Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đan Điền Phá Toái

Tiểu thuyết gốc · 1320 chữ

Phía đông Thương Sơn trấn, một mảnh sâm lâm.

Sáng sớm, ánh mặt trời phủ xuống rừng cây, tiếng chim kêu lảnh lót, cảnh sắc yên bình.

Tại đỉnh núi, một thiếu niên đang xếp bằng trên một tảng đá. Hắn ngũ quan thập phần tuấn mỹ,dáng người thon dài, đôi mắt nhắm chặt đang tu luyện. Trên khuôn mặt hơi có vẻ trắng nhợt, dường như đã từng bị thụ thương.

Sau một lúc, thiếu niên mở mắt, đình chỉ tu luyện. Giờ phút này mới thấy rõ được đôi mắt của hắn, thập phần tĩnh lặng. Hắn thở ra một hơi, lẩm bẩm " Lại thất bại sao?". Vừa nói xong, trên đôi tròng mắt yên tĩnh bắn ra đáng sợ sát cơ " Để ta biết được ai làm, ta nhất định chém hắn thành muôn mảnh ".

Thiếu niên ổn định lại tâm trạng, khôi phục thản nhiên.

"Ngạo Nam ca ca, thì ra huynh ở đây."

Đúng lúc này, đằng sau thiếu niên truyền đến một tiếng kêu trong trẻo. Sở Ngạo Nam thoáng một lúc mới quay đầu nhìn lại. Một tiểu cô nương chừng 15 16 tuổi thắt hai bím đuôi ngựa, trên khuôn mặt nhỏ nhắn tinh xảo đang tràn đầy bất mãn.

Tiểu cô nương nhíu mũi ngọc, đi đến trước mắt hắn, chu môi nói :"Ngạo Nam ca ca, huynh lại leo lên đỉnh núi, làm người ta tìm huynh mệt chết...hừ hừ".

Hắn cốc đầu tiểu cô nương một cái, cười nói " Nha đầu không hiểu phép tắc. Sau này không gả đi được ".

Người sau tức thì tránh thoát hắn, hừ một tiếng kêu đau. Một lúc sau lại tự mình lẩm bẩm " Ta mới không gả đi đâu , có gả cũng chỉ gả cho ..." Nói xong mới liếc mắt nhìn hắn một cái, khuôn mặt phớt hồng.

" Muội nói gì đó? " Hắn hỏi. Tiểu cô nương lại bĩu môi, thấy hắn lại giơ tay lên mới hoảng sợ xin tha.

"Là nghĩa phụ bảo muội tìm ta đúng không". Sau một lúc, hắn mới nhàn nhạt nói.

Tiểu cô nương gật đầu. "Cha mời được một dược sư từ Lạc Dương thành về, nghe nói rất y thuật rất cao minh".

Hắn lắc đầu. "Vô dụng thôi". Hắn hiểu rõ tình trạng của mình, đan điền phá toái. Không ai có thể chữa được. Hắn biết nghĩa phụ làm như vậy muốn tốt cho hắn, nhưng chính mình cũng không muốn hắn phí công vô ích.

Hàn Yên Nhi nghe hắn nói vậy, thần sắc ảm đảm. Năm đó, Ngạo Nam ca ca đã từng là thiên tài xuất sắc nhất Thương Sơn Trấn, được cử đi thi đấu ngày hội võ thuật hai năm một lần do Lạc Dương thành tổ chức. Lực áp quần hùng giành vị trí thứ nhất. Các thiên tài khác đứng trước hắn đều ảm đạm vô quang.

Nhưng ai ngờ trên đường trở về Thương Sơn trấn bị thần bí sát thủ tập kích. Mặc dù bọn chúng đông người, đều là Tiên thiên võ giả. Tuy bị Sở Ngạo Nam giết chết gần hết, phải biết hắn mới đột phá mà vào tiên thiên không lâu. Ai ngờ một tên trong số đó liều chết bắt giữ Hàn Yên Nhi, hắn vội vàng ra tay sau đó bị một tên ẩn núp gần đó đánh lén.

Tên này thần bí cao thủ không rõ cảnh giới ẩn nhẫn rất tốt. Ra tay một kích không giết được Sở Ngạo Nam thì vội vàng bỏ chạy. Tính mạng giữ được nhưng hắn từ đó cũng biến thành phế nhân.

Đan điền, nơi hội tụ linh khí võ giả, bị vỡ nát coi như từ đây vô vọng trên con đường tu luyện..

Hàn Yên Nhi cũng vì chuyện đó mà tự trách đến tận bây giờ.

Sở Ngạo Nam thoáng quay đầu lại, nhìn thấy khuôn mặt của nàng, khẽ mĩm cười.

