Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Dạy học

Tiểu thuyết gốc · 2155 chữ

Chương 06. Dạy học

Tác giả: gakobitmiss

Ra khỏi hẻm nhỏ, Diệp Phong đi dọc theo đường chính, tìm quán ăn sáng.

Trước mắt vấn đề công việc đã tạm thời giải quyết.

Gia sư mặc dù chỉ là công việc tạm thời, không chiếm quá nhiều thời gian của hắn, lại còn có thể bù đắp chi tiêu hằng ngày.

Trong lúc này hắn còn có thể tiếp tục đi tìm việc làm.

Thực ra đã có vài công ty có gọi hắn đi làm, nhưng do dự mãi Diệp Phong vẫn muốn chờ một cơ hội tốt hơn.

Nhiều bạn bè của hắn trong sáu tháng này có khi đã chuyển qua đến nhà công ty thứ ba.

Cũng có người như hắn vẫn chưa tìm được việc.

Diệp Phong muốn lựa chọn một công việc có cơ hội phát triển tốt.

Sau khi đi làm ba đến năm năm có thể thăng chức là tốt nhất, nếu có cơ hội hắn cũng muốn được đi nước ngoài trau đồi kinh nghiệm.

Mà thường chỉ những công ty đa quốc gia và tập đoàn lớn mới có cơ hội như vậy.

Vì thế mà sáu tháng nay hắn vẫn kiên trì tìm kiếm công việc.

Đi ngang qua một khu công trường xây dựng, hắn thấy chung quanh lại đang giăng kín dây rào cảnh báo.

Bên cạnh còn đậu rất nhiều ô tô còn và xe van, vài người mặc đồng phục an ninh đang canh giữ trước cổng.

Một đội người mặc đồng phục xanh đen đang khiêng vài thùng hàng vào phía bên trong.

Nơi này vẫn hay bắt đầu xây dựng mỗi sáng sớm, nhưng phía ngoài thường rất vắng, chỉ có công nhân ra vào.

Hắn cũng không quá để ý, có lẽ chỉ là vận chuyển vài thiết bị quan trọng nên tăng cường người trông coi.

Diệp Phong tiếp tục đi ăn sáng, hắn còn phải tranh thủ trở về chuẩn bị bài giảng cho buổi tối dạy học.

Bên trong công trường, lúc này lại là một cảnh tượng hoàn toàn khác.

Công nhân thường ngày không thấy đâu, thay vào đó là rất nhiều người đồng phục thống nhất đang bận rộn.

Trên lưng áo là một huy hiệu bạch tuộc đen, bọn họ đang nhanh chóng lắp đặt các loại thiết bị.

Ở giữa mảnh đất trống lúc này đã dựng lên một khu lều trắng bịt kín.

Thỉnh thoảng có người vận chuyển máy móc, dụng cụ ra vào.

Trong lều chia ra trong ngoài hai tầng. Tầng ngoài đặt các loại thiết bị khử khuẩn, và vật dụng máy móc chưa lắp ráp. Sau đó mới mang vào tầng phía trong.

Tại tầng trong đang có một đoàn người mặc đồ bảo hộ màu xanh đang bận rộn, trên mũ trùm đầu phần mắt có một tầng kính trong suốt để quan sát.

Chính giữa phòng là một hố nhỏ, trong đó còn nằm một viên thiên thạch hình thù bất quy tắc.

Thỉnh thoảng lại có người mặc bảo hộ từ trên viên thiên thạch cẩn thận lấy ra một phần mẫu vật, bỏ vào hộp bảo quản, sau đó mang ra máy móc kiểm tra.

Tại hố to biên giới, hai người mặc đồ bảo hộ màu xám đang đứng trò chuyện.

Một người trong đó lên tiếng, ánh mắt hắn màu xanh dương và da trắng, đây là một người đàn ông nước ngoài.

“Lần này chúng ta đến muộn, bên trong trống rỗng, có thể nó đã lẩn trốn vào khu dân cư”.

“Đúng vậy, nhập cảnh vào đất nước này không dễ dàng. Chúng ta đã dùng tốc độ nhanh nhất có thể di chuyển đến”,

"Cũng không thể trách, đây là lần đầu có thiên thể rơi xuống Việt Quốc, hậu cần của chúng ta chưa phát triển đến đây”.

“Michael, ngươi hãy nhanh chóng thu thập mẫu vật mang đi. Ta sẽ ở lại đây phụ trách truy tìm vết tích nó để lại.”

“Được rồi John, trận mưa đêm qua đã xóa đi rất nhiều dấu vết, chúng ta không cần đặt quá nhiều kỳ vọng.

Không phải mỗi lần có thiên thể rơi xuống đều có thể tìm được chúng nó”.

“Ta biết, ta sẽ cẩn thận hành động, để không kinh động đến phía chính quyền”, John nói.

“Ta rất yên tâm ngươi làm việc. Chúc ngươi may mắn John", John hơi cảm khái nói,

"Trong hai năm gần đây, đây là lần duy nhất chúng ta phát hiện được chúng nó đến.

