Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Kích thích

1481 chữ

“Độc lực này, hẳn là xuất phát từ ngàn năm Bích Thủy Hạt, nhưng cũng không rõ cụ thể cấp độ là bao nhiêu…” Lạc Vương bình thường hít thở, đem độc tố xâm nhập vào cơ thể, nhưng lại chẳng có biểu hiện khó chịu nào.

Thủy độc là thứ mà ông am hiểu, hơn nữa có một hồn hoàn của ông là đến từ loại hồn thú, kháng lực của ông cực mạnh.

Dẫn đầu đi về phía trước, lúc này bọn ông đã có thể thấy rõ hình dạng của một con bọ cạp khổng lồ.

Cơ thể chia thành nhiều đốt, ở dưới ánh sáng của Đèn Tinh Vân, cơ thể của Bích Thủy Hạt như một khối pha lê khổng lồ.

Xinh đẹp… nhưng chứa đầy nguy hiểm bên trong.

Bên cạnh còn có không ít Bích Thủy Hạt cấp độ trăm năm ngọ nguậy xung quanh, một vài quả trứng được ngâm trong nước đen tỏa ra mùi hôi thúi.

Chính cơ thể bọn chúng tiết ra chất thải hằng ngày làm thành môi trường vây kín khu vực, tạo thành một lĩnh vực chỉ thuộc về Bích Thủy Hạt.

Và con bọ cạp lớn nhất bắt đầu rục rịch, chỉ có duy nhất một con Bích Thủy Hạt lớn nhất tại đây.

Từ các đốt vân của đối phương, đây hẳn là một con trên bốn ngàn năm Bích Thủy Hạt, vì không có sách vở cụ thể ghi rõ về loài hồn thú này, cho nên chỉ có thể dựa vào kinh nghiệm phỏng đoán.

“Lão ba, thứ này thật sự có thể hấp thu được không?” Lạc Thanh Thanh cảm nhận được trí mạng nguy hiểm đến từ con bọ cạp lớn.

Việc tiếp xúc đối phương mà không bị lây nhiễm độc tố thôi đã là rất khó khăn, chứ đừng nói gì là hấp thu hồn hoàn.

Coi như lão ba của cô có thể chém giết đối phương, nhưng thật sự… rất khó!

“Cũng không rõ ràng, nếu không thể hấp thu liền đổi mục tiêu khác, hoặc lựa chọn cấp độ thấp hơn Bích Thủy Hạt” Lạc Vương lắc đầu trả lời, ông không ngờ sau nhiều năm trôi qua, ở trong đây con ngàn năm Bích Thủy Hạt lúc trước đã mạnh đến mức độ này.

Khi còn ở trong tông môn, Thủy Dung và Điệp Tinh Lan đã kiểm tra hạn mức chịu đựng của hai đứa nhỏ.

Lạc Thanh Thanh có thể hấp thu được từ ba ngàn đến bốn ngàn năm hồn hoàn, nếu thích hợp với võ hồn thậm chí có thể hấp thu được sáu ngàn năm.

Có thể thấy được hồn hoàn đầu tiên mang cho cô tăng phúc như thế nào, cô đã bỏ qua rất nhiều hồn sư cùng cấp một đoạn thật xa.

Ngược lại Mặc Vũ giới hạn chịu đựng cũng không cao, chỉ có thể hấp thu được khoảng tám chín trăm đến vừa vặn đạt tới giới hạn ngàn năm hồn thú.

Bởi vì hồn hoàn của cô nhận được không phải thật sự dến từ hồn thú, mà là được giải phóng năng lượng của Linh Nhã.

Nó chỉ nằm ở mức độ chịu đựng của Mặc Vũ, khi nào cô càng trở nên lớn mạnh hơn, thì sức chịu đựng cũng tăng dần.

Khi tập hợp đủ sáu cái hồn hoàn, đến cái hồn hoàn thứ bảy, toàn bộ các hồn hoàn phía trước đều sẽ tập trung lại thành một.

Cho nên Mặc Vũ cũng không lo lắng về vấn đề giới hạn hấp thu của cô, mặc dù giai đoạn đầu có thể không mạnh bằng Lạc Thanh Thanh, nhưng bọn cô là hợp tác, cần thiết bổ sung cho nhau.

“Bất quá, muốn hấp thụ hồn hoàn từ một con Bích Thủy Hạt khác, sợ rằng nó không cho phép đâu” Thủy Dung cười khổ nhìn con đầu đàn.

Bà vung tay lợi dụng Đèn Tinh Vân mở ra những chùm sách chia cách, đem bản thân và Mặc Vũ kéo vào một khu vực an toàn.

Điệp Tinh Lan chuẩn bị hỗ trợ chiến đấu, với loại hồn thú đặc biệt như đối phương, Thủy Dung không dự định can thiệp mà toàn lực bảo hộ Mặc Vũ.

Lạc Thanh Thanh có kháng lực với độc tố của Bích Thủy Hạt khá cao, con bé có thể đối chọi với thứ này để cơ thể thích nghi.

“Như vậy trước hết chém giết nó đi” Lạc Vương không lại do dự, ông khởi động toàn bộ chín cái hồn hoàn.

