Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 2468 chữ

Tinh Đấu Đại Sâm Lâm nằm bên trong Tinh La Đế Quốc, chỉ có một bộ phận nhỏ thuộc Thiên Hồn Đế Quốc. Mà học viện Sử Lai Khắc nằm tại hướng tây bắc của Tinh Đấu Đại Sâm Lâm, khoảng cách cũng không quá xa.Đường Nhã và Bối Bối từ hướng nam tiến vào Tinh Đấu Đại Sâm Lâm vì nơi ấy có ít Hồn Thú cường đại, độ an toàn lớn hơn một chút. Mà ở phía học viện Sử Lai Khắc thì Hồn Thú lại cực kì mạnh mẽ.Học viện Sử Lai Khắc thường xuyên có đệ tử tiến vào Tinh Đấu Đại Sâm Lâm liệp sát Hồn Thú. Các Hồn Thú mạnh mẽ tại sâm lâm rất căm thù, thậm chí nhiều lần còn tổ chức thú triều tấn công vào học viện.Vì thế tại học viện, từ Hồn Vương trở xuống không được một mình tiến thẳng vào Tinh Đấu Đại Sâm Lâm. Cho dù là Hồn Vương cũng cần phải có người dẫn dắt mới được phép tiến vào.Bốn người một đường chạy đến học viện. Tốc độ tiến lên cũng không quá nhanh bởi vì cả bọn phải đi đường vòng qua Tinh Đấu Đại Sâm Lâm, quãng đường cũng gần nghìn dặm.Trên đường đi Đường Nhã và Bối Bối bắt đầu truyền thụ các tuyệt học Đường Môn. Hoắc Vũ Hạo lĩnh ngộ nhiều nhất chính là Huyền Thiên Công và Tử Cực Ma Đồng, trong khi Khống Hạc Cầm Long, Quỷ Ảnh Mê Tung và Huyền Ngọc Thủ chỉ là sơ nhập. Tất cả mọi thứ đều giống như trong tiểu thuyết đã viết.Tương Âm thì lại không có nhiều hứng thú với Tử Cực Ma Đồng. Nàng chú ý nhiều nhất là Khống Hạc Cầm Long, Quỷ Ảnh Mê Tung cùng Huyền Ngọc Thủ. Nhờ lượng Hồn Lực từ Hồn Hoàn của Thiên Mộng Băng Tầm, cơ thể của Tương Âm hiện tại đã cải tạo không sai biệt lắm. Vì lí do đó Huyền Thiên Công không có tác dụng gì nhiều đối với nàng, từ đó nàng cũng không quá quan tâm đến.Vì trên đường vừa đi vừa tu luyện, thời gian tu luyện của Hoắc Vũ Hạo lại khá dài nên họ trì hoãn lại không ít. Tương Âm trước đó đã thừa lúc họ tu luyện mà đi giặc bộ y phục, giờ nó trắng sạch hoàn toàn nàng mới thấy dễ chịu không ít.Họ đi bốn ngày thì Hoắc Vũ Hạo cùng Tương Âm tu luyện bốn ngày. Tương Âm thiên phú cực tốt nên tu luyện cũng không nhiều, riêng Hoắc Vũ Hạo thì lại điên cuồng lao đầu vào việc tu luyện."Tiểu Hoắc, không cần phải như thế, nên nghỉ ngơi một chút đi. Nếu ngươi cứ tu luyện thế này chẳng bao lâu sẽ trở thành tượng gỗ đấy." Đường Nhã nghiêm túc khuyên bảo."Vâng, lão sư." Hoắc Vũ Hạo gật đầu."Không cần phải nhu thuận thành thực như thế, chán chết được. Ngươi xem nhị sư huynh của ngươi kìa, nói chuyện thì rất ôn hòa nhưng bình thường lại yên tĩnh đến cực điểm. Nếu ngươi cũng buồn chán như hắn thì ta chán chết thật đó.