Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thay đổi dự định

1584 chữ

Tiếng lạch cạch của kim loại va chạm vào mặt đất, hơn nữa tiết tấu còn nhanh đến đáng sợ, một chất lỏng màu tím đen bắn tới trước người Mặc Vũ.

“Phiền phức thật đấy, con nhện khốn kiếp này”

Vội dùng Nguyệt đao chém về phía trước, cắt đôi chất độc bắn vào người mình, hai chân thuận tiện đáp lên một thân cây gần đó, thay đổi hướng di chuyển.

Bất quá con nhện đuổi theo cô có tới tận tám chiếc mâu, luận về độ linh hoạt hoàn toàn không thua kém gì Mặc Vũ.

Thật nhiều con mắt di chuyển, quan sát, tầm nhìn rộng đến khủng bố.

Sợi tơ bắn ra, những cái bẫy được đặt sẵn bởi con nhện thâu kín hết toàn bộ lối trốn thoát của Mặc Vũ.

Đây có thực sự là Thập niên hồn thú hay không? Thứ này người thường làm sao mà đánh thắng nổi?

Một bên chân dính phải sợi tơ, lần nữa gây đến sự chú ý của con nhện màu đen xù lông đuổi tới

“Dịch chuyển!”

Định vị khoảng cách cao hơn một chút, vì không có quá nhiều kinh nghiệm và phán đoán, để an toàn Mặc Vũ xuất hiện ở khá xa trên đầu con nhện.

Ngay khi nó vừa đuổi tới, cô kẹp hai chân vào chuôi đao, xoay người phóng xuống!

Mục tiêu là phần đầu và phần bụng để lộ ra sơ hở, nhát chém tóa ra kinh người sắc bén dưới sự gia tốc tốc độ.

‘Krrrr’

Dựa vào bản năng sinh tồn mà co người quay lại, dùng hai chân mâu để bảo hộ lại phần bụng bị nhắm đến.

Máu nhện bắn ra, con Hồn thú thập niên lập tức rụng rơi xuống, cả người lăn dài dưới mặt đất.

“Thành công?” Mặc Vũ cũng đáp xuống, nhưng cô không có dự định lập tức nhào tới, nơi này có quá nhiều sợi tơ của đối phương, không cẩn thận liền có thể dính bẫy.

Quả nhiên không lâu sau đó, con nhện này dù mất đi khả năng di chuyển vẫn có thể tục bắn ra độc dịch, dùng sáu cái mâu còn lại cố gắng bỏ trốn.

Nếu là một Hồn sĩ khác sớm đã bị qua mặt, nhưng mà…

“Lần này ngươi không gặp may rồi” Mặc Vũ vừa né tránh vừa ném lên Nguyệt đao, thanh đao lập tức biến mất trên không trung, hiện ra trước người của Hắc Nhện.

Đem đầu của nó cắt đôi, từ bên dưới cái xác hiện ra một vòng hồn hoàn màu trắng.

Thở phào ra một hơi nhẹ nhõm, lần đầu chiến đấu độc lập làm cô hơi mất bình tĩnh một chút, liên tục bị đánh đuổi có chút xấu hổ nhưng ít ra cô vẫn thành công.

Bởi vì một Hồn sư khi chưa có Hồn hoàn cũng chỉ mạnh hơn người thường đôi chút, cho nên chiến đấu khá chật vật

“Xong rồi? Mau chóng ăn nó rồi trở về nghỉ ngơi thôi!” Lạc Thanh Thanh ở trên một thân cây quan sát hết trận đấu bình thản nói

“Không khen ngợi được một câu sao? Thanh Thanh” Mặc Vũ đang thu dọn đống chiến trường không khỏi đau khổ nói

“Bị đuổi giết nãy giờ vẫn còn muốn được khen ngợi?” Lạc Thanh Thanh trừng mắt một cái, Mặc Vũ lập tức ngoan ngoãn chịu thua.

Hôm nay đã là ngày cuối tuần, ngày mai sẽ bắt đầu lại một tuần mới, Lạc Thanh Thanh đã sớm cho con quái vật trong người mình ăn no.

Đối thủ của cô là một con Khỉ đầu chó, đồng dạng là Thập niên hồn thú, bởi vì không tiến vào quá sâu cho nên đối thủ tương đối đơn giản, lại thêm khả năng của Lạc Thanh Thanh nên hầu như chẳng gặp bao nhiêu nguy hiểm.

Ngày hôm qua Mặc Vũ còn cười đùa nói Lạc Thanh Thanh đánh một con Khỉ đầu chó mà cực khổ dễ sợ, hôm nay cô mới biết được thế nào là lễ độ.

Xem ra ở thế giới này một người hành động không được thuận tiện cho lắm, ít nhất là ở giai đoạn ban đầu.

Hai người vừa điền đầy bụng của mình xong, lập tức rời khỏi khu rừng trở về Học viện.

Ngày hôm nay Lạc Thanh Thanh cảm giác không quá ổn cho lắm, giống như có một vài mối nguy đang rình rập xung quanh, nhưng lại không cụ thể.

Chính là lúc mà bọn họ gần đi ra khỏi khu rừng, một âm thanh đau đớn kêu lên

“Cứu…. cứu với…”

“Không muốn”

“Đừ …”

Tiếng hét thảm cùng với tiếng máu thịt đánh văng lên làm cho Mặc Vũ rùng mình, xong ngay khi cô định quay lại, tầm nhìn đã bị bịt kín

“Đi ngay, đừng nhìn lại”

Lạc Thanh Thanh dùng tay che mặt của Mặc Vũ, sau đấy đẩy nhanh tốc độ rời đi.

