Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 252: Giết Tử Liên

Tiểu thuyết gốc · 1770 chữ

Nàng ta nhìn thấy còn một tên chưa kịp tự bạo, lập tức phi tới đâm nát đan điền hắn, bóp lấy cổ lạnh giọng hỏi: “Thứ này của kẻ nào?”

Tên binh sĩ trước mắt Vân Giai Kỳ rất lạ, tròng mắt hắn không có tiêu cự như thể là một xác chết, mặc dù nàng ta vẫn còn cảm thấy sinh mệnh lực dao động trong cơ thể hắn.

“Kí chủ, hắn bị ai đó điều khiển.” 419 lập tức nói.

“Hừ.” Vân Giai Kỳ giết chết tên binh sĩ tại chỗ, hấp thu lấy linh hồn hắn ta.

“419, ngươi tra thử nguồn gốc của thứ này ở đâu.” Vân Giai Kỳ ra lệnh. Sau vài giây quét qua lại, 419 đưa ra câu trả lời: “Là gia tộc họ Bạch chế tạo nó.”

“Lại là gia tộc đó...” Vân Giai Kỳ nhíu mi, ở Tứ Quốc Tranh Bá nàng ta đã bị hai tên nhóc đó chơi một vố thật đau, chưa kể nếu không có Lãnh Hàn Phong ra tay, có lẽ nàng ta không sống tới bây giờ, không có được yêu thú mạnh mẽ như thuồng luồng.

“Bạch gia có kẻ xuyên không giống mình...” Vân Giai Kỳ thu cái trụ súng vào không gian giới chỉ của mình, nàng ta nhảy xuống chấm dứt mạng sống của những kẻ thương tật kia, thu lấy linh hồn chúng.

Dù cho các binh sĩ thấy hành động man rợ này cũng phải làm ngơ, bọn họ còn vợ con, gia đình, không có gan mạo phạm cấp trên. Tuy nhiên thấy đồng đội kề vai bên mình chết oan uổng như thế, trong lòng bọn họ có sinh ra một chút bất mãn. Chút bất mãn này như một ngọn lửa nhỏ, những ngọn lửa nhỏ này khi kết hợp với nhau thật có thể đốt cháy tất cả.

Ở phía xa kia, hai tay đang niệm chú của thất trưởng lão chợt run một trận. Tam trưởng lão thấy thế thì hỏi: “Thất muội, bên đó sao rồi?”

“Có một thiếu nữ Tử Liên rất mạnh bên đó, nàng ta đã ngăn một trụ súng tự bạo. Ta cảm thấy nàng ta biết gì đó.” Thất trưởng lão trầm mặt nói.

“Tử Liên thiếu nữ sao, liệu có phải là tân quân hậu của chúng...” Tam trưởng lão suy nghĩ chút thì nhận ra điều bất ổn, lão bỗng nói: “Nàng ta không bị giảm tu vi sao?”

Lời tam trưởng lão nói ra làm thất trưởng lão thất thố, bà gật đầu một cách nặng nề: “Hình như tu vi của nàng ta vẫn là Tử Liên...”

Cả hai lâm vào trầm tư, tam trưởng lão khó hiểu tự hỏi: “Chẳng lẽ đại trận đã xảy ra vấn đề gì sao... Không phải, bọn Bạch Liên kia đã bị giảm tu vi, chỉ là huyền sư tam tinh, tứ tinh.”

“Ta nghĩ khả năng rất lớn là do con thuồng luồng...” Thất trưởng lão nói ra suy nghĩ của mình.

“Ừm, có thể là thế.” Bỗng các tấm phù khác réo lên: “Tam ca, bọn ta đã đến rồi.”

“Tốt, mọi người hãy ẩn thân đi, khi các thống soái của chúng bước vào khu vực đó, chúng ta sẽ hành động.” Tam trưởng lão ra lệnh. Lão đã cho dòng người di tản, chạy về phía kia, những binh sĩ Hoa Điêu thấy bọn họ thì lập tức đuổi theo. Bọn chúng băng qua nơi ẩn nấp của các trưởng lão mà không phát hiện gì cả, bọn họ cũng không tập kích chúng.

