Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chiến

1645 chữ

U Minh Linh Miêu vung nhẹ cái đuôi, từ bên trong đôi mắt màu hoàng kim của nó ánh lên một vài cái bóng.

Mất đi sự che dấu của Điệp Tinh Lan, sự hiện diện của hai cô gái nhỏ lập tức xuất hiện trong mắt của con mèo lớn.

Con hồn thú ngàn năm giật mình khi phát có kẻ địch xuất hiện ở gần đấy, nhưng nó lại không hề biết một chút gì.

Hai đứa nhóc? Hơn nữa còn không tỏa ra khí tức gì mạnh mẽ…. bọn chúng xuất hiện từ khi nào?

“Như vậy thật sự có ổn không?” Tần Khang thật sự lo lắng hỏi, nếu như ném anh ra ngoài đấy sợ rằng đã sớm dọa đến ngồi bệch xuống đất rồi, đứng nói là đối mặt với ngàn năm hồn thú.

“Không sao, cứ tiếp tục theo dõi đi” Tế Lâm ở bên an ủi, anh biết đối chọi với ngàn năm hồn thú không phải ai cũng có thể đơn giản vượt qua được.

Dù cho là những hồn thú được xưng là yếu ớt nhất giống như Nhu Cốt Thỏ hoặc Mạn Đà La Xà, vượt qua cấp độ ngàn năm là đã đi qua một ranh giới lớn.

Và con U Minh Linh Miêu này cũng không phải dạng tầm thường gì, một trong các hồn sư đột phá cấp độ thần giới cũng sở hữu loại võ hồn này.

Chính là lúc này, Tế Lâm vừa mới dời mắt một chút, tiếng xé gió liền vụt lên, U Minh Linh Miêu phát động tập kích.

Vồ tới!

Ánh sáng giống như một tia chớp đánh về phía Lạc Thanh Thanh, cái bóng màu đen giống như một tảng đá lớn muốn đè bẹp cô, nhưng thứ càng đáng sợ là cặp móng vuốt của nó!

“Hắc Ngục Thương! Thủy Ảnh!” Lạc Thanh Thanh không hề do dự vung ra võ hồn, trực diện đối đầu.

Ngàn năm hồn hoàn không nuối tiếc mà sử dụng, nước… dòng nước chảy siết điều khiển môi trường xung quanh.

Móng vuốt đã xử lý, nhưng mà cái đuôi của nó!

“Tới ngay đây!” Đã nhiều lần đối đầu với Tế Lâm, việc chống chọi với dã thú hình hồn thú không quá xa lạ với Mặc Vũ.

Nguyệt Đao đã sớm nắm ở trong tay, cản lại cái đuôi của U Minh Linh Miêu, đồng thời cúi người vung mạnh lưỡi đao tròn, sử dụng hồn kỹ đầu tiên

“Cắt đứt không gian!”

Hồn hoàn màu vàng sáng lên, chớp mắt U Minh Linh Miêu lập tức bỏ trốn, nó cảm giác được nguy hiểm tử vong.

Thật kỳ lạ, một đứa nhóc nhân loại hồn hoàn trăm năm có thể làm được điều này

“U Minh Linh Miêu bị dọa sợ?” Thủy Dung giật mình nói, bà đứng ở xa quan sát chăm chú, dù rằng rất tin tưởng vào những đứa nhỏ nhà mình, nhưng vẫn luôn sẵn sàng hỗ trợ bất cứ khi nào.

“Lưỡi đao đó có đáng sợ vậy sao? Hoặc là nói… hồn kỹ mà con bé vừa phát động có thể nhất kích tất sát?” Điệp Tinh Lan phân tích kỹ càng.

Hồn hoàn trăm năm của Mặc Vũ vẫn còn tỏa sáng, thay đổi từ hồn kỹ Cắt đứt không gian chuyển sang Định vị không gian.

Tiêp tục quăng lưỡi đao của mình lên không, sau đấy tay không đâm thẳng tới, không mang theo bất cứ vũ khí nào.

Hành động này từ bên ngoài xem ra rất lỗ mãng, nhưng đây chính là một trong những kỹ thuật đánh lừa ý thức của đối thủ.

Bởi vì cô có thể bất cứ lúc nào gọi về vũ khí của mình!

“Tiểu Vũ, bên trái!” Lạc Thanh Thanh xoay lưỡi thương của mình, cắm chuôi đao xuống dưới đất, lập tức tạo ra hơn mười chiếc thương tương tự bằng nước, liên tục phóng thích.

Mỗi lưỡi thương sau khi đâm trúng mục tiêu sẽ phát nổ, gây nên một độ ẩm nhất định, thuận tiện cho Lạc Thanh Thanh khống chế tiếp theo.

Trong khi nhắc nhở Mặc Vũ khóa lại con hồn thú từ phía trái, Lạc Thanh Thanh đuổi theo hướng ngược lại.

U Minh Linh Miêu do dự một hồi, lựa chọn tấn công Lạc Thanh Thanh, bởi vì con bé còn lại kia cho nó một cảm giác tử vong bám đuôi.

Sẵn sàng chiến đấu, Mặc Vũ thấy U Minh Linh Miêu bỏ trốn liền hơi bất ngờ, giác quan nhạy cảm đấy, nếu nó lại tiến lên thì chắc chắn sẽ chết.

Định vị không gian vẫn luôn xác định chính xác điểm đến của U Minh Linh Miêu, con mèo lớn bất ngờ dùng tứ chi đâm mạnh vào Lạc Thanh Thanh.

Hắc Ngục Thương cường thế chống đỡ, tiếng kim loại phát ra ken két, đứa nhỏ cũng theo sức mạnh của hồn thú ngàn năm mà bị đẩy lùi.

