Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lại luận bàn

1410 chữ

“Mặc Vũ, Lạc Thanh Thanh, hai cậu có chuẩn bị đến buổi tập huấn của các học trưởng không?” Trần Khải lúc này hí hửng chạy ra.

Có vẻ thoát khỏi vòng kiểm soát của Khải Hoàng, thằng nhóc này liền trực tiếp bay nhảy lên trời.

Bởi vì đội dự bị vừa vặn xuất phát để bắt đầu một đợt huấn luyện mới, Cửu Cửu công chúa cũng có gặp mặt hai người Mặc Vũ để bàn giao kế hoạch ở lại Học viện của hai người.

Trong thời gian cô đi, thời gian là ba tháng, đến khi trở về, cả hai đứa đều phải đạt tới cấp 10, đồng thời sẽ có một đợt kiểm tra thực chiến lại cho cả hai.

Nếu như có thể đạt tới cấp 10 trước thời hạn, có thể liên lạc với lão sư trong học viện để nhờ hỗ trợ săn giết.

Lạc Thanh Thanh cũng không vội nói với Cửu Cửu công chúa về hồn hoàn ngàn năm của mình, tạm thời cứ yên tĩnh tu luyện cái đã.

“Buổi tập huấn? Không, cậu cứ việc đi một mình đi” Mặc Vũ thằng thừng từ chối.

“Chính xác, nếu không tranh thủ tu luyện thì cậu sẽ bị bỏ xa đấy” Lạc Thanh Thanh sau thời gian bị làm phiền cũng coi như quen thuộc đối phương.

Trần Khải có một lối chiến đấu khá hoang dã, coi như phù hợp với võ hồn Huyết hùng.

Tuy nhiên điểm đánh giá của đối phương không quá cao, hơn nữa còn rất ít khi dùng đầu óc.

Chấm điểm… tầm khoảng sáu điểm đi? Xét về thiên phú.

Hai người Mặc Vũ thường xuyên chiến đấu với nhau, thỉnh thoảng tìm hiểu về một vài Hồn đạo khí có tác dụng phổ biến ở thế giới này.

Hiện tại còn quá sớm để học tập chế tạo Hồn đạo khí, cho dù muốn chế tác cũng cần có một lượng Hồn lực nhất định làm hậu thuẫn phía sau, chưa kể kiến thức, tài liệu, một loạt vấn đề kéo đến.

Và rồi… thời khắc kinh hoàng ấy cũng đến!

Đợt kiểm tra của Điệp Tinh Lan và Tế Lâm cũng đến, không chỉ Mặc Vũ mà cả Lạc Thanh Thanh cũng phải đối mặt với dì của mình.

“Đột phá lên cấp 9?” Một tuần thời gian trôi qua, chỉ riêng xử lý lượng hồn lực trong đan dược cũng hỗ trợ Mặc Vũ khá nhiều, nên Lạc Thanh Thanh không quá ngạc nhiên.

“Ừm, vừa vặn, nhưng muốn lên cấp 10 thật không biết phải đến khi nào, chắc cả tháng nữa đi? Nếu như không được phép săn hồn” Mặc Vũ gật đầu trả lời, có chút uể oải nói.

Nhưng như vậy cũng phải thôi, dù sao Tinh La rừng rậm hiện vẫn đang bị liệt vào khu vực nguy hiểm.

Không có Điệp Tinh Lan a di đi theo bảo hộ thật sự không an toàn một chút nào, dù cho có năng lực của Lạc Thanh Thanh đi chăng nữa, nhưng vẫn không hẳn là tuyệt đối.

“Được rồi, Lan a di sẽ sớm xử lý xong tên Tà hồn sư rồi trở về thôi, đừng nóng vội” Lạc Thanh Thanh an ủi cô bạn của mình.

Hai người vừa mới đến quảng trường nơi mà Điệp Tinh Lan và Tế Lâm hẹn sẵn, một cảm giác áp bách đè lên cả hai.

Chỉ trong một khoảnh khắc, Mặc Vũ liền cảm tưởng có một khối thiên thạch muốn đập vào người mình, nhưng lập tức bị Lạc Thanh Thanh kéo đi chỗ khác.

Hai người bọn cô nắm tay.

Kết nối được thiết lập!

Toàn thuộc tính gia tăng ba thành, Lạc Thanh Thanh lợi dụng năng lực của bản thân tránh khỏi ảo ảnh của Điệp Tinh Lan

“Ồ, quả nhiên không có tác dụng sao?” Điệp Tinh Lan mỉm cười nói, bà đứng ở trên cao nhìn xuống.

Đột nhiên lúc này một con dã thú xông tới, không phải… là Tế Lâm, đối phương ở trạng thái Võ hồn phụ thể.

Không sử dụng hồn hoàn sao?

Như vậy thuận tiện!

Hắc Ngục Thương + Nguyệt Đao

Hai đứa nhỏ triệu hồi võ hồn, nắm chắc lấy tay nhay, Lạc Thanh Thanh lập tức ném Mặc Vũ về phía trước, còn cô ở lại phía sau yểm hộ.