Dù không tìm được bản thể, nhưng từ trong thiên thạch, có lẽ cũng sẽ có nhiều phát hiện ngoài ý muốn”,

“Đúng thế, nếu tìm thấy nó thì càng tốt hơn”, John đôi mắt suy tư nhìn về phía trong hố sâu thiên thạch.

…….

Tối đến, Diệp Phong bắt xe buýt đến khu biệt thự Đô Thành.

Hôm nay hắn đã lục lọi được một số đặc điểm của thân thể.

Dùng một đồng hồ bấm giờ trên điện thoại thử nghiệm.

Tại trạng thái tập trung thông thường, hắn có thể duy trì tốc độ suy nghĩ nhanh gấp hai đến ba lần bình thường.

Lúc này mọi thứ trong cảm nhận của hắn đều trở nên chậm chạp, ngay cả âm thanh, vì thế trạng thái này rất khó để giao lưu bình thường với người khác.

Khi hắn tập trung cao độ, tốc độ suy nghĩ của hắn có đạt tới từ mười đến hai mươi lần bình thường.

Hắn có thể dễ dàng nhìn rõ chuyển động bay của côn trùng và chim chóc.

Trong mắt hắn, một giây lúc này kéo dài thành hai mươi giây.

Trạng thái này kéo dài rất ngắn, nếu thường xuyên sử dụng thì đầu óc sẽ thấy mệt mỏi và nhanh đói.

Nhưng nếu chia nhỏ khoảng thời gian tập trung ra thì không có vấn đề.

Vì thử nghiệm, hôm nay hắn đã ăn hết một gói kẹo ngọt. Diệp Phong còn thủ sẵn một hộp kẹo trong túi.

Tốc độ suy nghĩ tăng cường, nhưng phản xạ cơ thể lại vẫn duy trì nguyên dạng.

Hành động chân tay của hắn vẫn duy trì tốc độ như cũ, vì thế còn cần làm quen việc lệch pha giữa suy nghĩ và hành động.

Tuy nhiên thời gian suy tư và ra quyết định rút ngắn, vì thế mà tốc độ làm việc vẫn tăng một chút.

Hắn dễ dàng hoàn thành giáo án phải mất vài tiếng đồng hồ chỉ trong vài chục phút.

Diệp Phong đã thấy được một số lợi ích từ thay đổi này.

Hắn quyết định từ nay về sau sẽ dành thêm thời gian mỗi ngày để rèn luyện trạng thái tập trung.

Để dễ dàng điều chỉnh tốc độ suy nghĩ, đồng thời vẫn không ảnh hưởng đến cuộc sống bình thường.

Hắn đặt tên cho năng lực mới này là Trạng Thái Tăng Cường Suy Nghĩ.

Xuống xe buýt, Diệp Phong đi bộ đến cổng tiểu khu.

Lần này cô Sáu đã có đăng ký trước với nhân bảo vệ, nên hắn thuận lợi đi vào.

Bấm chuông cửa, rất nhanh có tiếng mở cửa truyền đến.

Diệp Phong thấy cô Sáu mở cửa ra liền chủ động chào hỏi,

“Chào buổi tối, cô Sáu. Ta đến dạy kèm cho Tiêu Tuấn”.

“Thầy Diệp Phong đến rồi, mời vào trong. Ta có chuẩn bị cho ngươi ít bánh lót dạ”, cô Sáu nhiệt tình tiếp đón Diệp Phong, ” Hãy ăn một chút lót dạ trước khi dạy”.

“Ngài quá khách sáo, trước khi đến ta đã ăn trước rồi, cám ơn ngài”. Diệp Phong khách khí trả lời. Thực ra vì tiết kiệm hắn vẫn chưa ăn tối.

Hắn tính sau khi dạy về lại nhà trọ sẽ ăn tạm mì gói.

Hiện tại hắn vẫn chưa có tiền lương.

“Còn có rất nhiều, ngươi cứ ăn một miếng thử xem, tay nghề của ta còn khá được. Mong rằng thầy Diệp Phong quan tâm đến tiểu Tuấn nhiều hơn”.

“Đương nhiên rồi, đây là việc ta phải làm, ngài cứ an tâm”.

Diệp Phong lấy một miếng bánh trên bàn ăn thử.

Mùi vị thơm ngon, không quá ngọt, khá hợp khẩu vị.

Hắn không hay ăn bánh ngọt, nhưng hôm nay vì thử nghiệm năng lực mới, hắn thực sự khá thèm ăn vặt.

Sau khi ăn hai miếng bánh, Diệp Phong theo cô Sáu lên lầu đến trước cửa phòng của Tiêu Tuấn.

“tiểu Tuấn, thầy Diệp Phong đến dạy học rồi”. Cô Sáu vừa gõ nhẹ cửa phòng vừa nói.

Cửa phòng mở ra, Tiêu Tuấn khuôn mặt nhăn nhó để hai người đi vào sau đó ngồi vào bàn học.