Cái đuôi….!!!!

Thu thương, bật người nằm xuống né đòn, tiếp đấy lấy nước làm khiên, hóa thành một bộ phận cơ thể giúp Lạc Thanh Thanh tránh đòn.

Quá nguy hiểm, vừa rồi nó gần như phá vỡ hàng phòng ngự của cô.

“Đừng mong trốn thoát”

Ngay khi Điệp Tinh Lan định can thiệp, Mặc Vũ âm thanh vang lên, lưỡi đao lần nữa ném ra, đột nhiên biến mất.

Xuất hiện ở ngay phía trước U Minh Linh Miêu, lần này đã không phải lúc mới chiến đấu với con Nhu Cốt Thỏ lần trước.

Vị trí chính xác, lực đạo cực căng, tuy không thể sử dụng Cắt đứt không gian khi Nguyệt Đao rời tay, nhưng nhiêu đây đủ để khiến đối phương bị thương.

Xoẹt!

Máu tươi bắn ra, U Minh Linh Miêu quả nhiên bị thương, nhưng sát thương đến từ Nguyệt Đao không lớn.

“Thủy Ảnh!” Lạc Thanh Thanh chớp lấy cơ hội khống chế lấy dòng nước vừa rồi kéo lấy một chân của U Minh Linh Miêu, khiến nó mất đi thăng bằng.

Sau đấy cầm thẳng lưỡi thương, thuần thục phóng đi!

Mặc Vũ đột nhiên xuất hiện ở sau lưng của Lạc Thanh Thanh, hai tay ôm lấy Lạc Thanh Thanh từ phía sau.

Kết nối thiết lập.

Chia sẽ hồn kỹ Định Vị Không Gian!

Chính xác đem vết thương vừa mới bị xé ra một lần nữa mở rộng, U Minh Linh Miêu kêu thảm thiết.

Nó cảm giác sinh mệnh lực đang trôi dần, cố gắng sử dụng hồn kỹ thoắt biến để trốn thoát.

Bất quá đối mặt với hai khống chế hệ hồn sư tương lai, U Minh Linh Miêu lần này thất bại thảm hại.

“Thật mạnh mẽ” Tần Khang giật mình nói, hai cái hồn sư một hoàn có thể đối chọi với ngàn năm hồn thú?

Nếu trước đó ai nói điều này với anh, Tần Khang sẽ lập tức hỉ mũi khinh thường, nhưng lần này anh thật sự tin rồi.

Thật sự có những hồn sư có thể đối chọi với ngàn năm hồn thú từ cấp độ ban đầu!!

Hoặc là không!

Năng lực của hai đứa nhỏ không đơn thuần là Hồn sư, cả hai đều vận dụng rất nhiều năng lực bên ngoài Hồn sư.

Mẫn công hệ hồn thú tấn công chủ yếu là trí mạng công kích, mà có thể phán đoán trí mạng chính xác, Lạc Thanh Thanh năng lực có thể chuẩn xác né hết mọi nguy hiểm.

Mặc Vũ khả năng không gian càng thêm bá đạo, chỉ cần có thể cụ thể hóa một vùng không gian nhất định thì một tấm thép cứng cũng có thể cắt đứt như miếng bánh ngọt.

Dù vậy, sự hạn chế của cấp độ Hồn lực vẫn là một cửa ải rất khó, Lạc Thanh Thanh suýt nữa bị thương, Mặc Vũ cũng bó tay bó chân khi U Minh Linh Miêu không lựa chọn tiếp xúc gần với cô.

Đây là cấp độ ngàn năm, hơn nữa chỉ là mới đột phá ngàn năm mà thôi.

“Thanh Thanh”

“Tiểu Vũ”

Hai cô gái nhỏ lần nữa gọi tên nhau, nắm lấy lòng bàn tay, kết nối lần nữa thiết lập, tăng phúc ba thành mọi thuộc tính khởi động.

Thủy Ảnh hồn kỹ triệu hồi hơn mười lưỡi thương, sau đó dựa vào năng lực Mặc Vũ cắm nó về phía đối diện.

Đây là chiêu át chủ bài của cả hai, bởi vì tiêu hao khá lớn cho nên không thường xuyên sử dụng.

Vung tay xuống, từng lưỡi thương cắm mạnh vào mặt đất, U Minh Linh Miêu bị trọng thương vẫn né được hầu hết đòn tấn công.

Bất quá đến lưỡi thương thứ tám, chân trái của nó bị đâm thủng.

Lưỡi thương thứ chín, phần eo bị đục một lỗ, và lưỡi thương cuối cùng xoáy vào vết thương bị vỡ tạc của nó.

Con mèo lớn bất động, thất bại hoàn toàn trước hai đứa nhỏ nhìn như vô hại ở cách đó không xa.

“Thật sự… thắng?” Tần Khang không tin được vào mắt mình, không chỉ là đẩy lùi, mà là áp đảo chém giết?

“Còn không mau đi lên, U Minh Linh Miêu sắp chết rồi kìa” Tế Lâm vội đạp Tần Khang một cước về phía trước, để thằng nhóc tận dụng cơ hội.

Bất quá nghĩ đến màn chiến đấu vừa rồi, anh không khỏi cảm khái, Tế Lâm từng gặp phải sự phối hợp của hai người nhiều lần, nhưng may mắn thay anh thuộc hệ cường công, với lại chênh lệch sức mạnh hai bên rất lớn.

Nếu không sợ rằng kết quả của anh không khá hơn con mèo đó là bao nhiêu.

Bạn đang đọc Đấu La Song Tinh (Dịch) của Quỷ Ảnh Tiểu La
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ngocchanquan999
Phiên bản Convert
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 10

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.