Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đại hồn sư

Tiểu thuyết gốc · 5842 chữ

“Võ hồn của ta sinh ra độc tố rồi sao?” Cẩm Vân thử cảm nhận Lam Ngân Thảo của mình thay đổi thế nào.

Vẫn là màu xanh lam mỏng manh đấy, nhưng lại thêm một ít độc tố bao phủ xung quanh, hiệu quả là gây hoại tử, không phải là tê liệt đơn thuần.

Rõ ràng là độc tố này mạnh hơn nhiều so với bình thường độc tố của xà loại trăm năm hồn thú.

“Ngàn năm hồn thú có thể giúp ta tăng cấp hồn lực nhanh hơn, hấp thu thiên phú giúp ta cắn nuốt một số đặc tính của đối thủ lên võ hồn của mình, nơi này là thiên đường sao?”

Cẩm Vân cảm giác hào hứng cả người, dù rằng bản thân vừa mới suýt chết, nhưng hồn lực tăng cấp, tu luyện một chút là có thể khôi phục trở lại.

Tiếp tục con đường tiêu diệt hồn thú bên trong Thăng linh đài, đầu tiên chỉ là tiêu diệt hồn thú trăm năm bên dưới con hồ, sau đấy là tiêu diệt hồn thú ngàn năm.

Cứ tưởng bản thân sẽ liên tục tăng cấp như vậy, nhưng đột nhiên một cảm giác căng trướng bao phủ người Cẩm Vân, làm cậu không thể không dừng lại.

“Ta đạt tới giới hạn hấp thu rồi sao? Xem ra một ngày là không thể hấp thu quá nhiều…”

Cẩm Vân không có vì vậy mà hối tiếc, hôm nay độ bền của võ hồn và độc tố của cậu đã được cải thiện rất nhiều.

Đánh giết mấy cái có lôi hệ hồn thú cũng cải thiện hồn kỹ Lôi Thể của cậu, hồn lực của Cẩm Vân tăng lên cấp 16.

Nếu có người biết được hồn lực của Cẩm Vân tăng nhanh như vậy chỉ sau một ngày, mọi người có lẽ sẽ phát hoảng.

Rời khỏi Thăng linh đài, ngày hôm nay cậu có gặp một vài hồn sư khác, nhưng Cẩm Vân đều lựa chọn né tránh, hồn thú có rất nhiều, không nhất thiết phải chiến đấu với hồn sư khác.

Với cả cậu cũng không dám chắc ở trong Thăng Linh đài, thiên phú tà ác của mình có gây tổn hại thực chất gì đối với hồn sư ở ngoài hiện thực hay không.

Trên đường trở về, Cẩm Vân đột nhiên cảm thấy hơi chóng mắt, ngồi xuống nghỉ ngơi, hóa ra đây là niên kỷ của hồn hoàn đang cải biến?

Từ năm trăm năm hồn linh trở thành tám tăm năm mươi năm hồn linh? Lôi Dạ Ngư cũng lớn hơn một vòng, tuy không thay đổi quá rõ rệt, nhưng tâm trạng của nó rất vui vẻ.

“Ngươi cũng thích cảm giác biến cường này đúng không?” Cẩm Vân mỉm cười đối với hồn linh của mình nói

Lôi Dạ Ngư lập tức đáp trả bằng cảm xúc vui vẻ, nó còn chớp giật ánh điện, lúc này Lôi Dạ Ngư đã có thể hỗ trợ cậu chiến đấu.

Về lại ký túc xá, lúc này Vũ Lân cũng từ hiệp hội thợ rèn trở về, Cẩm Vân liền sáp lại hỏi thăm.

“Tiểu Lân, học rèn có khó không, ta có thể thử học nghề rèn có được không?” Cẩm Vân hiện tại cũng khá thiếu tiền, không thể ăn không ngồi rồi được.

“Tiểu Vân? Ngươi cũng muốn học rèn sao? Có thể a, ở hiệp hội cũng có mở lớp học rèn đấy, nếu rảnh ta có thể dẫn ngươi tới” Đường Vũ Lân rất thoải mái hướng dẫn cho Cẩm Vân.

“Thật tốt, được rồi, ngày mai ta sẽ mời cậu ăn trưa” Cẩm Vân biết sức ăn của Vũ Lân rất lớn, nhưng cậu muốn bước nhanh trong cái nghề rèn này, có một thiên tài như Vũ Lân hỗ trợ là không thể thiếu.

“Ôi, ngươi có biết sức ăn của Vũ Lân không vậy?” Tạ Giải ở bên cạnh khuyên giải, cậu ta cũng từng ngu ngốc tốn mấy vạn tệ chỉ để phục vụ bữa ăn cho Vũ Lân.

“Haha..” Cẩm Vân không nói gì, Đường Vũ Lân liền nhắc nhở Tạ Giải vài đường quyền.

Mặc dù hai người này hay cạnh tranh nhau, nhưng sự phiền phức của Tạ Giải cũng giúp cho quan hệ giữa cậu ta và Vũ Lân thân thiết hơn.

