Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hang động

1617 chữ

“Võ hồn dung hợp kỹ?” Mặc Vũ không hiểu rõ về khái niệm này, nhưng nếu như là một loại tăng phúc giữa hai cái Hồn sư, thì thiết lập kết nối giữa hai Khế ước giả cũng tương tự như vậy.

“Đúng vậy, Võ hồn dung hợp kỹ, khi hai Hồn sư có võ hồn tương thích với nhau, kết hợp với một sự tin tưởng tuyệt đối vào người còn lại, bọn họ có thể phóng thích sức mạnh của hai võ hồn lại làm một, tạo ra một chiêu thức vượt khỏi cấp độ hiện tại” Lạc Vương giải thích rõ hơn về định nghĩa này, ông từng chứng kiến qua khá nhiều Võ hồn dung hợp kỹ.

Có mạnh, có yếu, nhưng đặc điểm chung giữa võ hồn dung hợp kỹ thường là anh chị em trong gia đình, hoặc là bạn đời của nhau.

Có thể dung hợp kỹ của hai người, ba người, thậm chí là nhiều hơn, nhưng sự phối hợp sẽ yêu cầu càng lớn.

“Điều này, con nghĩ là có đấy” Lạc Thanh Thanh suy nghĩ một chút trả lời, dù rằng võ hồn của bọn cô không liên quan đến nhau lắm.

Nhưng nó lại có liên kết chặt chẽ với lời nguyền mà cả hai nhận được từ ác quỷ, nếu dung hợp kỹ là sự tương tác giữa hai võ hồn, thì bọn cô hoàn toàn có thể làm được điều này.

“Phải không? Khi hai đứa nắm lấy tay nhau, đã có chuyện gì diễn ra, thử lại một lần cho ta xem” Lạc Vương lắng nghe, sau đấy muốn thử nghiệm kiểm tra sự tương tác giữa hai đứa nhỏ

Mặc Vũ và Lạc Thanh Thanh nhìn nhau, do dự một chút rồi bắt đầu nắm lấy tay của người đối diện.

Âm thanh của Lạc Vương lập tức vang lên “Đừng chỉ nắm, đối diện ôm lấy nhau thử xem, tiếp xúc càng nhiều có khi mang đến sự biến đổi càng rõ rệt”

Ông cũng không để ý quá nhiều, lợi dụng hồn lực tự thân để kiểm tra sự biến đổi trong người hai đứa nhỏ.

Khi hai cô bé ôm trọn lấy người còn lại, hình xăm của cả hai lập tức bị kích hoạt, lý trí của bọn họ dần dần mơ hồ.

Và rồi ở bên trong cơ thể của bọn họ, Linh Nhã ngạc nhiên cảm nhận được một sự kêu gọi

‘Có chuyện gì diễn ra?’

‘Kết nối được thiết lập mạnh mẽ như vậy, đây là muốn chơi thế nào đây?’

Còn chưa kịp định hình, một con bọ cạp khổng lồ đã xuất hiện ở trước mặt Linh Nhã, đấy chính là… Hắc Ngục Bọ Cạp.

Đối phương cũng bị kêu gọi giống như cô? Cái này…

“Xem ra ‘bản thể’ của ta vừa mới mở ra kết nối toàn diện, điều này rất hiếm xảy ra, bất quá … ta thật sự lười đáp trả lại thứ này” Hắc Ngục Bọ Cạp lười biếng vung cái đuôi.

Từ trên đầu xuất hiện một nửa thân hình con người, với mái tóc dài màu xanh và đôi mắt như hang động không đáy.

Cái đuôi thật dài màu xanh đen quấn lấy cơ thể Linh Nhã, ném đối phương về phía trước.

Ở ngoài hiện thực, Mặc Vũ và Lạc Thanh Thanh tỏa ra ánh sáng mãnh liệt, hai vòng hồn hoàn của bọn họ hợp lại thành một.

Một cái kén được hình thành bọc lại cơ thể bọn họ.

“Ồ… thật sự có dung hợp kỹ sao?” Thủy Dung cũng không ngủ mà bật dậy ngồi nhìn xem màn kết hợp của hai cô con gái.

“Không phải dạng tấn công, mà là dung hợp? Giống như Tà Mâu Bạch Hổ dung hợp kỹ của nhà công tước?” Điệp Tinh Lan cũng đưa ra nhận xét.

Lạc Vương tiếp tục kiểm tra tình huống hai đứa nhỏ, hồn lực đang hao đi một cách dữ dội.

Và khi cái kén bọc kín cơ thể của cả hai, giống như một đóa hoa nở rộ, từ bên trong xuất hiện một cô gái thoạt chừng mười bảy mưới tám tuổi.

Mái tóc dài màu trắng với một bộ đồ lông cừu mềm mại, khuôn mặt ngũ quan tinh xảo, rõ ràng có vài nét giống với Mặc Vũ lúc còn nhỏ.

Đôi mắt nhắm chặt, hai bàn tay đặt ở sau lưng, chậm rãi mở mắt ra, hơi cong người xuống mệt mỏi nói gì đó không rõ.

Ngay lập tức cô gái xinh đẹp giống như tuyết trắng lập tức biến mất, để lại hai đứa nhỏ ngất xỉu nằm gục lên nhau.

“Không sao, chỉ là kiệt sức mà thôi, quả nhiên hai đứa nhỏ còn quá ít hồn lực để duy trì Võ hồn dung hợp kỹ” Lạc Vương lập tức trấn an hai người phụ nữ phía sau.