Từ khi bước vào lãnh thổ Hưng Nam, dường như có một loại áp chế gì đó gắn lên người Vân Giai Kỳ làm cho tu vi của nàng ta suy giảm.

Con thuồng luồng ăn đủ bỗng gầm một tiếng, tà khí nó phát ra ngoài thân thể Vân Giai Kỳ. Trong vài giây đó, nàng ta đã trở lại tu vi Tử Liên.

“Đây là...”

“Kí chủ, khí tức của thuồng luồng có thể xóa bỏ áp chế của đại trận phía dưới Hưng Nam.” 419 lập tức phân tích.

“Thật sao...” Nghe vậy Vân Giai Kỳ nhếch khóe môi, quả nhiên là chí tôn của tà linh, trận pháp này sao có thể làm khó dễ được.

Tần Bá Nhật và các thống soái bay vào thành, đáp ngay bên cạnh Vân Giai Kỳ, bọn họ bắt đầu cảm thấy tu vi của mình bị áp chế xuống. Vân Giai Kỳ thấy bọn họ, xuất ra khí tức của thuồng luồng bao bọc xung quanh.

“Tu vi của ta... Khôi phục rồi.”

“Đại trận của chúng hư rồi sao...”

“...”

Các thống soái không khỏi bất ngờ, Vân Giai Kỳ đi đến trước mặt Tần Bá Nhật, nàng ta giải thích: “Khí tức của thuồng luồng có thể xóa tan áp chế của pháp trận, mọi người có thể bảo toàn tu vi khi đi gần ta.”

Tần Bá Nhật nhìn Vân Giai Kỳ càng tự hào hơn, ánh mắt hiện lên vài tia cưng chiều. Nhưng hắn vẫn không quên chuyện chính, nói với các thống soái: “Các ngươi hãy theo kế hoạch, chia ra...”

Tần Bá Nhật chưa kịp dứt lời thì một thân ảnh từ đâu xuất hiện, đó là Lưu vương Lưu Hoạt Khỏa. Ông ta vội bẩm: “Thưa quân chủ, thần nhận được tin tức từ kinh thành Đại Hạ, rằng An Lạc bất ngờ tập kích chúng ta.”

“Cái gì...” Khuôn mặt Tần Bá Nhật kinh ngạc thoáng chốc rồi lạnh đi: “Rõ ràng ta đã lập minh ước với An Lạc quân chủ, hứa để hắn phần lớn dược liệu. Hắn tấn công lúc này là có ý gì đây...” Vậy ra tấm phù chuyển đỏ là nói về việc này.

“Quân chủ, Hoạn vương đang cầm cự không cho chúng vào thành, thế nhưng quân An Lạc phái ra có tới ba nghìn binh, trong đó có tới tám Tử Liên, ngài ấy nói rằng sẽ không cầm cự được lâu, hi vọng quân chủ có thể viện trợ một vài người từ tiền tuyến về trấn thủ.” Lưu vương giải thích toàn bộ tình hình.

Tần Bá Nhật suy nghĩ trong một hai giây thì hỏi một thống soái: “Tại Đại Hạ có bao nhiêu Tử Liên đang trấn thủ?”

Tên thống soái kia lập tức nói: “Bẩm bệ hạ, là bốn người, bao gồm...”

“Được, chuẩn cho ngươi dẫn năm thống soái và năm nghìn binh sĩ Hồng Liên trở về. Ta đang muốn xem An Lạc tính giở trò gì.” Tần Bá Nhật lập tức phê chuẩn. Hắn chọn ra năm thống soái rồi đưa cho Lưu vương.

Lưu vương nhìn thấy đó là những cường giả mà ông quen biết thì mừng rỡ, nhưng ông ta nhanh chóng giấu tâm tình này, nhận lấy binh từ tay Tần Bá Nhật, lập tức dẫn quân trở về. Khi bọn chúng không chú ý, ông ta thở ra một hơi nhẹ nhõm, tuy nhiên khuôn mặt ông ta vẫn có chút thất vọng.