Bằng một cách nào đó, cả ba tuy tiếp xúc không nhiều nhưng vẫn được tính là bạn bè, tất nhiên là Cẩm Vân có hơi ngoài rìa một chút.

Sáng ngày hôm sau, cả lớp lại một lần nữa tập trung tại sân vận động, buổi học ngày hôm nay là rèn luyện thể lực.

Tạ Giải, Vũ Lân và Cẩm Vân ba người phải mặc thêm giáp tăng phụ trọng để chạy bộ, Tạ Giải thì là mẫn công chiến hồn sư nên có vẻ khá đuối, cần phải có Vũ Lân hỗ trợ.

Cẩm Vân thì đúng ra cũng sẽ khá vật vả, nhưng hôm qua tăng trưởng thể lực khiến cậu cũng nhẹ nhõm vượt qua, mặc dù chắc chắn không bằng con quái vật Vũ Lân về mặt thể chất rồi.

Đến chiều, tại buổi học lý thuyết, khi các học viên khác đều về hết, ba người bọn cậu lại tiếp tục buổi tập rèn luyện thể lực.

Tạ Giải khổ bức chỉ có thể bủn rủn tay chân ráng chạy, có điều giữa buổi tập lại xuất hiện một thành viên mới.

“Xin lỗi, em là Cổ Nguyệt, tới để nhập học tại học viện Đông Hải, nhưng có chút chuyện bận nên không thể tới đúng thời hạn” Cổ Nguyệt là một cô gái xinh đẹp, giống như là tiên nữ được các yếu tố tự nhiên hỗ trợ vậy.

“Nhập học? Nhưng ta đâu phụ trách việc này?” Vũ Trường Không cau mày nói, bất quá thấy ấy nghĩ tới điều gì đó nói

“Mà đã tới rồi thì ở lại đi, ta có thể giúp ngươi nhập học nếu có thể chiến thắng một trong ba học sinh của ta!” Vũ Trường Không chỉ chỉ về nhóm Cẩm Vân.

Cổ Nguyệt liếc mắt liền nhìn về phía ba người bọn họ, cô không do dự mà chọn Tạ Giải, có lẽ là vì thấy đối phương yếu ớt nhất.

Tạ Giải cũng không sợ hãi, sử dụng song sinh võ hồn, hai cái chủy liên tục vung về phía trước, nhưng sức cản của gió đẩy cậu trở lại

“Võ hồn thuộc tính gió?” Cẩm Vân ngạc nhiên nói

Có điều rất nhanh sau đó bao gồm băng, lửa, quang minh, thổ và phong lần lượt được sử dụng, đối phương võ hồn rốt cuộc là gì?

“Được rồi, Cổ Nguyệt em thông qua, chúc mừng Cổ Nguyệt trở thành một thành viên trong lớp chúng ta”

Vũ Trường Không tuyên bố kết thúc trận đấu, Cổ Nguyệt liền đưa thư giới thiệu cho đối phương.

“Đây là thư giới thiệu của em, võ hồn của em là Nguyên Tố Sử, có thể khống chế nhiều nguyên tố cùng lúc” Cổ Nguyệt giải thích

Vũ Trường Không lão sư hỏi thêm một vài điều nữa, sau đấy thầy cho cả lớp giải tán, ngày hôm sau nhóm của bọn cậu lại thêm một thành viên mới, chính là cô gái võ hồn Nguyên Tố Sử.

Các bài tập thể lực gần như không gây khó cho đối phương, quả nhiên là đứa trẻ được sinh ra với chúc phúc của nguyên tố, thật đáng sợ, cũng may là đối phương không khống chế nguyên tố lôi, nếu không Cẩm Vân cũng cảm thấy không công bằng.

Chiều hôm nay thầy Vũ có dẫn bọn cậu tới phòng luyện tập, sau đấy nói

“Ngày hôm nay các em sẽ luyện tập đối chiến, và đối thủ của các em, là tôi!”

“Hả?” Tạ Giải bất ngờ, kèm theo khó tin

“Đối đầu với thầy Vũ?” Đường Vũ Lân cũng có hơi e ngại.

Cổ Nguyệt và Cẩm Vân hơi cẩn trọng hơn một chút, bốn người đấu hai người, trong trận này, thầy Vũ chỉ dùng hồn lực mà không dùng tới hồn hoàn.

Nếu bốn người hợp tác ăn ý thì vẫn có thể làm được trò gì đấy.

“Ta lên trước”

Tạ Giải gọi ra hai cây chủy của mình, kích hoạt hồn kỹ tăng tốc phóng tới, dự tính mở lối cho ba người còn lại.

“Thổ thạch chi toái!” Cổ Nguyệt đưa tay lên khống chế nguyên tố mặt đất, bên dưới chân của thầy Vũ mặt đất bị đập nát, nhưng không đánh trúng được đối phương.