Cái cảm giác vừa rồi, giống như cô đã từng gặp qua, đấy là những Hồn sư tu luyện tà ác mà thế giới này bài xích, Tà hồn sư.

Đấy hẳn là lý do mà việc cảnh giác của quân đội ngoài biên giới cửa thành Tinh La đế quốc trở nên nghiêm ngặt hơn.

Nếu như chậm một chút, bọn cô cũng có thể trở thành con mồi của bọn chúng, không biết cụ thể thực lực là bao nhiêu, nhưng chỉ cần bỏ trốn thật nhanh là được.

Nếu quay lại liền có thể bị đuổi giết, cô còn chưa ngu ngốc đến vậy.

“Tiểu Vũ, đẩy nhanh tốc độ” Lạc Thanh Thanh gấp gáp nói

“Rõ” Mặc Vũ cũng biết được tình huống hiện tại, vừa chạy vừa định vị, cô vừa mới cho con quái trong người mình ăn no, hiện tại lực lượng tương đối dư thừa.

Nắm chặt tay của Lạc Thanh Thanh, bọn cô liên tục dịch chuyển sáu lần, xuất hiện bên trong khu vực bảo hộ của đế quốc.

Ngay sau lưng bọn họ một tên Hồn Tông có võ hồn là đôi cánh mỏng, trước mặt mọc ra một cái xúc tu, chiếc lưỡi dài đánh lên trên mặt, liếm sạch vết máu tươi còn đang bám ở trên

“Mất dạng rồi?”

Vừa mới định âm thầm đuổi giết, nhưng sau khi hai đứa nhỏ kia đáp xuống một lùm cây liền mất tích.

Tên Hồn Tông này nhíu mày khó chịu, đáng lý ra một Hồn Tông như hắn làm sao có thể để lọt mất hai đứa nhỏ ngon miệng như vậy.

Đang tính toán tìm kiếm thêm một lát, đột nhiên cảm nhận được Hồn lực dao động mạnh mẽ, hắn chậc một tiếng rồi phun ra bãi nước bọt, mau chóng bỏ trốn

“Quân đội của Tinh La thật phiền phức”

Quay người bỏ trốn, hắn chỉ mong là đám người này không xin mời hỗ trợ tới Học viện hoàng gia, hoặc thậm chí là Học viện Sử Lai Khắc.

Nếu bị bắt lấy thì rất khó có đường sống, hắn mới thức tỉnh thiên phú tà ác của mình chưa bao lâu

Chỉ cần cho hắn thêm một chút thời gian, như vậy…

Bên trong Tinh La thành, vừa tránh thoát được một kiếp, Lạc Thanh Thanh và Mặc Vũ không có giao tiếp gì nhiều, trực tiếp trở lại trong Học viện.

“Vừa rồi là?” Mặc Vũ vẫn chưa biết được cụ thể chuyện gì diễn ra, chỉ là biết nguy hiểm ở ngay sau lưng

“Rất có thể là Tà hồn sư, cảm giác đó không thoải mái lắm, cần thiết phải đẩy nhanh việc trở thành Hồn sư nếu như muốn được an toàn” Lạc Thanh Thanh trả lời

Vừa vặn hôm nay hấp thu một cái Hồn hoàn niên kỷ gần trăm năm, hồn lực tích trữ của Lạc Thanh Thanh đã sắp gần đạt tới mức độ đột phá.

Từ trong trữ vật hồn đạo khí lấy ra hai viên Tổ Ích Đan, ném cho Mặc Vũ một viên.

“Thông thường tớ không dự định dùng thứ này, nhưng tăng lên cấp độ Hồn lực của chúng ta trước đã”

Nói xong cô liền ngồi xuống, nuốt viên Tổ ích đan này vào, tác dụng của nó là khuếch trương tốc độ hấp thu Hồn lực trong cơ thể.

Chịu đựng nhất định đau đớn, giãn rộng kinh mạch ra, thuận tiện cho việc đột phá.

Chỉ sau một tuần, từ Hồn lực cấp tám, cô đột phá lên cấp 9, hơn nữa còn đẩy liền một mạch tới gần cấp 10.

Mặc Vũ cũng không hỏi gì thêm, nuốt viên Tổ Ích Đan vào bụng liền ngồi xếp bằng tu luyện, Hồn lực tăng lên hai cấp, đạt tới cấp 8.

Có thể nói đây là lợi thế của việc có gia thế khủng đi?

Việc sử dụng đan dược này có ảnh hưởng một ít đến kinh mạch, bất quá lại không quá nhiều, chỉ cần không sử dụng liên tục sẽ khôi phục lại như ban đầu, vốn dĩ Lạc Thanh Thanh dự định sẽ dùng khi đột phá cấp 10.

Nhưng cần thiết phải thay đổi dự định, trong thời gian tới lợi dụng dược lực đẩy mạnh lên cấp 10, sau đấy mang theo Tế Lâm đi săn hồn hoàn đầu tiên cho bản thân.

Bạn đang đọc Đấu La Song Tinh (Dịch) của Quỷ Ảnh Tiểu La
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ngocchanquan999
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt đọc 10

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.