Đi thôi, sắp đến học viện rồi, mấy hôm nay ngươi toàn tu luyện, ta cũng chưa kịp nhắc nhở một chút về những việc cần chú ý khi vào học viện. Nghỉ ngơi một lát thong thả đầu óc rồi lắng nghe ta nói. Ngươi cũng vậy đó, tiểu Âm!"Tương Âm gật gật đầu. Bốn người đứng dậy tiếp tục đi. Vừa đi Đường Nhã vừa giới thiệu sơ qua tình hình của học viện Sử Lai Khắc. Học viện Sử Lai Khắc được sáng lập từ vạn năm trước. Sử Lai Khắc trong cổ ngữ có nghĩa là quái vật, ý định ban đầu của người sáng lập là tạo ra một học viện chỉ có quái vật tu luyện.Khẩu hiệu của học viện Sử Lai Khắc theo lời của hội trưởng lúc đó chính là bồi dưỡng quái vật, người thường không đủ tư cách vào, mà quái vật ở đây chính là các tuyệt đỉnh thiên tài.Sử Lai Khắc học viện hiện nay có địa vị vô cùng quan trọng. Nguyên nhân của hiện tượng này bắt nguồn từ hơn bốn nghìn năm trước, Đấu La đại lục đại chiến với Nhật Nguyệt đại lục.Chiến đấu bắt đầu, bởi vì tam đại đế quốc không đồng tâm hiệp lực nên Đấu La đại lục rơi xuống hạ phong. Thậm chí đã có lúc quân đội Nhật Nguyệt đại lục đánh sâu vào trong Đấu La đại lục.Vào lúc mấu chốt, viện trưởng học viện Sử Lai Khắc ra mặt lên tiếng kêu gọi. Không ngờ chỉ một lần gần 60 vị cường giả Phong Hào Đấu La xuất hiện trở thành thống soái của tam quân đánh tan quân đội Nhật Nguyệt đại lục.Chiến tranh kết thúc, toàn đại lục thống nhất lấy tên Đấu La Đại Lục. Nhật Nguyệt đế quốc phải cắt đất mới có thể tồn tại nhưng quân lực đã suy yếu cựu kỳ, không thể gây uy hiếp đến tam đại đế quốc của Đấu La Đại Lục nữa, thực lực chỉ còn tương đương với một đế quốc.Sau trận chiến ấy thanh danh học viện Sử Lai Khắc lan xa, không chỉ vì học viện có 60 cường giả Phong Hào Đấu La mà còn vì khi viện trưởng thống soái quân đội. Hoàng thất ba đế quốc mới hoảng sợ nhận ra hầu hết hệ thống tướng lệnh quân đội đều xuất thân từ học viện Sử Lai Khắc.Dưới sự điều phối của học viện Sử Lai Khắc, tam đại đế quốc mới không xuất hiện bất hòa to lớn, cũng không dám áp đặt học viện. Từ đó về sau, học viện Sử Lai Khắc trở thành một khu vực đặc biệt, không thuộc phạm vi bất kỳ quốc gia nào.Viện trưởng các đời của học viện đều vô cùng anh minh. Tuy rằng địa vị học viện tại đại lục là tuyệt đối nhưng luôn đối xử công bình với các quốc gia, học viện không hề có tư quân, số lượng lão sư cũng luôn bảo trì nhất định.Vì thế học viện Sử Lai Khắc qua bao nhiêu năm tháng vẫn thủy chung là một học viện, không hề khiến cho bất kỳ quốc gia nào có cảm giác nguy cơ. Năm tháng trôi qua, học viện đã có địa vị tuyệt đối không quốc gia nào dám dễ dàng lay động.Trước mắt học viện bị chia làm hai bộ phận, ngoại viện và nội viện. Hàng năm học viện tuyển chừng hơn một ngàn học viên nhưng số lượng học viên tại học viện chưa từng vượt qua năm ngàn người.Sau khi tiến vào học viện, cần phải kiên trì qua 12 năm mới được tốt nghiệp. Nói cách khác tỉ lệ đào thải tại học viện là cực kỳ cao, nếu hàng năm học viên không thể thông qua sát hạch chắc chắn sẽ bị loại khỏi học viện.Nhưng cũng vì thế mà học viên có thể tốt nghiệp đều là thiên kiêu, đứng cao trên đỉnh vinh quang."Tiểu Hoắc, sau khi ngươi tiến học viện sẽ tu luyện tại ngoại viện. Ngoại viện có rất nhiều hệ, ngươi nên tham gia Khống Chế hệ, đồng thời kiêm tu Hồn Đạo hệ." Đường Nhã vừa giới thiệu tình huống học viện vừa gợi ý. "Đúng rồi nhị sư đệ! Đến