Ông đặt Mặc Vũ và Lạc Thanh Thanh xuống một bên, vận dụng hồn lực khôi phục lại cho hai đứa nhỏ.

Tầm khoảng nửa tiếng sau, bọn trẻ liền tự giác rơi vào giấc ngủ sâu, Lạc Vương mặc dù vẫn còn tò mò về Võ hồn dung hợp kỹ của cả hai, và điều mà cô gái được dung hợp kia vừa nói là gì.

Nhưng hiển nhiên hiện tại vẫn không phải lúc, bọn họ vẫn còn chuyến săn hồn chưa hoàn thành.

Lại nói hai đứa nhỏ cũng chẳng thể duy trì được hình dạng này lâu, chắc phải mất một thời gian nữa thì dung hợp kỹ này mới thành hình.

Sáng sớm hôm sau, Mặc Vũ và Lạc Thanh Thanh vẫn còn chưa tỉnh giấc, bọn họ đã được âm thầm bế đi tiếp tục tìm kiếm Bích Thủy Hạt.

Khi mở mắt ra, thì đập vào mắt của bọn họ đã là một cái hang động khổng lồ, ở sâu bên trong Tinh Đấu Đại Sâm Lâm có một nơi như vậy?

“Thật rộng lớn, hơn nữa cảm giác ẩm ướt này cũng rất khó chịu” Mặc Vũ nổi da gà co quắp người lại.

“Phải không? Có lẽ bởi vì võ hồn tương thích, cho nên hang động này cho tớ cảm giác rất thoải mái” Lạc Thanh Thanh ngược lại bình thản nói, cô thậm chí còn có vài phần hưởng thụ.

“Cẩn thận một chút, nhất là Tiểu Vũ, con có thể bị kích thích tố bên trong hơi nước làm ngất đi đấy, đứng ở sát bên cạnh ta một chút” Điệp Tinh Lan cẩn thận nhắc nhở.

Nơi này là khu vực sinh sống của Bích Thủy Hạt, loại bò cạp có khả năng khống chế hai nguyên tố là Thủy và Độc cực mạnh.

Mặc dù không so sánh được với các hồn thú mạnh mẽ khác, nhưng ở bên trong khu vực sinh sống của Bích Thủy Hạt, không có bất cứ hồn thú cùng cấp bậc nào dám gây sự.

Thậm chí ngàn năm Ám Kim Khủng Trảo Hùng mà lạc vào nơi này cũng rất khó có đường lui.

“Cẩn thận một chút, để ta chiếu sáng khu vực này” Thủy Dung thật bình tĩnh vươn tay, võ hồn của bà là Đèn Tinh Vân, hình dạng là năm khối đèn thủy tinh được thắp lên bên trong là ánh sáng của tinh tú.

Các ngón tay cử động, ánh sáng của bầu trời lập tức chiếu rọi cảnh vật bên trong, đầm lầy và các loại côn trùng lúc nhúc bên trong.

Nếu là các thiếu nữ ngây thơ gặp phải cảnh này đã bị dọa phát khóc, nhưng Mặc Vũ và Lạc Thanh Thanh cũng không sợ, ngược lại dẫm lên trên bọn chúng mà bước tiếp.

“Không tệ” Lạc Vương nhìn xem sự tự tin của hai đứa nhỏ mỉm cười, trên tay cũng gọi ra một cây thương.

Đồng dạng là võ hồn Hắc Ngục Thương, cây thương của Lạc Vương trong khí phách hơn rất nhiều.

Những vòng hồn hoàn của ông tỏa sáng ở sau lưng, dọa lui toàn bộ các hồn thù cản đường rời đi.

Khi đi vào sâu hơn khoảng trăm mét, đột nhiên có một thứ ánh sáng màu ngọc bích chớp nhoáng, một khối độc thủy bắn tới về phía Lạc Thanh Thanh.

“Nằm mơ” Điệp Tinh Lan vươn tay, những con bươm bướm xuất hiện như tấm khiên, chặn lại độc tố.

Bà chặn lại ở phía trước tụi nhỏ, vừa rồi là độc tố đến từ độ ẩm, mặc dù không trúng đích, nhưng thành công đẩy mạnh nồng độ độc tố môi trường xung quanh, khiến cho Mặc Vũ tê liệt.

Không thể nào…

“Tớ đã… bảo phủ hồn lực khắp cơ thể rồi mà” Mặc Vũ suy yếu gục xuống, cơ thể chẳng còn chút sức lực nào.

“Uống lấy viên giải dược này đi, độc tố này không phải hồn lực có thể cản lại đâu, nó thẩm thấu qua cơ thể đấy!” Lạc Thanh Thanh nhíu mày, vận dụng hơi nước cản lại một chút.

Cơ thể nhân loại bắt buộc phải có cơ chế sinh lý để điều chỉnh nhiệt lượng, đối với một Hồn sư không thể khống chế nhiệt độ cơ thể liền mất đi kháng lực với độc tố này.

Điệp Tinh Lan a di và lão mụ đều ít nhiều bị ảnh hưởng, bất quá đối với bọn họ, độc lực xâm nhập còn không nhiều bằng độc lực đào thải, cho nên hai người họ không sao.

Chỉ tội cho Mặc Vũ không thể chống cự được với thứ này thôi.

Bạn đang đọc Đấu La Song Tinh (Dịch) của Quỷ Ảnh Tiểu La
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ngocchanquan999
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.