Vũ Lân cầm búa tấn công về phía trước, đối phương giống như còn không định dùng võ hồn Lam Ngân Thảo cơ.

Mọi người đều tấn công khá dồn dập, Cẩm Vân lại bình tĩnh đứng ở sau, không phải là cậu không định tấn công, mà cậu đang chờ thời cơ.

Tạ Giải chuẩn bị bị tấn công, một nhánh Lam Ngân Thảo đâm tới, cản lại hành động của thầy Vũ.

“Tạ Giải, cẩn thận đấy”

Sau đấy lập tức rất nhiều Lam Ngân Thảo che kín tầm nhìn của thầy Vũ, tấn công thầy Vũ là việc rất khó với khả năng hiện tại của Cẩm Vân.

Nhưng hỗ trợ và khống chế thì lại không sai, Vũ Lân ném búa trên cao nhưng lệch quỷ đạo, Cẩm Vân liền hỗ trợ cho đối phương.

“Lôi nguyên tố? Vậy để ta hỗ trợ” Cổ Nguyệt ngạc nhiên nhìn sang, lập tức đổi dùng quang nguyên tố hỗ trợ Cẩm Vân.

Đồng thời đối phương cũng không quên tấn công, Tạ Giải liên tục được Cẩm Vân cứu, Vũ Lân thì với sức lực khổng lồ nhằm vào phía thầy Vũ.

“Cũng không tệ, có phối hợp ăn ý đấy, nhưng mà!” Thầy Vũ đột nhiên phá tan tốc độ nhanh Lam Ngân Thảo của Cẩm Vân, bắt lấy Tạ Giải.

Ném bay đối phương về phía hồn kỹ của Cổ Nguyệt, trong khi đó, Vũ Lân và Cẩm Vân phải đối mặt với cầm kiếm gỗ thầy Vũ.

Vũ Trường Không lão sư nói “Còn lại hai em thôi, cho ta thấy hai đứa làm được gì nào!”

Đường Vũ Lân nhắm mắt lại, giống như cố cảm nhận gì đó, khí chất vô hại của đối phương lập tức thay đổi.

Như là thợ rèn đang chơi đùa với miếng kim loại yêu thích của mình vậy, cảm giác này làm cho Cẩm Vân hơi nổi da gà.

Nhưng mà… “Để ta hỗ trợ một chút!”

Cẩm Vân dùng toàn bộ hồn lực còn lại liên tục gọi tới Lam Ngân Thảo, lúc này không phải là những nhánh Lam ngân thảo màu xanh lam phủ ít bụi thép nữa, mà là hóa thành những ‘lưỡi thép’ tích điện với tốc độ rất nhanh.

Khống chế lương lớn bụi thép đã không phải bất khả thi khi tinh thần lực của Cẩm Vân tăng lên, sắc bén, và mang theo điện lực tụ tại phần đỉnh đầu.

“Tự nghĩ kỹ năng, Lôi châm!”

Bắn ra như thật nhiều cây châm với tốc độ đáng sợ, số lượng nhiều, lực sát thương cao, đủ để thầy Vũ phải cẩn thận.

Có điều thầy ấy vung kiếm rất nhanh đánh tan hết võ hồn của cậu, cạn sạch hồn lực Cẩm Vân cũng ngã gục đơn giản.

Còn lại Vũ Lân dồn toàn lực đánh tới, đập gãy thanh kiếm gỗ của thầy Vũ xong cũng gục xuống.

“Được rồi, chiến đấu kết thúc tại đây thôi, các em đều rất tài giỏi, trận đấu thăng lớp thời gian tới, bốn người các em sẽ cùng tham gia!”

Thầy Vũ mau chóng nói, sau đấy để thuận tiện huấn luyện sau này, bốn người Cẩm Vân được dẫn tới kiểm tra tinh thần lực.

Sáng ngày hôm sau kết quả được đưa ra, tinh thần của Tạ Giải là 29, của Vũ Lân là 44, còn Cổ Nguyệt là 129, đã đạt tới Linh thông cảnh.

Tinh thần lực thật là đáng sợ, mọi người đều kinh ngạc nhìn sang cô gái nhỏ bên cạnh, sau đấy thầy Vũ đọc nốt kết quả cuối

“Cẩm Vân tinh thần lực là 121, cũng đạt tới Linh thông cảnh”

Không hổ là hai người có khả năng khống chế cực cao, Cổ Nguyệt là phụ trợ hệ hồn sư, còn Cẩm Vân là khống chế hệ hồn sư.

Kết quả kiểm tra đã xuất hiện, thầy Vũ liền huấn luyện bọn cậu càng thêm thảm thiết, Cẩm Vân tuy mệt nhưng học được vẫn là rất nhiều.

Ngày hôm sau Vũ Lân tới hiệp hội thợ rèn, đối phương đã là thợ rèn cấp hai nên đãi ngộ rất tốt, Cẩm Vân tới đây là để đăng ký lớp học thợ rèn mà thôi.