giờ bọn ta vẫn chưa biết Võ Hồn của ngươi thì phải." Bối Bối lên tiếng hỏi. Tương Âm liếc nhìn hắn, sâu trong đáy mắt cất giấu bất mãn."Thú Võ Hồn, phong hệ!" Tương Âm rũ mắt, u u trả lời."Vậy ngươi nên vào Cường Công hệ rồi!" Đường Nhã nêu lên."Lão sư, Hồn Đạo hệ là sao?" Hoắc Vũ Hạo thắc mắc."Hồn Đạo hệ chính là hệ lấy Hồn Đạo Khí làm mục đích tu luyện. Hồn Đạo Khí chính là như thanh chủy thủ của ngươi vậy, dùng Hồn Lực để sử dụng." Tương Âm giành cơ hội giải thích."Hồn Đạo Khí phẩm chất càng cao uy lực càng lớn. Nói cách khác cho dù ngươi chỉ là một Khí Hồn Sư bình thường, nhưng có một kiện Hồn Đạo Khí cường đại cũng có thể có lực công kích cường đại. Mà sự phát triển của Hồn Đạo Khí cũng chính là nguyên nhân khiến Đường Môn chúng ta suy sụp." Bối Bối nhìn sắc mặt Đường Nhã khó coi nên giải thích thay."Đường Môn chúng ta tại hơn bốn ngàn năm trước vẫn vô cùng cường thịnh. Nhật Nguyệt đại lục giao tranh với Đấu La đại lục chính là lúc Đường Môn chúng ta suy sụp.Đường Môn chúng ta lấy ám khí mà thành danh, cũng lấy buôn bán ám khí làm phương tiện phát triển kinh tế. Lúc đó quốc gia nào cũng hướng chúng ta mua một số lượng ám khí nhất định, các tông môn khác cũng thế.Hơn bốn ngàn năm trước, chiến tranh nổ ra, tam đại đế quốc dùng ám khí của chúng ta làm phương tiện chiến tranh. Kết quả mặc dù Hồn Sư ở Nhật Nguyệt Đế Quốc không quá mạnh nhưng ở phương diện Hồn Đạo Khí lại có thành tựu độc đáo. Việc lấy Hồn Lực thôi động Hồn Đạo Khí khiến uy lực cùng khoảng cách đều vượt qua ám khí Đường Môn.Kết quả vào lúc đầu tam đại đế quốc dùng ám khí Đường Môn tổn thất thảm trọng. Tuy rằng cuối cùng chiến tranh kết thúc thắng lợi, nhưng ám khí Đường Môn đã bị ảnh hưởng lớn.Từ đấy về sau các quốc gia do nghi ngờ tác dụng của nó nên bắt đầu cắt giảm số lượng ám khí đặt hàng của Đường Môn. Mà Đường Môn chúng ta tuy rằng kiếm được không ít tiền, nhưng luôn làm theo chủ trương của môn chủ đời thứ nhất, đa số thu nhập đều quyên tặng ra ngoài, hoặc giúp dân nghèo cải thiện cuộc sống, hoặc xây trường, xây các công trình công cộng. Cho nên số còn lại cũng chẳng còn bao nhiêu.Lúc ấy, môn nhân Đường Môn còn đến mấy nghìn người. Đường Môn cực thịnh như thế nhưng tốc độ suy tàn cũng quá nhanh, chỉ 200 năm, Đường Môn đã hoàn toàn suy sụp.Từng là tông môn đệ nhất đại lục, vậy mà bây giờ... huy hoàng ngày xưa đã tan biến... Đến đời của ta, cũng chỉ còn có ba người, ta, phụ thân và mẫu thân.Thế nhưng, trong một lần liệp sát Hồn Thú, phụ thân và mẫu thân cũng đã bỏ ta mà đi. Đường Môn chỉ còn duy nhất một mình ta mà thôi." Nói đến đây, hai mắt Đường Nhã đã đẫm lệ, hai tay cũng nắm chặt, cả người run run. "Được rồi, đừng nói nữa! Tiểu sư đệ ngươi muốn giúp Đường Môn thì phải ổn định ở lại Hồn Đạo nệ. Ngươi phải cố nghiên cứu cách kết hợp Hồn Đạo Khí cùng ám khí." Tương Âm với tinh thần tránh lôi thôi tìm cách ngừng lại đề tài này."