mang những chữ chưa kịp kêu lên vội nuốt vào trong. Lúc đó bàn tay đang bịt miệng tôi cũng dần dần nới lỏng ra.

Tôi cũng biết là, bàn tay đó là của ông nội, bởi vì có mùi khói rất đậm.

Trong phòng rất tối, nhưng mà tôi cũng dần dần thích ứng được, ông nội vẫn ở bên cạnh tôi, trong tay dường như đang nâng vật gì đó. Nhưng tôi cũng cảm nhận được rõ ràng, bà nội đang hơi hơi run, rõ ràng là đang sợ.

Lúc này, trong phòng ngoài phòng đều rất yên tĩnh.

“Awx! Awx”

Đột nhiên một tiếng hét chói tai từ ngoài truyền vào.

Nghe động tĩnh này, rõ ràng là tiếng của con lừa nhà ông nội. Nhưng mà, âm thanh này so với lúc bình thường hoàn toàn khác.

“Mẹ nó.”

Lúc này ông nội cũng phải mắng một câu, rồi vội chạy ra ngoài. Thậm chí ông nội còn không bà nội đang gọi bảo ông đứng lại. Nhưng mà, cái này cũng không trách ông nội được, con lừa kia trước đây từng cứu ông một mạng.

Lúc này, tôi cũng nghe thấy ở bên ngoài có tiếng cọt kẹt do cửa bị mở ra.

“Mẹ nó! Mau cút ngay! Nếu không ông đây một búa đập chết thứ chó chết này.”

Ngay đó là tiếng mắng chửi của ông nội vàng lên.

Bà nội cũng vội không đi giày, nói tôi “cháu đợi đấy” rồi bà lấy từ dưới gối ra con dao thái thịt, cứ thế xông ra ngoài.

Tôi tuy là cực kỳ sợ hãi, nhưng mắt thấy ông bà nội xông ra, tôi do dự một chút rồi cũng vác theo cái ghế ngắn cứ vậy chạy theo ra ngoài.

Vừa ra ngoài tôi liền thấy ông nội bà nội đứng một chỗ ở đó bất động. Càng quái dị là đồ mà họ cầm trong tay đều rơi xuống đất nhưng lại không thấy ông bà nhặt lên.

“Mau… về… phòng…”

Ngày lúc tôi định đến gần thì nghe thấy ông nội nói như thế, nhưng mà âm thanh cứ như hai hàm răng nghiến vào nhau vậy. Tôi nhận ra có điều không đúng, lập tức xoay người muốn chạy vào trong phòng. Nhưng mà vừa xoay được nửa người liền nhớ tới ông nội bà nội đang gặp nguy hiểm.

Thế là tôi lại xoay ngược lại, nắm chặt cái ghế ngắn trong tay, hét một tiếng muốn xông về phía trước.

Nhưng ngay lúc tôi xông lên liên nhìn thấy một mái tóc bù xù, dừng lại trước bóng dáng của ông bà nội. Bà ta cả người đều màu đen, nhưng chân lại đi một đôi giày thêu hoa.

Tim tôi đập thình thịch, biết đây chính là người mà tôi đã nhìn thấy trước đây. Đột nhiên, đầu của đối phương xoay một cái, hướng về phía tôi.

Dưới mái tóc bù xù, lộ ra một đôi mắt xanh biếc. Tôi nhìn vào ánh mắt đó, chớp mắt toàn thân không thể cử động, chiếc ghế trong tay tôi cũng cứ thế rơi xuống đất.

Ngay lúc ấy hình bóng đi đôi giày thêu hoa kia lại hướng về phía tôi, giơ một bàn tay lên. Tôi cảm giác cổ mình cứ như bị bóp lại, không thể hô hấp, cảm giác nghẹt thở xuất hiện.

Mà tôi cũng không khống chế được cơ thể mình, cứ như bị đang bị người ta bóp cổ nhấc lên vậy, hai chân đều lơ lửng.

Lúc ấy tôi muốn hét cũng không hét lên được.

Tôi liều mạng vung vẩy loạn xạ, nhưng mà vẫn không thoát được, cảm giác bị bàn tay kia bóp cổ dường như càng ngày càng chặt hơn.

Mạng tôi thật sự giờ chỉ còn một tia sự sống.

Bạn đang đọc Dân gian quỷ sự : phong thủy cấm kỵ lục của Thành Thần Chi Thời
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi telvekiss
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 10

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.