“Vậy tớ đi nhận công việc đây, cậu thử xem học tập thợ rèn a!” Vũ Lân hỗ trợ tới đây liền rời đi, đối phương còn đang vội vàng kiếm tiền đâu.

Cẩm Vân thấy vậy không nói gì, cậu đi vào nghe qua kiến thức cơ bản của thợ rèn, bỏ tiền ra mua kim loại và chùy, sau đấy thử sức với việc rèn một miếng kim loại.

Cấp độ rèn có nhiều mức, có bách rèn, nghìn rèn, và linh rèn, còn trên nữa thì tạm thời Cẩm Vân không biết.

Ở mức độ mười tuổi, Vũ Lân đã làm được nghìn rèn, điều đó thực sự vô cùng đáng sợ, nhưng lại không quá khó hiểu với thể lực kinh tủng của đối phương.

Oành! Oành! Oành!...

Liên tục tiếng gõ búa đánh xuống, thể lực của Cẩm Vân cũng không yếu, mỗi lần đánh đều dùng sức rất nhiều, bất quá phải mất vài tiếng mới rèn xong một mảnh kim loại.

“Hộc hộc… mệt quá vậy..” Cẩm Vân cảm giác hai tay tê rần, sợ là cái nghề này không hợp với mình.

Liệu có cách nào giúp cậu có thể rèn dễ hơn không? Tăng thể lực là chuyện cần phải có, nhưng mà man lực không thì sẽ rất hao tổn thể năng của cậu.

Cảm nhận kim loại như cách Vũ Lân làm sao? đối phương là bằng cách nào cảm nhận được kim loại?

Cẩm Vân cũng cầm một khối kim loại khác lên thử cảm nhận, lúc đầu không thấy gì, nhưng sau khi vận dụng Lam Ngân Thảo bao quanh khối đá.

Thiên phú của cậu bắt đầu phát huy tác dụng, Hấp thu sinh mệnh đánh giá được vị trí nào dễ tạo ra được linh hồn – hay sinh mệnh của khối kim loại.

Sau đấy, bản thân là nguồn điện, Lôi thể hỗ trợ Cẩm Vân cảm nhận được bản chất của kim loại, nếu nó có tính chất từ thì đơn giản rồi.

“Cảm nhận được, hẳn là như thế đi?”

Cẩm Vân lại hạ búa thành văn, lần nữa rèn khối kim loại mới trong tay mình, lần này không chỉ là một trăm lần, mà là gần bốn trăm lần tôi luyện.

Thể lực cũng hao tổn ít đi, kéo dài tới tầm sáu trăm lần rèn, thể lực của Cẩm Vân mới không chống lại được nữa.

Không còn tinh thần làm bất cứ điều gì, Cẩm Vân nghỉ ngơi một chặp, rèn kim loại tới tối, sau đấy bán lại những khối kim loại mới rèn được lại cho hiệp hồi, kiếm lại tiền vốn nhập học.

Sau ngày đầu tiên học rèn, nhiều người còn phải trầm trồ về thiên phú của Cẩm Vân, nhưng mọi người không nghĩ nhiều, chỉ cho rằng cậu giống Vũ Lân mà thôi, không ai nghĩ rằng đây là lần đầu Cẩm Vân tiếp xúc với nghề rèn.

Lúc trở về Cẩm Vân mới phát hiện Vũ Lân còn đang rèn kim loại, tên này.. thật sự đúng là gấp rút kiếm tiền a.

Ngày hôm sau, cuộc thi thăng lớp đã diễn ra, 4VS4, gần như không có gì bất ngờ, quái lực của Vũ Đồng, tốc độ nhanh của Tạ Giải, khống chế nhiều nguyên tố Cổ Nguyệt, và đánh nước tương Cẩm Vân thành công vượt qua cuộc chiến.

Nối đuôi của Vũ Lân, Cẩm Vân cũng đâm đầu vào con đường kiếm tiền, cậu nhận ra học rèn là cách rất tốt để cải thiện thể chất của mình.

Trong ngày nghỉ, Tạ Giải có dẫn bọn họ đi chơi, đang lúc có lễ hội, mọi người được ăn món thịt bò hầm mà Tạ Giải thường xuyên khoe khoang.

Đồ ăn thật sự rất ngon, trong lúc về, bọn cậu lại gặp phải một tên khốn thu tiền bảo kê.

“Đừng có mà làm loạn!” Tạ Giải tức giận, ông chủ của quán thịt bò đấy là người quen của cậu, dù không phải thân thích nhưng cũng coi như đã quan sát cậu từ bé tới lớn.

Cổ Nguyệt , Vũ Lân và Cẩm Vân cũng hỗ trợ, có điều đối phương là nhị hoàn đại hồn sư?

“Bọn bây chơi đùa với con dao đồ chơi đấy sao? Ranh con?” Tên thu bảo kê cười gằn nhìn Tạ Giải, cậu ấy có hơi hoảng sợ và nổi giận song song.