Đúng thế! Nhị sư huynh đúng là sáng suốt!" Ánh mắt Hoắc Vũ Hạo sáng lên, tràn đầy kiên định."Nói ta sáng suốt vậy không phải nói ngươi quá ngu sao?" Tương Âm ở trong lòng mỉa mai một câu.Đường Nhã kéo ống tay áo của Bối Bối lau nước mắt rồi quay sang nói:"Tiểu Hoắc, tiểu Âm, đối với hai đệ, quan trọng nhất là có thể trụ lại học viện. Ta và Bối Bối đã là đệ tử năm thứ ba. Lần này ta đã lấy được Thiên niên Hồn Hoàn nên hai chúng ta lên năm thứ tư cũng không có vấn đề gì.Bước vào năm thứ tư, tỉ lệ đào thải sẽ không còn cao nữa. Mấy năm nữa, chúng ta đều có cơ hội vào nội viện học tập. Nhưng hai ngươi lại không, bây giờ ngươi vào học viện, sự tình sẽ khác với chúng ta, năm thứ nhất lúc nào cũng có tỉ lệ đào thải cao nhất.Mỗi ba tháng học viện sẽ cử hành sát hạch một lần. Thông qua mới được ở lại. Đường Môn chúng ta mặc dù có thể không cần phỏng vấn nhập học nhưng có thể ở lại hay không là tùy thuộc vào bản lãnh của ngươi. Ai cũng không thể giúp ngươi được, hiểu không?""Tiểu Nhã lão sư, ta sẽ nhất định cố gắng hết sức. Bất quá, với thực lực của hai người mà cũng chưa thể trở thành đệ tử nội viện sao?" Hoắc Vũ Hạo nghi hoặc hỏi."Muốn vào nội viện đâu phải dễ như thế. Giáo huấn của Sử Lai Khắc học viện chưa từng thay đổi. Ngoại viện là theo yêu cầu của Tam đại đế quốc, sau này mới được xây dựng, mục đích chỉ là đào tạo thêm nhiều Hồn Sư mới.Nhưng nội viện lại khác, đây mới là đệ tử thật sự của học viện Sử Lai Khắc. Họ không ai không là thiên tài, thậm chí có thể nói là quái vật. Những đệ tử ngoại viện kiên trì được đến năm sáu sẽ thi tuyển một lần, thông qua là tốt nghiệp.Trong đó, những người ưu tú nhất mới có cơ hội sát hạch trở thành nội môn đệ tử. Học tập tại nội viện cũng phải thêm 6 năm nữa... Nghe nói, những người từ nội viện tốt nghiệp, ít nhất cũng là cường giả cấp Hồn Đế a!""Lợi hại vậy a!" Hoắc Vũ Hạo kinh ngạc."Còn hơn thế nữa. Ta đã dừng gặp qua một vị sư huynh nội viện. Vị sư huynh kia một mình tiến vào Tinh Đấu Đại Sâm Lâm, đánh bại ba đầu Vạn niên Hồn Thú, mà chỉ là đánh bại thôi chứ không phải giết chết nữa, sau đó còn mang cả ba con về học viện. Nghe nói đấy là nhiệm vụ sát hạch năm thứ 10." Bối Bối nghiêm túc nói."Ta cũng từng nghe nói, có một vị học trưởng năm 12, sau khi tốt nghiệp tu vi đã là Hồn Thánh 70 cấp, Hồn Hoàn còn có một Thập niên Hồn Hoàn màu hồng. Vị học trưởng kia hiện giờ đã được giữ lại học viện, đào tạo thành viện trưởng kế nhiệm." Đường Nhã tiếp tục.Nghe hai người bọn họ kể chuyện, Hoắc Vũ Hạo lại càng nôn nao. Nhìn dáng vẻ của hắn Tương Âm nhếch môi cười."Có ta ở đây, liệu ngươi có còn có thể trở nên giống như trong tiểu thuyết không, Hoắc Vũ Hạo".

Bạn đang đọc Đấu La Chi Hắc Hóa Nữ Chủ [Đồng Nhân]-[Tự Viết]-[BHTT] của Dạ Lạc Sương

Truyện Đấu La Chi Hắc Hóa Nữ Chủ [Đồng Nhân]-[Tự Viết]-[BHTT] tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TửHy
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 39

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.