Đem một lượng lớn Bích Thủy Hạt con non chém giết, hàng trăm khối hồn hoàn màu trắng lẫn màu vàng lập tức hiện lên.

Máu tươi bắn lên cùng khói độc tỏa rộng, việc chém giết con non của Bích Thủy Hạt khiến cho lĩnh vực của nó càng thêm mạnh mẽ, đồng thời dấy lên sự khát máu của Bích Thủy Hạt.

Nó biến mất, rồi đột nhiên bò tới bên cạnh Điệp Tinh Lan, ánh mắt trừng một cái, cứ như có thể nuốt chửng lấy con người nhỏ bé ở trước mặt.

Điệp Tinh Lan phun ra một búng máu lớn, bất quá rất nhanh tan rã ra thành vô vàn con bướm nhỏ.

Phát hiện mình bị lừa, Bích Thủy Hạt cũng không có phẫn nộ, ngược lại rất là tỉnh táo phóng cái đuôi lên, tạo ra một quả cầu ánh sáng.

Độc tố môi trường tạo thành một cơn lốc xoáy, lĩnh vực hồn kỹ

Độc Môi Giới

“Urgh… thứ này” Lạc Thanh Thanh vội vàng xoay cây thương của mình ngăn chặn độc tố.

Với cường lực độc thông thường, cô có thể chịu đựng được, thậm chí giúp cô thích nghi, nhưng thứ này lại không thể.

Cô đang bị ăn mòn!

“Điệp Quang Thiễm!”

Điệp Tinh Lan vận dụng hồn kỹ vạn năm đến bảo hộ cháu gái nhỏ, Lạc Thanh Thanh mới bình tĩnh một chút.

Rút lui về phía Thủy Dung, ánh sáng của bà tạo thành một vòng tròn chặn đứng độc lực, bất quá Lạc Thanh Thanh vẫn là bất tỉnh trong chốc lát.

“Con súc sinh quá khó chơi, ở lĩnh vực của đối phương, muốn đối chọi với nó không khác gì chơi đùa với lửa cả” Điệp Tinh Lan dù là hồn thánh, đối đầu với Bích Thủy Hạt vẫn rất khó khăn.

Bà thậm chí còn không tiếp xúc được con bọ cạp, mỗi lần phóng thích hồn kỹ tinh thần liền bị các con non phát hiện và tự sát để cản trở.

Cứ như vậy bà lại bị độc tố dẫn dụ đến xâm nhập cơ thể, vừa bài trừ độc tố vừa chiến đấu Điệp Tinh Lan càng giống như cản trở Lạc Vương.

Hồn hoạn vàn năm của Lạc Vương phát sáng, thứ bảy hồn hoàn và thứ tám hồn hoàn đồng loạt phát sáng

“Thủy Ba Động + Long Ba Chấn!”

Một nhát chém cắt đứt toàn bộ sự rung chuyển, lại thêm một loạt hồn hoàn nổi lên khắp nơi.

Ở trong tinh thần hải của Mặc Vũ, Linh Nhã bắt đầu tấm tắc quan sát, cũng không quên nhảy ra ngoài đi ăn một bữa no nê.

Các hồn hoàn này theo chiến đấu cũng sớm muộn biến mất, cô có thể ăn hết một lần để trữ hồn lực cho Mặc Vũ.

Nếu không con bé sẽ bị Lạc Thanh Thanh vứt khá xa sau trận đấu này, hồn hoàn này một khi bị hấp thu sẽ mang đến cực mạnh tăng cường cho Lạc Thanh Thanh.

Muốn hỏi vì sao Linh Nhã biết rằng Lạc Thanh Thanh sẽ hấp thu thành công sao?

Tất nhiên là vì Hắc Ngục Bọ Cạp đã bị kích thích, nó cảm nhận được một con bọ cạp khác đang ảnh hưởng đến bản thể của nó.

Lúc này Lạc Thanh Thanh vẫn còn bất tỉnh, nhưng độc tố trong cơ thể đối phương đã bị đồng hóa.

Cứ như vậy, Lạc Thanh Thanh hoàn toàn không hề sợ hãi bất cứ điều gì dù ở trong lĩnh vực độc tố cực mạnh từ Bích Thủy Hạt.

“Mà… ăn no cái đã”

Hàng trăm hồn hoàn trăm năm rơi vào bụng của Linh Nhã, cứ mỗi một nhát chém của Lạc Vương, lại có rất nhiều hồn hoàn rớt ra, và hồn hoàn cũ biến mất.

Thực chất thì bọn nó cũng không phải chịu dư chấn mà tan đi, mà toàn bộ bị nuốt vào bụng của Linh Nhã.

Bỏ hư thật lãng phí, ăn hết nha, ăn hết mới mạnh mẽ được.

Cứ đà này thì sau khi đột phá Đại hồn sư chẳng mấy chốc Tiểu Vũ nhà cô sẽ lại đột phá tiếp.

Bạn đang đọc Đấu La Song Tinh (Dịch) của Quỷ Ảnh Tiểu La
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ngocchanquan999
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt đọc 31

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.