Cuối cùng đột nhiên Vũ Lân phát uy, bàn tay mọc lên một ít vảy rồng hoàng kim, thể lực bạo trướng, đánh bay nhị hoàn đại hồn sư.

ẦM!

“Uy, cái thể lực đáng sợ này…” Cẩm Vân đột nhiên bối rối, nhiêu đây đủ làm Lam Ngân Thảo của cậu hoảng sợ rồi.

Ngày hôm đấy kết thúc sau, Vũ Lân giống như có chút thay đổi, khí chất càng bàng bạc thêm một ít hệ rồng khí tức.

“Đối phương giống như có bí mật không nhỏ a” Cẩm Vân cảm thán, xong cậu cũng có bí mật của riêng mình.

Thời gian kế tiếp, ngoại trừ tham gia cuộc chiến thăng lớp, thời gian còn lại Cẩm Vân bắt đầu nhập môn với nghề rèn, số tiền kiếm được tất nhiên là không bằng Vũ Lân, nhưng thu nhập vẫn kha khá.

Với cả dần dần càng có nhiều kim loại Cẩm Vân có thể rèn thuận tay, thậm chí dùng lôi điện hỗ trợ rèn.

Vẫn chưa đạt tới cấp độ ngàn rèn, nhưng tám chín trăm lần vẫn có thể, thu nhập qua một tuần đã tích lũy lại mấy vạn.

“Hẳn là nên nghĩ tới lần xông Thăng linh đài lần thứ hai a!” Cẩm Vân cảm thấy mình có thể lần nữa hấp thu linh lực một khoảng lớn rồi.

Thể chất tăng lên, năng lượng lúc trước cũng cải thiện bản thân nhiều, hồn linh cũng trở nên cố định hơn, Lôi Dạ Ngư càng lúc càng chân thật.

Quan trọng nhất, tinh thần lực! Đó là cơ sở để hấp thu hồn linh có niên kỷ càng cao cấp!

Ngày hôm nay đi học tưởng như là một ngày bình thường, nhưng không ngờ lại có kẻ gây sự, là tên đại ca của kẻ thu phí bảo kê lần trước, đối phương đòi giao người, song được thầy Vũ cản lại.

“Vàng, vàng, tím tím, đen đen” Lục hoàn sao.. Hồn đế

Thấy Vũ ánh mắt sáng lên màu tím, sau đấy đơn giản đóng băng đối thủ, là một tứ hoàn hồn tông, sức mạnh chênh lệch quả là đáng sợ.

Thầy ấy đã từng dạy cho bọn cậu về Đấu khải, và Cẩm Vân chắc chắn là thầy ấy cũng sở hữu một vài bộ phận đấu khải cho mình, nhưng dù cho không sử dụng cũng mạnh đến đáng sợ vậy sao?

“Vũ Lân?” Cẩm Vân ngạc nhiên nhìn sang Đường Vũ Lân, ngay khi võ hồn của tên hồn tông vang lên tiếng long ngâm, Đường Vũ Lân liền ôm ngực khuôn mặt cau mày.

“A! Gì sao?” Đường Vũ Lân khôi phục tinh thần, cười cười nhìn sang Cẩm Vân hỏi.

“Cậu ổn chứ?” Cẩm Vân biểu cảm lo lắng hỏi

“Tất nhiên rồi, ta không sao” Đường Vũ Lân mỉm cười trả lời, tối hôm đó đối phương lại ngủ rất say, nhưng biểu cảm có hơi khẩn trương.

Thời gian qua, bọn cậu đã chiến thắng được lớp ba, lớp hai, và chuẩn bị khiêu chiến lớp một.

Đường Vũ Lân có vẻ đang vội vàng làm chuyện gì đấy, đối thủ lớp một là ba cái đại hồn sư, là kẻ thù khá mạnh.

Vì thời tiết mưa bão nên trận đấu bị hoãn lại một tuần, vừa vặn thời gian cho Cẩm Vân tiến vào Thăng linh đài lần hai.

“Nên là thời gian để tiếp tục tăng cấp rồi!”

Tốc độ tu luyện của Cẩm Vân khá chậm, so với Tạ Giải và Vũ Lân đều không bằng, nhưng nếu tiến vào Thăng linh đài sau đấy, ai nhanh ai chậm còn chưa biết đâu.

Một lần nữa đem toàn bộ tiền vốn ra để tiến vào Thăng linh đài, lần này cậu được đưa thẳng tới một khu rừng rậm tận sâu bên trong.

Theo bản năng cậu phải lẫn trốn, xem ra lần này không có thể đi tới khu vực sông hồ hoặc biển để chiến đấu được nữa.

“Thật nhiều hồn thú, bạo động sao?” Cẩm Vân ngạc nhiên nhìn thấy bốn cái hồn sư hoạt theo nhóm.

Có mẫn công, có cường công, một phụ trợ một khống chế, bọn họ đang nói về thời gian bạo động của thăng linh đài.

Hèn gì mà hồi nãy cậu thấy nhiều người tiến vào Thăng linh đài lần này như vậy, hồn thú cũng có rất nhiều ngàn năm hồn thú.