Diệp Phong để ý thấy trên bàn học trống trơn, không có bất kỳ sách vở nào.

Tiêu Tuấn vẫn không tình nguyện học bài.

Có lẽ vì cô Sáu đã dặn trước hắn, nên mới không thể không nghe theo mà ngồi đây.

“Đứa bé này dù bướng bỉnh, nhưng lại rất hiểu chuyện, ít nhất hắn rất để ý lời của cô Sáu”. Diệp Phong thầm đánh giá người học trò đầu tiên của mình.

Hôm nay tiểu mập mạp đã thay đồ ở nhà. Quần lửng xám thêm áo thun xanh, trên áo còn có nhân vật hoạt hình.

Diệp Phong có thể tưởng tượng ra cảnh hôm nay hắn bị cô Sáu cưỡng chế, bắt tắm rửa thay đồ sớm để chuẩn bị học kèm buổi tối.

“Vậy ta không làm phiền thầy và tiểu Tuấn học nữa”, cô Sáu nhìn về phía Tiêu Tuấn. “Tiêu Tuấn, ngươi phải nghe lời thầy Diệp Phong, cố gắng học tốt nghe chưa”.

“Dạ vâng, dì Sáu”. Tiêu Tuấn không tình nguyện hồi đáp.

Sau khi cô Sáu ra ngoài, trong phòng chỉ còn lại Diệp Phong cùng Tiêu Tuấn.

“Chào ngươi Tiêu Tuấn, hôm nay đi học có gì vui không?”. Đây là lần đầu Diệp Phong làm gia sư, hắn thực không có nhiều kinh nghiệm trong việc này.

“….”

Tiêu Tuấn trầm mặc không nói.

Đứa bé ngồi ngay ngắn trên ghế, đôi mắt mất tập trung nhìn về trên bàn chỗ nào đó.

“Chẳng lẽ hắn tính ngồi như vậy đối phó cho qua buổi học hôm nay?”. Diệp Phong bất đắc dĩ với đứa trẻ này.

Mập mạp không tỏ ra cáu giận, bướng bỉnh, mà chọn cách trầm mặc đối đãi với những điều mình không thích.

Nhưng không thành vấn đề, trước khi đến Diệp Phong đã có sự chuẩn bị trước.

Tiêu Tuấn trong suy nghĩ rất kháng cự việc đi học.

Nếu lúc này hắn yêu cầu đứa bé bắt đầu học bài, hiệu quả có thể sẽ hoàn toàn ngược lại.

Trước tiên, hắn sẽ làm quen và khiến đứa bé giảm sự đề phòng với mình trước.

Tránh để đứa trẻ nghĩ rằng Diệp Phong đến đây để ép buộc hắn làm việc mình không thích.

“Nghe bảo gần đây Trò Chơi Vương Giả có ra một vị tướng mới, hắn tên gọi là gì ấy nhỉ?”.

“Là Yosua, đứa con của gió”. Lúc này Tiêu Tuấn rất nhanh quay đầu lại lên tiếng, đầy mong đợi hỏi, “Thầy cũng có chơi Vương Giả sao?”

“Đương nhiên, trước đây lúc rảnh rỗi ta cũng từng chơi.”

“Vậy thầy đạt trình độ nào rồi? Kim Cương hay Cao thủ?”.

“Ế ...” Diệp Phong nghẹn họng.

Hồi đi học trò trơi này rất hot, hắn và bạn đều đã chơi.

Nhưng hắn lại không chơi lên hạng, nên không đạt được bất kỳ thứ hạng nào.

Diệp Phong cố tỏ ra cao thâm trả lời, “Ta sẽ cho trò biết sau. Còn trò đạt đến thứ hạng nào rồi?”.

“Ta đang ở bậc Bạc, chỉ cần vài trận thắng nữa sẽ lên tới Vàng”. Tiêu Tuấn tự hào trả lời.

Đồng - Bạc - Vàng - Kim Cương - Cao thủ - Thách đấu, sau loại xếp hạng trình độ. Cao nhất chính là Thách đấu, hạng bạc cũng đã không tệ.

Hứng khởi của hắn rõ ràng tăng lên.

Thường ngày đứa bé này không có bạn chơi cùng, nên không có ai để chia sẻ cùng sở thích.

“Hôm qua ta đã xem ngươi chơi trò chơi, kỹ năng sử dụng nhân vật rất khá, di chuyển nhân vật trên bản đồ cũng hợp lí, nhưng vẫn thua. Trò có biết tại sao không?”

“Không phải vì đồng đội ta chơi quá kém sao? Bọn hắn đều thua đối phương, nên đối thủ tập hợp kéo đến tiêu diệt ta”. Tiêu Tuấn mặt dày phủ nhận là trình độ hắn kém.

“Không phải”. Diệp Phong cao thâm mạt trắc trả lời. “Tại vì trò chưa hiểu được bản chất của trò chơi”.

....

Bạn đang đọc Dạng Thức Tâm Trí sáng tác bởi gakobitmiss
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi gakobitmiss
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.