Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ngươi tính là thứ gì?

Tiểu thuyết gốc · 739 chữ

Bị lời nói của Hàn Yên Nhi chọc thủng. Lâm Tiểu Bạch sắc mặt khó coi.

Hai năm trước Sở Ngạo Nam là đệ nhất Thương Sơn trấn, mười sáu tuổi đã là Hậu Thiên cửu trùng.

Hắn thì thiên phú bình thường, mới Hậu thiên lục trọng, so ra tựa hồ là phế vật

Sở Ngạo Nam dùng tu vi hậu thiên lần lượt đánh bại các thiên tài,ngaysau đó đột phá tiên thiên chấn kinh toàn thành.

Thậm chí kinh động đến một vị Ngoại

môn trưởng lão của Phi Vân tông đang chấp hành tông môn nhiệm vụ tình cờ đi quang qua Lạc Dương thành.

Vị trưởng lão này có ý định thu Sở Ngạo Nam làm đồ đệ, nhưng bị hắn từ chối. Phải biết ngoại môn trưởng lão Phi Vân Tông tu vi ít nhất là Linh hải cảnh a.

Vị trưởng lão bị từ chối cũng không giận dữ, còn đưa lệnh bài tông môn cho Sở Ngạo Nam bảo hắn sau đó đến Phi Vân Tông sẽ được đặc cách làm ngoại môn đệ tử rồi đi mất. Sau đó là chuyện Sở Ngạo Nam bị sát thủ tập kích.

Còn Lâm Tiểu Bạch hắn tư cách tham gia cũng không có.

Nhưng xưa đâu bằng nay, hắn giờ đã là Hậu thiên cửu trùng sắp đột phá tiên thiên.

Còn Sở Ngạo Nam, hừ, chỉ là một tên phế nhân mà thôi, ta cần gì so sánh với hắn.

Lâm Tiểu Bạch đắc ý, nhìn Hàn Yên Nhi cười lạnh " Hừ, hắn giờ chỉ là một tên phế nhân. Ngươi cũng vậy. Một kẻ từ nhỏ không thể tu luyện, một kẻ bị phá nát đan điền. Các ngươi rất hợp nhau haha".

Lời vừa nói ra, chỉ gặp nãy giờ bình tĩnh Sở Ngạo Nam ánh mắt phát lạnh, nhìn hắn như một người chết.

Nữ tữ áo đỏ cũng tức giận, đang định ra tay, chỉ gặp Lâm tiểu Bạch người như đạn pháo đập vào gốc cây phía xa.

Cả thân cây rung lắc dữ dội, vỏ ngoài chỗ va chạm tróc ra từng mảng.

Lâm Tiểu Bạch phun ra một ngụm máu, cả người máu me, trông vô cùng thê thảm.

Sở Ngạo Nam nhìn hắn bộ dạng, nhàn nhạt nói một câu " Không biết sống chết, ngươi tính là thứ gì?"

Mọi người lấy lại tinh thần, thoáng chấn động.

Lâm Tiểu Bạch đã là hậu thiên cửu trọng võ giả. Nhục thân căn cốt đã rèn luyện đến cực hạn, vậy mà vẫn bị Sở Ngạo Nam vô thanh vô thức đánh bay ra ngoài.

Mà lại Sở Ngạo Nam đã là phế nhân, mặc dù hắn từng đột phá tiên thiên nhưng kể từ khi bị thương hắn chưa từng động thủ qua.

Hai võ giả trung niên theo sau Lâm Tiểu bạch lúc này mới có phản ứng, một người trong đó giận dữ quát " Tiểu tử, muốn chết"

Hắn cả người xông về phía Sở Ngạo Nam, huyết khí bành trường.

Sở Ngạo Nam ánh mắt sắc bén, một chân đạp tới

Tên kia kêu thảm một tiếng, bay ra ngoài, tình cờ đụng vào Lâm Tiểu bạch đang giãy dụa, cả hai cùng phun máu

Võ giả còn lại thấy thế hoảng sợ, vội khiêng hai người bỏ chạy.

Hắn cùng tên kia lực lượng không sai biệt lắm, đều là tiên thiên nhị trọng, đi lên là tìm chết.

Kinh ngạc nhất không ai ngoài Hàn Tuyết Nhi.

Lâm Tiểu bạch thì thôi đi, không ngờ võ giả tiên thiên nhị trọng cũng bị đánh bay.

Nhìn khuôn mặt tuấn mỹ, đôi mắt sâu thẳm như hút người ta vào, lẩm bẩm "Thì ra hắn vẫn như vậy, vô cùng bá đạo a".

Nàng vô ý thức nhớ lại, khi còn bé, mỗi khi có người bắt nạt mình và muội muội, hắn cũng luôn đứng ra bảo vệ như thế.

Đúng lúc này, Sở Ngạo Nam nhàn nhạt nhìn qua Hàn Yên Nhi một cái nói " Đi thôi, nghĩa phụ đang đợi."

Nói xong bước đi.

Người sau chu môi một cái, nhìn thoáng qua đang lâm vào trầm tư Hàn tuyết nhi, cười một tiếng duyên dáng " hừ, tỷ tỷ , ta đã nói huynh ấy vẫn không thay đổi mà "

Dứt lời hướng Sở Ngạo Nam bóng lưng đuổi theo.

Bạn đang đọc Vĩnh Hằng Chúa Tể sáng tác bởi Namsa
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Namsa
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 42

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.