"Yên Nhi, muội có nghĩ ta là một tên phế nhân không thể tu luyện không?" Hắn hỏi.

Hàn Yên Nhi vội lắc đầu " Ngạo Nam ca ca là thiên tài xuất sắc nhất. Nếu Ngạo Nam ca ca là phế nhân thì người trong thiên hạ còn không bằng phế nhân "

Hàn Yên Nhi chậm rãi ngồi xuống bên cạnh hắn, ánh mắt long lanh, ngước nhìn bầu trời trong xanh, miệng lẩm bẩm.

"Ngạo Nam ca ca, huynh có tin là có thế giới khác ngoài thế giới của chúng ta không? "

"Thế giới khác sao? "

Hắn mỉm cười, xoa đầu nàng một cái, ánh mắt rơi lên bầu trời.

" Đợi ta đăng lâm tuyệt đỉnh, ta dẫn muội đi xem nó rốt cuộc là cái gì, được không? "

Hàn Yên nhi ngọt ngào nở nụ cười, lôi kéo tay hắn đi xuống đỉnh núi.

Khu rừng phía đông Thương sơn trấn không có tên. Đây là nơi một số võ giả trong trấn hàng ngày đi săn bắn và hái thảo dược. Đương nhiên bọn họ chỉ dám hoạt động ở vùng ngoại vi chỉ có một đám dã thú.

Loại dã thú này Hậu thiên võ giả đối phó dễ dàng, chỉ có đi sâu vào trong mới càng nguy hiểm, nghe nói trong đó có Tiên thiên yêu thú mà ngay cả võ giả Tiên thiên cũng phải kiềng dè.

Đỉnh núi mà Sở Ngạo Nam ngồi xếp bằng lúc nãy chỉ ở vùng ngoại vi, hắn cũng không đi sâu vào trong tránh phiền phức. Dù sao hắn đã không còn là Tiên thiên võ giả.

Hàn Yên Nhi cùng Sở Ngạo Nam đang đi xuống núi, xuống chân núi lúc bọn họ bắt gặp một đám người quen.

Đi đầu là một thiếu nữ ước chừng mười sáu mười bảy tuổ dung mạo xinh đẹp có vài phần tương tự Hàn Yên Nhi, một thân y phục váy đỏ thướt tha, phấn điêu ngọc trác.

" Lâm Tiểu Bạch, đừng đi theo ta, ngươi không biết ngươi nhìn rất chán ghét sao? "

Thiếu nữ quay mặt lại, lạnh lùng quát

Phía sau một tên thanh niên ăn mặc có nét giống một công tử ca, hắn tươi cười nói " Tuyết nhi muội muội, rồi muội sẽ hiểu tấm chân tình của ta"

Đi theo hắn là hai tên võ giả.

Bốn người định đi lên núi lúc, bắt gặp Hàn yên Nhi hai người.

Thiếu nữ váy đỏ như lướt qua Hàn Yên Nhi đang ôm Sở Ngạo Nam cánh tay lúc, rồi làm bộ không để ý đến hai người, tiếp tục đi lên núi.

Hàn Yên Nhi thoáng nhíu mày muốn nói gì đó lại thôi. Sở Ngạo Nam thần sắc tự nhiên

Đúng lúc này, theo sau Lâm Tiểu Bạch đột nhiên mở miệng, ngữ khí có chút trào phúng " Haha, đây không phải Sở đại thiên tài hay sao? Thế nào, mới sáng sớm đã lên đây tu luyện rồi, thật chăm chỉ a, quả không hổ danh đệ nhất thiên tài Lạc Dương thành"

Cả Thương Sơn trấn ai ai không biết Sở Ngạo Nam hắn đã không thể tu luyện. Lâm Tiểu Bạch nói như vậy chính là có ý gây sự.

Đi trước váy đỏ thiếu nữ bỗng giật mình,thần tình phẫn nộ, quay đầu nhìn lại vừa mới trào phúng Lâm Tiểu Bạch gương mặt đắc ý, rồi lại nhìn thoáng qua Sở Ngạo Nam. Người sau ánh mắt bình tĩnh.

Đang định quát Lâm tiểu Bạch thì Hàn Yên Nhi bỗng nhiên mở miệng,đầy giận dữ nói" Lâm Tiểu Bạch, kẻ như ngươi có tư cách gì trào phúng Ngạo Nam ca ca, thời điểm huynh ấy đột phá tiên thiên ngươi mới chỉ Hậu thiên lục trùng, so với huynh ấy ngươi tính là gì?"

Bạn đang đọc Vĩnh Hằng Chúa Tể sáng tác bởi Namsa
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Namsa
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 75

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.