Lưỡi thương gõ vào mặt đất, hồn hoàn ngàn năm duy nhất sau lưng tỏa sáng

“Thủy Ảnh!”

Hồn kỹ mà cô được nhìn thấy cái bóng của mình sử dụng, cấp độ cao hơn của khống nước, đó là ngưng tụ thực thể của nước.

Biến nó thành muôn vàn lưỡi thương, hóa thành những cánh tay vươn rộng tấm kiểm soát của cô.

Đạp lên trên lưỡi thương của Lạc Thanh Thanh, Mặc Vũ uyển chuyển khiêu vũ và tránh né khỏi đòn công của Tế Lâm.

Vung đao tập kích từ xa!

“Khá lắm, phối hợp này hẳn là có tập trước đi?” Tế Lâm dùng hai tay chắn ở trước người, chống lại lưỡi đao của Mặc Vũ, nhưng vẫn không thoát khỏi tầm ảnh hưởng của Lạc Thanh Thanh.

Có thể nói là Mặc Vũ đẩy anh về nơi mà Lạc Thanh Thanh mong muốn.

“Ồ?” Điệp Tinh Lan hơi kinh ngạc, Thanh Thanh nhà bà tài giỏi đã sớm biết, nhưng cô bé này cũng không tệ đâu.

Còn nữa, cái Hồn kỹ kinh khủng kia là hồn kỹ ngàn năm của Thanh Thanh sao? Lợi hại như vậy?

“Đến đây đi” Không có xông tới, nhưng dòng xoáy đang cuốn Tế Lâm về phía cô.

“Như vậy, thêm chút độ khó nào!” Điệp Tinh Lan phóng thích hồn kỹ thứ hai của mình.

Điệp Tinh Thần!

Sự ra tay của Điệp Tinh Lan không khác gì phóng thích sức mạnh của Tế Lâm, đối phương hung hăn vung trảo.

Chỉ một kích duy nhất, những cây thương nước của Lạc Thanh Thanh như muốn vỡ vụn.

Chính là lúc này, một tiếng kim loại vang lên!

Nguyệt Đao đập vào Hắc Ngục Thương của Lạc Thanh Thanh, tạo ra âm thanh phá vỡ ảnh hưởng của Hồn kỹ Điệp Tinh Thần.

Đồng thời cũng đẩy cô về phía sau vài bước, tránh được tập kích của Tế Lâm.

“Được!” Lạc Thanh Thanh chớp lấy thời cơ chớp mắt, ngưng đọng lại hồn kỹ thật nhanh đáp trả Tế Lâm.

Lưỡi thương đâm xuyên qua hàng phòng ngự của đối phương, có điều rất nhanh bị Hồn kỹ đầu tiên của Tế Lâm cản lại.

Nhưng Tế Lâm vẫn bị đẩy bật về sau, mà nơi đó…

Mặc Vũ tóm lấy một cây thương của Lạc Thanh Thanh vung tới, chặn đường lui của Tế Lâm.

Khiến cho anh không thể không dùng hồn kỹ thứ hai, Thiệt Liệt Sư biến thành một con nhím gai đáng sợ.

“Quá ngây thơ!”

Lưỡi thương bị bẻ cong rồi phá vỡ thành nước, nhưng Mặc Vũ vẫn kịp bỏ trốn

“Chơi ăn gian, đã bảo không dùng hồn kỹ rồi cơ mà?”

Mặc Vũ tức giận nói, cô cũng không có hoàn toàn nổi giận mà đứng yên, ngược lại đón lấy Nguyệt Đao sẵn sàng cho đợt tập kích tiếp theo.

Thỉnh thoảng Điệp Tinh Lan thả xuống vài kỹ năng, làm cho hai người Mặc Vũ thảm không đỡ nổi.

Dù cho Lạc Thanh Thanh khống tràng có mạnh cỡ nào, hay Mặc Vũ phối hợp xuất sắc ra sao, hai đứa vẫn bị đập bay ra xa.

“Lâm Lâm!” Lạc Thanh Thanh gằn giọng đứng dậy, chật vật phủi bụi lườm Tế Lâm nói

“Tiểu thư a, trong huấn luyện không có hai từ nương tay” Tế Lâm gãi đầu nói

“Nhưng không đến mức này chứ?” Mặc Vũ bị đánh văng vào bụi cây, hai chân chổng ngược lên trời.

“Tiểu Vũ Vũ thiên phú không sai nha” Điệp Tinh Lan khen ngợi nói.

Lần luận bàn này giúp cho Điệp Tinh Lan hiểu rõ hơn về cô bạn của cháu mình, để xem xem đối phương có thể trở thành một thành viên của tông môn không.

Có được kết quả như mong muốn, Điệp Tinh Lan liền cười hì hì nhìn cháu gái mình.

Lạc Thanh Thanh cảm giác nổi da gà với nụ cười này.

Không có điều gì tốt lành…

Bạn đang đọc Đấu La Song Tinh (Dịch) của Quỷ Ảnh Tiểu La
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ngocchanquan999
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 12

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.