Nếu đây là lần đầu tiên, có lẽ Cẩm Vân sẽ bối rối và hoảng sợ, nhưng mà bây giờ cậu cũng không phải tay non nớt như vậy.

“Bốn người bọn họ sẽ không sống sót nổi đâu” Cẩm Vân đánh giá.

Kết quả là bọn họ bị tập kích bởi hồn thú, sau đấy cả bốn tử vong khi hồn sư phụ trợ và khống chế mất đi, hai cái hồn sư cường công và mẫn công tồn tại thời gian lâu hơn, suýt nữa phản sát được hai con ngàn năm hồn thú nhưng cuối cùng vẫn là thất bại.

Nhờ vậy mà Cẩm Vân mới có thể đạt được lợi ích lớn nhất, Lam Ngân Thảo của cậu phóng ra với tốc độ nhanh chóng mặt, các hồn thú này đều đã hao tổn thể lực rất nhiều.

Mục tiêu chỉ là tiếp xúc với các vết thương của kẻ thù để hấp thu sinh mệnh đối thủ, nhẹ nhàng, và đơn giản.

Xoẹt! Xoẹt! Xoẹt!

Lam Ngân Thảo của Cẩm Vân cứ như xúc tu của tử thần, đi tới đâu, hồn thú chết tới đó, linh lực dồn dập đổ vào người của cậu.

“Thanh lọc chuông! Thanh tẩy!”

Thay đổi Lam Ngân Thảo thành võ hồn thứ hai, võ hồn này sử dụng càng lâu, tinh thần lực của Cẩm Vân càng được uẩn dưỡng càng nhiều.

Tiếp đấy, Cẩm Vân cẩn thận tiến vào sâu bên trong, thời kỳ bạo động, hồn thú rất nhiều con đã nổi điên.

Nhưng lại càng dễ dàng để lộ sơ hở của đối phương, bọn nó không quan tâm đến mạng sống, dù bị thương nặng thế nào vẫn vô cùng nguy hiểm.

Bất quá…

“Trước khi các ngươi kịp vùng vẫy, chỉ cần để lộ vết thương ra, các ngươi đã mặc định là tử vong rồi”

Một lần nữa xử lý vài con ngàn năm hồn thú, căng trướng cơ thể của Cẩm Vân với sự tà ác của thiên phú Hấp thu sinh mệnh.

Lại thanh lọc lần nữa, tinh thần lực cứ như vậy tăng mạnh rõ rệt, kể cả hồn lực dừng tại cấp 16 cũng tăng lên cấp 17.

Tốc độ tu luyện như vậy đủ để so với các hồn sư thiên phú đỉnh cấp, càng giết nhiều hồn thú cấp cao, võ hồn của cậu càng được cải thiện.

Độ bền, độc tố đều tăng lên đáng sợ, hơn nữa còn không phải là hồn kỹ, mà là bản chất của Lam Ngân Thảo.

Cậu tốn mấy tiếng đồng hồ bên trong Thăng linh đài bạo động, chém giết không biết bao nhiêu hồn thú, hồn lực cứ như vậy tăng trưởng tới cấp 19, gần đạt tới cấp 20.

Đang tính quay trở về, nhiêu đây là đã đủ cho lần tiến vào Thăng linh đài thứ hai rồi, song Cẩm Vân lại muốn đi thêm xa hơn chút nữa.

Tiến sâu vào bên trong của rừng rậm Thăng linh đài sơ cấp, Cẩm Vân đột nhiên gặp được một con vạn năm hồn thú.

“Thị huyết tử lôi điểu?”

Chết tiệt, cái gì vậy, tại sao sơ cấp Thăng linh đài lại có loại hồn thú như vậy, cậu đã tiến vào quá sâu bên trong khu rừng sao?

Bỏ trốn, không thể chiến thắng, phải bỏ trốn!

Đây là ý nghĩ mặc niệm của Cẩm Vân, con Thị huyết tử lôi điểu kia cho cậu cảm giác tà ác rất chân thật, cứ như thể, đấy là một con chân thật hồn thú vậy.

Vạn năm hồn thú, không phải đối thủ, tuyệt đối phải bỏ trốn.

RỐNG!!!

Con Thị huyết tử lôi điểu tăng tốc bám theo sau lưng Cẩm Vân, có lẽ nó mặc định là phải giết chết con người nhỏ bé này.

“Đúng rồi, chuông khẩn cấp, phải rời khỏi ngay”

Có điều, cậu đã bấm xong chuông khẩn cấp, nhưng lại không rời khỏi thế giới của Thăng linh đài, ngược lại bàn chân của vạn năm hồn thú đã cào xé cơ thể cậu.

Không chết ngay lập tức, nhưng một mảng lớn phần eo đã bị xé nát, máu tươi ồ át chảy ra, đau đớn đến linh hồn Cẩm Vân phải gào thét

‘Máu của ta đang bị rút đi? Chuyện gì vậy…. Không, ta không.. sự tà ác này…’ Cẩm Vân hấp hối trước khi chết.