“Xem ra chỉ giúp bọn họ được nhiêu đây thôi.” Ông ta còn tưởng Tần Bá Nhật sẽ đưa ít nhất là một nửa quân lực về, với số quân này, ông ta có thể cảm giác trong mắt Tần Bá Nhật, hình như Đại Hạ, con dân phía dưới không quan trọng bằng thiên thu bá nghiệp.

“Như bọn họ nói, một quân chủ như thế, sao có thể chăm sóc cho muôn dân được.”

Lưu lão vương gia đã không có mặt ở đây khi Vân Giai Kỳ chém giết những thương binh kia, nếu không ông ta sẽ còn thất vọng về quân chủ mình hơn nữa.

Một thống soái nhìn đoàn quân tách ra thì nghi hoặc hỏi: “Bệ hạ, thứ cho thần nhiều chuyện nhưng tại sao ngài lại đưa nhiều chủ lực trở về như thế? Chẳng phải chúng ta nên dồn lực đánh Hưng Nam sao?”

Tần Bá Nhật không nhìn sang, cứ tiến bước về phía trước, vừa đi vừa nói: “Chỉ là đề phòng thôi, ta đề phòng An Lạc lén cấu kết với Hưng Nam, từ đó tạo thành thế gọng kiềm.”

Nói rồi hắn đạp không phi hành, Vân Giai Kỳ bay theo sau, khí tức của thuồng luồng phát ra chặn áp chế từ trận pháp.

Các thống soái bay phía sau hai người, nhìn nhau khó hiểu, tạo thành gọng kiềm thì sao chứ, bọn họ và quân Thịnh Thế với thế trận mạnh như vậy, sao có thể sợ một An Lạc binh lực kém nhất tứ quốc và một Hưng Nam đã xuống dốc chứ.

Ánh mắt Tần Bá Nhật hiện lên sự ngoan độc, năm tên thống soái kia hắn đưa cho Lưu vương có dấu hiệu bạo động, muốn làm phản. Sau khi thâu tóm Hưng Nam, chiếm lấy truyền thừa của Bạch Trung Quân, hắn sẽ xử lí một lượt nội bộ Hoa Điêu từ gốc tới ngọn.

Tần Bá Nhật, Vân Giai Kỳ và các thống soái bay phía sau đoàn quân đang truy đuổi binh sĩ Hưng Nam phía trước. Bọn chúng chia ra điều quân mà không chú ý đến những ánh mắt đang nhìn chằm bọn họ ở những bụi cỏ khuất tầm bên dưới.

“Các huynh đệ, mau điều động các 'con nghiện', hãy chắc rằng một kích đoạt mạng lũ Tử Liên, không thì đừng ra tay. Ta sẽ tạm ngưng liên lạc.” Tam trưởng lão ra mệnh lệnh cho tất cả.

“Đã rõ.” Các trưởng lão tắt phù liên lạc đi, bọn họ dẫn lũ 'nghiện' ra, tên nào tên nấy điên dại, hoạt động không chút ý nghĩ nào, như những đứa trẻ thiên chân vô tà.

Bên phía lục trưởng lão và bát trưởng lão, ba tên thống soái đã vào tầm ngắm.

“Triệu hồi chi thuật.” Hai vị trưởng lão kết ấn, hai tên 'nghiện' cũng kết ấn tương tự.

Vù... ù... ù...

Ba tên thống soái phi hành phía trên, gió mây yên ả thổi qua khiến chúng cảm thấy có gì đó bất thường, có tên không nhịn được liền nói: “Các ngươi có cảm thấy có gì đó không ổn không?”

“Ừm, không khí thật quỷ dị...”

“Ta nghĩ chúng ta nên...”

Vụt! Một hắc thủ từ phía dưới bắn lên chộp lấy đầu của một thống soái. Trước khi ý thức họ nhận ra thì cánh tay ấy vận lực, bóp nát đầu gã thống soái kia.

“Cái gì...”

Bạn đang đọc Minh Hoa Thiên Tuệ sáng tác bởi MậtvụVương
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi MậtvụVương
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.