Cậu muốn phản kháng điều gì đó, tinh thần lực mạnh mẽ làm ý thức của Cẩm Vân không đến nổi ngất ngay lập tức.

Một luồng sáng thanh lọc hiện lên, võ hồn Thanh Lọc Chuông xuất hiện trước người của Cẩm Vân, sau đấy bất ngờ nó rung lên.

Giống như trời sinh khắc chế loại hồn thú Thị huyết tử lôi điểu này, con vạn năm hồn thú bị dội ngược về sau một chút, quá bất ngờ nên nó không thể né tránh.

Một vết thương nhỏ được vạch ra trước mặt của vạn năm hồn thú, như một bản năng cầu sinh, một sợi, hai sợi, thật nhiều Lam Ngân Thảo xuất hiện sau khi võ hồn Thanh Lọc Chuông biến mất.

Chúng nó đâm vào bên trong vết thương của Thị huyết tử lôi điểu, như con thú đói khát hút lấy sinh mệnh của vạn năm hồn thú một cách điên cuồng.

Thị huyết tử lôi điểu nổi điên lại dùng vuốt đâm vào ngực của Cẩm Vân, lồng ngực bị xé ra, cái chết đang đến.

Nhưng cũng vì vậy mà vết thương trước người Thị huyết tử lôi điểu bị xé ra, càng nhiều Lam Ngân Thảo đâm vào.

Chỉ trong khoảng ba mươi đến bốn mươi giây, Cẩm Vân như trải qua cực hình, đi qua con đường sinh tử.

Tinh thần cậu như vỡ vụn, phần bụng lại như căng trướng, giống như một con rắn nhỏ nuốt chửng lấy một con trâu rừng khổng lồ.

Cẩm Vân biến mất khỏi thế giới Thăng linh đài, mở mắt tại thế giới hiện thực, gào thét lên một cách điên cuồng.

“GYAAAAAHHHH”

Tột cùng của tuyệt vọng, hai mắt đỏ máu dưới tác dụng của Tà hồn sư thiên phú, đầu óc của cậu không còn được tỉnh táo.

Lam Ngân Thảo mau chóng mọc ra, từ màu xanh lam và lôi điện yếu ớt biến thành màu tím đen, với lôi điện mang thuộc tính hủy diệt

Trong đầu của Cẩm Vân như xuất hiện thêm thứ gì đó, nếu có người phát hiện, bọn họ sẽ nhận ra đấy chính là hồn cốt.

Hoàn chỉnh hồn cốt sọ não, chân thật hồn thú vạn năm, bởi vì hấp thu sinh mệnh thiên phú mà không hao tổn chút nào mang về hồn cốt.

Đau đớn quằn quại, cả người Cẩm Vân như đang thay đổi một cách từ từ, tinh thần lực của cậu tăng lên, sau đó lại bị xóa mờ đi lý trí.

Trước khi ngất xỉu, Cẩm Vân dùng hết sức thu hồi Lam Ngân Thảo, lần nữa dùng Thanh Lọc Chuông khôi phục thần trí cho mình.

Bịch!

Đứa nhỏ yếu đuối nằm gục xuống, một lúc sau nhân viên Thăng linh đài mới xuất hiện, có điều dị tượng vừa rồi đều đã biến mất.

Một tiếng sau, với tốc độ khôi phục thật nhanh, Cẩm Vân mở hai mắt ra, nghi ngờ nói

“Đây là đâu? Địa ngục sao?”

“Haha, không phải địa ngục đâu, có phải nhóc đã bị giết chết ở trong Thăng linh đài đúng không? Đây chỉ là tác dụng phụ mà thôi, nỗi đau bên trong Thăng linh đài là chân thật, có lẽ ngươi chỉ là bị shock tinh thần mà thôi” Một người đàn ông đứng gần đó giải thích cho cậu.

Có vẻ biểu cảm ngơ ngác của Cẩm Vân chọc cho ông cười, đối phương tên là Đạt La, nhân viên của Thăng linh đài sơ cấp tại Đông Hải thành.

Cẩm Vân phát hiện thời gian đã muộn nên liền phải trở về, nhưng cậu không biết cậu vừa đi Đạt La khuôn mặt lại trầm xuống, nhìn về hướng Cẩm Vân đi.

“Thật kỳ lạ, tên nhóc này giống chết tại chỗ gần với con vạn năm hồn thú kia đi, vậy mà tinh thần lại tỉnh táo như vậy”

Lần này là thăng linh đài sơ sót, vậy mà để xổng một con hồn thú thật sự xuất hiện tại chỗ sâu bên trong khu rừng.

Bình thường cũng không có ai xông được tới đây, thật không ngờ rằng vậy mà thật sự có được người đi tới chỗ sâu đến vậy.

Nhưng mà giống như con vạn năm hồn thú đấy cũng biến mất rồi, rốt cuộc là nó đã đi đâu? Con Thị huyết tử lôi điểu vạn năm đó giống như hoàn toàn tiêu biến giữa không khí vậy.

Đạt La không hề biết rằng, chính đứa nhóc vô hại vừa rồi đã nuốt chửng không còn chút xương cốt dư thừa nào con Thị huyết tử lôi điểu vạn năm đó.

Về tới ký túc xá trong học viện Đông Hải, ngày hôm nay Cẩm Vân còn đang bị sang chấn tâm lý, cậu không dự định tới hiệp hội thợ rèn ở Đông Hải vào hôm nay.

Rõ ràng cậu cảm giác rằng mình đã chết, nhưng mà tại sao lại… con Thị huyết tử lôi điểu đó…

“Khoan đã, hồn lực của ta”

Cẩm Vân ngạc nhiên phát hiện, hồn lực của cậu đã đột phá đến cấp 21, trở thành một Đại hồn sư, hai vòng hồn hoàn màu tím lần lượt xuất hiện.

“Ngàn năm hồn hoàn? Lam Ngân Thảo đã trở nên bền chắc hơn rất nhiều”

Cẩm Vân khó tin nói, hơn nữa cậu cảm nhận được sự thay đổi không chỉ là vậy

“Trong đầu của ta, vậy mà có hồn cốt? hơn nữa còn gia tăng không nhẹ tinh thần lực và cải thiện thể chất của ta, đây hẳn là lý do giúp ta có thể thừa nhận hai cái ngàn năm hồn hoàn sao?”

“Lam Ngân Thảo còn giống như có hình thái khác”

Suy nghĩ như vậy, Cẩm Vân lật tay, từ màu xanh lam Lam Ngân Thảo biến thành màu tím đen Lam Ngân Thảo, lôi điện cũng trở thành điên cuồng lực phá hoại tử sắc lôi điện.

Bất quá lực khống chế của cậu cũng không vì vậy mà giảm xuống, tinh thần lực tăng lên giúp Cẩm Vân khống chế bản thân võ hồn tốt hơn.

“Lôi Dạ Ngư?” Cẩm Vân ngạc nhiên nhìn hồn linh của mình xuất hiện, nó giống như đã thay đổi rất nhiều.

Thân hình Lôi Dạ Ngư lớn hơn, cơ thể chỗ hai cái vây cá vậy mà thoái biến, sau đấy trở thành một đôi cánh chim lớn.

Đây thật sự còn là Lôi Dạ Ngư hồn linh mà cậu biết ư? Điều này rốt cuộc là sao? Đột biến?

Hồn linh từ trăm năm tiến hóa lên ngàn năm niên kỷ, với hình thái bây giờ, con cá chình nhỏ bé ngày nào giống như hóa thành một con tà ác long, cả người hắc ám rắn chắc, đôi cánh khổng lồ và lôi điện vờn quanh.

“Được rồi, vậy sau này gọi ngươi là Tử Long Ngư đi?” Cẩm Vân thú vị đặt tên, mặc dù hồn linh của cậu không hề có chút khí tức hay mối liên quan đến hệ rồng nào.

Nhưng Tử Long Ngư lại rất thích cái tên mới này, nghe rất khí phách.

Hồn hoàn thứ nhất của cậu cung cấp kỹ năng đã biến đổi, Lôi Thể hồn kỹ trở thành Lôi Tâm.

Từ việc bản thân là nguồn dự trữ lôi điện, lúc này hồn kỹ giúp cho Cẩm Vân trở thành nguyên tố điện luôn, sự ưu ái của lôi hệ dành cho cậu là rất lớn.

Hồn hoàn thứ hai cũng cấp cho Cẩm Vân một hồn kỹ rất hợp ý cậu, mặc dù không mang thuộc tính hệ nước nhưng tính thực dụng lại rất cao, hồn kỹ mang tên là Yếm khí chuyển hóa.

Ở trong điều kiện thiếu không khí, thúc đẩy tăng trưởng của Lam Ngân Thảo và khôi phục thể lực cho hồn sư.

Có vẻ như hồn hoàn thứ hai cung cấp hồn kỹ đã chịu ảnh hưởng của Thị huyết tử lôi điểu, nhưng đây không phải là sự thay đổi xấu.

Tạm thời không nghĩ nhiều như vậy, Cẩm Vân đánh một giấc ngủ say, Tạ Giải và Vũ Lân đều đang bận rộn.

Còn ba ngày nữa là tới thời gian khiêu chiến với lớp một, lúc đấy cuộc thi thăng cấp sẽ kết thúc.

Hiện tại mục tiêu cần thiết nhất của Cẩm Vân là mau chóng kiếm thật nhiều tiền, mua được càng tốt hồn linh thứ hai cho mình.

Con đường học tập nghề rèn chuẩn bị thẳng tiến!

Bạn đang đọc Đấu La Chi Tà Hồn Sư sáng tác bởi Lucifer181098
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Lucifer181098
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 81

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.